Vợ Ảnh Đế Là Paparazzi

Chương 405



Chương 405. -

 

----

Tình huống gì thế này! Chị gái không phải là ngôi sao nữ nổi tiếng sao?

Đây là đang trường quay sao? Vừa rồi phong cách của chị không đúng nha!

Tống Ngữ Ngưng máy móc quay đầu, lại nhìn trợ lý nam vốn đã ngã xuống đất trong phòng… cũng không biết lúc cô vừa hôn mê, trợ lý nam này bị tra tấn như thế nào!

Tống Ngữ Ngưng nuốt nước miếng.

Cô ấy bị người xấu bắt đi, có một tin tốt và một tin xấu.

Tin tốt là thân thủ của Hạ Trừng Trừng không tệ, xem như là cùng một phái với cô ấy.

Tin xấu là lúc trước mấy lần cô kiếm chuyện với Hạ Trừng Trừng, còn nói Hạ Trừng Trừng “Sóng trước đè sóng sau”… Hạ Trừng Trừng có thể công báo tư thù hay không chứ!

Tưởng tượng đến bình hoa đập vào đầu mình, còn có trợ lý nam không biết vì sao lại ngất xỉu trên mặt đất, Tống Ngữ Ngưng liền run rẩy một trận.

Lúc trước vì sao cô ấy lại chọc vào lão đại như vậy!

Độ hot bị cướp thôi, nào có quan trọng bằng mạng nhỏ!

“Tống Ngữ Ngưng, gì mà thất thần như thế?

Xé miếng vải, trói tên này lại! Thời gian của chúng ta không nhiều lắm, nhanh lên đi!”

Tống Ngữ Ngưng bị Hạ Trừng Trừng gọi hai ba lần, mới hoàn toàn tỉnh táo lại, run rẩy tìm được dây áo choàng tắm trong tủ quần áo, đưa cho Hạ Trừng Trừng.

Động tác của Hạ Trừng Trừng trơn tru, lập tức trói chặt người đàn ông lại, còn dùng vải lau chân nhét vào miệng người đàn ông, không để cho hắn ta la hét.

Chứng kiến tất cả những chuyện này, Tống Ngữ Ngưng ngốc trệ.

Tuy rằng cô ấy chỉ phụ trách tìm khăn tắm thắt dây và vải lau chân, nhưng không biết vì sao, lại có một loại cảm giác chột dạ như cô ấy là đưa d.a.o cho Hạ Trừng Trừng g.i.ế.c người.

Hạ Trừng Trừng không thèm để ý đến những chuyện nhỏ nhặt này, sau khi trói chặt đàn ông, động tác của cô nhanh nhẹn, lại lục soát người đàn ông, lấy điện thoại di động của các thí sinh từ trên người hắn ta ra.

Người đàn ông: ???

Đàn ông:

Không phải chúng tôi mới là kẻ bắt cóc sao?

Em gái, động tác của cô có phải quá thành thạo rồi không?

“Điện thoại di động!”

Ánh mắt Tống Ngữ Ngưng sáng lên:



“Mau báo cảnh sát đi.”

Hạ Trừng Trừng quét điện thoại di động, trầm ngâm trong chớp mắt, trong ánh mắt vốn âu sầu đột nhiên lóe lên sự giảo hoạt:

“Nhất định phải báo cảnh sát, nhưng mà….”

Hạ Trừng Trừng nhìn lướt qua người đàn ông.

Người đàn ông bị trói tay chân, bịt miệng lại, chỉ có tròng mắt chuyển động qua lại.

Hắn ta nhìn ánh mắt Hạ Trừng Trừng nhìn mình, không khỏi sợ hãi.

Hạ Trừng Trừng cười lạnh nói: “Nhưng mà báo cảnh sát, cũng quá tiện nghi cho bọn họ rồi.”

Tống Ngữ Ngưng nhìn vẻ mặt hoảng sợ của người đàn ông, lại nhìn vẻ mặt xấu xa của Hạ Trừng Trừng.

Tống Ngữ Ngưng: “…?”

Không phải, rõ ràng đối diện kia mới là kẻ bắt cóc là người xấu, chị gái à, tại sao chị lại nói như kiểu chúng ta mới là bọn bắt cóc.

Chúng ta rõ ràng là người bị hại mà!

Tống Ngữ Ngưng thật cẩn thận:

“Hạ lão sư… Cô, cô muốn làm cái gì?”

Hạ Trừng Trừng lấy điện thoại di động của mình ra.

Tuy rằng thủ hạ của Ngô Hưng Bang đã tịch thu điện thoại di động, nhưng tịch thu chính là điện thoại di động của Phương Nhược Nhược, điện thoại di động của Hạ Trừng Trừng vẫn giấu trong n.g.ự.c đã nịt chặt vào người, không bị phát hiện.

Tống Ngữ Ngưng tò mò thò đầu ra nhìn, liền nhìn thấy một hình ảnh tài khoản Weibo.

Ánh mắt Tống Ngữ Ngưng chậm rãi mở to.

Năm chữ “Máy nghiền dối trá” sắp làm mù mắt chó của cô ấy.

Tống Ngữ Ngưng: ???

Tình huống như thế nào?

Trước đó tài khoản Máy nghiền dối trá gây gió tanh mưa m.á.u trên mạng, trở thành hiện tượng lại do Hạ Trừng Trừng đứng sau màn.

Đây là một quả dưa kinh khủng nha!

Hôm nay cô bị bắt cóc thì thôi đi, sao lại nhìn thấy thứ bùng nổ thế này.

Đây là chuyện một thực tập sinh nhỏ bé như cô có thể biết sao?

Tống Ngữ Ngưng vội vàng rụt đầu lại:

“Tôi không thấy! Tôi không thấy cái gì cả.”