*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
(Tôi đang nghĩ, trong ba khách mời nam, Bạc thần đã chọn Khương võ thần, còn lại hai người đều chọn Lam Tâm, Dương Na Ni sao cứ nhất định phải chĩa mũi nhọn vào Khương võ thần vậy?)
(Chắc không phải là cô ta cho rằng, Bạc thần vòng này nếu không chọn Khương võ thần, thì sẽ chọn cô ta đấy chứ?)
Advertisement
(Cái người nói Khương võ thần bị vả mặt ấy, tôi đang thắc mắc, chọn ai cũng đều phải dựa theo suy nghĩ của bạn phải không? Anh Tiểu Lý vòng này cũng đâu có chọn Khương võ thần đâu!)
Advertisement
(Một vài người thật đúng là mẹ thiên hạ, mặt dày cả tấc, tất cả mọi chuyện đều phải theo ý cô ta thì mới là đúng!)
Bầu không khí hết sức ngượng ngùng, Lý Thiên Nguyên đứng ra nói: “Haizz, vậy hay là tôi đổi nhé, vòng này tôi chọn Dương Na Ni?”
“Nhưng mà cô Dương thật sự hiểu lầm nữ thần của tôi rồi, trước khi ghi hình vòng này tôi đã tới tìm chị ấy, nói là tôi vẫn sẽ chuẩn bị chọn chị Lam.”
Chuyện này ngay đến Tôn Hiểu Hiểu cũng không biết, nghe xong còn có chút kinh ngạc.
Ánh mắt Khương Mạn vẫn như bình thường, sắc mặt Dương Na Ni lại thay đổi thất thường, Lam Tâm càng ngạc nhiên hơn: “Cậu vẫn chọn tôi à?”
“Đúng vậy, vòng trước chẳng phải là nói sai, khiến chị Lam tức giận hay sao? Đàn ông đàn ang, sai là phải sửa, cho nên vòng này em muốn chọn chị, nói một lời xin lỗi đàng hoàng với chị.”
Sắc mặt Lam Tâm khẽ động, trên mặt nhiều thêm chút ý cười: “Cảm ơn.”
Lý Thiên Nguyên gãi đầu, khá ngại ngùng.
(Xí! Đáng chết, tôi đã bị mê hoặc bởi trai thẳng ngây thơ này!)
(Thẳng nam lúc ngốc ngếch thì chỉ muốn đập chết, nhưng mà khi thẳng nam trở nên đáng yêu thì......hình như cũng không tệ đâu!)
(Thôi xong rồi, tôi đột nhiên có chút trông chờ lần hẹn hò này của Lam Tâm và anh ấy.)
(Tôi chỉ muốn hỏi Dương Na Ni là mặt còn đau không? Có phải lại muốn trách Khương võ thần tại sao không chọn Tiêu Tranh không?)
Cuối cùng vẫn là Bạc ảnh đế tới phá tan cục diện ngượng ngùng này, anh đi thẳng về phía bên cạnh Khương Mạn, vẫy tay với cô như chốn không người đối diện với ống kính nói:
“Nếu đã chọn xong hết rồi, vậy tôi và cô ấy có thể đi được chưa?”
“Thật ngại quá, thời gian gấp gáp, chúng tôi còn phải đi đón con nữa.”