*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bạc Hạc Hiên chống tay ngồi dậy, sờ sờ vào phía sau đầu mình, mặt cười khổ. Khương Vân Sênh cau mày nhìn anh chằm chằm:
"Anh bị đánh à?"
Advertisement
"Ừ" Bạc Hạc Hiên gật đầu: "Là tự tôi chuốc lấy."
"Ồ, vậy thì đáng đời anh."
Advertisement
Khương Vân Sênh tỏ vẻ không đồng cảm, thậm chí còn có chút khinh thường.
Bạc Hạc Hiên chống đất đứng dậy, trên mặt nở một nụ cười:
"Cũng tốt, ý thức đề phòng rất tốt, ra tay cũng rất dứt khoát, nhanh nhẹn, sẽ không bị người đàn ông khác lợi dụng."
Trong lòng Cố Trầm thầm nói: Cũng sẽ không bị cậu lợi dụng!
Thật đáng tiếc, tại sao phát sóng trực tiếp lại bị chặn? Thật sự fan nên chứng kiến cảnh Bạc Thần mà bọn họ luôn nhớ mong đã bị đánh bại như thế nào.
Bạc Hạc Hiên tự mình đi ra ngoài, ngoảnh đầu lại nhìn Khương Vân Sênh nói: "Đi ra."
Khương Vân Sênh cũng cảm thấy buồn cười, ngay khi mọi người đi ra, Bạc Hạc Hiên liền đóng cửa lại, giống như có người đang muốn nhìn trộm Khương Mạn vậy.
“Thích như vậy sao?” Khương Vân Sênh cười hỏi.
Cố Trầm cũng nhìn Bạc Hạc Hiên chằm chằm. Khoé môi anh cong lên, khóe mắt và lông mày nhuốm lên nụ cười, không chút do dự nói:
"Ừm, rất thích."
Từng câu từng chữ đều chắc nịch như đánh vào lòng người. Nhưng tiếc là hai thính giả bên cạnh anh đều là trai thẳng.
Cố Trầm nói: "Có vẻ như Yêu Nhi bé bỏng của cậu vẫn chưa hiểu được nỗi lòng cậu."
Nói xong, không đợi nhà tư bản liếc mắt qua, quản lý Cố đã xoay người rời đi: "Tôi xuống dưới trông bọn trẻ."
Khương Vân Sênh nhìn Bạc Hạc Hiên với vẻ đầy ẩn ý: "Có muốn ra vườn ngồi chút không?"
“Vào phòng làm việc đi.” Giọng Bạc Hạc Hiên thờ ơ: “Anh đừng có vòng vo nữa, có chuyện gì cứ nói thẳng đi.”
"Được."
Khương Vân Sênh cười cười và cùng anh đi vào phòng làm việc.
"Tôi đã biết chuyện thằng ba đến tìm anh rồi, anh không cần để ý tới nó, tôi sẽ lo liệu."
Bạc Hạc Hiên nói: "Cậu ta cũng không quấy rầy tôi, cậu ta chỉ quấn lấy Yêu Nhi của tôi thôi."
Sau khi nghe thấy những từ "Yêu Nhi của tôi" Khương Vân Sênh không khỏi rùng mình một cái. Anh ta nhìn Bạc Hạc Hiên với ánh mắt có một chút chán ghét. Một người đàn ông bình thường giống như động vật máu lạnh đột nhiên trở nên sến súa, thật sự thấy ghê.