Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show

Chương 346



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Vậy thì đánh gãy chân cậu ta đi.” Bạc Hạc Hiên cong môi cười.  

Khương Vân Sênh: "..." Anh ta nhìn Bạc Hạc Hiên không nói nên lời. Thậm chí, có lúc anh ta còn phải thốt lên rằng tính cách của người đàn ông này thật sự xấu xa. Ẩn dưới khuôn mặt đẹp trai như thần kia là lòng dạ hiểm ác, đen tối.  

Advertisement

Khương Vân Sênh thở dài:   

Advertisement

“Nếu em gái tôi được một người đàn ông như anh thích, tôi nhất quyết sẽ không đồng ý.” Quá khó để chế ngữ! Lòng dạ xấu xa! Nhiều chiêu trò, thủ đoạn!  

Bạc Hạc Hiên bình thản cười: “Cũng may là Yêu Nhi nhà tôi không có những người anh trai cực phẩm như các người.”   

Đều là những người không nói đạo lý!   

Hai người nhìn nhau cười, suy nghĩ vô cùng giống nhau. Thật may mắn! thật may mắn!  

…...  

Sau khi Khương Mạn sấy khô tóc, cô vẫn mặc quần pyjama, ống quần xắn lên mấy vòng, giống như nông dân chuẩn bị xuống ruộng trồng cây.  

Phần eo của quần quá rộng, cô liền lấy dây rèm buộc tạm lại một lúc để tránh cho phần eo quá rộng và ống quần bị tuột xuống. Xong xuôi, cô mới nghênh ngang bước ra ngoài.  

Các bạn nhỏ vô cảm với tạo hình kỳ lạ này của cô, nhưng Cố Trầm thì vô cùng sửng sốt sau đó lặng lẽ nhìn sang hướng khác.  

E rằng sẽ không thể tìm thấy nữ minh tinh thứ hai trong giới giải trí tự đưa đưa mình vào chỗ chết như vậy!  

Mặc theo trào lưu không chính thống ở nông thôn → con sâu mập mạp màu hồng → bộ đồ ngủ để đi trồng cây. Thực sự thời đại càng tiến bộ thì gu thẩm mỹ Khương Mạn lại càng lạc hậu!  

"Chị ơi!"  

Lúc Tiểu Lý Quân thấy Khương Mạn đi xuống thì lập tức đứng lên.  

Khương Mạn nhanh chóng đi đến trước mặt cậu bé, không đợi Tiểu Lý Quân nói gì, cô đã chìa tay ra, sốt ruột nói:   

"Quà của chị đâu? Mau cho chị xem đi, chị sắp không nhịn được nữa rồi!"   

Tiểu Lý Quân không nhịn được liền bật cười. Cậu bé luôn muốn lấy quà ra, nhưng sau khi về đến biệt thự thì chị đã bị anh kéo đi nên cậu bé cũng không có cơ hội. Khương Mạn cũng không hỏi nên trong lòng cậu có chút thất vọng. Lúc này, sự thất vọng qua đi, trong lòng cậu bé tràn ngập niềm vui sướng.  

Ngay cả khi Tiểu Lý Quân có trưởng thành hơn thì cậu bé cũng mới chỉ là một đứa trẻ tám tuổi. Ai mà không hi vọng muốn điều bất ngờ mà mình đã toàn tâm toàn ý chuẩn bị có thể được đối phương coi trọng và mong đợi.  

Tiểu Lý Quân lấy một chiếc hộp nhựa nhỏ từ trong cặp sách ra, có chút lo lắng đưa cho Khương Mạn, cô nhận lấy bằng hai tay. Sau khi mở ra thì thấy trong đó có những cục đường nâu.