Vương Phong lóe lên, tàn ảnh che chắn thân hình, thời điểm Lý Dật Phong một kiếm phá vỡ công kích của hắn, không biết lúc nào hắn đã xuất hiện sau lưng Lý Dật Phong.
- Ha ha, đây là đòn tất sát của ta, Hổ Bào Long Quyền!
- Bại cho ta!
Thần sắc Vương Phong cao ngạo, quyền phong như thiểm điện đánh vào lưng Lý Dật Phong, hư ảnh long hổ xuất hiện trong hư không, khí lưu cuồng bạo thổi áo bào trên ngừơi Lý Dật Phong phất phơ, khí thế vô cùng khủng bố.
Trong tiếng nổ vang kịch liệt, hỏa diễm như thiêu đốt toàn thân của hắn, toàn thân Lý Dật Phong bị quyền phong đáng sợ của Vương Phong bao phủ nhưng hoàn toàn không có chút sứt mẻ gì, chỉ có bị nhiệt độ cao làm không khí bốc cháy, lúc Vương Phong oanh kích thì đốt cháy thành hư vô.
- Cái gì?
Hai mắt Vương Phong mở to, thần thái đầy chấn động.
- Kiếm Diệu Thập Phuơng!
Đáp lại hắn là hai mắt lạnh lùng và ánh kiếm sáng ngời của Lý Dật Phong, kiếm quang sắc bén không gì ngăn cản nổi, trừ đánh tan nguyên lực hộ thể của Vương Phong ra, còn làm thân ảnh Vương Phong bay ngựợc ra sau.
Phốc phốc!
Miệng phun máu tươi Vương Phong đụng vào màn sáng màu xanh da trời của lôi đài.
Trường kiếm vào vỏ, nguyên lực hỏa diễm trên nguời Lý Dật Phong bị dập tắt, hắn từ trên cao đáp xuống lôi đài.
- Lý Dật Phong thắng.
Trọng tài tổ mừời ba quát lên, trong ánh mắt đầy vui mừng, thầm nghĩ: vốn ta cho rằng tổ mừơi ba không có thiên tài nào, không nghĩ tới thực lực Lý Dật Phong đáng sợ như thế, tuy chưa thể xâm nhập top mười, nhưng tiến vào trước hai mươi trên cơ bản rất có hy vọng.
Dưới lôi đài đầy âm thanh xôn xao khó tin.
- Cái gì? Chấm dứt nhanh như vậy sao?
- Vương Phong bại quá thảm.
- Vương Phong chính là võ giả Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ đại thành, một quyền đánh vào lưng Lý Dật Phong nhưng không làm gì được đối thủ, quá khoa trương rồi.
- Đáng sợ, thật sự là đáng sợ, chúng ta đều xem thường Lý Dật Phong, thực lực của hắn tuyệt đối đã đạt tới vô địch Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ, không yếu hơn đám thiên tài Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ đỉnh phong.
Trước lôi đài tổ chín, Lâm Tiêu cười nhạt một tiếng, Lý Dật Phong lúc trước mới vào Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ cũng đã có được danh xưng là vô địch Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ, đủ để đánh chết Tông Thứu cùng Quỷ Sơn tam huynh đệ, về sau ở trong cổ địa Thái Thần thực lực tăng mạnh, đột phá Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ đại thành, sau khi ra khỏi cổ địa Thái Thần lại tiến thêm một cấp, đạt tới Vô địch Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ trung thượng tầng, hôm nay đánh bại một tuyển thủ Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ đại thành cũng là quá bình thường.
Quận Hiên Dật, Bạch Hồng Phi và vài tên phó doanh chủ vô cùng vui mừng.
- Xem ra Lý Dật Phong phát triển cũng không kém ah, tiến vào vị trí Thiên Cương top ba mươi sáu hẳn là không thành vấn đề.
- Ha ha, Bạch lão, ngươi cũng quá đánh giá thấp hắn a, ngươi xem hắn vừa rồi chống cự Hổ Bào Long Quyền của Vương Phong kìa, chỉ sợ đã tu hành Nhật Miện Tâm Kinh tới cực hạn, đại nhật nguyên thể của hắn cũng đạt tới mức tối cao, theo ta thấy, Lý Dật Phong rất có hy vọng tiến vào trước hai mưoi.
- Nếu thật là như vậy, đệ tử quận Hiên Dật tiến vào top mười, vừa tiến vào trước hai mươi, nếu như Lâm Tiêu cố gắng tiến vào trước ba mươi sáu, vậy quận Hiên Dật chúng ta có ba đệ tử tiến vào bài danh Thiên Cương.
- Hy vọng bọn họ đều có thể đi tới buớc đó.
Đám nguời Bạch Hồng Phi tưoi cười, bộ dáng vô cùng chờ mong.
Trong lúc Lý Dật Phong đối chiến Vương Phong, tổ chín đã bắt đầu chiến đấu.
- Tổ chín vòng thứ tám, trận thứ mười Cao Cường chiến Lâm Tiêu.
- Ta nhận thua.
- Tổ chín vòng thứ chín, trận thứ tư Tử Xa Sơn đấu Lâm Tiêu.
- Ta nhận thua.
Hai đợt đấu kế tiếp, lại có hai gã tuyển thủ đối mặt Lâm Tiêu trực tiếp nhận thua, làm cho Lâm Tiêu trực tiếp thắng lợi.
- Tổ chín vòng thứ mười, trận mười hai Thôi Vô Song đấu Lâm Tiêu.
Thôi Vô Song chính là thiên tài Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ, cũng không cho rằng mình nhất định thua Lâm Tiêu, bởi vậy không có buông tha.
- Lâm Tiêu, ngươi thật sự rất mạnh, nhưng mà muốn thắng ta cũng không dễ dàng như vậy, tiếp ta ba cước.
- Đệ nhất cuớc, Phong Hỏa Liên Hoàn Cước.
Vù vù vù...
Thôi Vô Song lúc này nhảy mạnh lên, hai chân biến ảo ánh lửa đầy trời trong hư không, nguyên lực phun ra ngưng tụ hư ảnh hỏa diễm vô tận, hình thành một ngọn núi lửa bá đạo áp thẳng vào Lâm Tiêu, uy lực vô cùng mạnh mẽ, hỏa diễm cuồng bạo như sắp bùng nổ ngay lập tức.
Mặt Lâm Tiêu không biểu tình, một đao chém ra.
Ánh đao hiện lên, núi lửa cuồng bạo bị chém tan, thối ảnh đầy trời tan vỡ.
- Tốt, đón cước thứ hai của ta.
Thôi Vô Song rống to lên tiếng, nguyên lực toàn thân sôi trào, tung ra cước thứ hai.
Không chờ hắn đá ra cước thứ hai, một ánh đao vô cùng lăng lệ chém thẳng vào nguyên lực hộ thể của hắn, đao khí khủng khiếp đánh hắn bay thẳng vào hàng rào bảo vệ màu xanh, máu tươi phun trào.
- Lâm Tiêu thắng.
Trọng tài tổ chín lắc đầu, nhấc tay hô kết quả trận đấu.
- Thôi Vô Song thật sự không biết tự lượng sức mình.
- Vốn hắn vào vòng thứ hai gần như 100%, nhưng mà hiện tại bị Lâm Tiêu đánh cho trọng thương, nếu như trận đấu kế tiếp gặp phải Tử Xa Sơn, Tư Không Hạo, Tề Thiểu Kiệt thì hắn sẽ nguy hiểm rồi.
- Lâm Tiêu thật mạnh, chống lại ai cũng chỉ một hai chiêu phân thắng bại, hai trận đấu kế tiếp, không biết hắn có gặp Cổ Thần cùng Vu Sơn Hà hay không.
- Nếu như gặp gỡ hai người bọn họ thì đặc sắc rồi.
- Cổ Thần chỉ sợ vấn đề không lớn, mặc kệ thắng thua đều có thể vào vòng trong, nếu như Vu Sơn Hà gặp phải Lâm Tiêu lại thua, vậy thì rác rối rồi, rất có thể sẽ bị loại đấy.
Rất nhiều người xem dùng ánh mắt thương cảm nhìn Thôi Vô Song, lại âm thầm chờ mong, hy vọng có thể nhìn thấy một trận đấu đặc sắc.
Trước mắt tổ chín có năm người toàn thắng, trong đó có Lâm Tiêu cùng Cổ Thần, mà Vu Sơn Hà chín thắng thua một, chỉ cần không gặp xui đụng Lâm Tiêu lại bị đánh bại, xác suất vượt qua vòng loại là rất lớn, dù sao trừ Lâm Tiêu, tổ chín không có ai mang phiền toái cho hắn được.
Đáng tiếc, kết quả cuối cùng không để cho người ta như nguyện, tổ chín còn lại hai trận đấu, Lâm Tiêu cùng Cổ Thần và Vu Sơn Hà đều không có gặp nhau, mà là hai gã tuyển thủ Hóa Phàm Cảnh trung kỳ đỉnh phong sẽ bị loại.
Đối mặt Lâm Tiêu, hai người này cũng không có nhận thua, dù sao biết rõ bản thân mình bị loại, bảo tồn thực lực và phòng ngừa bị thương là không cần thiết, trọng yếu nhất ngược lại là toàn lực ứng phó, tranh thủ cảm ngộ khi chiến đấu với cao thủ.
Nhưng bất đắc dĩ là, ở trước mặt Lâm Tiêu bọn họ không tiếp được một chiêu, nhanh chóng thua.
Vào lúc chiến đấu tổ chín chấm dứt, các tổ đấu còn lại cũng dần chấm dứt, cuối cùng mười tám tổ đã hoàn thành mười hai vòng đấu.
Ầm ầm!
Trận đấu vừa kết thúc, mười tám lôi đài tỏa ra ánh sáng sáng ngời, trong ánh mắt của tất cả mọi người, mười tám lôi đài hợp hai làm một, trong đó lôi đài số một và số mười dung hợp với nhau, lôi đài số hai dung hợp với lôi đài số mười một, từ đó suy ra phương thức dung hợp, sau khi dung hợp, lôi đài lớn hơn trước gấp đôi.