Cùng lúc đó, trên bầu trời có ánh sao chiếu xuống, bao phủ hai trăm mười sáu tên tuyển thủ tấn cấp.
Ánh sao lấp lánh, Lâm Tiêu cảm giác lực lượng ngôi sao tinh thuần dung nhập vào thân thể của mình, cảm ứng giữa hắn và ngôi sao trên bầu trời càng mãnh liệt, tiêu hao nguyên lực trong trận đấu lúc trước cũng được bổ sung, mà những tuyển thủ bị thương trong khi tấn cấp được ánh sao chiếu vào người, thương thế lập tức khỏi hẳn, trạng thái trở lại đỉnh phong lần nữa.
Về phần những tuyển thủ bị thua lúc này cảm thấy liên hệ giữa mình và lôi đài đã bị gián đoạn, ngôi sao số mệnh có được khi thông qua Tinh Quang Huyễn Giới cũng biến mất quỷ dị, dường như cho tới bây giờ nó chưa từng xuất hiện qua.
- Quá thần kỳ, thương thế của ta đã khép lại hoàn toàn.
- Nguyên lực ta tiêu hao lúc trước đã khôi phục lại, trạng thái cũng trở về đỉnh phong.
Trước lôi đài, vô số tuyển thủ lên tiếng kinh hô, mừng rỡ không thôi.
Trên đài hội nghị, Vũ vương Bách Lý Chiến chủ trì hội nghị đứng lên:
- Chư vị, hiện tại vòng đấu loại đã chấm dứt, ta nghĩ ai bị đào thải, ai tấn cấp chư vị cũng đã nhìn thấy, thỉnh tuyển thủ tấn cấp đi gặp trọng tài của mình, lập tức tiến vào vòng đấu loại thứ hai.
- Vòng đấu thứ hai cũng như vòng một, mười tám tổ chỉ còn lại chín tổ, mỗi tổ vẫn là hai mươi bốn tuyển thủ, trải qua mười hai vòng đấu chọn ra mười hai người chiến thắng, mười hai người này sẽ là thiên tài đứng trong Phong Vân bảng.
- Hiện tại, chư vị có nửa canh giờ nghỉ ngơi, nửa canh giờ sau sẽ bắt đầu vòng đấu thứ hai.
Vũ vương Bách Lý Chiến vừa nói xong, cả khán đài sôi trào lên.
- Rốt cục đến vòng hai, lúc này sẽ chọn ra một trăm lẻ tám thiên tài chính thức trong Phong Vân bảng.
- Tuyển thủ lúc trước quá nhiều, tốt xấu lẫn lộn, đến lần này các trận đấu sẽ đặc sắc hơn nhiều.
- Ha ha, còn phải nói, ta mong chờ nhất chính là chín lôi đài, mười trẻ tuổi cự đầu chắc chắn sẽ có hai người chung một tổ, đến lúc đó nếu như hai người này đụng nhau thì rất đặc sắc.
- Ngươi nghĩ rất tốt, mỗi tổ đều có hai mươi bốn tuyển thủ, trận đấu chỉ có mười hai vòng, xác suất chỉ có một nửa.
- Đừng nghị luận, xem đi, bọn họ bắt đầu phân tổ, không biết tổ nào có hai trẻ tuổi cự đầu.
Trên khán đài, rất nhiều khán giả không ngừng nói với nhau.
Vòng đấu thứ hai cũng không phải các tuyển thủ cùng tổ lúc trước, mà là sẽ phân chia ra, quá trình này vẫn là ngôi sao số mệnh chọn lựa.
Cảm thụ lực hấp dẫn của mình với lôi đài, Lâm Tiêu phát hiện mình vẫn là tổ chín lúc trước, trừ Cổ Thần cũng không thay đổi, mà Tử Xa Sơn thì đi tổ ba, Tề Thiểu Kiệt ở tổ năm, Tư Không Hạo đi tổ sáu, Vu Sơn Hà thì đi tới tổ bảy.
Trừ chuyện đó ra, Lâm Tiêu còn phát hiện một biến hóa kỳ lạ, mỗi một trẻ tuổi cự đầu vẫn không thay đổi, ví dụ như La Thiên Đô vẫn ở tổ ba như trước, hiện tại lôi đài xác nhập vẫn ở tổ ba, Đông Phương Nguyệt Mính vốn ở tổ năm, bây giờ ở tổ tám.
Kể từ đó xuất hiện hai trẻ tuổi cự đầu là tổ một, Thiến Mộng Vũ quận Vân Long và Vương Thái quận Định An vốn ở tổ mười một lại phân cùng tổ một.
- Xem kìa, là Thiến Mộng Vũ quận Vân Long cùng Vương Thái quận Định An được an bài với nhau.
- Nếu như hai người thực gặp gỡ nhau, chỉ sợ là một hồi long tranh hổ đấu.
- Không may cái gì, với thực lực của hai người, cho dù thua một trận cũng không có gì, chỉ cần thắng mười một trận còn lại, tiến vào Phong Vân bảng cũng không phải chuyện khó.
- Huynh đệ, lời ấy sai rồi, ngươi cho rằng trẻ tuổi cự đầu đều có thể tiến vào Phong Vân bảng sao, bọn họ cũng không phải như người khác, bọn họ quan tâm chính là bài vị của mình trên Phong Vân bảng.
- Có đạo lý, chúng ta không quản nhiều như thế, mặc kệ như thế nào, đến cuối cùng bài vị thi đấu khó ai có thể thay đổi, đến lúc đó vẫn là như vậy, ta chỉ quan tâm ngoài mười trẻ tuổi cự đầu, còn có những cao thủ nào tiến vào top hai mươi.
- Như vậy đáng giá chờ mong, ta vừa rồi xem qua, tổ bốn Lý Dật Phong có lẽ không có vấn đề, thực sự đủ sức miễu sát bất cứ tuyển thủ Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ đại thành nào.
- Tổ năm Trần Diệu Quang cũng thế.
- Trừ tổ sáu Lôi Kinh Vân, tổ bảy Cố Thanh Sơn, tổ tám Tần Khinh, tổ chín Mạnh Tinh Hồn, lúc trước trong các trận đấu đều có thể miễu sát bất cứ đối thủ Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ đại thành, là chọn lựa tiến vào top hai mươi, những người khác kém một chút, trước mắt còn không nhìn ra cái gì cả.
Trong lúc mọi người nghị luận, thời gian nửa canh giờ trôi qua tức thì.
Chín tổ cùng mười tám tổ trọng tài ngồi cùng một chỗ, tiến hành rút thăm.
- Lâm Tiêu, lúc này cao thủ thật nhiều, xem ra ta không có hy vọng gì cả.
Lưu Vân lúc này trùng hợp ở cùng một tổ với Lâm Tiêu, nhìn qua hơn hai mươi tuyển thủ tổ chín, nhịn không được cảm khái nói một câu.
Trong vòng đấu loại lúc trước, cả quận Hiên Dật trừ Đông Phương Nguyệt Mính, Lâm Tiêu, Lý Dật Phong, Đoạn Hồng, Chu Chỉ, Lưu Vân sáu người ra, đám người Mộ Lăng vận khí không tốt, tất cả đều bị đào thải, mất đi tư cách tiến vào Phong Vân bảng.
Mà Lưu Vân sở dĩ cảm khái là vì trong hai mươi bốn tuyển thủ tổ chín, thậm chí có nhiều hơn phân nửa đối thủ có thực lực trên Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ, muốn từ trong nhiều cao thủ như thế tiến vào Phong Vân bảng, đối với Lưu Vân mới tới Hóa Phàm Cảnh trung kỳ đỉnh phong mà nói, cơ hồ là một chuyện khó hơn lên trời.
Lâm Tiêu bình thản nói:
- Không cần nghĩ nhiều như vậy, cứ thoải mái mà đánh đi, cố gắng tăng thực lực bản thân lên mới là vương đạo, tranh thủ thu hoạch nhiều cảm ngộ trong chiến đấu.
- Chín tổ hiệp hai vòng thứ nhất, trận đầu Lâm Tiêu đấu Cổ Thần.
Xôn xao.
Trong chốc lát, người xem toàn trường xôn xao.
- Lâm Tiêu cùng Cổ Thần không ngờ gặp nhau.
- Bọn họ lúc trước ở chung một tổ, lại không có gặp phải nhau, không nghĩ tới trận đầu hiệp hai lại gặp nhau, thật sự đáng chờ mong.
Những người xem trận đấu tổ chín lúc trước nhìn sang, mà những tuyển thủ bị loại cũng nhìn sang, ánh mắt lập lòe.
Bạch Hồng Phi phó doanh chủ nhướng mày:
- Lâm Tiêu vận khí thật không tốt ah.
Trận đầu tiên đã gặp cao thủ như Cổ Thần, nếu như thắng khá tốt, một khi thua thì trận đấu khác sẽ khó khăn, dù sao ở tổ chín thì Tuyệt Vô Danh quận Lộ Tây được công nhận mạnh nhất, mà Mạnh Tinh Hồn được công nhận là tuyển thủ tiến vào top hai mươi, nếu như Lâm Tiêu gặp phải hai người bọn họ, hi vọng thắng là không có.
Trên khán đài tứ hoàng tử Bách Lý Huyền chỉ cười nhạt, nói một tiếng:
- Xem ra vận may của Lâm Tiêu đã chấm dứt.
Trên lôi đài, Lâm Tiêu cùng Cổ Thần đứng ở xa xa nhìn nhau.
Khóe miệng Cổ Thần cười nhạt, nói:
- Không nghĩ tới chúng ta gặp nhau trong trận đầu, vốn dùng thực lực của ngươi tuyệt đối có thể tiến vào Phong Vân bảng, đáng tiếc ngươi lại gặp phải ta.