Chương 50:
Hắn không thể lờ cô đi hay sao?.
Nhưng bà nào biết, Cố Giai Lệ ngay lúc này đang phải đau khổ chịu đựng sự dày vò và đang mong chờ có người đến giải cứu mình.
Đêm khuya vắng vẻ, ở trong căn phòng bí mật được tạo dựng vì sở thích. Trên chiếc giường không thích hợp để vận động quá mạnh, 1 đôi nam nữ đang quấn lấy nhau. Triền miên quên đi thời gian.
Gương mặt cô gái khá đau khổ, khác xa hoàn toàn so với những cặp đôi mặn nồng Cứ như đang bị ép buộc.
Tay chân cô huơ loạn xạ, muốn đấm hắn nhưng chẳng còn chút sức.
lực.
Âm thanh trong miệng cô rõ ràng đang rất bất lực mà cự tuyệt. Chẳng hiểu sao khi đến tai hắn lại trở nên ngọt ngào, mang chút nũng nịu.
Tống Tư Duệ sáp nhập kịch liệt hơn. Tiếng nhục thể va chạm tạo ra âm thanh xấu hổ Đến lúc không thể cầm cự thêm được nữa, hắn cúi người. Lồng ngực to lớn cứ thể áp chặt lên đỉnh núi nhấp nhô kia khiến nó không còn đường nào mà đong đưa nữa.
Cái hông cường ngạnh được thế càng thêm mạnh bạo. Va chạm kịch liệt làm cho cô gần như cạn kiệt sức lực.
Ngoài cơn đau mà người đàn ông máu lạnh này ban tặng, cô chỉ cảm thấy buồn nôn Không như hắn, khoái cảm liên tục dâng trào.
Đến đi đạt đến đỉnh điểm của cảm xúc. Hắn buông thả bản thân, chôn phần phân thân thật sâu vào 1 cốc huyền bí, phóng thích chất lỏng trắng như sữa.
Mà lúc này, cũng đã đến giới hạn của cô. Trước khi hắn nằm đè lên thân thể nhỏ bé của mình, Cố Giai Lệ đã mất đi ý thức.
Cô đáng thương ngất xỉu. Trên đôi môi trắng bệch có vài vết máu do phần môi dưới đã bị cắn Đôi mắt kia vẫn còn đọng lại những giọt nước mắt. Thật sự mong tất cả chỉ là giấc mơ.
Tống Tư Duệ thở dốc ngồi dậy, hắn không ngờ mình lại điên cuồng đến thế Ban đầu mục đích của hắn cực kỳ lành mạnh, sao kết quả lại thành ra thế nào?.
Hắn ngồi trên giường có chút suy sụp. Nhìn cô gái bên cạnh mệt đến ngất xỉu, nước mắt còn chưa kịp khô, đôi mắt sưng tấy như quả hạnh đào. Bất giác trong lòng dâng lên cảm giác có lỗi.
Khoan đã! Tống thiếu nổi tiếng tàn ác lạnh lùng mà bây giờ lại thấy áy náy? Còn với 1 con nhóc bị gia đình bán đi đổi lấy lợi ích? Có lầm không, hắn sao? Không thể nào, có lẽ vì lúc nãy kịch liệt quá mức nên đầu óc hắn đến giờ vẫn chưa kịp thanh tỉnh.
Cố Giai Lệ tỉnh giấc, trời cũng đã sáng. Cô lim dim đôi mắt vẫn còn sưng to Thứ nhìn thấy đầu tiên chính là trần nhà bằng thạch cao tinh xảo Chân mày nghi vấn nhíu nhẹ Chẳng phải hôm qua cô ngất ở trong căn phòng tối kia sao? Bây giờ lại nằm trên giường của hắn ….
Nhớ lại đêm kinh hoàng đó, nước mắt lã chã rơi xuống Hạ thân truyền đến cảm giác đau nhức. Cô nằm trên giường không dám cử động mạnh, thoi thóp như kẻ sắp chết Tại sao hắn lại làm thế với cô? Cố Giai Lệ nghĩ mãi nghĩ mãi, cuối cùng cũng thông suốt.
Phải rồi. Hắn từng nói đã biết bí mật của cô Nhìn thấy cô hắn đã khó chịu, cô mở miệng nói chuyện liền ghét bỏ Hắn căm ghét cô, cho nên biết được cô sợ đàn ông liền làm chuyện ghê tởm đó.
Muốn tra tấn, hành hạ cô.
Nhưng cô đã quyết tâm sống như kẻ vô hình, sẽ không ảnh hưởng đến hắn. Hắn không thể lờ cô đi hay sao?.
Cố Giai Lệ cố gắng cử động. Cơ thể cô đau nhức dữ dội, giữa 2 chân ồ ạt chảy ra thứ gì đó. Cô cong người, run rẩy mà khóc.
Thật ra, bản thân Cổ Giai Lệ không hề biết hành động của hắn mang ý nghĩa gì. Cô lớn lên trong gia đình phức tạp rối ren, chung quanh đều là những kẻ bắt nạt Anh Túc chỉ cho người dạy cô biết chữ, mục đích để sau này có chút giá trị để còn gả đi.
Thì làm sao biết được quan hệ nam nữ là gì? Ngay cả kinh nguyệt cũng loáng thoáng nghe Cố Minh Châu huyên thuyên với hạ nhân cô mới biết mình không mắc bệnh.
Trái ngược với sự ngô nghê của cô. Ít nhất Tống Tư Duệ còn được học về sự khác biệt của nam nữ và giáo dục giới tính. Vậy nên mới làm được đến bước cuối cùng Nếu không thì chẳng biết cách xỏ chỉ qua kim.