Vô Tận Đan Điền

Chương 2622: A Dục Vương đã xảy ra chuyện (Hạ)



- Được rồi, mỗi người tiến vào vị trí của riêng mình đi. Trận pháp vận chuyển!

Mông Tử quát to một tiếng, mọi người lập tức hóa thành một đạo quang mang phóng về phía thi thể trước mắt, trong nháy mắt đã tiến vào huyệt đạo tương ứng.

Đây là một không gian trận pháp cao bằng một người. Vừa mới tiến vào trong đó là có thể thông qua trận pháp nhìn ra được tất cả tình huống bên ngoài.

Vị trí hiện thời của Nhiếp Vân là đỉnh đầu, huyệt đạo quan trọng nhất trong thân thể con người. Trước mắt hắn lúc này có vô số tiết điểm rậm rạp chằng chịt, chính là những vị trí tương ứng của những người khác. Chỉ cần hắn ra lệnh một tiếng, hoàn toàn có thể khiến cho tất cả mọi người hành động, đồng tâm hiệp lực vận chuyển cỗ thi thể này, khiến cho nó phát huy ra thực lực vượt qua bản thân bọn hắn.

- Mọi người nghe kỹ, mệnh lệnh của ta chỉ tuyên bố một lần, nhất định các ngươi phải nghe rõ.

Đứng ở chỗ này, trong lòn Nhiếp Vân g lập tức có một loại cảm giác nắm đại cục trong tay. Hắn đã biết Tu La bổ thiên trận này cường đại. Cho nên sau khi hít sâu một hơi, lại lập tức phát ra từng đạo mệnh lệnh.

Ầm Ầm!

Nương theo mệnh lệnh của hắn, cỗ thi thể to lớn này bắt đầu có hành động, từng quyền từng quyền đánh ra, bắt đầu thử nghiệm quyền pháp ở trên luyện võ trường.

Lực lượng cuồn cuộn giống như là lũ lụt xâm nhập, toàn bộ luyện võ trường trong nháy mắt đã bị bao phủ lại, không gian nứt ra thành từng đạo khe nứt lớn. Mặt đất dường như cũng không chịu nổi được lực lượng mà phát ra tiếng nổ kinh người.

- Được!

Động tĩnh thi thể diễn luyện đã quấy rầy tới không ít người, chẳng biết từ lúc nào Lộc Trảm thống lĩnh đã bay tới, thân thể nhoáng một cái đã xuất hiện ở trước mặt thi thể.

- Không tệ, nếu như đã phối hợp được tốt. Như vậy ta sẽ thử uy lực một chút xem như thế nào!

Cười nhạt một tiếng, Lộc Trảm thống lĩnh đánh ra một quyền.

Thực lực của vị Lộc Trảm này vượt xa bổn tôn của Nhiếp Vân, so với Tĩnh Tâm cũng không chênh lệch nhiều lắm, coi như là vô hạn tới gần Phong vương. Hắn vừa ra tay, không gian lập tức bị phong ấn, thiên địa cũng bị khóa lại, muốn chạy trốn cũng vô cùng khó khăn.

- Tới thật đúng lúc!

Nhiếp Vân đang phiền muộn vì không có cách nào thử nghiệm được lực lượng mà cỗ thi thể này có thể phát huy ra được. Vừa thấy hắn đến, hắn cười ha hả một tiếng, đánh ra một quyền nghênh đón.

Nương theo ý niệm của hắn, tất cả mọi người đều thi hành mệnh lệnh của hắn vô điều kiện. Cỗ thi thể không biết đã tử vong bao nhiêu năm giống như mãnh hổ xuống núi vậy, ầm ầm đánh ra, quyền phong như thủy triều, từng chiêu từng chiêu đều rất cường đại.

Quyền phong sấm sét, giam cầm bị không gian chấn động liên tục. Phát ra thanh âm giống như thủy tinh bị đánh nát vậy. Lực lượng hung mãnh tựa như là mưa móc, nếu chỉ nói riêng về thế công, không ngờ lại không yếu hơn so với LộcTrảm này chút nào!

- Không tồi!

Lộc Trảm không nghĩ tới mọi người mới phối hợp mấy ngày ngắn ngủi mà đã phát huy ra uy lực như vậy. Sự vui mừng trên mặt hắn càng ngày càng đậm, miệng cười lớn một tiếng, cung không còn cố kỵ nữa, lực lượng càng ngày càng mạnh, cả người như là cuồng phong bạo, không ngừng phát ra tiếng ầm ầm.

Lực lượng song phương giao chiến càng đánh càng lớn, rất nhanh đã hấp dẫn những người khác trong Tu La viện. Khi mọi người nhìn thấy thi thể do người mới này khống chế lại có thể đánh ngang tay với Lộc Trảm thống lĩnh, trên mặt từng người đều hiện lên vẻ kinh ngạc vô cùng.

Bọn họ đã luyện tập trận pháp không biết bao nhiêu năm, cho dù để cho bọn họ nắm thi thể trong tay thì tuyệt đối cũng không làm được điểm này. Có thể phát huy ra được uy thế cường đại như vậy!

- Sao Mông Tử lại lợi hại như vậy chứ?

- Khống chế của hắn thật là hoàn mỹ không tỳ vết a.

- Chiêu quyền pháp này ta đã khống chế tu luyện ước chừng hơn ba ngàn năm, thế nhưng cũng không có thành công. Lúc này hắn lại tiện tay thi triển ra được, hơn nữa động tác lại hoàn mỹ như vậy, chuyện này... Làm sao có thể chứ?

- Thật là lợi hại, xem ra mấy người chúng ta đã bị hắn vượt qua rồi a.

...

Thấy công kích mà thi thể đánh ra mượt mà no đủ, hoàn mỹ không tỳ vết, tất cả mọi người không khỏi thán phục một phen.

Ở bên ngoài căn bản không thể nhìn ra được rốt cuộc là người nào khống chế thi thể. Căn cứ vào kinh nghiệm trước đây, bọn họ vẫn cho là Mông Tử khống chế thi thể, cho nên mới có một màn như vậy.

Bởi vì đối với thực lực của Mông Tử này bọn họ biết rất rõ. Muốn khống chế cỗ thi thể này hoàn mỹ như vậy, chiêu số lại mượt mà như thế, khả năng không lớn!

Thế nhưng nếu như không phải là hắn thì có thể là ai chứ?

Dù thế nào mọi người cũng không thể nghĩ ra được. Một người mới có thể khống chế trận pháp tốt tới như vậy, khiến cho thi thể có thể phát huy ra được lực lượng cường đại như thế.

- Không tồi, không tồi! Có thể phát huy ra được thực lực như thế mới coi như là chân chính đạt tới yêu cầu của bệ hạ a!

Chiến đấu đã hấp dẫn tất cả thiên tài trong Tu La viện, cũng đã kinh động tất cả thống lĩnh Trên không trung vang lên tiếng xé gió, trên trăm đạo thân ảnh từ bốn phương tám hướng nhanh chóng bay tới đây.

Yến Huy nhìn thi thể ở phía dưới đang chiến đấu cùng với Lộc Trảm, hai mắt càng ngày càng sáng, không ngừng gật đầu liên tục.

Mặc dù những thiên tài tìm từ các thế giới này thực lực không tính là quá mạnh. Thế nhưng liên hợp lại một chỗ, sử dụng Tu La bổ thiên trận để khống chế thi thể, sức chiến đấu sẽ lập tức có bay vọt về chất!

Thực lực như vậy, cho dù là so với những người khác còn có chút không bằng. Nhưng mà chỉ cần thực lực của mọi người lại tiến thêm một bước, cũng đạt tới cấp bậc Bách Cường bảng. Như vậy nếu như liên hợp lại lần nữa, cho dù là hắn sợ rằng cũng rất khó có thể chiến thắng.

- Thật tốt quá. Đại thống lĩnh sống lại, Tu La bổ thiên trận cũng đã tu luyện không sai biệt lắm, như vậy không phải chúng ta đã có thể đi trợ giúp bệ hạ một tay rồi hay sao?

- Trước kia bệ hạ gửi tin tức cho chúng ta người còn có thể phân ra ý niệm tạo thành một cái đầu, truyền chỉ thị cho chúng ta. Mà bây giờ chỉ thị cũng không có, sợ rằng đã sắp tới mức không kiên trì nổi. Như vậy chúng ta cũng nên hành động đi thôi!

- Nếu như chúng ta đã chuẩn bị xong, như vậy không bằng động thủ a, bệ hạ đang cần chúng ta.

...