Thấy hai người đang chiến đấu phía dưới, những thống lĩnh khác hai mắt sáng rực lên, từng đạo ý niệm trao đổi với nhau. Sau đó toàn bộ đều nhìn về phía Yến Huy ở giữa.
- Quả thực bây giờ đã tới thời khắc gian nan nhất. Chúng ta coi như là thuộc hạ của người, cũng nên chia sẻ với người một chút.
Nghe thấy mọi người nói như vậy, Yến Huy cau mày, khẽ gật đầu một cái. Trong lúc đang muốn nói tiếp thì phía trước vang lên tiếng nổ ầm ầm, một đạo thân ảnh cao lớn đã nhanh chóng bay tới.
- Đại thống lĩnh!
Thấy người này, tất cả mọi người đồng loạt ôm quyền khom người thi lễ.
Đây chính là phân thân của Nhiếp Vân.
Mới vừa rồi hắn cố ý chiến đấu với Lộc Trảm, quả nhiên đã dẫn tới tất cả thống lĩnh chú ý. Như vậy cỗ phân thân này cũng có thể sải bước chạy tới nơi này.
Đông đảo thống lĩnh đã xuất hiện, như vậy dù hắn có tới nơi này thì cũng không có gì là kỳ quái. Nếu không, hắn một mình đi đến tìm người mới... Khi đó sẽ rất dễ dàng bị người ta hoài nghi.
- Được rồi.
Nhiếp Vân gật đầu một cái, cũng không có nói nhiều mà nhanh chóng nhìn xuống phía dưới.
Ầm Ầm!
Song phương giao chiến phía dưới lại lần nữa va chạm hai quyền. Tạo thành một mảnh không gian đen nhánh. Ngay sau đó, hai người đồng thời lui về phía sau, lại nhìn nhau một cái, mỗi người thở ra một hơi, miệng cất tiếng cười to.
- Ngươi dựa vào thi thể không biết đau cho nên liều mạng như vậy a. Nếu như đánh tiếp nữa, chỉ sợ ta cũng chỉ có đường bị thua mà thôi! Đừng đánh, đừng đánh nữa!
Lộc Trảm thống lĩnh nhảy ra khỏi vòng chiến, hào phóng thừa nhận mình thua.
Mặc dù thực lực của hai người ngang nhau, nhìn qua bất phân thắng bại. Thế nhưng đối phương có tới ba mươi sáu người, lại cộng thêm thi thể không biết mệt mỏi và đau đớn. Cho nên thời gian kiên trì cũng càng dài, khả năng hắn bị thua cũng lại càng lớn. Nếu như tiếp tục kiên trì, người bị thua nhất định là hắn. Đã như vậy, còn không bằng quang minh chính đại thừa nhận thì hơn.
- Đa tạ!
Nhiếp Vân cũng biết đạo lý này, cho nên khi nhìn thấy hắn không đánh, hắn cũng không có truy kích nữa. Khi hắn đang định giải trừ trận pháp, từ bên trong thi thể đi ra thì đột nhiên toàn bộ mặt đất trong Bích Hải Huyền Thiên đung đưa một trận. Ngay sau đó không gian trên đỉnh đầu giống như thủy tinh vỡ vụn, mặt trời chói mắt trên bầu trời chiếu rọi xuống dưới.
- Nguy rồi! A Dục Vương bệ hạ đã xảy ra chuyện rồi.
Vẻ mặt Yến Huy biến sắc, đột nhiên hô lớn một tiếng.
- Cái gì? A Dục Vương bệ hạ đã xảy ra chuyện rồi sao?
- Bệ hạ đường đường là cường giả Phong vương, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Đã xảy ra chuyện gì?
- Chuyện này không thể nào a! Thực lực của Bệ hạ thông thiên, ta không tin...
...
Lời Yến Huy nói giống như một viên đá ném vào mặt hồ, tạo thành vô vàn gợn sóng. Tất cả mọi người đứng ở tại chỗ, không ngừng run rẩy.
A Dục Vương là một trong tứ đại cường giả Phong vương Hỗn Độn đại dương, thực lực cho dù không dám nói là đệ nhất trong toàn bộ Hỗn Độn đại dương thì cũng không kém bao nhiêu. Làm sao lại có thể xảy ra chuyện cơ chứ?
Mặc dù trong miệng mọi người không dám thừa nhận, thế nhưng trên thực tế, trong lòng cả đám cũng biết, lời nói của Yến Huy thống lĩnh cũng không có sai!
Cho dù A Dục Vương không có xảy ra việc gì, thế nhưng cũng không kém là bao.
Nếu không, bằng vào trình độ không gian kiên cố của Bích Hải Huyền Thiên, không thể nào vô duyên vô cớ mặt đất rạn nứt, ngôi sao trụy lạc, bị hủy. Chỉ có chưởng khống giả của không gian nơi này xuất hiện tai nạn, cho nên không gian không có ý niệm chống đở. Vì vậy mới xuất hiện loại tình huống như vậy.
- Thế giới này sẽ lập tức sụp đổ, tất cả mọi người rời khỏi nơi này trước rồi lại nói sau!
Yến Huy thống lĩnh thở phào một tiếng.
- Được!
Nghe thấy hắn ra lệnh, tất cả mọi người đều đồng thanh nói một tiếng, sau đó bắn thẳng ra bên ngoài.
Người trong Tu La viện tới xem náo nhiệt cũng biết chuyện này có chút đáng sợ. Cho nên cả đám đồng loạt chui vào thi thể, bố trí thành Tu La bổ thiên trận, nhanh chóng bay ra ngoài.
Bích Hải Huyền Thiên vỡ nát, bằng vào thực lực của bọn họ, nhất định sẽ bị vỡ nát theo không gian, bị đánh chết ở bên trong. Chỉ có duy trì trận pháp, mượn thi thể này thì mới có thể giữ được tính mạng.
- Chúng ta cũng đi!
Mặc dù còn không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thế nhưng Nhiếp Vân biết nếu tiếp tục ở lại chỗ này cũng không còn ý nghĩa gì nữa. Lúc này hắn cũng giật mình, bay thẳng ra phía ngoài.
Trước khi bay ra, linh hồn đảo qua, nhìn thấy Quý Linh dẫn hắn tới nơi này vẻ mặt đang tràn ngập hoảng sợ, muốn chạy trốn. Thế nhưng thực lực của nàng như vậy, dưới tình huống thế giới vỡ nát như vậy. Căn bản không có cách nào chạy trốn.
- Ngươi đã thần phục ta thì coi như là người của ta, như vậy ta sẽ cứu ngươi một mạng a!
Tinh thần khẽ động một cái, lập tức bao phủ lấy đối phương. Trong nháy mắt đã đem nàng và người hầu của nàng đồng thời thu vào bên trong Nạp Vật thế giới.
Mặc dù thực lực của người này chỉ là Kim Giáp tướng. Tác dụng không lớn, thế nhưng dù sao cũng đã thần phục đối với hắn, cho nên hắn không thể trơ mắt nhìn nàng tử vong.
Mới vừa cứu đi Quý Linh thì đã thấy thân thể của Sâm Tùng trước đó chuyên làm khó dễ hắn đã bị không gian vỡ nát đánh trúng. Miệng kêu thảm một tiếng, hóa thành một mảnh bụi bặm.
Mặc dù thực lực của hắn đã đạt tới bán bộ Chúa Tể đại tam trọng địa bộ, thế nhưng ở trước mặt không gian Bích Hải Huyền Thiên vỡ nát vẫn không có cách nào may mắn thoát khỏi được.
- Cứu mạng a...
- Thống lĩnh đại nhân. Ta không muốn chết, mau cứu ta...
- Ta còn chưa có sống đủ, còn chưa hưởng thụ cuộc sống cho tốt, sao có thể chết được …
...
Thiên địa sụp đổ, không gian vỡ nát, từng tiếng kêu thảm vang vọng tận trời cao. Vô số cường giả rơi vào cái khe dưới mặt đất. Không gian vỡ nát, thường thường tiếng kêu thảm chỉ vừa mới vang lên đã hoàn toàn mất đi tung tích.
Bích Hải Huyền Thiên vốn phồn hoa vô cùng, trong nháy mắt đã trở thành địa ngục nhân gian. Cho dù thực lực của Nhiếp Vân như vậy, thế nhưng không có biện pháp thay đổi được chuyện này.
Những ngôi sao trên bầu trời giống như lưu tinh rơi rụng xuống bên dưới. Mặt đất hoàn toàn nứt ra, tất cả cường giả đều bị cuốn vào bên trong hồng lưu thời không tan vỡ, trong nháy mắt đã mất mạng.