Có thể nói, từ Phù Thiên đại lục đi đến Thiên địa lục đạo, Đạm Đài Lăng Nguyệt là mục tiêu và động lực khiến cho hắn một mực kiên trì, không có động lực, cho dù có công pháp tốt hơn nữa, chỉ sợ cũng không có bất kỳ một chút tác dụng nào.
- Sau đó, trong lúc đang cùng Tu La vương chiến đấu, tẩu tử ngăn cản Tu La vương, như vậy mới làm cho ca ca có thời gian niết bàn lần thứ chín. Khiến cho ca ca thực lực đại tăng, có được thực lực chém giết Tu La vương!
Nhiếp Đồng nói tiếp.
Tinh thần đắm chìm ở trong ký ức, Nhiếp Vân cũng không nói ra lời nào.
Tình huống lúc đó quả thực quá thảm thiết, chiến đấu cùng với Tu La vương đã khiến cho Thiên địa lục đạo bị hủy diệt vài giới. Thế nhưng vẫn không thể làm gì được đối phương. Khi đó hắn chỉ có thể mạo hiểm thử lựa chọn một lần mà thôi.
Mà những người ngăn cản Tu La vương lúc đó chính là mọi người của Khu Tu tháp và Đạm Đài Lăng Nguyệt!
Bởi vì các nàng ngăn cản công kích điên cuồng của Tu La vương, cho nên mới làm cho hắn có cơ hội niết bàn thứ chín. Cũng chính vì vậy mới có được thực lực chém giết Tu La vương, một lần định càn khôn.
- Trước khi Tu La vương chết đã phá hỏng thiên đạo của Thiên địa lục đạo, kết quả, vẫn là Lăng Nguyệt tẩu tử ngăn cản...
Thấy ca ca không phản đối, Nhiếp Đồng đem chuyện mà mình nghĩ ra nói, lại phân tích ra toàn bộ mọi chuyện.
- Làm như vậy, trên thực tế cũng coi như là tẩu tử đã diệt sát phần ý chí cuối cùng của Tu La vương. Cho nên, đệ cảm thấy, ca ca đã không phải là vương giả Thiên Vị gì đó thì nhất định chính là tẩu tử.
- Chuyện này...
Nhiếp Vân im lặng.
Nhiếp Đồng phân tích rất có đạo lý, vương giả Thiên Vị không phải là hắn. Như vậy sợ rằng tám chín phần mười chính là Đạm Đài Lăng Nguyệt!
Trước đó hắn không biết Thiên địa lục đạo là cái gì. Lại cho là chỉ là một tiểu thế giới thông thường thì cũng thôi đi. Thế nhưng bây giờ mới biết tiểu thế giới này lại là Hỗn Độn căn nguyên chi tâm. Như vậy suy nghĩ trong lòng sẽ hoàn toàn khác với trước đó.
Hỗn Độn Chi Tâm là thứ quan trọng nhất ở trong toàn bộ Hỗn Độn đại dương, dựa theo vbình thường mà nói. Lực của con người không thể luyện hóa được. Nếu như có thể luyện hóa được, Tu La vương ban đầu cần gì phải tốn nhiều thời gian và tay chân như vậy chứ?
Không thể nào luyện hóa, thế nhưng... Đạm Đài Lăng Nguyệt vừa sinh ra đã chính là thiên đạo sư. Có thể nắm trong tay toàn bộ thiên đạo của Thiên địa lục đạo, ở trong thế giới này có được lực lượng vô thượng... Như vậy không phải đã nói rõ, từ lúc nàng vừa sinh ra đã có thể nắm trong tay Hỗn Độn Chi Tâm hay sao?
Rốt cuộc là ai có thể có loại tư cách nắm trong tay Hỗn Độn Chi Tâm này chứ?
Không cần suy nghĩ, câu trả lời cũng đã rất rõ ràng!
Đó chính là cái gọi là vương giả Thiên Vị kia a!
Ban đầu Hỗn Độn Chi Tâm và phù lục Thiên Vị có lẽ đã cùng hình thành ở thời khắc đó. Đạm Đài Lăng Nguyệt có thể nắm Hỗn Độn Chi Tâm trong tay, đương nhiên cũng tương đương với việc đã nắm giữ phù lục Thiên Vị!
Chẳng trách vô luận hắn dùng thủ đoạn gì cũng đều không có cách nào luyện hóa được. Hóa ra vật này đã là vật có chủ, chỉ bất quá vị chủ nhân này đã hóa thân thành thiên đạo, tạm thời mất đi ý thức của mình mà thôi!
- Biết nàng là vương giả Thiên Vị thì có lợi ích gì chứ?
Sau khi nghĩ thông suốt những chuyện này, Nhiếp Vân cũng không có cao hứng, ngược lại còn khẽ lắc đầu một cái, vẻ mặt ảm đạm.
Cho dù biết Đạm Đài Lăng Nguyệt là vương giả Thiên Vị, thế nhưng như vậy thì có lợi ích gì chứ?
Nàng đã hóa thân thành thiên đạo, không có ý thức của bản thân, cũng không có cách nào tiến hành câu thông. Cho nên cũng đừng nói tới việc luyện hóa phù lục trở thành vương giả Thiên Vị, cứu vớt Hỗn Độn đại dương.
- Ách... Cũng đúng a!
Nghe thấy hắn nói như vậy, Nhiếp Đồng cũng có chút ảm đạm.
Đạm Đài Lăng Nguyệt vì cứu vớt thương sinh cho nên đã hóa thân thành thiên đạo. Mặc dù không phải là thân tử đạo tiêu, thế nhưng cũng không kém là bao. Bây giờ đừng nói là phù lục Thiên Vị, cho dù có nhiều vật tốt hơn đặt trước mặt nàng thì cũng không thể nào sử dụng được a.
- Trừ phi...
Một lát sau, đột nhiên Nhiếp Đồng mở miệng, bất quá mới nói được một nửa thì hắn lại không nhịn được ngừng lại.
- Trừ phi cái gì?
Thấy đệ đệ mới nói một nửa đã ngừng lại,Nhiếp Vân hỏi.
- Trừ phi... Tẩu tử có thể lần nữa ngưng tụ ý thức, hội tụ lại thân thể...
Nhiếp Đồng chậm rãi nói.
- Đúng vậy, nếu như có thể tìm được phương pháp hội tụ ý thức, như vậy ta đã sớm làm, đáng tiếc lại không có cách nào...
Vẻ mặt Nhiếp Vân như là đưa đám vậy.
Đi tới Tà Nguyệt Chí Tôn vực cũng không phải là hắn muốn theo đuổi thực lực. Mà là vì muốn tìm thủ đoạn làm cho Đạm Đài Lăng Nguyệt sống lại. Đáng tiếc, bây giờ đã đứng ở trên đỉnh Tam giới. Thế nhưng hắn vẫn chưa có tìm được biện pháp nào tốt nhất.
- Ca ca... Đệ có một loại phương pháp có thể khiến cho Lăng Nguyệt tẩu tử ngưng tụ ra ý thức, hội tụ thân thể. Chỉ bất quá...
Nhiếp Đồng có chút do dự nói.
- Có phải là đệ sẽ nói giống như lần trước, sẽ mất đi trí nhớ hay không?
Trước khi tiến vào Tứ tướng thế giới thì Nhiếp Đồng cũng đã nói qua. Chuyện này Nhiếp Vân cũng đã sớm biết. Bất quá hắn cũng không đồng ý, mất đi trí nhớ, như vậy vẫn còn là Đạm Đài Lăng Nguyệt hay sao? Vẫn là thê tử mà hắn một mực thương yêu hay sao?
- Đúng vậy... Phương pháp của đệ mặc dù sẽ khiến cho tẩu tử mất đi trí nhớ, thế nhưng đó là trước kia... Nếu như tẩu tử luyện hóa phù lục Thiên Vị, trở thành vương giả Thiên Vị, thực lực chợt bạo tăng. Như vậy liệu có thể tìm về được trí nhớ đã mất hay không?
Nhiếp Đồng im lặng trong chốc lát rồi đột nhiên mở miệng.
- Chuyện này...
Hai mắt Nhiếp Vân sáng lên:
- Đệ xác định có thể khôi phục được trí nhớ chứ?
Có thể làm cho Đạm Đài Lăng Nguyệt sống lại là mục tiêu lớn nhất của hắn. Lúc này nghe thấy nó đã ở gần trong gang tấc, cho nên ngay cả thanh âm cũng có chút run rẩy.
- Chuyện này... Đệ cũng không dám xác định, nhưng mà vương giả Thiên Vị là tồn tại vượt xa cường giả Phong vương bình thường. Cho nên đệ mới đoán có thể khôi phục được trí nhớ!