Vô Tận Đan Điền

Chương 2657: Điều kiện cần để cứu sống Đạm Đài Lăng Nguyệt (1)



Sauk hi Đạm Đài Lăng Nguyệt sống lại không có khôi phục trí nhớ, đương nhiên phần tình cảm với hắn cũng không còn tồn tại. Thế nhưng nếu như không cứu sống nàng thì nàng vẫn hóa thân thành thiên đạo lạnh lẽo như băng, cô độc lạnh lẽo, không có người nào làm bạn.

- Nếu như nàng có thể sống lại được là tốt.

Nhiếp Vân trù trừ một lát rồi lập tức quyết định.

Đạm Đài Lăng Nguyệt xinh đẹp tinh khiết, vì thương sinh mà không tiếc dâng hiến sinh mạng. Như vậy hắn cũng không thể bởi vì sự ích kỷ của mình mà ngăn cản nàng sống lại!

Cho dù sống lại sẽ quên hết tất cả mọi thứ. Thế nhưng chỉ cần hắn vẫn còn ở đây, như vậy vẫn có thể lần nữa cảm hóa nàng, khiến cho nàng lần nữa yêu mình!

- Ca ca...

Thấy trong ánh mắt của Nhiếp Vân hiện lên vẻ kiên định, Nhiếp Đồng đã hiểu rõ quyết định trong lòng ca ca. Chuyện này khiến cho trong lòng hắn không khỏi cảm khái một phen.

Đạm Đài Lăng Nguyệt vì thương sinh thiên hạ mà hóa thân thành thiên đạo, từ bỏ sinh mạng, nhưng ca ca hắn còn trả giá nhiều hơn!

Vì có thể lần nữa được ở cùng với nàng, ca ca liều mạng tu luyện. Từng lần rồi lại từng lần, không kể mạng sống. Rốt cuộc cũng đạt tới loại cảnh giới này. Chỉ là ca ca lại phát hiện ra, nếu cứu muốn cứu sống được thê tử thì nhất định sẽ không còn ký ức..

Dù vậy, ca ca vẫn không chút chậm trễ nào đồng ý cứu sống thê tử mình!

Nếu như nói Đạm Đài Lăng Nguyệt tẩu tử vì thương sinh trong Thiên địa lục đạo mà đã bỏ ra quá nhiều, như vậy... Ca ca vì tẩu tử còn trả giá nhiều hơn!

Cái này... Chính là ái tình chân chính!

- Muốn làm cho nàng sống lại cần những thứ gì?

Không biết trong lòng Nhiếp Đồng đang bội phục và suy nghĩ thế nào, Nhiếp Vân đột nhiên hỏi.

Nếu đã quyết định như vậy thì phải chuẩn bị trước. Hắn cũng biết, lần này muốn làm cho nàng sống lại. Nhất định sẽ không dễ dàng, nếu không, cũng không đến nổi khiến cho Nhiếp Đồng cảm thấy khó khăn như vậy.

- Nếu nói tới cần thứ gì, trên thực tế cũng không nhiều lắm, chỉ có mấy thứ... Theo thứ tự là Khải linh thảo, Linh hồn hỗn độn vương thạch và một cỗ thân thể hoàn mỹ!

Trầm tư một chút, Nhiếp Đồng giải thích:

- Khải linh thảo là một loại thực vật đặc thù, có thể khiến cho thiên đạo mở ra linh trí, Linh hồn hỗn độn vương thạch không cần đệ nói nhiều a. Ca ca cũng đã sớm biết rồi, có thể khiến cho linh trí của thiên đạo chuyển hóa thành linh hồn. Đến lúc đó chỉ cần dung hợp cùng với thân thể hoàn mỹ là có thể sống lại được!

- Linh hồn hỗn độn vương thạch, ta có không ít a. Thế nhưng Khải linh thảo kia có bộ dáng gì? Đi nơi nào tìm được nó? Còn nữa, thân thể hoàn mỹ kia nên luyện chế như thế nào đây?

Nghe thấy cần những vật này, Nhiếp Vân thở phào nhẹ nhõm, mặc dù khác biệt như thế nào hắn chưa từng thấy qua, thế nhưng ít nhất nó cũng không cần nhiều thứ.

Linh hồn hỗn độn vương thạch, ở trong nạp vật thế giới của hắn đã có thể sao chép hoàn mỹ. Cho nên vật này muốn có bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu, không tính là quá khó khăn. Chỉ là Khải linh thảo này, vật này hắn chưa từng nghe nói qua.

Về phần thân thể hoàn mỹ, ban đầu hắn đã từng mượn khí hải chi tâm của Khí hải đại lục để luyện chế ra một cỗ thân thể. Chỉ bất quá lúc đó cấp bậc quá thấp, lúc này muốn làm cho Đạm Đài Lăng Nguyệt sống lại nhất định là chuyện không có khả năng!

Sợ rằng còn cần thêm tài liệu vô cùng trân quý để luyện chế ra nó.

- Khải linh thảo là một loại dược liệu kỳ lạ được sinh ra trong hỗn độn, có thể trợ giúp thiên đạo không có ý thức xuất hiện ý chí của bản thân! Cũng không khó tìm. Chẳng qua là...

Nói đến đây, Nhiếp Đồng có chút do dự.

- Chẳng qua gì?

Nhìn thấy dáng vẻ của hắn như vậy, Nhiếp Vân hỏi.

- Loại dược liệu kỳ lạ này thực ra đã có người trồng, chỉ bất quá, người này tính cách rất là quái dị. Dầu muối không ăn, đệ sợ rất khó thu được tới tay.

Vẻ mặt Nhiếp Đồng cười khổ.

- Rất khó lấy tới tay? Ngay cả đệ cũng không lấy được sao?

Nhiếp Vân có chút kỳ quái hỏi.

Nhiếp Đồng là Tu La vương, tồn tại có thực lực mạnh nhất trong tứ đại vương giả, cũng có thể nói, chỉ cần vương giả Thiên Vị không có xuất hiện. Như vậy hắn sẽ là người mạnh nhất trong toàn bộ Hỗn Độn đại dương này!

Bất kể đối phương có thân phận gì, tính cách gì, đường đường là Tu La vương muốn một vật từ hắn mà hắn cũng không cho? Thật hay giả vậy?

Trao đổi cũng không được sao?

- Đúng vậy...

Vẻ mặt Nhiếp Đồng có chút lúng túng.

- Không cho, vậy thì chúng ta có thể trộm, có thể cướp! Chỉ cần có thể làm cho Đạm Đài Lăng Nguyệt sống lại, cho dù là làm chuyện gì ta cũng sẽ không tiếc!

Nhiếp Vân hừ lạnh, nói.

Quản đối phương có lai lịch gì a. Nếu như thực sự không cho, thủ đoạn gì hắn cũng có thể làm ra được.

Trộm cũng được, cướp cũng được, chỉ cần đối phương có loại vật này, hắn không tin sẽ không lấy được tới tay!

- Khục khục, ca ca đừng có gấp! Khải linh thảo này, vấn đề là ở chỗ này! Thứ khác, cho dù có đoạt tới, đối phương có giận dữ thì cũng không có bất kỳ biện pháp nào làm gì chúng ta. Thế nhưng... Khải linh thảo, nếu như không phải cam tâm đưa ra, nhất định sẽ trực tiếp biến thành độc dược. Đừng nói là không có tác dụng của Khải Linh thảo. Chỉ cần hơi chút lơ là nó sẽ trở thành thuốc độc giết chết thiên đạo, không có biện pháp sống lại...

Vẻ mặt Nhiếp Đồng cười khổ không thôi.

- Còn có loại vật này hay sao?

Nhiếp Vân trợn mắt.

Một gốc dược thảo cũng phải tự nguyện đưa mới được, không tự nguyện sẽ còn hóa thành độc dược... Thật hay giả vậy? Trên đời này còn có loại vật kỳ lạ như vậy hay sao?

- Đúng vậy!

Nhiếp Đồng gật đầu nói.

- Chuyện này...

Nhiếp Vân có chút im lặng.

Thiên hạ to lớn không thiếu gì chuyện lạ, khó trách đường đường là Tu La vương lại cũng không có bất kỳ biện pháp nào. Hóa ra loại dược liệu này lại đặc thù như vậy. Cũng chính bởi vì điểm này cho nên người dưỡng dục loại dược liệu dầu muối không ăn, cho dù là cường giả Phong vương cũng không thể làm gì khác hơn được.

Cho dù ngươi có thực lực mạnh hơn hắn thì sao chứ? Thủ đoạn tàn nhẫn thì sao chứ? Cho dù có cướp đi, trộm đi được dược thảo thì cũng chỉ có thể lấy được vật có độc mà thôi. Không những không thể dùng, ngược lại sẽ còn sẽ đưa đến tác dụng trái ngược.

- Cũng bởi vì như vậy, cho nên đệ cũng không có biện pháp gì tốt...

Nhiếp Đồng lắc đầu nói.