Vô Tận Đan Điền

Chương 2719: Chém giết (2)



Phong vương có bướu thịt thấy có thể hắn một hơi nói tới Phổ Thiên nhất tộc cho nên cũng không có chống chế mà chỉ cười lạnh một tiếng, lên tiếng thừa nhận.

Hắn thấy, người trước mắt này cho dù tiềm lực có lớn hơn nữa, dù có thủ đoạn nhiều hơn nữa, thì cũng chỉ là thổ dân mà thôi. So với đội ngũ của Phổ Thiên đại đế mà nói, chỉ là hạt thóc trong biển, không đáng để nhắc tới.

- Phổ Thiên đại đế? Hắn có thực lực gì? Cường giả Phong vương có thực lực như ngươi lại có bao nhiêu?

Đây là vấn đề mà Nhiếp Vân quan tâm nhất, nếu như thực lực của đối phương quá mạnh mẽ, số lượng người quá nhiều, như vậy quả thực hắn cũng không có bất kỳ biện pháp nào.

Nếu như chỉ có mấy vị Phong vương, như vậy cũng có thể đánh một trận

- Thực lực gì sao? Ha ha, ta quên mất ngươi là thổ dân, còn không biết sự cường đại của đại đế a.

Vẻ mặt Phong vương có bướu thịt cười lạnh, trong ánh mắt mang theo vẻ khinh bỉ:

- Nói cho ngươi biết a, thực lực như ta ở trước mặt đại đế không khác gì con kiến. Chỉ cần một hơi cũng đã có thể thổi chết vô số!

- Một hơi là có thể thổi chết vô số sao?

Nhiếp Vân có chút sửng sốt, trong lòng hoảng sợ không thôi.

Không phải cường giả Phong vương là người cường đại nhất sao? Sao lại còn có người lợi hại hơn cơ chứ?

- Chẳng lẽ... Trong cường giả Phong vương cũng có phân chia cấp bậc hay sao? Chẳng lẽ đại đế là tồn tại vượt qua Phong vương?

Nhiếp Vân có chút khẩn trương hỏi.

Hắn đã có suy đoán từ trước đó. Hắn cảm thấy giữa các Phong vương cũng có cấp bậc cụ thể, chẳng qua hắn còn không nghĩ tới trên Phong vương còn có một cấp bậc khác. Thậm chí còn có đại đế cái gì đó.

- Thắng là vua, thua làm giặc. Muốn từ trong miệng ta biết những chuyện này sao? Không có cửa đâu! Giết ta đi, bất quá, ta có thể nói cho ngươi biết trước, đắc tội với Phổ Thiên nhất mạch, thứ đang chờ đón các ngươi là hủy diệt vô cùng vô tận a.

Phong vương có bướu thịt cười ha hả nói.

Cục diện bây giờ đã vậy hắn cũng đã biết mình sẽ phải chết không thể nghi ngờ. Cho nên lúc này cũng không có nói nhiều, ánh mắt nhìn về phía Nhiếp Vân giống như đang nhìn một người chết vậy.

- Nếu như không nói vậy thì chết đi!

Thấy đối phương đã không muốn nói nhiều, Nhiếp Vân biết có hỏi tiếp thì cũng sẽ chỉ làm chậm trễ thời gian nhiều hơn mà thôi. Cũng không có hiệu quả gì khác. Hắn quát lạnh một tiếng, trước mặt lần nữa xuất hiện một đạo phong nhận chém thẳng về phía đầu đối phương.

Xoẹt.

Phong nhận lướt qua cổ, hai mắt Phong vương có bướu thịt trợn tròn, đầu rớt xuống, linh hồn cũng đã bị diệt.

Sưu!

Sau khi giết chết người này, Nhiếp Vân thở dài một hơi.

Mặc dù đã chém giết đối phương, thế nhưng hắn cũng tiêu hao cực lớn, ngay cả linh hồn cũng có cảm giác tiêu hao sạch sẽ.

Khoanh chân ngồi dưới đất khôi phục trong chốc lát, sau đó thân thể Nhiếp Vân lại búng một cái, lập tức rời khỏi Nạp Vật thế giới.

Mặc dù đã chém giết một vị cường giả Phong vương, thế nhưng chiến cuộc bên ngoài như vậy. Bên Hỗn Độn đại dương vẫn đang rơi vào trong thế hạ phong, nhất định phải lập tức đi trợ giúp một tay.

- Nếu cứ như vậy đi ra ngoài thì hiệu quả sẽ không lớn, không bằng...

Tinh thần khẽ động một cái, khí tức dung mạo của Nhiếp Vân phát sinh biến hóa, cả người trong nháy mắt đã biến thành một bộ dáng khác.

Giống tên Phong vương có bướu thịt vừa bị hắn chém như đúc, thậm chí ngay cả khí tức từ trên người tản ra cũng khiến cho người khác không thể nhìn ra được.

Hắn chém chết người này ở trong Nạp Vật thế giới, tất cả mọi ngườid dều không biết. Nếu như ngụy trang thành bộ dáng của đối phương mà xông ra, nhất định sẽ có thể tạo ra được hiệu quả không tưởng.

Tay cầm trường thương màu vàng, biến thành Phong vương có bướu thịt, Nhiếp Vân đột ngột xuất hiện ở trước khe nứt trong chiến trường.

Ầm ầm!

Bên ngoài tiếng chém giết rung trời, tiếng nổ kịch liệt không ngừng vang lên. Lúc này song phương chiến đấu quả nhiên giống như hắn phỏng đoán vậy, không những không có dừng lại mà còn phát triển tới mức càng ngày càng kịch liệt hơn.

Ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy người của bên Hỗn Độn đại dương đối mặt với thế công cường đại của đối phương đã xuất hiện cục diện bị thua.

Rất nhiều cường giả dưới sự vây công của đối phương, lực lượng đã dần dần không chống đỡ được nữa. Thậm chí còn có không ít người đã bị chém giết.

- Nguy rồi, Nhiếp Đồng...

Ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy bên Đạm Đài Lăng Nguyệt cũng không có gì là đáng ngại, đang chiến đấu kịch liệt với thủ lĩnh đối phương. Không nhìn ra được dấu hiệu bị thua, ngược lại bên Nhiếp Đồng, tình huống nguy hiểm đã xuất hiện. Đối mặt với cường giả Phong vương có máu màu vàng kia đã xuất hiện cảm giác lực lượng không đỡ nổi.

Trình độ đáng sợ của vương giả có máu tươi màu vàng, từ lúc luyện hóa máu tươi của hắn thì Nhiếp Vân cũng đã biết được. Lúc nàycũng đã chứng thực phỏng đoán này của hắn là đúng.

Lúc này toàn thân Nhiếp Đồng đều là máu tươi, Tu La kiếm trong tay cũng đã gãy, thân thể sưng vù, sắc mặt ảm đạm, cực kỳ chật vật.

Vương giả có máu tươi màu vàng ở phía đối diện đang dùng vẻ mặt tàn nhẫn nhìn về phía hắn, hai hàng lông mày khẽ động, mang theo vẻ hưng phấn tàn nhẫn.

Lần trước thiếu chút nữa hắn đã có thể đột phá phong ấn, chính là người trước mắt này ngăn cản, cừu nhân gặp mặt đương nhiên sẽ đỏ con mắt, đương nhiên hắn không thể bỏ qua cơ hộ lần này được.

- Ta sẽ tróc từng khối thịt trên người ngươi xuống, khiến cho ngươi hưởng thụ trừng phạt. thống khổ nhất..

Vương giả có máu tươi màu vàng khặc khặc cười lạnh, binh khí trong tay lần nữa nện xuống về phía Nhiếp Đồng.

Binh khí của hắn là một món lang nha bổng toàn thân đen nhánh, dài mấy trăm trượng, chợt đè một cái, một đạo khí lưu vòng xoáy từ trên trong bổng xông thẳng về phía Nhiếp Đồng.

Tuy rằng hoàn toàn khác với chiêu số của Phong vương có bướu thịt, vẫn không thuộc về ba nghìn đại đạo, thế nhưng lại có uy lực giống nhau, thậm chí còn hơn hẳn một bậc!

Đối mặt với đạo công kích này, mặc dù Nhiếp Đồng đã bị trọng thương, thế nhưng lại không loạn chút nào. Hắn vừa lui về phía sau lại vừa chống cự, mặc dù lực lượng của hắn không bằng đối phương.Thế nhưng mỗi một lần lại có thể ngăn cản vừa đúng, vừa có thể làm cho mình bị thương không nặng, lại còn có thể chống đỡ được công kích của đối phương.

Chỉ vừa nhìn một cái Nhiếp Vân cũng đã biết rõ, cho dù tạm thời đệ đệ có thể đánh một trận, thế nhưng cũng không kiên trì được bao lâu. Bởi vì mỗi một lần đối công. Cho dù có thể tiêu hao một bộ phận lực lượng của đối phương, thế nhưng một bộ phận còn dư lại vẫn khiến cho thương thế đệ đệ không ngừng tăng thêm.