Vô Tận Đan Điền

Chương 2720: Đại chiến với vương giả có máu tươi màu vàng (thượng) (1)



Mà thực lực đối phương cũng không có bất kỳ tiêu hao nào, cho nên làm cho kết cục cơ hồ có thể đoán trước ra được.

- Không nghĩ tới tiểu tử này lại còn có thể kiên trì tới lúc này, ta tới giúp đệ!

Thấy đệ đệ gặp nguy cơ, Nhiếp Vân cũng không nhẫn nại được nữa. Hắn lập tức phóng tới bên cạnh vương giả có máu tươi màu vàng kia.

Bây giờ hắn đang ngụy trang là cường giả Phong vương có bướu thịt kia, đối phương lại đang chiến đấu say sưa, cho nên cũng không ý thức được người đã đổi.

- Tiểu tử mới vừa rồi đâu rồi?

Bất quá, vương giả có máu tươi màu vàng này vẫn theo bản năng hỏi hắn một câu.

Bướu thịt Phong vương và Nhiếp Vân trong lúc chiến đấu đã tiến vào một tiểu thế giới, sau đó đồng thời biến mất. Hiện tại hắn đột nhiên xuất hiện, đương nhiên người này phải hỏi một câu.

- Mới vừa bị ta giết xong.

Nhiếp Vân truyền âm.

Ngôn ngữ của đối phương, tuy rằng hắn có thiên phú Thiên Nhĩ sư, thế nhưng vẫn không có học xong toàn bộ. Vì vậy không thể nào nói chuyện tùy tâm sở dục được, vì vậy chỉ có thể lợi dụng linh hồn truyền âm mà thôi.

Dù sao dùng linh hồn ba động, tất cả mọi người đều có thể nghe hiểu được. Trong lúc chiến đấu vì phòng ngừa người khác phát hiện ra, dùng linh hồn truyền âm, cũng coi như là chuyện bình thường. Vì vậy trong lúc nhất thời vương giả có máu tươi màu vàng này cũng không có cảm thấy có gì là kỳ quái.

- Không tồi, tiểu tử kia có chút cổ quái, ngươi nhanh như vậy đã có thể chém giết được hắn cũng coi như có công đầu! Như vậy đi, trước tiên ngươi đi trợ giúp Bách Triết đại nhân đối phó với nữ nhân kia, người này giao cho ta đối phó là được...

Vương giả có máu tươi màu vàng nói.

Bách Triết đại nhân là người đang chiến đấu cùng với Đạm Đài Lăng Nguyệt.

- Được! Ta sẽ lập tức đi ngay bây giờ!

Nhiếp Vân khẽ cười một tiếng. Trường thương màu vàng trong tay khẽ vung một cái, thân thể búng một cái đã phóng về phía Đạm Đài Lăng Nguyệt. Bất quá, còn chưa đi được mấy bước thì đột nhiên hắn xoay người lại, đâm ra một thương.

Một thương này hắn đã dùng hết hắn toàn bộ lực lượng của mình. Thậm chí còn gia trì thực lực của Tĩnh Tâm và phân thân Phong vương. Thương ảnh chợt lóe lên rồi biến mất ở trên không đang, sau một khắc đã xuất hiện ở sau lưng vị vương giả có máu tươi màu vàng này.

- Ngươi...

Vương giả có máu tươi màu vàng không ngờ tới hắn lại đột nhiên đánh lén. Hơn nữa lại còn công kích độc ác như vậy, hai con ngươi của hắn co rụt lại. Thân thể vội vàng co rụt xuống phía dưới.

Không hổ là siêu cấp cường giả đã vượt qua Nhiếp Đồng, mặc dù rất là bất ngờ. Thế nhưng dưới tình huống nguy cấp, lại vẫn có thể tránh thoát được một thương này. Thân thương đâm qua bả vai, cũng không có tạo thành vết thương trí mạng.

- Đáng ghét, ngươi không phải bướu thịt? Ngươi là tiểu tử kia?

Một chiêu đã bị thương, vương giả có máu tươi màu vàng này rốt cuộc cũng đã biết đối phương là ai, lông mày hắn nhướng lên, cả người giống như sắp nổi điên lên vậy.

Cường giả như hắn, dù có đi tới bất kỳ nơi nào chiến lực cũng đều ở top đầu. Thế nhưng không nghĩ tới lại bị một tiểu tử thổ dân âm một vố mà không nhìn ra được. Nếu như chuyện này truyền đi ra ngoài, hắn tuyệt đối sẽ bị đồng bạn mình cười đến rụng răng.

- Bây giờ mới biết thì đã muộn rồi…

Cười ha hả một tiếng, trường thương trong tay Nhiếp Vân chợt khuấy động, một cỗ lực lượng dọc theo thân thương điên cuồng tràn vào bả vai của đối phương.

Mặc dù có thể lừa gạt đối phương, thế nhưng thiên phú ngụy trang sư của hắn làm cho người khác không nhìn ra cũng chỉ đóng góp một phần mà thôi. Thứ quan trọng nhất vẫn chính là thanh trường thương màu vàng này.

Thần binh Phong vương bình thường, cho dù cường giả Phong vương muốn luyện hóa nó cũng phải tốn không ít thời gian. Từ lúc giao chiến cho tới bây giờ cũng không được bao lâu. Vương giả có máu tươi màu vàng này dù có nằm mơ cũng không nghĩ tới đối phương chẳng những chém giết được vương giả có bướu thịt mà còn đã luyện hóa được binh khí của bướu thịt.

- Hừ, bây giờ biết vẫn còn không muộn, chỉ cần ta không chết. Như vậy cuối cùng ai chết vào tay ai vẫn còn chưa biết được!

Biết người trước mắt này là tiểu tử thổ dân trước đó ngụy trang, trong mắt vương giả có máu tươi màu vàng hiện lên vẻ oán độc, hắn gầm thét một tiếng, máu tươi màu vàng lập tức dọc theo mũi thương chào đón.

Vốn Nhiếp Vân cho là mình dùng toàn bộ lực lượng rót vào bên trong thân thể đối phương. Như vậy ít nhất cũng có thể khiến cho bả vai của đối phương nổ tung. Thế không nghĩ tới lại bị máu tươi của đối phương cản trở, lực lượng không những không rót vào trong được mà còn giống như nước suối gặp núi. Giữa song phương căn bản không phải cùng một cấp bậc, cho nên không có cách nào rung chuyển được đối phương.

- Ồ?

Thấy lực lượng của mình không có cách nào tiến vào được, Nhiếp Vân lập tức định rút về trường thương. Thế nhưng hắn lại phát hiện ra thân thương giống như đã bị đối phương níu lại vậy, vô luận hắn dùng bao nhiêu lực lượng cũng không thể rút về được một phân nào.

- Phân thân Phong vương, Chân Huyết Vương quan!

Thấy trường thương không rút ra được, Nhiếp Vân cũng không có nóng nảy, thân thể nhoáng lên một cái, phân thân và Chân Huyết Vương quan đồng thời xuất hiện, phát ra tiếng lôi minh, lập tức đập tới mặt của vương giả có máu tươi màu vàng này.

Dù sao thân phận của mình cũng đã bị đối phương đoán được, cho nên cũng không cần thiết phải tiếp tục che giấu làm gì.

Bởi vì trường thương dính dáng cho nên khoảng cách giữa hai người cũng không xa, Chân Huyết Vương quan vừa mới xuất hiện thì đã đi tới trước mặt đối phương. Phanh một cái cũng đã đánh vào trên mặt người này.

Sưu!

Máu tươi bắn ra, khuôn mặt vốn có chút anh tuấn của vương giả có máu tươi màu vàng lập tức sưng đỏ lên, xuất hiện từng vết rách và vết lõm.

Bị Phong vương thần binh cứng rắn đập một cái vào mặt. Cho dù là hắn cũng khó mà chịu nổi. Cũng may nhờ thực lực của hắn hùng hậu, nếu không, chỉ riêng lần đập vào đầu này cũng đủ để khiến cho đầu hắn vỡ nát, bỏ mình tại chỗ.

- Phụt... Ta muốn làm cho ngươi chết...

Vương giả có máu tươi màu vàng có nằm mơ cũng không nghĩ tới đối phương lại có tốc độ nhanh như vậy. Trong nháy mắt đã lấy ra được một món thần binh Phong vương khác. Đánh hắn thành đầu heo, thiếu chút làm cho hắn phun ra một ngụm máu tươi rồi tức mà chết.

Quả thực là phát điên!

Thực lực của hắn ở trong đám cường giả Phong vương cũng coi như là đỉnh phong, nào từng ăn loại thiệt thòi này cơ chứ?