Vô Tận Đan Điền

Chương 3539: Ta có tiên đằng (thượng) (1)



Khó trách bản thể của Đế Huyền xấu như vậy mà không có người nào phát hiện ra được. Chỉ sợ có một bộ phận nguyên nhân rất lớn là vì những dược liệu này.

- Có dược vật duy trì biến hóa của thần thú, như vậy cũng có dược vật khiến cho đối phương lộ rõ bản chất. Vừa vặn ta cũng nhàn rỗi không có việc gì, nghiên cứu một chút, có lẽ sẽ có tiến bộ rất lớn đối với y thuật của ta a!

Một suy nghĩ xuất hiện trong đầu hắn.

Nhìn thấy dược phương lợi hại như thế, Nhiếp Vân có chút không kìm lòng được, muốn thử xem có thể tìm ra một loại dược phương có thể tương khắc với nó hay không.

Nếu như có thể thành công, sẽ khiến cho lý giải về y thuật của hắn lại càng tiến thêm một bước.

Rất nhanh, thời gian nửa ngày đã trôi qua.

- Quả thực quá khó khăn.

Nhiếp Vân khẽ lắc đầu một cái.

Dược phương, phương thức phối chế tương khắc với dược phương ở trong nước ao, cho dù là hắn cũng không thể làm gì được. Nghiên cứu cả buổi cũng chỉ có thể tiến hành được nhất thời nửa khắc, cách lúc thành công vẫn còn có một khoảng cách rất lớn a.

Tuy nhiên, hắn cũng chỉ là tâm huyết dâng trào, cũng không phải muốn cố gắng chế ra loại dược vật này. Cho nên lúc này trong lòng cũng không có cảm thấy thất lạc.

Dù sao dùng y thuật hiện tại của hắn, lại phối hợp với giới vực hoàn mỹ mà nói. Cho dù là Thần Nông Đại Đế lúc trước cũng sẽ không mạnh hơn hắn bao nhiêu, thậm chí hắn còn mạnh hơn đối phương. Đã như vậy, có tiến bộ thêm một bước hay không cũng không có ảnh hưởng quá lớn.

- Đã đến giờ, cũng nên đi tới Thần Nữ phong a!

Thời gian mười ngày thoáng cái đã trôi qua, hôm nay đã là thời gian khảo hạch cửa thứ hai. Trong đêm ngày hôm qua, phân thân rời đi trước đó của hắn cũng đã trở lại.

Rời khỏi phòng, lại bảo Nhiếp Đồng nghỉ ngơi ở trong Bát Phương quán. Lúc này hắn mới bay thẳng về phía Thần Nữ phong.

Thời gian không bao lâu, hắn lại lần nữa trở lại đại điện Thần Nữ phong.

Lúc này ở trong điện đã có đầy người ngồi. Phong chủ Thần Nữ phong Đế Huyền Đại Đế đang ngồi ngay ngắn ở chính giữa, trong mắt ẩn chứa uy thế vô cùng.

Mấy vị Đại Đế khác của Thần Nữ phong cũng vẫn giống như trước đó, đều ngồi ở chung quanh.

Trong điện, Hiên Thần công tử đang đứng ở cách đó không xa, thấy hắn đi vào, khóe miệng khẽ nhếc lên, cười lạnh một tiếng, sau đó không thèm để ý tới nữa.

Lục đại công tử khác đến đây cầu hôn cũng đều đang đứng ở trong sảnh.

Tuy rằng bọn hắn không có tiếp nhận khảo hạch cửa thứ hai, thế nhưng cũng là một trong những người chọn lựa cầu hôn. Cho nên cũng có tư cách đứng ở chỗ này.

- Cửa này ta thấy ngươi nên trực tiếp nhận thua thì hơn! Tránh cho mất mặt xấu hổ a!

Vừa mới đứng vững thì Hiên Thần công tử đã đi tới, hạ thấp giọng nói, vẻ mặt vô cùng tự ngạo.

- Nhận thua?

- Không sai, nói thật cho ngươi biết, ta đã tìm được Huyền Vũ tiên đằng, hơn nữa còn đã đạt được nó!

Vẻ mặt của Hiên Thần công tử tràn ngập vẻ đắc ý, cánh tay hất lên, hăng hái vô cùng.

- Ngươi đã tìm được rồi? Chúc mừng ah!

Nhiếp Vân cười ha hả nói:

- Tuy nhiên... Ngại quá, dường như ta cũng tìm được a!

- Ngươi?

Vốn Hiên Thần công tử tưởng rằng, sau khi đối phương nghe thấy tin tức như vậy thì sẽ trực tiếp nhận thua. Để cho hắn báo thù lần thất bại trước. Thế nhưng không nghĩ tới đối phương lại nói mình cũng tìm được. Chuyện này khiến cho hắn có chút sững sờ, sau đó lại cười xùy một tiếng:

- Ta thừa nhận thực lực của ngươi không kém, thế nhưng khoác lác cũng không hay nha... Huyền Vũ tiên đằng cũng không phải là thứ có thể dễ dàng đạt được như vậy. Một lát nữa không cầm ra được. Để ta xem ngươi còn dám khoác lác như vậy hay không.

- Ha ha!

Nhìn thấy đối phương tự cho là đúng, Nhiếp Vân mặc kệ hắn. Chỉ tùy ý khoát khoát tay một cái, cũng không có ý định nói chuyện.

- Hiên Thần, không phải hắn thực sự có được Huyền Vũ tiên đằng đó chứ?

Nhìn thấy bộ dáng này của hắn, Mạc Tường công tử nhịn không được mà phải đi tới, lại hạ giọng nói một câu.

- Tìm được? Nào có dễ dàng như vậy! Cũng không phải ngươi không biết tới U Ma cảnh a. Ngay cả cường giả Đế cảnh tiến vào trong đó, cũng phải cửu tử nhất sinh, Huyền Vũ tiên đằng càng khó có thể tìm kiếm. Trong thời gian mười ngày làm sao có thể tìm được cơ chứ!

Hiên Thần khẽ lắc đầu một cái.

Dù thế nào hắn cũng không tin Nhiếp Vân có thể tìm ra được tiên đằng. Theo hắn thấy, những lời nói vừa rồi của thiếu niên này chỉ là không muốn mất mặt, mạnh miệng mà thôi.

- Tuy rằng ta không có đi qua U Ma cảnh, thế nhưng lại từng xem qua không ít bí mật về nó. Huyền Vũ tiên đằng ẩn giấu ở chỗ sâu nhất, hai ngày hắn ta mới bay đến U Ma cảnh, lại tốn hai ngày mới có thể bay về được. Cho nên thời gian chính thức tiến vào chỉ có sáu ngày, cho dù biết rõ tiên đằng ở nơi nào thì cũng khó có thể lấy được. Cho nên nhất định hắn ta đã nói lung tung! Nếu như không phải Tiên đằng khó tìm như vậy thì cũng không có khả năng chỉ có một mình Đế Huyền đại nhân có được!

Vô Trần công tử của Lang Gia động ở bên cạnh mở miệng nói.

- Không có đạt tới Đế cảnh thì sẽ không có cách nào thuấn di, U Ma cảnh là một thế giới cực lớn, cũng không nhỏ hơn Thần giới, muốn tìm được loại bảo vật như Huyền Vũ tiên đằng. Rất là khó khăn!

Lại nói, bên cạnh loại bảo vật này đều có thần thú thủ hộ, cho dù thực lực của vị Nhiếp huynh này không kém. Thế nhưng nếu muốn nhổ răng cọp, chỉ sợ vẫn khó có thể làm được a!

Mạc Tường cũng gật gật đầu nói.

- Chính là bởi vì biết rõ điểm ấy cho nên ta mới trực tiếp không tham dự. Dù sao có tham dự hay không cũng không có được. Còn không bằng trực tiếp nhận thua là được, cũng coi như có chút danh tiếng tự mình biết mình. Chung quy so với người chỉ biết nói mạnh miệng còn tốt hơn nhiều!

Lâu Hư công tử của Hạo Thiên lâu ở bên cạnh cười nhạo một câu.

Hắn bị Nhiếp Vân đánh cho một trận, mất mặt xấu hổ. Giờ phút này lại có cơ hội cười nhạo lại đối phương, đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua.

- Vẫn là Lâu huynh thông minh, nói thật, ta cũng biết mình không đoạt được. Cho nên dứt khoát bỏ cuộc...

- Huyền Vũ tiên đằng chính là bảo vật có thể so với thần binh Đế cảnh, cho dù có mạnh mẽ tới mấy cũng khó có thể lấy được.

Có mấy người mở đầu, đám người còn lại Liễu Thiền, Lệ Hồng Trần cũng liên tục mở miệng, ánh mắt khi nhìn về phía Nhiếp Vân đều mang theo vẻ khinh thường.