Muốn tìm được tiên đằng nào có dễ dàng như vậy chứ? Cho nên tất cả mọi người đều cho rằng Nhiếp Vân đang khoác lác.
Ta thừa nhận thực lực của ngươi cường đại, thế nhưng khoác lác...
- Kỳ hạn mười ngày đã đến, khảo hạch cửa thứ hai cũng chấm dứt. Nhị vị, mời đưa Huyền Vũ tiên đằng mà các ngươi tìm được lấy ra đi!
Vung tay lên một cái, ngắt tiếng thảo luậ bên dưới, hai mắt Đế Huyền có chút sáng ngời nhìn về phía hai người.
Đám người này thảo luận, đương nhiên Đế Huyền cũng có thể nghe được toàn bộ. Cái nhìn của nàng cũng giống như những người khác, cũng cho rằng Nhiếp Vân đang khoác lác.
Nếu nói trong cả Thần giới có ai có quyền lên tiếng nhất đối với Huyền Vũ tiên đằng. Như vậy tuyệt đối là nàng, không ai có thể hơn được.
Lúc trước vì có được nhất tiết tiên đằng mà ngay cả thực lực như nàng cũng cũng thiếu chút nữa tử vong. Chỉ là một Tiểu Thiên Đạo cảnh mà thôi, nàng tuyệt đối không tin đối phương lại có thể chính thức hoàn thành chuyện này được.
- Vâng, Phong chủ!
Hiên Thần công tử dùng ánh mắt khiêu khích liếc nhìn Nhiếp Vân. Lại dẫn đầu tiến về phía trước một bước, cổ tay khẽ đảo, một cọng tiên đằng lập tức xuất hiện ở trước mắt hắn. Bên trên tản mát ra lực lượng và uy thế cường đại vô cùng.
- Cọng Huyền Vũ tiên đằng này là ta tốn vô số tâm huyết mới đạt được ở trong U Ma cảnh. Mặc kệ sau này Đại Đế có chọn ta là nữ tế hay không thì ta đều kính dâng nó cho cho Đại Đế!
Nói xong hắn lập tức đưa tới tiên đằng.
- Tốt, tốt!
Hai mắt Đế Huyền nháy một cái, lại gật gật đầu, trên mặt tràn ngập vẻ tán dương.
Thứ nàng muốn chính là này a.
Xem ra vị Hiên Thần công tử này rất hiểu ý tứ của nàng.
Vừa mới câu nói đầu tiên đã phong kín đường lui về phía sau, bề ngoài nhìn như thành tâm, khiến cho người ta phải lau mắt mà nhìn.
Tiếp nhận tiên đằngm Đế Huyền giả vờ giả vịt nhìn một lát. Lại đưa cho Đại Đế khác xem.
- Các ngươi nhìn xem, nhìn xem thứ này có phải là Huyền Vũ tiên đằng hay không, đừng để hắn cầm những vật khác đi lừa gạt chúng ta!
Những Đại Đế khác tiếp nhận, cũng nhìn qua một vòng.
- Đế Huyền, ta có thể xác định đây chính là Huyền Vũ tiên đằng!
- Ta cũng xác nhận!
- Tuy rằng ta chưa từng thấy qua tiên đằng, thế nhưng từ khí tức trầm trọng của cái dây leo này, còn có lực lượng mạnh mẽ, có lẽ không phải là giả...
...
Mấy Đại Đế này đều trăm miệng một lời mà nói.
- Được rồi, các ngươi đều đã xác nhận. Như vậy đã nói rõ Hiên Thần công tử đã hoàn thành khảo hạch cửa thứ hai, hơn nữa cũng đã thành công!
Đế Huyền ngừng một cái, rồi lại nói tiếp:
- Hiện tại ta sẽ tuyên bố, khảo hạch cửa thứ hai, Hiên Thần công tử chiến thắng...
- Chậm đã!
Thấy nàng muốn trực tiếp xác nhận Hiên Thần chiến thắng, Nhiếp Vân tiến về phía trước một bước, lại nói.
- Sao nào? Chẳng lẽ ngươi hoài nghi tiên đằng là giả hay sao?
Đế Huyền nhíu mày một cái, nói.
- Rất nhiều Đại Đế cũng đã xác nhận qua, đương nhiên không phải là giả. Chỉ có điều... Hai người chúng ta cùng tham gia khảo hạch, hiện tại chỉ nghiệm chứng của một mình Hiên Thần công tử thì đã nói hắn chiến thắng. Như vậy không khỏi có chút qua loa a! Huyền Vũ tiên đằng sao? Ta cũng có!
Nhiếp Vân mở miệng nói.
- Ngươi cũng có? Vậy thì tốt, đem Huyền Vũ tiên đằng mà ngươi tìm được lấy ra đi!
Đế Huyền có chút sững sờ, lập tức quay đầu nhìn về phía hắn.
Mặc dù Nhiếp Vân đã nói ra câu ta có tiên đằng, thế nhưng Đế Huyền vẫn không tin như trước.
Tiên đằng của Hiên Thần công tử là nàng cho, cả Thần giới không còn cọng thứ hai. Sao tiểu tử này lại có thể lấy ra được chứ? Khoác lác a!
Nếu như đối phương không lấy ra được, như vậy nàng cũng có thể thừa thắng xông lên, hủy bỏ tư cách của đối phương.
- Đó là đương nhiên!
Nhẹ nhàng cười một tiếng, cổ tay của Nhiếp Vân khẽ đảo, đem một cọng tiên đằng bình thường mà hắn phục chế ra, lại đưa cho nàng.
- Chuyện này...
- Hắn ta thực sự...
- Thật hay gia vậy? Chẳng lẽ hắn đã thực sự tiến vào U Ma cảnh, cũng tìm được Huyền Vũ tiên đằng?
- Chuyện này không có khả năng a...
...
Nhìn thấy cọng tiện đằng trong tay Nhiếp Vân giống như đúc cọng của Hiên Thần công tử, bên trên tản mát ra uy thế cường đại, tất cả mọi người đều sững sờ không thôi.
Tất cả mọi người có thể tu luyện tới loại thực lực như hiện tại này, ánh mắt đều không kém. Tiên đằng mà vừa rồi Hiên Thần công tử xuất ra, tất cả mọi người cũng đã xem qua. Cọng tiên đằng ở trước mắt này giống như đúc cọng trước đó, không sai lệch chút nào, không cần đoán cũng biết đây là Huyền Vũ tiên đằng.
Đám người vừa rồi còn ở bên cạnh xem náo nhiệt, cười nhạo Nhiếp Vân giả vờ giả vịt. Lúc này đều cảm thấy trên mặt nóng rát, giống như là bị tát một cái vậy.
Nhất là Hiên Thần công tử, hắn ngây ngốc đứng tại chỗ, cảm thấy vô cùng khó hiểu.
Người khác không biết cọng tiên đằng kia là từ đâu đến. Còn tưởng rằng là do tự hắn lấy được, thế nhưng hắn lại biết rất rõ ràng a.
Đế Huyền đã tự tay đưa cho hắn, vốn hắn tưởng rằng lần này sẽ yên ổn thắng trận. Thế nhưng dù có nằm mơ cũng không nghĩ tới, đối phương cũng tìm được. Hơn nữa giống như đúc cọng của hắn, điều này sao có thể cơ chứ?
- Ồ?
Không riêng gì hắn không rõ, ngay cả Đế Huyền cũng vô cùng kỳ quái, bàn tay chộp ra một trảo. Cọng tiên đằng của Nhiếp Vân lập tức rơi vào trong lòng bàn tay của nàng.
Trước đó nàng còn nghĩ, đối phương không có khả năng đạt được tiên đằng. Thế nhưng trong nháy mắt đối phương lại lấy ra một cọng, không phải là thật đó chứ?
Tinh thần quét qua bên trên tiên đằng một lần, tuy rằng trong lòng không muốn thừa nhận. Thế nhưng nàng cũng biết, đây là Huyền Vũ tiên đằng thaajtm không phải là vật giả tạo.
- kKhông nghĩ tới ngươi cũng tìm được tiên đằng, không tệ!
Sắc mặt có chút khó coi, Đế Huyền không thể không thừa nhận:
- Hai người các ngươi đã tìm được tiên đằng, như vậy sẽ tính là ngang tay...
- Ngang tay? Ta nhớ Phong chủ đã từng nói qua, nếu như cùng tìm được tiên đằng, ai đạt được số lượng nhiều hơn thì ngươi đó sẽ chiến thắng đúng không?
Nhiếp Vân cười cười, ngẩng đầu lên nói.
Nhìn thấy nụ cười và khuôn mặt tự tin của hắn, trong lòng Hiên Thần công tử không khỏi giật thót một cái.
- Không sai! Nếu như ngươi có thể xuất ra cọng thứ hai, như vậy lần tỷ thí này, có thể coi như ngươi chiến thắng!