Trải qua hơn nửa tháng thời gian Khương Thần bị điều đến mỏ Hỗn Nguyên Thạch chịu phạt. Tính đến ngày hôm nay, hắn đã lén ăn trộm được rất nhiều Hỗn Nguyên Thạch từ trong mỏ. Lần nào cũng dùng tinh thần lực mạnh mẽ của bản thân để vượt qua pháp bảo kiểm tra.
Lúc này đang là buổi trưa, các đệ tử khai thác mỏ quặng trực tiếp ngồi nghỉ ngơi bên dưới hầm mỏ. Bọn họ lần lượt đều lấy đồ ăn trưa đã chuẩn bị từ trước ra, thân ai nấy lo tự bày ra tự ăn. Người nào ăn xong sớm liền tức tốc chạy đi đào quáng.
Có những người bởi vì thu hoạch buổi sáng có vẻ khấm khá cho nên vẫn bình chân như vại những người lo chưa đủ chỉ tiêu thì ăn vội ăn vàng rồi đi làm việc.
Đương lúc này, đột biến liền xảy ra.
Hầm mỏ đột nhiên xuất hiện một trận động đất nhỏ. Trận động đất này dường như phát ra từ sâu trong tầng đất dưới mạch khoáng chứ không phải từ trên mặt đất truyền xuống.
Nhận ra có điều bất thường, một vị đệ tử hớt hải chạy ngược lên trên báo cáo cho giám công canh gác cồng hầm mỏ.
Tên đệ tử giám công kia sau khi suy nghĩ một hồi liền báo cáo chuyện này cho Cao Bình.
Chuyện động đất dù cho rất nhỏ thế nhưng đây cũng là chưa bao giờ xuất hiện. Bọn họ rất sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Với cảnh giới của bọn họ bây giờ, nếu như mỏ Hỗn Nguyên Thạch này đổ sập, chuyện bị đè chết là mười mươi có thể xảy ra.
Cao Bình sau dl215 khi nhận được báo cáo của tên đệ tử giám công kia, hắn cũng không dám lơ là chuyện này. Mặc dù đang rượu thịt chè chén cũng phải vứt trở lại chạy tới hầm mỏ quan sát.
Trải qua một khắc đồng hồ không có động tĩnh, Cao Bình mở giọng trấn an tất cả mọi người:
“Đều không có chuyện gì xảy ra hết. Có lẽ là xuất hiện núi lở ở phương xa truyền tới mà thôi.”
“Cao chấp sự, thế nhưng bọn ta cảm thấy trận động đất vừa rồi đến từ bên dưới lòng đất truyền lên.” Một tên đệ tử lo lắng nói.
“Hừ.” Cao Bình liếc nhìn tên đệ tử kia hừ lạnh nói: “Vậy ngươi nói xem tại sao động đất lại phát ra từ dưới lòng đất? Bao năm nay chuyện này chưa từng xảy ra a.”
Ầm ầm
Cao Bình vừa dứt lời, một tiếng vang lớn lúc này vang lên. Đạo tiếng vang này không phải bạo tạc gây nên, cũng không phải thanh âm hai luồn cự lực va vào mà tạo thành. Thanh âm này giống như một thứ gì đó to lớn đổ ập xuống thì đúng hơn.
“Chuyện gì xảy ra.” Cao Bình đột nhiên nhận ra dự cảm không ổn, sắc mặt có chút biến đổi, khẽ nói.
“Không hay rồi…hầm mỏ sập xuống…rất nhiều người không ra được.” Một vị đệ tử hớt hải chạy từ dưới hầm mỏ lên.
Ngay sau đó là hơn chục người cũng chật vật chạy lên, ai nấy trên người đều lấm lem bùn đất, thậm chí có những người còn bởi vì bị hầm mỏ sập mà mang theo thương thế.
“Hầm mỏ sập rồi, giống như…giống như có thứ gì đó chui từ dưới đất lên.”
Khương Thần vốn có dự cảm không ổn, bởi vậy cho nên lần động đất đầu tiên hắn đã di chuyển gần lên phía trên. Hiện tại là một trong số ít người tránh thoát tai nạn. Đồng thời, hắn cũng đã phát giác ra nguyên nhân gây ra trận sập hầm mỏ này là gì.
“Cao chấp sự, mời ngươi mau báo cáo chuyện này với Lương trưởng lão.” Khương Thần nói: “Bên dưới đất có rất nhiều Bạch Tê Thú.”
Khương Thần vừa mới dứt lời, mặt đất vang lên những tiếng nổ bùm bùm.
Những tiếng nổ đó sau khi vang lên kèm theo đất đá bay rào rào. Trong đống đổ nát sụp xuống kia xuất hiện rất nhiều hố đen nối thẳng xuống lòng đất.
Tại miệng mỗi lỗ đen kia lúc này xuất hiện rất nhiều Bạch Tê Yêu.
Bạch Tê Yêu là một loại yêu thú cấp thấp. Cao nhất cũng chỉ đạt tới tam phẩm. Loại yêu thú này sở trường liền chính là đào đất bởi vậy cho nên nhiều nơi còn sử dụng yêu thú này để đào hang động.
Bạch Tê Yêu có thân hình giống như chuột, bao xung quanh người là lớp vảy giống như vảy rắn. Khác biệt là lớp vảy kia rất dài. Đầu nhọn đuôi dài toàn thân màu trắng, nhìn qua giống như loài tê tê trên Lam Hải Tinh.
Bạch Tê Yêu xuất hiện tại nơi đây tổng cộng có chín đầu. Trong số đó có một đầu Bạch Tê Yêu tam giai, ba đầu Bạch Tê Yêu nhị giai, số còn lại đều là nhất giai yêu thú.
“Bạch Tê Yêu tại sao lại xuất hiện tại nơi đây?” Cao Bình nhíu mày: “Mau báo cáo chuyện này với Lương trưởng lão, cầu cứu viện với tông môn.”
Hiện tại đóng tại mỏ Hỗn Nguyên Thạch chỉ có một vị Nguyên Hồn Cảnh là Lương trưởng lão, một vị Nguyên Khí Cảnh là Cao Bình, còn lại các đệ tử chỉ là Nguyên Thể Cảnh thậm chí thấp hơn.
Nếu như tập hợp đầy đủ đệ tử có lẽ còn có cơ may đánh với chín tôn Bạch Tê Thú này một phen, thế nhưng số lớn các đệ tử đều bị chôn vùi dưới đất không biết sống chết ra sao. Những người còn lại chắc chắn không phải là đối thủ của Bạch Tê Yêu này.
“Tất cả rút lui về tiền trang, ở đó có phòng hộ đại trận.” Cao Bình đắn đo một phen liền đưa ra quyết định.
Ngay sau đó, toàn bộ các đệ tử chạy lên được đều không màng đến sống chết hướng về tiền trang bỏ chạy.
Bạch Tê Yêu bình thường rất sợ nhân loại, đồng thời là yêu thú lành tính không tổn hại tới những yêu thú khác. Thế nhưng chín con Bạch Tê Thú này lại có chút kì lạ. Mắt bọn chúng lúc này đều đỏ ngầu, trên người xuất hiện một luồng khí tức hung hãn giống như bị kích thích.
Mọi người sau khi chạy trở về tiền trang cũng là lúc Lương trưởng lão nhận được tin báo.
Hắn cũng không kịp hỏi có chuyện gì, bản thân liền móc ra một lệnh bài màu vàng cùng một cái truyền tin phù gửi về tông môn cầu cứu viện.
Lệnh bài vừa ra, tiền trang đột nhiên rung động mạnh mẽ. Toàn bộ tiền trang lúc này được bao phủ bởi một lớp lá chắn màu vàng nhạt ngăn cản chín tôn Bạch Tê Yêu ở bên ngoài.
Bạch Tê Yêu ở bên ngoài sau khi nhìn thấy tầng lá chắn bảo vệ tiền trang, bọn chúng liền không ngừng hướng về đó công kích mặc cho công kích đều không khiến cho trận pháp phòng hộ suy chuyển.
“Bọn chúng dường như không giống với bình thường.” Cao Bình mặc dù tính tình hung ác, không phân trắng đen cùng với thường xuyên bắt nạt các đệ tử thế nhưng ánh mắt của hắn cũng có chút tinh tường.
Nhìn cách bọn Bạch Tê Yêu kia không ngừng công phá trận pháp phòng hộ, hắn liền nhận ra đối phương dường như bị thứ gì đó kích thích làm cho nổi giận. Dù sao loại yêu thú này bình thường chả bao giờ lại hung hãn thế này cả.
“Chúng ta cứ ở đây chờ đợi cứu viện của tông môn sao?” Cao Bình hướng tới Lương trưởng lão có chút lo lắng nói.
Hắn cùng với họ Lương được giao trọng trách quản lý khu mỏ Hỗn Nguyên Thạch. Hiện tại xảy ra chuyện, không biết nguyên nhân ở đâu thế nhưng cứ có thương vong về người, chắc chắn bọn hắn sẽ bị tông môn trách phạt.
Lúc này Cao Bình đang lo lắng cho đám đệ tử bị sập hầm kia. Dựa theo tính toán, một số đệ tử nếu như ở gần mới mặt đất, thời điểm sập hầm cũng không có quá nhiều nguy hiểm. Nếu như được cứu trợ kịp thời có lẽ sẽ không tổn hại đến tính mạng.
Thế nhưng càng trôi qua thời gian, nếu như không được cứu trợ kịp thời, bọn họ cũng giống như người bình thường, sẽ thiếu dưỡng khí mà chết.
“Không thể ra ngoài lúc này.” Lương trưởng lão nhìn đội hình chín con Bạch Tê Yêu lắc đầu nói: “Ta chỉ có thể đối phó được Bạch Tê Yêu tam giai, không thể hơn…nhân số hiện tại của chúng ta quá ít.”
Đương lúc mọi người tìm giải pháp, kinh biến lúc này xảy ra.
Chỉ thấy đám Bạch Tê Yêu không hẹn mà cùng cắm đầu xuống đất bắt đầu đào bới.
“Bọn chúng muốn vòng qua lòng đất để đi vào bên trong trận pháp.” Cao Bình ngạc nhiên nói.
Lát sau hắn cười khặc khặc mà nói rằng:
“Quả nhiên là đám yêu thú ngu ngốc. Trận pháp đâu chỉ bảo vệ tiền trang từ bên trên mặt đất. Bên dưới mặt đất cũng có bảo vệ có được không?”
Khương Thần khẽ liếc nhìn kẻ này như người ngu, lắc đầu nói:
“Bình thường những trận pháp phòng hộ cấp thấp thế này sẽ tập trung bảo vệ phần bên trên, rất ít khi bảo vệ từ dưới lòng đất. Nếu ta đoán không sai, trận pháp này chỉ bảo vệ một phần dưới mặt đất.”
Lương trưởng lão nghe vậy, ánh mắt có chút ngạc nhiên nhìn Khương Thần. Không ngờ tên đệ tử trẻ tuổi không chút thực lực này ánh mắt lại độc đáo đến vậy, có thể phát hiện ra được điều đó.
Khuôn mặt của Lương trưởng lão trầm xuống, hắn gật đầu nói:
“Không sai, chính như người này nói. Trận pháp chỉ bao phủ một phần dưới lòng đất. Nếu như đám Bạch Tê Yêu kia men theo trận pháp đào sâu xuống, bọn hắn nhất định phát hiện ra lỗ hổng.”
Nghe Lương trưởng lão khẳng định lại lời Khương Thần vừa nói, Cao Bình sắc mặt hiện lên khó coi, các đệ tử khác cũng không kém gì hắn. Ai nấy lúc này đều vô cùng lo lắng.
Nếu như để đám Bạch Tê Yêu này chui vào trong trận pháp, bọn hắn nhất định chịu thương vong.
“Làm sao bây giờ…”
“Ta không muốn chết ở nơi này a.”
Đám đệ tử bắt đầu mất bình tĩnh, không ít người bởi vì lúc trước trọng thương trong lúc sập hầm, hiện tại ngồi bệt ra đất, khuôn mặt thất thần.
“Lương trưởng lão, nếu không chúng ta chạy ra ngoài?” Một vị đệ tử đưa ra chủ ý.
“Bạch Tê Yêu hiện tại cũng không biết là bị thứ gì kích thích mà đến.” Lương trưởng lão lắc đầu nói: “Nếu như chỉ đơn thuần là do chọc giận chúng, vậy liền dễ giải quyết. Nếu như là có người rắp tâm điều khiển, vậy thì chạy ra ngoài bây giờ rất nguy hiểm.”
“Hiện tại chỉ còn cách cầm cự chờ đợi cứu viện từ tông môn mà thôi.”
Không Khoa Học Ngự Thú Truyện sủng thú cực hay, phá đảo mọi bảng xếp hạng tại Trung. Mn không nên bỏ lỡ siêu phẩm!