Vô Tận Trùng Sinh

Chương 292: Sinh ý đầu tiên



Bình thường, Trương Nhị Huyền thức dậy rất muộn. Có nhiều hôm mặt trời treo ngang đỉnh đầu hắn mới tỉnh giấc nồng.

Thế nhưng hôm nay, điều khiến cho tất cả các đệ tử ngoại môn ngạc nhiên chính là kẻ này lại dậy rất sớm.

Thời điểm mặt trời vừa mới ló dạng, mọi người đã nhìn thấy Trương Nhị Huyền rời khỏi nhà gỗ đi về phía Ngoại Môn Đường. Cũng không biết hắn đi đâu làm gì mà nhìn có vẻ rất vội vã.

Lại nói đến Trương Nhị Huyền lúc này, vừa mới sáng sớm, hắn đã như máy móc bắt đầu khởi động. Chuẩn bị tươm tất xong liền chạy tới Ngoại Môn Đường, dựa theo danh sách dược liệu cần dùng mà Khương Thần đưa cho mà đi thu thập dược liệu.

Những tưởng công việc này vô cùng nhàn hạ, thế nhưng bận rộn mất nửa ngày vẫn chưa thu mua được bao nhiêu. Chiếu theo đơn phương, số dược liệu mà hắn mới mua được luyện ra Dưỡng Nhan Linh Dịch còn ít hơn số lượng mà Khương Thần giao cho hắn hôm qua.

Điều này không khỏi khiến cho Trương Nhị Huyền cảm thấy vô cùng khổ tâm. Vừa đi, mồ hôi nhễ nhại, hắn còn không ngừng lẩm bẩm:

“Quả nhiên việc khó liền giao cho Trương đại gia.”

“Thật vất vả.”

“Mệt chết ta.”

“Trương bàn tử, ngươi làm gì mà chạy quanh Ngoại Môn Đường cả buổi sáng hôm nay như vậy?” Một vị đệ tử ngoại môn quen biết Trương Nhị Huyền nhìn thấy hắn đi lượn lờ khắp nơi tại Ngoại Môn Đường, đặc biệt là địa điểm giao dịch của các đệ tử, lúc này thấy lạ liền chặn đường hỏi.

“Tránh ra ngoài kia. Tâm tình Trương đại gia ngươi đang không tốt, chớ đụng đến ta.” Trương Nhị Huyền hừ lạnh nói, vừa đi vừa lau mồ hồi nhễ nhại.

Tại Ngoại Môn Đường không có quá nhiều dược liệu Khương Thần cần thiết, xem ra ngày mai hắn phải chạy tới Vấn Nguyệt Thành thu mua rồi.

Nghĩ đến điều này, hắn lại than thở một hồi. Đã từ rất lâu rồi hắn chưa từng biết cảm giác thức dậy sớm là gì. Hôm nay rốt cuộc được lãnh giáo.



Lại trôi qua vài ngày, tại quảng trường khổng lồ của Ngoại Môn Đường hôm nay xuất hiện một lượng lớn nữ tử lạ mặt. Ai nấy đều vô cùng xinh đẹp, đồng thời thực lực cũng cực kì cao cường.

Đệ tử ngoại môn nhìn thấy các nàng đều mau chóng tránh né. Bởi lẽ bọn họ nhận ra mấy vị nữ tử này đều là những người đã từng là tồn tại siêu việt trên Ngoại Môn Bảng, hiện tại đã tiến nhập nội môn.

Cũng không biết lần này các nàng kéo nhau số lượng lớn chạy ra ngoại môn làm gì.

Lúc này, một vị đệ tử ngoại môn bị đám nữ tử kia chặn lại. Kẻ này nhìn thấy đội hình nữ tử xinh đẹp tựa tiên nữ kia, hai mắt người lập tức sáng trưng. Đương lúc định buông lời tán tỉnh, hắn chợt cảm nhận được khí tức của mấy vị nữ tử này không đúng. Chính xác là khí tức của bọn họ đè ép quá mạnh mẽ khiến cho hắn không thể thở nổi.

Người kia sau khi nuốt một ngụm nước bọt, hai mắt lộ ra sợ hãi, thanh âm run run lắp bắp vang lên:

“Mấy…mấy vị sư tỷ…có chuyện gì vậy?”

“Hỏi ngươi chút chuyện.” Một vị nữ tử hướng tới nam tử kia lạnh lùng nói: “Ngươi có biết kẻ nào gọi là Trương Nhị Huyền hay không? Hắn ở tại ngoại môn thì phải.”

“Trương Nhị Huyền? Có phải là tên béo hay không?” Vị đệ tử bị chặn lại kia nghe vậy lập tức đáp.

“Không biết. Chỉ biết hắn gọi là Trương Nhị Huyền.”

“Có…có biết.” Đệ tử nọ đáp.

Hắn sau đó liền chỉ cho đám nữ tử này số nhà của Trương Nhị Huyền.

Khu vực nhà gỗ tại rừng trúc của đệ tử ngoại môn lên đến vài ngàn căn nhà, do vậy để phân biệt, mỗi nhà gỗ đều có đánh số thứ tự. Những đệ tử ngoại môn mới đến sẽ ở vào những ngôi nhà có đánh số thứ tự cuối cùng, cũng là nơi hẻo lánh nhất rừng trúc. Càng tiến về phía trước càng là những người có thứ hạng cao trên Ngoại Môn Bảng.

Đám nữ tử nội môn theo chỉ dẫn của vị đệ tử kia tìm tới tận cửa nhà Trương Nhị Huyền vừa lúc Trương Nhị Huyền mới đi thu gom dược liệu về.

Trương Nhị Huyền nhìn thấy đám nữ tử đứng trước của nhà mình nhìn ngó, đang định chạy lên chọc ghẹo, chợt cảm thấy khí tức của đối phương mạnh mẽ, nhớ lại thời điểm gặp gỡ Bạch U Cơ, hắn nuốt một ngụm nước bọt, nở một nụ cười chức nghiệp nói:

“Các vị…sư tỷ, không biết các ngươi…tìm ai?”

Đám nữ tử xinh đẹp kia nghe thấy có người phát ra thanh âm ở sau lưng liền đồng loạt quay lại. Một vị trong số đó nhướng mày nhìn Trương Nhị Huyền hỏi:

“Ngươi là Trương Nhị Huyền?”

“Phải. Chính là ta.” YMYm6 Trương Nhị Huyền gật đầu đáp.

Sực nhớ ra chuyện Khương Thần nói cách đây mấy ngày, Trương Nhị Huyền trấn tĩnh trở lại, hắn nói:

“Các vị sư tỷ có phải tới đây mua Dưỡng Nhan Linh Dịch?”

“Không sai. Nghe nói ngươi có bán?” Vị nữ tử kia có chút nghi ngờ hỏi lại.

Mặc dù Trương Nhị Huyền hiện tại bộ dáng khúm núm sợ sệt, thế nhưng nhìn thế nào cũng thuộc kiểu người vô sỉ. Loại người này mà lại đi bán mấy thứ đồ dành cho nữ tử các nàng. Nói ra chắc không ai dám tin.

“Ồ…mời các vị sư tỷ trước vào trong nhà.” Trương Nhị Huyền đi trước dẫn đường mở ra cửa nhà gỗ.

Nhà gỗ của đệ tử ngoại môn lâu năm so với đệ tử ngoại môn mới tới rộng hơn một chút. Đám nữ tử kia chạy tới khoảng mười lăm người, cùng nhau đi vào nhà gỗ xem như không đến nỗi chật chội.

Thời điểm các vị nữ đệ tử bước vào trong nhà gỗ của Trương Nhị Huyền, có đệ tử khác trông thấy liền lộ ra thần sắc hâm mộ.

“Tên béo này làm sao lại câu dẫn được nhiều nữ đệ tử xinh đẹp đến vậy.”

“Chẳng lẽ sở thích của các nàng lại nặng đến thế?”



“Bọn ta không có thời gian để nghe ngươi nhàn thoại. Trực tiếp đưa ra giá cả là được rồi.” Vị nữ tử dẫn đầu đoàn dường như tính cách có chút cương liệt, lúc này không chút khách khí hướng tới Trương Nhị Huyền lạnh lùng nói.

“Vị sư tỷ này quả nhiên là người không thích rườm rà. Ta thích làm việc với những người như vậy.” Trương Nhị Huyền cười cười nói.

Đoạn, hắn lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một lọ Dưỡng Nhan Linh Dịch nói:

“Trước hết mời các vị sư tỷ kiểm tra.”

Đám nữ tử kia nhìn thấy Trương Nhị Huyền móc ra một lọ thuốc, màu sắc cùng vẻ bề ngoài so với lọ mà Bạch U Cơ cho các nàng xem lúc trước giống y hệt nhau. Độ tin tưởng trong lòng các nàng đối với Trương Nhị Huyền tăng lên một chút.

Nữ tử dẫn đội cầm lấy lọ Dưỡng Nhan Linh Dịch kia mở ra. Một mùi hương dịu nhẹ phảng phất tỏa khắp căn phòng khiến cho người khác ngửi vào cảm thấy thần thanh khí sảng.

“Đúng là nó rồi.” Nữ tử này nở một nụ cười vui mừng nói.

Các nữ đệ tử khác cảm nhận mùi hương không sai biệt, lúc này thần sắc cũng lộ ra vui mừng.

“U Cơ tỷ nhờ có loại dược dịch này liền xinh đẹp hơn không biết bao nhiêu lần, thật sự chờ mong a.”

Trương Nhị Huyền im lặng quan sát thần sắc của từng vị nữ tử một. Trong lòng lập tức cảm thán. Quả nhiên thiên tính của nữ tử liền chính là thích làm đẹp. Hiện tại hắn đồ rằng, đưa ra giá cả trên trời các nàng cũng mua không chút luyến tiếc.

“Được rồi, Trương sư đệ, ngươi ra giá đi.” Vị nữ đệ tử dẫn đội lúc này lộ ra sắc mặt hòa hoãn nói.

Xưng hô Trương Nhị Huyền lúc này cũng đổi thành Trương sư đệ. Hiển nhiên thân phận hiện tại của hắn trong lòng các nàng đã được đề cao hơn so với lúc nãy rất nhiều.

Phải nói rằng Trương Nhị Huyền nắm bắt tâm lý nữ nhân rất tốt, đồng thời đầu óc kinh doanh cũng vô cùng nhanh nhạy. Hắn không trực tiếp ra giá mà hướng tới các vị nữ tử nở ra nụ cười hắn cho là ôn hòa, nói:

“Các vị sư tỷ, trước hết nghe ta giảng giải một chút về Dưỡng Nhan Linh Dịch này, sau đó giá cả liền từ các vị sư tỷ đưa ra. Thế nào?”

“Như vậy cũng được.” Vị nữ đệ tử kia mỉm cười đáp. Hảo cảm trong lòng lại tăng lên không ít. Xem ra tên Trương Nhị Huyền này bề ngoài có chút khó coi thế nhưng là một người tốt.

“Một lọ Dưỡng Nhan Linh Dịch này có thể sử dụng trong vòng hai tuần, mà công dụng liền như tên gọi, thậm chí còn có nhiều diệu dụng hơn nữa.”

“Nó không chỉ khiến cho quá trình lão hóa của da chậm lại mà còn có thể uẩn dưỡng nhan sắc, khiến cho da thịt các vị sư tỷ càng thêm trắng đẹp. Nhân chứng sống ta liền không cần nói. Chính là vị sư tỷ kia mà mấy vị vừa mới nhắc tới.”

Các vị nữ đệ tử nghe hắn nói vậy liền gật đầu. Bạch U Cơ quả thật chính là nhân chứng sống.

Bạch U Cơ vốn đã đẹp, nay lại càng thêm đẹp. Đây chính là điều mà các nàng vô cùng ao ước.

“Dưỡng Nhan Linh Dịch cũng có chỗ hạn chế.”

“Không biết hạn chế là gì?” Các vị nữ tử nghe thấy hai từ hạn chế, sắc mặt liền bớt đi vẻ kích động.

Thích nghe tin vui hơn tin buồn chính là tính tình của nhân loại. Nghe được công dụng tốt của Dưỡng Nhan Linh Dịch, các nàng liền vui vẻ nở hoa, nghe tới hạn chế, ai nấy đều ỉu xìu.

“Không biết Dưỡng Nhan Linh Dịch này có điểm nào hạn chế?”

“Hạn chế của nó thứ nhất chính là số lượng chúng ta bán ra mỗi ngày không nhiều. Thứ hai chính là nếu như sau một thời gian dài không sử dụng, toàn bộ công dụng của nó khi trước sẽ biến mất.”

“Ồ, chuyện này liền không có gì đáng ngại. Chỉ cần chỗ ngươi còn tiếp tục bán, chúng ta chắc chắn sẽ tới mua. Hạn chế này không đáng là gì.” Vị nữ đệ tử kia thở phào nhẹ nhõm nói.

Ban đầu nàng còn tưởng hạn chế ví dụ như đối với một số người sẽ sinh ra mẫn cảm, thế nhưng nghe Trương Nhị Huyền nói vậy, các nàng liền yên tâm hơn rất nhiều.

Hai mặt hạn chế kia đều sẽ không ảnh hướng tới các nàng nhiều lắm.

“Tốt rồi. Như vậy giá cả liền do các vị sư tỷ đưa ra. Trương Nhị Huyền ta mới đem loại sản phầm này bán lần đầu, có thể coi như các vị sư tỷ là những khách hàng đầu tiên, ta sẽ giảm nữa giá cho các vị.” Trương Nhị Huyền xoa xoa hai bàn tay, nở một nụ cười gian manh nói.

Nụ cười của hắn lúc này nếu như có người khác ở đây chắc chắn sẽ nhận ra, đây chính là nụ cười của đám gian thương khi gặp con mồi béo bở. Thế nhưng những nữ tử ngồi tại đây, hiện tại các nàng đều bị Dưỡng Nhan Linh Dịch mê hoặc, chính vì thế cho nên nhìn thế nào cũng thấy nụ cười của Trương Nhị Huyền dễ mến.

“Được rồi, chúng ta cũng không triệt đường làm ăn của sư đệ.” Vị nữ đệ tử kia đối với thái độ của Trương Nhị Huyền rất vừa ý, nàng mỉm cười nói: “Dưỡng Nhan Linh Dịch này chúng ta sẽ lấy toàn bộ. Về phần giá cả nha. Mỗi lọ liền là một trăm Hỗn Nguyên Thạch hạ phẩm, không biết Trương sư đệ ngươi có vừa ý.”

“Vừa ý.” Trương Nhị Huyền vội vàng đáp: “Tất nhiên là vừa ý. Đa tạ các vị sư tỷ đã chiếu cố.”

“Được rồi, nếu như thực sự có diệu dụng, trở về chúng ta sẽ quảng bá cho các tỷ muội trong nội môn.” Vị nữ tử dẫn đội cười cười nói.

Số Dưỡng Nhan Linh Dịch mà Khương Thần đưa cho Trương Nhị Huyền chính xác là bốn mươi tám bình trực tiếp bán hết trong một lần giao dịch.

Cầm lấy gần năm ngàn Hỗn Nguyên Thạch hạ phẩm trong tay, Trương Nhị Huyền vui mừng tới phát cuồng. Khuôn mặt hắn lộ rõ vẻ vui sướng.

Đây chính là lần thứ hai hắn được cầm một lúc số lượng Hỗn Nguyên Thạch lớn đến vậy.

Ước tính theo tỷ lệ chia chác với Khương Thần, hắn được ba thành giá bán. Đây chính là một ngàn sáu trăm Hỗn Nguyên Thạch hạ phẩm. Con số này đối với hắn không quá lớn lao thế nhưng muốn tự mình kiếm được một ngàn sáu trăm Hỗn Nguyên Thạch hạ phẩm, hắn phải miệt mài làm nhiệm vụ tông môn cả tháng may ra mới có thể gom góp được.

Ngồi chơi không thay Khương Thần bán chút đồ vật liền đạt được thành quả một tháng vất vả. Bảo không vui liền chính là nói điêu.

“Được rồi, không làm phiền sư đệ ngươi nghỉ ngơi. Chúng ta cũng phải trở về nội môn tu luyện.”

“Để ta tiễn các vị sư tỷ.”

“Đa tạ Trương sư đệ.”

Không Khoa Học Ngự Thú Truyện sủng thú cực hay, phá đảo mọi bảng xếp hạng tại Trung. Mn không nên bỏ lỡ siêu phẩm!