Bên trong sơn cốc, bốn đạo thân ảnh từ bốn phương tám hướng kiềm chế Huyền Tinh Hàn Giao, Huyền Tinh Hàn Giao phẫn nộ gào thét, thân thể Giao Long to lớn nhanh chóng giãy dụa.
Bốn phía cổ thụ sụp đổ, toái thạch bay tứ tung, nó phiền muộn tới cực điểm, ba Chiến Thánh cảnh trung kỳ đã đủ làm nó chịu thiệt, nhưng nó cảm giác Chiến Thánh cảnh sơ kỳ bạch y thanh niên càng khó chơi hơn.
Kiếm pháp hắn thập phần xảo trá, mỗi một kiếm đều có thể chém trúng chỗ yếu, cứ như thế nó sẽ phải lưu ở chỗ này.
- Vân Khê, ba người chúng ta kiềm chế nó, ngươi tranh thủ thời gian năm hơi lên lấy tính mệnh nó.
Một người thanh niên mặc bạch sắc chiến giáp trong đó hét lớn.
Không sai, bạch y thanh niên chính là Vân Khê, lúc trước Tiêu Phàm để hắn đi theo đám Phong Lang rời đi, nhưng màVân Khê tìm kiếm muội muội Vân Phán Nhi của hắn nên tự động rời đi, không nghĩ tới lại đi tới Tây Vực.
Thời gian hai, ba năm, từ Nam Vực đến Tây Vực, đoán chừng Vân Khê cũng ăn không ít đau khổ, thực lực hắn cũng từ Chiến Đế cảnh đột phá đến Chiến Thánh cảnh.
Nghe thanh niên bạch sắc chiến giáp nói, Vân Khê nhăn nhăn, cuối cùng vẫn gật đầu.
Thanh niên bạch sắc chiến giáp thấy thế, trên mặt hiện lên một ý cười, sau đó cười lớn một tiếng:
- Chúng ta ba người cùng một chỗ áp chế nó!
- Phong Vân Trảm!
- Phi Tuyết!
- Long Khiếu Sơn Hà!
Trừ Vân Khê, ba người khác hét lớn một tiếng, thi triển ra chiến kỹ bá đạo, từ ba phương hướng ép về phía Huyền Tinh Hàn Giao, Thiên Địa Chi Thế đáng sợ gào rít giận dữ, hình thành một lực lượng tràng vực bá đạo vây khốn Huyền Tinh Hàn Giao.
Vân Khê thấy thế, chân đạp bộ pháp, xông thẳng đến hàm dưới Huyền Tinh Hàn Giao, đây là điểm yếu Huyền Tinh Hàn Giao, chỉ cần một kích chém trúng là đủ để diệt sát nó.
Tốc độ của hắn rất nhanh, kiếm tùy thân động, thân theo gió động, một cái hô hấp liền xuất hiện ở trước mặt Huyền Tinh Hàn Giao.
- Ngang ~
Huyền Tinh Hàn Giao nổi giận gầm lên một tiếng, trong miệng phun ra một cỗ Hàn Băng Chi Khí, hư không trong nháy mắt đông kết, hóa thành tường hàn băng lấp kín ở trước mặt Vân Khê.
- Phá!
Vân Khê quát nhẹ một tiếng, mũi kiếm tách ra một đạo bạch sắc lợi mang, kiếm khí ngưng tụ phá không mà ra, tường hàn băng nhao nhao nổ tung, kiếm khí không giảm mảy may, thẳng đến hàm dưới Huyền Tinh Hàn Giao.
- Ầm!
Lúc này, Huyền Tinh Hàn Giao đột nhiên cúi đầu, ngăn trở kiếm trong tay Vân Khê.
- Hồn Trảm!
Vân Khê phản ứng rất nhanh, thân thể tại hư không lật nghiêng một cái, thiên kiếm trong tay nhẹ nhàng vẩy một cái, thân thể Huyền Tinh Hàn Giao to lớn hướng phía sau đẩy lui hơn mấy trượng, đầu càng là hướng về không trung vung đi.
- Phá Thiên!
Vân Khê thấy thế, thân thể như yến xẹt qua hư không cướp thiên kiếm, kéo kiếm hoa xông thẳng đến hàm dưới Huyền Tinh Hàn Giao.
Hai kiếm này giống như nước chảy mây trôi, không có bất kỳ cái gì ngập ngừng, không thể không nói Vân Khê tại Kiếm Đạo lĩnh ngộ xác thực không phải là người tầm thường có thể so sánh.
- Phốc phốc!
Một đạo sắc bén kiên trì đâm vào hàm dưới Huyền Tinh Hàn Giao, sau đó xuyên qua đầu.
Huyền Tinh Hàn Giao ra sức gào thét, giãy dụa trước tử vong, làm lực lượng nó trong nháy mắt tăng lên tới mức cực hạn.
- Lui!
Thanh niên bạch sắc chiến giáp thấy thế, cùng hai người không khác chút do dự hướng về phía sau thối lui, mất đi khống chế, Huyền Tinh Hàn Giao lập tức cơ hồ phát cuồng, giao vĩ to lớn hung hăng quất hướng Vân Khê.
Vân Khê chém giết Huyền Tinh Hàn Giao, nếu như bạch sắc chiến giáp thanh niên ba người lại áp chế hai cái hô hấp, hắn tuyệt đối có thể dễ như trở bàn tay thối lui.
Nhưng mà bởi vì bạch sắc chiến giáp thanh niên dẫn đầu rút đi, lưu cho hắn thời gian đào vong căn bản không nhiều, Huyền Tinh Hàn Giao vùng vẫy giãy chết, giờ phút này lực lượng tuyệt đối không kém gì Chiến Thánh cảnh hậu kỳ.
Một kích này nếu như đánh trúng Vân Khê, Vân Khê đoán chừng không chết cũng tàn phế.
- Cẩn thận!
Phía trên không trung, Tiêu Linh Nhi, Dịch Bằng, Sở Nguyệt bọn hắn thiếu chút nữa thì kêu ra, tim bọn hắn cũng nhảy lên đến cuống họng.
Tiêu Phàm lại cực kỳ bình tĩnh, chỉ là đáy mắt chỗ sâu lại hiện ra một đạo lãnh quang, hắn như thế nào không nhìn ra, bạch sắc chiến giáp thanh niên rõ ràng là cố ý rút lui.
Lấy thực lực bọn hắn tuyệt đối có thể tiếp tục áp chế Huyền Tinh Hàn Giao hai cái hô hấp thời gian, cho dù một hơi cũng đủ để Vân Khê rút lui.
Nhưng bọn hắn không làm, tựa như đoán chừng muốn mượn Huyền Tinh Hàn Giao giết chết Vân Khê.
Nghĩ vậy, Linh Hồn Chi Lực Tiêu Phàm cường đại trong nháy mắt xông vào đầu Huyền Tinh Hàn Giao, thân thể Huyền Tinh Hàn Giao rõ ràng run một trận.
Cũng chính là một trận này, Vân Khê rất nhanh phản ứng kịp, hắn một cước đạp hư không, lần nữa nhào về phía đầu Huyền Tinh Hàn Giao, liên tục đâm ra mấy kiếm.
Hư không máu văng tung tóe, đầu Huyền Tinh Hàn Giao bị xuyên thủng mấy cái lỗ thủng, máu tươi như là thác nước chiếu nghiêng xuống.
Giao Long Vĩ cứng cáp hữu lực giãy dụa mấy lần liền rơi xuống hư không, Huyền Tinh Hàn Giao dài chừng mười trượng không cam lòng ngã xuống đất không dậy nổi.
Con ngươi băng lãnh đều là không cam lòng, nó không nghĩ tới bản thân sẽ chết ở chỗ này.
Vân Khê đạp mạnh mũi chân, từ trên đầu Huyền Tinh Hàn Giao phi thân lên, trong lòng hắn có chút hồ nghi, rõ ràng vừa nãy Huyền Tinh Hàn Giao Giao Long vĩ có thể giết hắn.
Nhưng sau cái run kia, Huyền Tinh Hàn Giao lại triệt hồi lực lượng, nhìn bốn phía xung quanh, hắn lại không phát hiện bất luận bóng người nào, chỉ có thể buồn bực nói:
- Có lẽ là ta cảm ứng sai.
- Chúc mừng Đoàn Trưởng lại chém Huyền Tinh Hàn Giao.
- Ta liền biết Huyền Tinh Hàn Giao không phải đối thủ Đoàn Trưởng, mang theo thi thể Huyền Tinh Hàn Giao trở về, Tử Vân Liệp Hồn Đoàn chúng ta khẳng định có thể tấn cấp Thánh Cấp Liệp Hồn Đoàn.
- Phó Đoàn Trưởng cũng không thể bỏ qua công lao, vừa nãy hai kiếm kia giống như thiên mã hành không, không phải người bình thường có thể làm ra.
Đám người xung quanh nhao nhao tới, một mặt lấy lòng nhìn Vân Khê bọn hắn, bất quá đại bộ phận đều là vuốt mông ngựa bạch sắc chiến giáp thanh niên.
Đối với tất cả, Vân Khê cũng không phải rất quan tâm, hắn không có để ý tới đám người phản ứng, chậm rãi hướng về vị trí đầu Huyền Tinh Hàn Giao đi đến.
Phốc phốc ~
Vân Khê vung ra mấy kiếm, phá vỡ đầu Huyền Tinh Hàn Giao, lấy ra một khỏa tinh thể màu đen to bằng đầu người, chính là Huyền Tinh Hàn Giao Hồn Tinh.
Cửu Giai trung kỳ Hồn Tinh ẩn chứa Hồn Lực vô cùng bàng bạc, đầy đủ cho tu sĩ Chiến Đế cảnh bình thường đột phá Chiến Thánh cảnh.
- Vân Khê!
Đột nhiên, bạch sắc chiến giáp thanh niên đi tới, ngưng tiếng nói:
- Ngươi thật muốn rời khỏi Tử Vân Liệp Hồn Đoàn chúng ta?
Những người khác kinh ngạc nhìn Vân Khê, trong mắt đều là vẻ không nỡ, rất nhiều người đã bắt đầu khuyên lưu lại.
- Các vị, xin lỗi, Vân mỗ còn có việc cần hoàn thành, thiên hạ không có yến hội nào không tàn.
Vân Khê lắc đầu, ngữ khí thập phần kiên định, hắn đến nơi này chỉ là tìm kiếm muội muội mình mà thôi, làm sao có thể quyết định ở lại.
Sau đó lại nhìn về phía bạch sắc chiến giáp thanh niên nói:
- Tô Lệ huynh, thi thể Huyền Tinh Hàn Giao các ngươi tự mình xử lý đi, cáo từ.
Dứt lời, Vân Khê quay người liền chuẩn bị rời đi.
Tô Lệ nhìn thấy Vân Khê đã quyết định đi, vội vàng nháy mắt cho hai người bên cạnh, trong đó một người thanh niên lách mình ngăn lại Vân Khê, âm dương quái khí mà nói:
- Phó Đoàn Trưởng, Đoàn Trưởng giữ lại ngươi như thế một chút mặt mũi đều không cho? Ngươi muốn ly khai cũng được, đem Hồn Tinh mấy ngày nay chúng ta có được cầm đi ra a.
- Tô Lệ, cái này là ý tứ ngươi, hay là ý tứ bọn hắn?
Vân Khê cau mày một cái, nói:
- Trước đó chúng ta là nói xong, ta giúp Liệp Hồn Đoàn các ngươi tấn cấp Thánh Cấp, Hồn Tinh thuộc về ta.
Bạch sắc chiến giáp thanh niên Tô Lệ mỉm cười, nói:
- Vân Khê, ta khi nào nói qua như vậy? Ngươi khẩu vị cũng quá lớn đi, ta đem Hồn Tinh giao cho ngươi bảo quản mà thôi, ngươi liền chuẩn bị độc chiếm, ngươi xứng đáng với các huynh đệ sao? Huống chi, ngươi là một Chiến Thánh cảnh sơ kỳ cũng có khả năng giúp đỡ Liệp Hồn Đoàn chúng ta tiến giai Thánh Cấp sao?
- Vậy ngươi muốn như thế nào?
Lông mày Vân Khê nhíu lại, hắn biết nói nhiều đều không giá trị, Tô Lệ ngay từ đầu chính là lợi dụng hắn mà thôi.