Vô Thượng Sát Thần

Chương 1469: Kinh Hồn



- Dừng tay!

Mộ Dung Tinh Thành vội vàng nâng tay phải lên, hét lớn, hắn tất nhiên không thể trơ mắt nhìn nhi tử chết, mỗi một cước của Tiêu Phàm, rất có thể kết thúc sinh mệnh của Mộ Dung Minh Nguyệt.

- Xem ra ngươi đúng là cha ruột của hắn.

Tiêu Phàm cười cười, kết quả này đã sớm ở trong dự kiến của hắn.

- Cho ta ba canh giờ, ta đi gom 10 tỷ Cực Phẩm Hồn Thạch cho ngươi!

Mộ Dung Tinh Thành nghiến răng nghiến lợi nói, trong lòng lại bổ sung một câu:

- 10 tỷ Cực Phẩm Hồn Thạch, vậy cũng phải xem ngươi có số để tiêu không!

Dám uy hiếp Mộ Dung Cổ Tộc, cục nghẹn này, Mộ Dung Tinh Thành dù thế nào cũng không thể nuốt trôi.

Đừng nói Mộ Dung Cổ Tộc của hắn đã không bằng trước kia, cho dù là Mộ Dung Cổ Tộc trước kia, cũng không thể nào khuất phục trước Tiêu Phàm.

Cổ Tộc xuất thế, đa số người không biết đại biểu cho cái gì, nhưng Gia Chủ như Mộ Dung Tinh Thành lại hiểu rất rõ, cho dù là Chiến Thần Điện Điện Chủ tới đây, hắn cũng có thể thẳng tắp sống lưng.

- Ta chờ ngươi.

Tiêu Phàm mị mị hai mắt, ánh mắt luôn nhìn chằm chằm Mộ Dung Tinh Thành.

Mặt ngoài Tiêu Phàm vân đạm phong khinh, nhưng trong lòng hắn lại vô cùng đề phòng, khí thế trên người Mộ Dung Tinh Thành không phải bình thường.

- Tiểu Kim, các ngươi lại đây.

Tiêu Phàm lại âm thầm truyền âm cho Tiểu Kim, hắn không muốn bị Mộ Dung Tinh Thành lợi dụng sơ hở.

Nhưng mà Tiêu Phàm lại nghĩ đến càng nhiều, hắn trắng trợn như vậy nháo ở Mộ Dung gia tộc, sao đám lão bất tử kia còn chưa xuất hiện?

Chẳng lẽ mình còn chưa đủ tư cách? Không xứng bọn họ xuất thủ?

Hẳn là sẽ không đi, bọn họ hẳn là đều biết rõ mình mới đúng, dù sao bản thân tốt xấu cũng từng cứu tính mạng bọn họ, cho dù không cảm kích, nhưng cũng nên ra mặt giải quyết vấn đề này mới đúng.

- Chẳng lẽ bọn họ còn chưa quy vị? Hoặc là đang tu luyện?

Trong lòng Tiêu Phàm hồ nghi, sau đó lại âm thầm phủ định.

Nếu như các cường giả Chiến Thần cảnh của Mộ Dung gia tộc còn chưa quy vị, Mộ Dung Cổ Tộc không thể nào xuất thế được, ngoài ra, Mộ Dung Tinh Thành phóng ra một cước kia, rất có khả năng có liên quan đến những vị cường giả Chiến Thần cảnh kia.

Về phần tu luyện, việc đó càng không có khả năng, Chiến Hồn Đại Lục đến Thần Linh Chi Khí đều hết sức thưa thớt, bọn họ đã đạt tới cảnh giới như vậy, muốn tiến thêm một bước, đây chính là cực kỳ gian nan.

- Có lẽ, lần này Cổ Tộc xuất thế, tâm tư của bọn họ không chỉ thuần túy như lúc ở Chỉ Xích Thiên Nhai nữa rồi.

Tiêu Phàm hít sâu một hơi.

Vốn cho là các đại Cổ Tộc Chiến Thần quy vị, sẽ tạo ra chế ước với Chiến Thần Điện, nhưng xem ra, sự thật không phải là như thế.

- Đây chính là lòng người.

Tiêu Phàm thở dài một hơi, âm thầm nhắc nhở bản thân, về sau vẫn không nên quá tin tưởng những Chiến Thần cảnh được Diệp Thi Vũ cứu kia thì hơn.

Đương nhiên, Tiêu Phàm cũng tin tưởng, Chiến Thần cảnh của Mộ Dung gia tộc khẳng định không dám xuất thủ với hắn, dù sao còn bận tâm tâm tư của mấy gia tộc khác.

Vốn dĩ hắn cũng không muốn cướp đoạt 10 tỷ Cực Phẩm Hồn Thạch của Mộ Dung gia tộc, chỉ là muốn thay Mộ Dung Tuyết đòi lại một cái công đạo mà thôi.

Nhưng mà hiện tại, hắn thay đổi chủ ý, để 10 tỷ Cực Phẩm Hồn Thạch này giúp đỡ kẻ địch, còn không bằng bản thân bỏ vào trong túi.

Tiêu Phàm lấy ra một cái ghế, ngồi tại chỗ lẳng lặng chờ đợi Mộ Dung Tinh Thành gom góp 10 tỷ Cực Phẩm Hồn Thạch, đám Tiểu Kim thủ hộ ở xung quanh, đề phòng những người khác của Mộ Dung gia tộc đánh lén.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua, đối với người Mộ Dung gia tộc mà nói là một loại dày vò, đồng dạng, bọn Tiêu Phàm cũng chẳng tốt đẹp gì.

Lúc ba canh giờ sắp qua, Mộ Dung Tinh Thành nhìn Mộ Dung Minh Nguyệt đang hấp hối, rốt cục nhịn không được nói:

- Trước thả con ra, nếu nó có mệnh hệ gì, đừng nói Hồn Thạch ngươi muốn không có, các ngươi cũng đừng hòng ra khỏi Cổ Thành.

- Ta cần phải đính chính lại lời nói của Mộ Dung Gia Chủ, số Hồn Thạch này không phải ta muốn, mà là Mộ Dung gia tộc thiếu nợ ta.

Tiêu Phàm duỗi một ngón tay ra, đung đưa nói:

- Ngoài ra, ta là một Luyện Dược Sư, ngươi yên tâm, ta cam đoan con trai ngươi không chết, đây cũng chỉ là chút trừng phạt hắn dám mạo phạm ta.

Mộ Dung gia tộc ngươi tự cho là đúng, tiểu gia đưa lên bái thiếp, các ngươi mắt chó không thấy núi thái sơn, mũi vểnh lên trời.

Tiểu gia dù sao cũng là Điện Chủ Tu La Điện, cho dù là thân phận hay địa vị, không hề thấp hơn

CUYvBwIṣổCEsIpPHỵ Tộc Gia Chủ các ngươi, khách khí với các ngươi, không phải vì sợ các ngươi, chỉ là tiểu gia tính tình tương đối tốt mà thôi.

Đáng tiếc các ngươi lại không biết điều, cho là Tu La Điện Chủ dễ ức hiếp?

Vậy các ngươi sai rồi, Tu La Điện Chủ, không phải là người từ tầng dưới chót nhất trèo lên, khiến người khác vừa nghe tên đã sợ mất mật sao?

Chỉ là Tiêu Phàm ta không muốn Huyết Nhiễm Thanh Thiên, có thể dùng miệng giải quyết vấn đề, vì vậy không muốn dùng nắm đấm mà thôi.

Mộ Dung Tinh Thành quả thực là không nói ra được một câu, trầm tư hồi lâu mới nói:

- Tiểu nhi vô tri, ngươi đường đường là Tu La Điện Chủ sao lại so đo với tiểu nhi chứ? Huống chi, trừ một vài người, cũng không phải ai cũng biết rõ ngươi là Tu La Điện Chủ, ngươi vì sao xuất thủ giết người Mộ Dung gia tộc ta?

Mộ Dung Tinh Thành giọng nói đầy vẻ chất vấn, nghe vậy, Tiêu Phàm cho Thạch Thánh một cái ánh mắt, Thạch Thánh tiện tay ném mạ vàng bái thiếp ra, chính là bái thiếp trước đó.

- Đây là cái gì, chẳng lẽ Mộ Dung gia tộc ngươi không có ai biết chữ sao?

Tiêu Phàm cười lạnh.

Mộ Dung Tinh Thành nhận lấy bái thiếp, sắc mặt tái nhợt, lần này, hắn thực sự không còn lời nào để nói.

Giọng nói của Tiêu Phàm lại vang lên:

- Mộ Dung gia tộc ngưỡng cửa quá cao, Bản Điện Chủ đưa lên bái thiếp, Mộ Dung gia tộc ngươi lại muốn giết Bản Điện Chủ? Trong thiên hạ, muốn giết Bản Điện Chủ, cũng chỉ có Chiến Thần Điện, chẳng lẽ Mộ Dung gia tộc ngươi đã quy thuận Chiến Thần Điện?

Câu nói sau cùng, Tiêu Phàm cố ý nâng cao giọng, gần như là từng chữ rống lến, hắn tin tưởng, những lão bất tử của Mộ Dung gia tộc kia nhất định sẽ nghe được.

Ngoài ra, một vài người hữu tâm ở Mộ Dung Cổ Thành cũng sẽ nghe được, đến lúc đó nếu như truyền vào trong tai Cổ Tộc khác, vậy coi như là có chút ý vị khác.

- Ngươi chớ có nói hươu nói vượn, Mộ Dung gia tộc ta vĩnh viễn là Mộ Dung gia tộc, cùng Chiến Thần Điện có liên can gì?

Mộ Dung Tinh Thành vẻ mặt ngạo nghễ nói ra.

- Vậy thì hay lắm.

Tiêu Phàm cười nhạt một tiếng, sau đó ước lượng Ký Ức Thủy Tinh trong tay nói:

- Ta tin tưởng Mộ Dung gia tộc cũng không phải là cỏ mọc đầu tường, nếu để cho người khác hiểu lầm vậy coi như không tốt, cho nên ta cố ý đem những lời Gia Chủ Mộ Dung gia tộc vừa mới nói, dùng Ký Ức Thủy Tinh ghi lại.

- Ngươi!

Mộ Dung Tinh Thành biến sắc, vừa mới chuẩn bị nói cái gì, mấy đạo thân ảnh từ nơi xa bay vụt tới, một người lấy ra một cái Hồn Giới cung kính nói với Mộ Dung Tinh Thành:

- Gia Chủ, 10 tỷ Cực Phẩm Hồn Thạch đã góp đủ.

Mộ Dung Tinh Thành tiếp nhận Hồn Giới, tiện tay hất lên, bay về phía Tiêu Phàm bay:

- 10 tỷ Cực Phẩm Hồn Thạch, bây giờ ngươi có thể thả người rồi.

Tiêu Phàm đưa tay vung lên, trong nháy mắt đem chiếc nhẫn kia chộp vào trong tay, sau đó một tia Hồn Lực thẩm thấu vào bên trong Hồn Giới.

Lúc chạm đến Hồn Giới kia, một vệt sáng bắn ngược Hồn Lực của Tiêu Phàm trở về, xông thẳng hướng mi tâm Tiêu Phàm, ngay sau đó, một cỗ sức mạnh bàng bạc từ đằng xa mãnh liệt đánh đến.

- Công Tử cẩn thận!

Mộ Dung Tuyết kêu to, lộ ra vẻ lo lắng.

Nhưng mà, đạo kia lưu quang quá nhanh, trong nháy mắt chui vào mi tâm Tiêu Phàm, thân thể Tiêu Phàm bỗng nhiên đình chỉ tại chỗ.