Thiên Hữu Mệnh Quang?Trọc Thiên Hồng kêu to, Tiêu Phàm lại làm sao không biết, thân hình hắn lóe lên, Tu La Thần Dực xuất hiện, cực tốc hướng về phía Chiến Hoàng Thiên, tốc độnhanh đến không thể tưởng tượng nổi.- Nhị Ca, Đại Ca hắn? Phong Thiên Khê nhìn thấy Tiêu Phàm thẳng hướng Chiến Hoàng Thiên, lách mìnhchuẩn bị xông đi lên.- Yên tâm, Đại Ca không có việc gì. Dạ Cô U liền vội vàng kéo Phong Thiên Khê, tựa như hắn biết rõ nội tình củaChiến Hoàng Thiên. Lúc này Phong Thiên Khê xông lên, ngược lại có khả năng lầnthứ hai làm Tiêu Phàm tức giận. Phía trên không trung, Nam Cung Tiêu Tiêu đứng lơ lửng trên không, nhìn thấyChiến Hoàng Thiên đánh tới, hắn trên người đan xen Bạch Sắc Lôi Điện, biến đổidị thường bắt đầu cuồng bạo. Chiến Thiên Kích trong tay càng rung động không thôi, tựa như rất khát vọngmáu tươi của Chiến Hoàng Thiên.- Hoàng Ngạo Thiên Hạ! Phía dưới một tiếng hét lớn từ từ truyền đến, lại là Chiến Hoàng Thiên cầmHoàng Thiên Thần Kiếm trong tay nghịch thiên mà lên, Kim Sắc Lôi Điện xé náthư không, lôi hải hướng về bốn phương tám hướng dũng mãnh lao tới, thanh thế cuồn cuộn, hung mãnh vô cùng.- Đến!Con ngươi Nam Cung Tiêu Tiêu băng lãnh, chẳng những không có bất kỳ cái gì e ngại, ngược lại chiến ý hừng hực vô cùng.Thậm chí, Chiến Tộc Huyết Mạch thể nội của hắn cũng bắt đầu sôi trào lên, cảngười giống như Lôi Thần hàng thế. - Oanh!Hai người chiến kỹ cường đại đâm vào cùng một chỗ, hư không dường như bị haingười xé rách, từng đạo Lôi Điện mãnh liệt bao phủ phạm vi xung quanh mấy trăm trượng, tất cả đều bị năng lượng cuồng bạo của Lôi Điện bao phủ.Xa xa nhìn lại, có thể nhìn thấy từng đầu Lôi Long cuồn cuộn, khí tức hủy diệtquét sạch tứ phương, không kém chút nào so với Lôi Long chi uy trước đó. - Chiến kỹ Lôi Điện Thật đáng sợ, không thi triển Áo Nghĩa Chi Lực vậy màcũng đáng sợ như thế!Trong lòng đám người bỗng nhiên rung rung, cảm giác da đầu đều hơi tê tê. Uy lực thế này quá là đáng sợ, rõ ràng thi triển chỉ là thực lực ở Chiến Thánhcảnh, vậy mà lực lượng hủy diệt lại có thể so với cường giả Chiến Thần cảnh,dù là Tam Biến Chiến Thần cũng không hơn cái này. Rất nhiều người nuốt nước miếng, bị một màn trước mắt chấn trụ.Tiêu Phàm tại bên ngoài Lôi Điện Phong Bạo ngừng thân hình, thần sắc ngưnglại, ngẩng đầu nhìn về chân trời, khiến hắn rất ngạc nhiên là Tử Sắc Lôi điện cũng không đánh xuống.Chẳng lẽ Nam Cung Tiêu Tiêu bại?Tiêu Phàm chỗ sâu đáy mắt lóe qua một vòng sát ý, nếu như Nam Cung Tiêu Tiêu có cái gì không hay xảy ra, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua Chiến Hoàng Thiên.Dù là đắc tội cái gọi là Thượng Thiên, hắn cũng sẽ không tiếc.Thật lâu, đám Lôi Điện kia biến mất, lần nữa bại lộ tất cả không trung, lông mày Tiêu Phàm chậm rãi giãn ra, trong tầm mắt hắn nhìn lấy hai đạo thân ảnh,chính là Nam Cung Tiêu Tiêu cùng Chiến Hoàng Thiên.Giờ phút này hai người một kích một kiếm giằng co cùng một chỗ, ai cũng không làm gì được ai.Không, nói cho đúng, là Nam Cung Tiêu Tiêu còn chiếm lấy thế thượng phong,Chiến Hoàng Thiên bị hắn đè lên chậm rãi chìm xuống, lồng ánh sáng màu tím trên người hắn vẫn trong suốt như cũ.- Thiên Hữu Chi Nhân? Ngươi muốn để cho ta oanh mở Thiên Hữu Mệnh Quang, sauđó trên trời giáng xuống lôi kiếp sao? Nam Cung Tiêu Tiêu nhe răng cười một tiếng, lộ ra một ngụm răng trắng nhưtuyết.Sắc mặt Chiến Hoàng Thiên âm trầm, vô cùng đáng sợ, hắn hiển nhiên quá khinh thường Nam Cung Tiêu Tiêu, đối phương đã sớm nhìn ra thủ đoạn kia.Tiêu Phàm nghe vậy, lại hiểu ý cười một tiếng, buông lỏng một hơi, hắn lúc nàymới phát hiện, bản thân vẫn quá khinh thường huynh đệ mình. Nam Cung Tiêu Tiêu dù sao cũng là người được Chiến Tộc Truyền Thừa cùng CửuDương Thần Lô Truyền Thừa, thế nào không biết Thiên Hữu Mệnh Quang đáng sợđây. Thiên Hữu Mệnh Quang phòng ngự đương nhiên cường đại, vốn lấy lực công kíchNam Cung Tiêu Tiêu, hiển nhiên là có thể phá vỡ, nhưng hắn không có.- Đừng làm cái vẻ mặt đó, không phải ta muốn đả kích ngươi, coi như đem Chiến Thiên Kích cho ngươi, ngươi cũng không cần nó, mạch này của các ngươi sớm đãbị Chiến Thiên Kích phỉ nhổ.Nam Cung Tiêu Tiêu mặt coi thường nhìn Chiến Hoàng Thiên. Dám khinh thường Chiến Hoàng Thiên?Đám người lộ ra vẻ kinh ngạc cổ quái,bọn hắn nhìn đến, hoàn toàn là thiênphương dạ đàm, Chiến Hoàng Thiên cường đại sớm đã xâm nhập lòng người, mà bây giờ lại bị người khác khinh thường, mọi người làm sao không kinh ngạc chođược?Trong mắt Chiến Hoàng Thiên tràn ngập không cam lòng, càng là tràn ngập máu tươi, gân xanh trên trán ngọ nguậy, có thể thấy hắn giờ phút này thực sự phẫnnộ.Đánh, đánh không lại Nam Cung Tiêu Tiêu, tính toán, cũng tính toán không được Nam Cung Tiêu Tiêu.Chẳng biết tại sao, trong lòng Chiến Hoàng Thiên có một loại cảm giác mất mátmãnh liệt, bản thân thật chẳng lẽ không chịu được như thế? Không, ta là Thập Đại Yêu Nghiệt, đệ nhất một đời, làm sao có thể bại ở nơinày?Trong lòng Chiến Hoàng Thiên gào thét, đáng tiếc hắn đã dùng hết các thủ đoạn của Chiến Thánh cảnh, mà thủ đoạn của Chiến Thần cảnh lại dùng không ra, điềunày khiến hắn thập phần biệt khuất.- Ngươi có phải đang nghĩ, nếu ta phá Thiên Hữu Mệnh Quang này liền sẽ bị thiên lôi đánh xuống hay không?Nam Cung Tiêu Tiêu vừa cười vừa nói, bên trong ánh mắt có mấy phần vị đạo.- Đã như vậy, vậy ta giống như ngươi mong muốn. Tiếng nói vừa dứt, khí thế trên người Nam Cung Tiêu Tiêu tăng vọt, Chiến ThiênKích chiến minh, lực đạo lần thứ hai lớn mấy phần, hung hăng hướng về phíatrước ép tới. Chiến Hoàng Thiên nắm Hoàng Thiên Thần Kiếm đau nhức một trận, thân hình chậmrãi lui lại, Nam Cung Tiêu Tiêu nhanh chóng cùng lên, căn bản không cho hắn cơhội bỏ trốn. Quanh thân hai người Lôi Điện cuồng bạo, giống như một cỗ Thiên Thạch từ trêntrời rơi xuống, tốc độ nhanh vô cùng.Oanh! Một tiếng nổ vang, hai người hung hăng rơi tại mặt đất phía trên, tóe lên vôsố đất đá, phiến Lôi Điện Chi Hải mãnh liệt tứ phương, mọi người nhìn khôngthấy bên trong phát sinh cái gì. Chỉ có Tiêu Phàm đứng sừng sững trên không trung, lờ mờ có thể thấy rõ ràng,tại nơi rơi xuống đất một sát na kia, Nam Cung Tiêu Tiêu cầm Chiến Thiên Kíchtrong tay ngăn cản Hoàng Thiên Thần Kiếm. Tốc độ Chiến Thiên Kích không giảm, xông thẳng vào Thiên Hữu Mệnh Quang.Tiêu Phàm vốn định ngăn cản, bởi vì cho dù hắn oanh phá ánh sáng của Thiên HữuMệnh Quang, cũng phải kháng ngạnh Tử Lôi, bất quá khi hắn nhìn thấy tự tin trên mặt Nam Cung Tiêu Tiêu, hắn cuối cùng vẫn không có xuất thủ.Ầm một tiếng, tại nơi Chiến Thiên Kích hung hăng đánh xuống, Thiên Hữu MệnhQuang quanh thân Chiến Hoàng Thiên bỗng nhiên bạo tán mà ra, hóa thành một trận năng lượng ba động quét sạch tứ phương.Oanh long long ~Gần như đồng thời, chân trời nổi giận, tiếng sấm không dứt, một đạo Tử Sắc Lôi từ trên trời rơi xuống, xông thẳng Nam Cung Tiêu Tiêu.- Lôi Điện lại xuất hiện, chạy mau!Đám người nhìn thấy một màn này, không ít tu sĩ bay hướng về vị trí thông đạo, chỉ có nơi đó mới là chỗ an toàn.- Không đúng, không phải cái Lôi Long kia.Có người phản ứng, bộ dáng chưa tỉnh hồn. Tiêu Phàm nắm chặt nắm đấm, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, cũng đúng lúc này, mộtđạo thân ảnh từ mặt đất phóng lên tận trời, lại là Nam Cung Tiêu Tiêu cầmChiến Thiên Kích trong tay, giống như một tôn Chiến Thần, nghịch thiên mà lên. - Chiến!Nam Cung Tiêu Tiêu nổi giận gầm lên một tiếng, chiến ý tăng vọt, quanh thânLôi Điện càng thêm cuồng bạo mãnh liệt, tựa như đây mới là Lôi Điện nguyên thủy, Tử Lôi kia khí thế lộ ra có hơi không bằng.Sau một khắc, tất cả mọi người rất ngạc nhiên về sự tình phát sinh, chỉ thấyNam Cung Tiêu Tiêu cầm Chiến Thiên Kích, vậy mà xé mở được Tử Sắc Lôi điện, sau đó Tử Sắc Lôi điện nhanh chóng biến mất, thật giống như bị Chiến ThiênKích hấp thu.- Cái này? Tiêu Phàm cũng nhìn trợn mắt hốc mồm, biết rõ sức mạnh của Tử Lôi, lúc trướchắn ngăn lại công kích của Tử Lôi, xưng là cửu tử nhất sinh cũng không đủ.Nhưng mà, Nam Cung Tiêu Tiêu vậy mà một kích đem Tử Lôi chém nát, cái này thật không thể tưởng tượng nổi.- Không có khả năng!Chiến Hoàng Thiên cũng trợn to hai mắt, đầu như là trống lúc la lúc lắc. - Uổng cho ngươi vẫn là Chiến Tộc, thậm chí ngay cả Lôi Điện bản thân cũngkhông hiểu? Tử Lôi đối với ta mà nói, cũng chỉ gãi ngứa mà thôi, ngươi căn bảnkhông xứng vì Chiến Tộc! Nam Cung Tiêu Tiêu đạm mạc nói.Tay hắn cầm Chiến Thiên Kích, đứng lơ lửng trên không, lạnh lùng nhìn chằm