Mấy chữ này đến tai Chiến Hoàng Thiên cực kỳ chói tai, hắn vốn là người của Chiến Tộc, hơn nữa còn là thiên tài số một số hai của Chiến Tộc, nhưng mà hôm nay lại bị người đánh bại!
Không chỉ bị người đánh bại, mà còn bị người châm chọc.
Toàn thân Chiến Hoàng Thiên kịch liệt run rẩy, tựa như không muốn tiếp nhận kết quả này, hai mắt đỏ bừng giống như một mãnh thú khát máu nhìn chằm chằm Nam Cung Tiêu Tiêu.
Cũng khó trách Chiến Hoàng Thiên khó chịu như thế, hắn điều tra qua tin tức bọn Tiêu Phàm, bên trong những người này, hẳn là thực lực của Tiêu Phàm mạnh nhất mới đúng.
Lúc trước đối mặt Tiêu Phàm, hắn cũng có mười phần tự tin có thể thắng, chỉ là lúc trước không dám ở trước mặt Chiến Luân Hồi triển lộ toàn bộ thực lực mà thôi, cho nên mới có thể thua Tiêu Phàm.
Nhưng Chiến Hoàng Thiên lại cực kỳ tự tin, nếu như toàn lực ứng phó, Tiêu Phàm cũng chưa hẳn là đối thủ của mình.
Dù là bây giờ, Chiến Hoàng Thiên đối mặt Tiêu Phàm cũng mười điểm tự tin, cho rằng mình có thể chiến thắng Tiêu Phàm.
Nhưng mà hắn không nghĩ tới, vậy mà thua Nam Cung Tiêu Tiêu không bằng Tiêu Phàm, việc này khiến hắn tiếp nhận như thế nào?
- Còn muốn chiến sao?
Thanh âm Nam Cung Tiêu Tiêu bá đạo vang lên, giống như một đạo kinh lôi quanh quẩn tại bên tai tất cả mọi người.
Đám người nghe vậy, kinh ngạc nhìn Bàn Tử, trong lòng rung động vô cùng, bọn hắn lúc này mới biết rõ, nguyên lai trên đời này vẫn không thiếu thiên tài.
- Không hổ là sư tổ!
Trong lòng Độc Cô Tướng Đình cũng nhiệt huyết sôi trào, cho dù là hắn gặp Chiến Hoàng Thiên, cũng không dám chính diện giao phong, nhưng mà hôm nay Nam Cung Tiêu Tiêu làm ra sự tình mọi người không thể tưởng.
Chiến Hoàng Thiên nắm chặt nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi nhìn Nam Cung Tiêu Tiêu, bất quá cuối cùng vẫn không có xuất thủ.
- Đợi rời khỏi Chúng Thần Mộ Địa, ta lại giết ngươi!
Chiến Hoàng Thiên lạnh lùng thốt ra một câu, sau đó hất áo bào lên hướng hậu phương bay đi.
Cuối cùng hắn không thể không cho bản thân một cái bậc thang đi xuống, nơi xa còn có Tiêu Phàm nhìn chằm chằm, nếu như Tiêu Phàm cùng Nam Cung Tiêu Tiêu hợp lực, hắn khẳng định không phải là đối thủ.
Nhất là Nam Cung Tiêu Tiêu không nhìn thân phận Thiên Hữu Chi Nhân của hắn.
Bình thường Chiến Hoàng Thiên ngang ngược càn rỡ, chủ yếu nhất vẫn là bởi vì không người nào dám chân chính giết chết hắn, dù là Chiến Thần cảnh cũng không được.
Để lại một câu nói, Chiến Hoàng Thiên liền hướng nơi xa bay đi, Phong Thiên Khê thấy thế, mang theo Dạ Cô U vội vàng cùng đi lên, thời khắc rời đi còn hung dữ trừng Tiêu Phàm một cái.
- Chiến Hoàng Thiên lại bị đánh chạy?
Đám người hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại, trong lòng bỗng nhiên rung động, rất nhiều người nhớ kỹ khuôn mặt của Nam Cung Tiêu Tiêu.
- Nhị Bàn, lợi hại a, ta nghe nói Chiến Hoàng Thiên tựa như là đứng đầu Thập Đại Yêu Nghiệt đó, lại bị ngươi làm chạy.
Lăng Phong cười ha ha một tiếng, hắn cũng bị thực lực của Bàn Tử làm cho chấn kinh.
- May mắn mà thôi.
Khí thế cuồng bạo trên người Nam Cung Tiêu Tiêu biến mất, nhếch miệng cười một tiếng, ai cũng không liên tưởng đến nam tử béo kia vừa mới chiến thắng Chiến Hoàng Thiên.
- Lão Tam, ngươi có thể khắc chế hắn?
Tiêu Phàm truyền âm Bàn Tử.
Nam Cung Tiêu Tiêu ngây ngốc cười một tiếng, gãi gãi đầu, truyền âm lại:
- Lại bị Lão Tam ngươi nhìn ra, ngươi nói không sai, Lôi Điện kỳ thật cũng có phân chia phẩm giai, Lôi Điện trên người Chiến Hoàng Thiên chỉ là chân lôi, mà Lôi Điện trên người ta lại là Thiên Lôi.
Công phá Thiên Hữu Mệnh Quang trên người Chiến Hoàng Thiên sẽ bị Thiên Lôi trừng phạt, bản thân ta lĩnh ngộ chính là Thiên Lôi, há lại sẽ sợ một đạo Thiên Lôi của hắn, cho nên vừa lúc áp chế hắn!
- Thì ra là thế.
Đám người lộ ra vẻ hiểu, nhìn về phía phương hướng Chiến Hoàng Thiên rời đi tràn ngập vẻ thuơng hại.
Bất quá bọn hắn cũng biết rõ, Chiến Hoàng Thiên gặp phải Nam Cung Tiêu Tiêu mới có thể bị áp chế, nếu như gặp những người khác, Chiến Hoàng Thiên vẫn đứng ở thế bất bại.
- Mọi người về sau nếu như gặp phải Chiến Hoàng Thiên, vẫn nên cẩn thận là hơn.
Tiêu Phàm nhắc nhở đám người.
- Đường đường đứng đầu Thập Đại Yêu Nghiệt sẽ không lòng dạ hẹp hòi như thế chứ?
Quan Tiểu Thất nhún nhún vai nói, trên mặt căn bản không có bất kỳ vẻ sợ hãi gì.
- Vậy cũng chưa chắc, ngươi nhìn thời khắc hắn rời đi, trong tràn đầy cừu hận, lần này, chúng ta xem như kết thù cùng hắn.
Lăng Phong lắc đầu nói.
- Được rồi, mọi người chú ý, không gian tầng thứ bảy nghe nói có không ít Thần Lực Chi Tinh, mọi người thử tìm xem.
Tiêu Phàm nói tránh đi.
Mới một trận chiến vừa rồi, Tiêu Phàm cũng nhìn ra ranh giới cuối cùng của Chiến Hoàng Thiên, cũng không có quá mức đặt ở trong lòng, chí ít hắn bây giờ sẽ không e ngại Chiến Hoàng Thiên.
Kết thù cũng liền kết thù, Tiêu Phàm bây giờ sớm đã không để mắt đến Chiến Hoàng Thiên, có ít người lúc trước được cho là Yêu Nghiệt, nhưng theo thời gian đưa đẩy, chú định sẽ biến mất ở bên trong lịch sử bụi bặm.
Đương nhiên, Tiêu Phàm hi vọng Chiến Hoàng Thiên không phải người như vậy, cũng hi vọng Chiến Hoàng Thiên có thể thấy rõ ràng vị trí của bản thân, Tiêu Phàm nghe nói sự tình Chiến Hoàng Thiên bị người của Chiến Thần Điện truy sát, hắn hiển nhiên là đắc tội Chiến Thần Điện.
Địch nhân là địch nhân, cho dù không thể trở thành bạn, cũng có thể đứng ở cùng một chiến tuyến.
Nếu như Chiến Hoàng Thiên có thể trưởng thành, Chiến Hồn Đại Lục một phương có lẽ sẽ có thêm một người cường đại hơn.
- Đại Ca, Nhị Ca, ba người chúng ta một tổ.
Quan Tiểu Thất cười cười, ý vị thâm trường nhìn Tiêu Phàm cùng Tiêu Linh Nhi bên cạnh một cái.
- Cũng tốt.
Tiêu Phàm gật đầu, hắn tự nhiên liếc mắt liền nhìn ra ý nghĩ trong lòng của bọn Quan Tiểu Thất, lại nói:
- Đúng rồi, đây là muội muội ta Tiêu Linh Nhi.
- Tam Ca, ngươi lúc nào có thêm một muội muội vậy?
- Lão Tam, có thân không?
Quan Tiểu Thất cùng Lăng Phong thập phần kinh ngạc, những ngày qua quá bận rộn, Tiêu Phàm cũng không nói với bọn họ việc này.
- Thân.
Tiêu Phàm cười gật đầu.
- Ha ha, về sau ta rốt cục không phải nhỏ nhất.
Quan Tiểu Thất ha ha cười nói.
- Ngươi đã sớm không phải nhỏ nhất, Tiểu Kim nhỏ hơn ngươi.
Tiêu Phàm nhún nhún vai nói:
- Còn nữa, Linh Nhi cùng ta là sinh đôi, lớn hơn ngươi, về sau kêu Linh Nhi tỷ.
- Linh Nhi tỷ.
Quan Tiểu Thất thập phần bất đắc dĩ nói:
- Đúng rồi, Tam Ca, Tiểu Kim đâu?
- Tiểu Kim tự nó có Tạo Hóa.
Tiêu Phàm cười cười, không có giải thích nhiều, sau đó lại nói:
- Đi thôi, thời gian ba ngày không dài, rất nhanh liền qua.
Dứt lời, Tiêu Phàm mang theo Trọc Thiên Hồng, Tiêu Linh Nhi mấy người rời đi, Quan Tiểu Thất, Lăng Phong cùng Nam Cung Tiêu Tiêu ba người vẫn một tổ như cũ, cứ như vậy, cho dù lần nữa gặp phải Chiến Hoàng Thiên, cũng không cần lo lắng cái gì.
Về phần Lăng Thanh Tịch cùng Độc Cô Tướng Đình, Tiêu Phàm cũng không giao lưu nhiều, cứu bọn hắn một mạng, Tiêu Phàm đã coi như chiếu cố bọn hắn.
Nhóm Tiêu Phàm nhanh chóng đi xuyên qua không gian lạ lẫm này, mấy người hành tẩu không đến nửa canh giờ, liền phát hiện một mai Thần Lực Chi Tinh, cứ như vậy nằm lẳng lặng bên trong phế tích.
- Thật có Thần Lực Chi Tinh?
Trọc Thiên Hồng kinh ngạc nói, đây là đầu tiên từ khi tiến vào Chúng Thần Mộ Địa hắn nhìn thấy Thần Lực Chi Tinh, khó trách lại khiếp sợ như vậy.
- Đương nhiên là có, trước đó chúng ta thu hoạch được hai mai.
Tiêu Linh Nhi ngạo nghễ nói.
Tiêu Phàm vung tay lên, Thần Lực Chi Tinh kia bỗng nhiên rơi vào tay Tiêu Phàm, cảm thụ được c lượng bàng bạcbên trong Thần Lực Chi Tinh là lự, Tiêu Phàm âm thầm giật mình:
- Thần Lực Chi Tinh này chí ít cũng là Cửu Biến Chiến Thần.
Nghĩ vậy, Tiêu Phàm cẩn thận từng li từng tí đem Thần Lực Chi Tinh thu nhập vào bên trong Hồn Giới, Trọc Thiên Hồng không khỏi nuốt nước miếng, cái này đối với hắn là món ăn ngon.
Bất quá Tiêu Phàm nhất định là sẽ không cho hắn lãng phí, hiện tại hắn chỉ thiếu Thần Lực Chi Tinh dạng này, đây chính đường tắt tiến tới Chiến Thần cảnh.
- Tiếp tục tìm, thời gian chỉ còn hơn hai ngày, trong vòng hai ngày cần phải trở lại khu vực an toàn!
Tiêu Phàm ngưng tiếng nói, thời gian ba ngày rất nhanh liền đi qua, đến thời điểm Lôi Bạo lại sẽ trải rộng cả vùng không gian, bọn Tiêu Linh Nhi có thể không tiếp nhận được.