- Gia chủ biết Đường công tử lo lắng cho an nguy của đồ đệ, nên đã mệnh lệnh cho đệ tử Cổ gia nếu như nhìn thấy Đường công tử thì phải chuyển cáo một tiếng, hiện giờ cao đồ của công tử đang đi cùng với gia chủ, cũng không có nguy hiểm, xin Đường công tử yên tâm.
- Tiểu Điệp cũng tiến vào Hư Thiên Điện?
Đường Phong ngạc nhiên.
- Phải, là gia chủ mang nàng vào.
Cổ Thanh Vân gật đầu:
- Thực lực của gia chủ cao thâm, cô nương Tiểu Điệp lại thông minh, hai người ở cùng nhau chỉ cần cẩn thận một chút thì sẽ không nguy hiểm tới tính mệnh.
- Hiện giờ các nàng đang ở nơi nào?
Trong lòng Đường Phong mơ hồ có chút lo lắng, tuy rằng nói có Cổ U Nguyệt hộ tống nhưng dù sao Chu Tiểu Điệp cũng chỉ có cảnh giới Thiên Giai, nguy cơ bên trong Hư Thiên Điện trùng trùng, chỉ hơi chút không cẩn thận sẽ bị lật thuyền trong mương, khó bảo toàn các nàng sẽ không bị sai lầm.
- Trước đây vài ngày gia chủ còn hiện thân tại Dị Bảo Điện, hiện giờ sợ rằng đã vào điện thứ tám.
Cổ Thanh Vân đáp:
- Đường công tử cũng không cần phải lo lắng như vậy...
- Không phải ta nghi ngờ thực lực của Cổ gia chủ, chỉ là dù sao dẫn theo một người thì hành động sẽ có chút bất tiện.
Đường Phong chau mày, trong lòng suy nghĩ phải mau chóng tìm kiếm Chu Tiểu Điệp.
Chỉ có điều mỗi một điện của Hư Thiên Điện đều vô cùng khổng lồ, hơn nữa phòng ốc có vô số. Cho dù chính mình cố tình tìm kiếm chỉ sợ cũng rất khó tìm được.
Tiếp theo Đường Phong hỏi cẩn thận một chút về chuyện tình sau khi đại hội đồ ma kết thúc, thế mới biết đột nhiên chính mình tới nơi đây có liên quan với Thiên Cốc.
Đương nhiên việc này không phải do Cổ Thanh Vân suy đoán được, hắn biết được những chuyện này cũng là do Cổ U Nguyệt nói ra trong lúc sơ ý.
Đường Phong vô cùng phiền muộn, ba đồng tử kia rốt cuộc muốn làm cái gì? Vô duyên vô cớ đưa chính mình tới nơi đây, lại vô thanh vô tức ngay cả cái rắm cũng không có.
Hơn nữa cho tới bây giờ chính mình còn chưa thấy qua ba đồng tử của Thiên Cốc, chắc chắn bọn họ cũng đã tới Hư Thiên Điện, chỉ là không biết hiện giờ bọn họ đang ở đâu.
- Đường công tử, hiện giờ không thể ở đây lâu, người của Chiến gia và Tư Đồ thế gia đang ráo riết truy tìm công tử, Trảm Hồn Tông cũng có rất nhiều người tham dự, song quyền không địch nổi bốn tay, tại hạ kiến nghị công tử nên ly khai Hư Thiên Điện hoặc là thâm nhập vào điện phủ phía sau, chỉ như vậy mới có chút sinh cơ.
Thần sắc Cổ Thanh Vân ngưng trọng nói.
- Ừm, ta đã biết.
Đường Phong gật đầu, ly khai Hư Thiên Điện tự nhiên là không có khả năng, vậy chỉ còn cách duy nhất chính là tiếp tục thăm dò.
Cổ Thanh Vân quan sát, biết bậc nhân vật như Đường Phong khẳng định không phải loại gặp nguy hiểm bỏ chạy, như vậy lựa chọn của hắn chỉ có một loại duy nhất, lập tức nói:
- Nếu Đường công tử có thể gặp được gia chủ thì xin chuyển cáo một tiếng, mấy ngày nay Chiến gia và Tư Đồ thế gia có chút động tĩnh kỳ quái, hình như có thái độ kỳ lạ với Cổ gia chúng ta, hiện giờ tình huống càng thêm nghiêm trọng, mong gia chủ phải thật cẩn thận.
- Ta sẽ chuyển lời!
Đường Phong gật đầu.
Nói xong, Đường Phong tự nhiên muốn ly khai, Cổ Thanh Vân có thương tích trong người, tự nhiên nên lưu lại chữa thương, trong lúc Đường Phong đi tới cánh cửa thì đột nhiên Cổ Thanh Vân mở miệng nói:
- Đường công tử chậm đã.
Đường Phong quay đầu lại nói:
- Làm sao vậy?
- Trên người Đường công tử có Hư Thiên Lệnh phải không?
- Đường công tử chớ đa nghi, Cổ mỗ có chỗ để dùng Hư Thiên Lệnh.
- A?
Đường Phong rề rà một tiếng.
- Bên trong Dị Bảo Điện còn có một tuyệt thất chưa bị ai phá giải, nếu công tử cố tình đi tiếp thì có thể tới nơi đó nhìn.
Vừa nghe tới hai chữ tuyệt thất, tròng mắt Đường Phong liền toát ra quang mang, Đoạn Tây Lâu sớm đã nói qua, từ trước tới giờ tuyệt thất chỉ xuất hiện ở Dị Bảo Điện trở đi.
Trọng bảo giấu trong tuyệt thất đều là thứ bảo bối không tầm thường.
Chỉ là từ khi tiến vào Hư Thiên Điện đến giờ cũng mới chỉ gặp qua một lần tuyệt thất bên trong Thủy Điện mà thôi, từ đó về sau cũng không gặp phải, hiện giờ nghe được tin tức về tuyệt thất, tự nhiên tim của Đường Phong đập thình thịch.
- Sao ngươi có thể xác định đó là tuyệt thất?
Đường Phong nghi ngờ hỏi, tuyệt thất tiến vào không thể đi ra, trừ phi có Hư Thiên Lệnh mới mở ra được, đây cũng có nghĩa là toàn bộ người đi vào đều phải chết, căn bản không có tin tức truyền ra.
- Chiến gia có một vị cao thủ tinh thông phá giải cơ quan then chốt đi vào không trở ra được, thực lực của hắn đã tới cảnh giới Linh Giai trung phẩm, phòng ốc bình thường căn bản không thể vây khốn hắn cho nên ta dám khẳng định, tám chín phần mười gian nhà kia chính là tuyệt thất.
Cổ Thanh Vân đáp.
Lời nói của Cổ Thanh Vân không phải không có lý, Đường Phong rất động tâm nhưng còn có chút lo lắng:
- Lẽ nào người của bốn thế lực lớn các ngươi không có người nào có Hư Thiên Lệnh để phá giải tuyệt thất đó sao?
Cổ Thanh Vân cười nói:
- Tự nhiên là có, nhưng mà số lượng Hư Thiên Lệnh không nhiều, đại bộ phận Hư Thiên Lệnh đều đã bị cao tầng của bốn thế lực lớn lấy đi vào điện phủ phía sau, số người có được Hư Thiên Lệnh trong tay tại Dị Bảo Điện cũng chỉ có mấy khối, hơn nữa mấy khối kia cũng đã dùng hết cho nên tạm thời tuyệt thất kia không ai có thể phá giải.
- Thì ra là vậy.
Đường Phong gật đầu.
Trên người Đường Phong có Hư Thiên Lệnh không có gì là bí mật, việc này do Trảm Hồn Tông ban tặng đã sớm truyền đi khắp thiên hạ, tự nhiên Cổ Thanh Vân cũng biết.
Tuy rằng hiện giờ người của các gia tộc kia hận không thể băm thây Đường Phong thành vạn đoạn nhưng nếu Cổ U Nguyệt đã biểu lộ thái độ phải trợ giúp Đường Phong thì đương nhiên đám đệ tử Cổ gia phải nghe theo, hiện giờ nói ra tin tức này chỉ sợ cũng có chút vui vẻ.
Tuyệt thất chỉ có thể gặp không thể cầu, Đường Phong đâu sẽ bỏ qua, hơn nữa số lượng Hư Thiên Lệnh hắn sở hữu trên người xa xỉ, có tới năm khối, đến bây giờ mới chỉ tiêu hao một khối, thứ nay chính là chìa khóa mở bảo tàng, tiêu hao đi để thu hoạch vật phẩm tốt hơn rất nhiều so với giữ lại mốc meo.
Vừa mới suy nghĩ tới đây, Đường Phong liền hỏi tỉ mỉ vị trí của tuyệt thất kia, tất nhiên Cổ Thanh Vân nói rõ ràng không che giấu, toàn bộ đặc điểm đều nói hết cho Đường Phong.
Ra khỏi gian phòng, Đường Phong đi một đường cẩn thận tới gian tuyệt thất kia, xung quanh vô cùng im ắng, có lẽ những cao thủ kia biến mất để tìm tung tích của Đường Phong không được cuối cùng mất đi kiên trì để làm chuyện của chính mình.