Vô Thường

Chương 603: Giải quyết tận gốc



Đứng lên, trên tay Đường Phong nắm ba ngọn phi đao, nhìn chằm chằm vào đối thủ Thiên Giai thượng phẩm đang đấu với Đường Tử Thư, thừa lúc đối thủ không đề phòng, vung tay ra.

Bóng đao loang loáng, trong chớp mắt phi thẳng vào người này, người này không hổ là Thiên Giai thượng phẩm, phản ứng cũng rất nhanh, khẩn cấp lách một cái tránh được phi đao, chẳng qua lại bị một đấm của Đường Tử Thư bay tới.

Một quyền nện thẳng vào mặt, người này bị đánh gẫy rập mũi, thân thể càng xoay mấy vòng giữa không trung, chưa kịp ngã xuống, Đường Tử Thư đã liên tiếp đánh một bộ quyền phá không liên miên không dứt lên người hắn.

Bụp, bụp, bụp.

Tiếng đấm liên tiếp vang lên, cương khí hộ thân của người tên này loé lên không ngừng, cuối cùng bị một quyền nện xuống đánh tan, Đường Tử Thư nện thêm một quyền nữa trúng đan điền gã, sắc mặt tên này bỗng chốc rũ xuống.

- Thật hèn hạ! Đánh lén!

Miệng gã đầy máu, giãy dụa định bò dậy lại bị Đường Tử Thư đá một nhát gãy cổ.

Chuyện còn lại thì đơn giản hơn nhiều, Đường Tử Thư xông tới, phối hợp với Đường Long hai người đấu một, không cần tốn nhiều sức giết chết đối thủ của Đường Long tại chỗ. Bên Đường Long vừa kết thúc thì đối thủ Đường Điểm Điểm cũng hét lên một tiếng thảm thiết, bị Hoan Ca kiếm của nàng đâm thẳng vào ngực.

Trận chiến này hoàn toàn thắng lớn! Đường Hổ và Đường Tử Thư cùng liếc nhìn nhau, dù trên mặt hai người họ không để lộ ra vẻ mặt kích động.

Cùng nhau đi một đường dù giết không ít người nhưng thực lực những người đó cũng quá kém, đại đa số đều là Địa Giai Huyền Giai, giết chúng hoàn toàn không có cảm giác gì.

Nhưng lần này thì không vậy, lần này đụng tới sáu địch nhân trong đó có hai tên Thiên giai thượng phẩm, một Thiên giai trung phẩm, ba Thiên giai hạ phẩm, so sánh về thực lực tuyệt đối, đối phương chắc chắn chiếm ưu thế, nhưng cuối cùng lại bị Đường gia bên này giết chết không còn một tên!

Vinh quang này Đường Long và Đường Tử Thư sao không kích động được? Họ cũng chỉ mới gần ba mươi tuổi thôi, dù không được coi là trẻ tuổi nhưng cũng tràn đầy nhiệt huyết, cũng sẽ bị kích động.

Nếu không nói như thế, họ cũng không không mạo hiểm tới Chung Linh Cốc làm gì.

- Ôi ôi… Thập Thất đệ, nó đã chết rồi!

Trong lúc hai người đang hưng phấn vô cùng thì nghe tiếng Đường Điểm Điểm khóc sướt mướt mất hồn mất vía truyền tới.

- Ai bảo ta chết rồi vậy?

Đường Phong giống quỷ toàn thân đầy máu xông tới, doạ cho Đường Điểm Điểm sợ tí mức hét lên một tiếng,

- Lục tỷ, đừng có nguyền rủa như vậy chứ.

Đường Điểm Điểm kinh ngạc nhìn Đường Phong một lát, đột nhiên vọt tới cầm Hoan Kiếm Ca đánh hắn một trận:

- Thập Thất đệ ngươi hư quá, hư quá, nếu chưa chết sao lại nói những lời như thế chứ! Làm hại ngời ta còn tưởng... Còn tưởng…Ô ô.

- Ta cũng bị người đánh cho thành như vầy, chuyện còn lại phải đựa vào các ngươi rồi…

Đường Phong khoe toàn thân đầy máu ra, bỗng chốc doạ cho Đường Điểm Điểm đứng ngây người ra.

Đường Tử Thư khẩn trương hỏi:

- Thập Thất đệ người không sao chứ?

- Không sao, chỉ bị thương ngoài da thôi, không có gì đáng ngại.

Đường Phong khoát tay một cái, thực ra hắn chẳng bị thương chút nào cả.

- Thập Thất đệ quả nhiên có bản lĩnh, dám một mình đấu ba, nhị ca thực bội phục!

Đường Long quan sát cả người Đường Phong một lượt, không khỏi có chút vui mừng. Hắn tự cho mình tại thời gian đấu với mấy Thiên Giai hạ phẩm này, tuyệt đối cũng không có trình độ đó được.

- Nếu huynh sống ở thế tục mười tám năm cũng có thể làm được.

Đường Phong khiêm tốn nói.

- Nơi này không thể ở lâu, hay là rời đi trước đã. Được rồi, người vừa được chúng ta cứu kia, cũng mang theo cùng đi.

Đường Tử Thư quay đầu nhìn về bên kia.

- Chúng ta tới đã muộn, hắn không thể sống nổi.

Đường Phong thở dài.

Thần sắc mọi người không khỏi buồn bã, những đệ tử Đường Gia này chết ở đây, nhất định hài cốt cũng không còn, người của Chung gia sau chuyện này cũng nhất định xử lý hết thi thể bọn họ, sau khi chết cũng không có chỗ chôn thân không thể ngờ là chuyện vô cùng đau xót.

- Đi thôi.

Đường Long ổn định tinh thần, dẫn đường đi về phía trước.

Đường Phong đi sau cùng, đưa tay lên trán hai tên Thiên Giai thượng phẩm đã chết kia lau một nhát, cô đọng âm hồn của bọn họ.

Không bao lâu, bốn người tìm được một phòng bí mật ẩn nấp, trận chiến này trừ Đường Phong ra ai cũng đều tiêu hao khá nhiều sức lực, tại một nơi tràn đầy sát khí trong Chung Ling Cốc này, dĩ nhiên là cần tìm một chỗ nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng là tốt nhất. Cũng may Đường gia vốn là gia tộc Linh giai, tất nhiên là luyện ra được không ít đan dược, mỗi ngời ăn vào một viên rồi bắt đầu ngồi xuống đả tọa.

Đờng Phong vừa ngồi xuống đã xem xét lại manh mối, Chung gia bây giờ có rất nhiều cao thủ, đại khái toàn bộ đã bị đường gia kiềm chế, đây cũng là nguyên nhân bốn người chính mình có thể làm mưa làm gió ở Chung Linh Cốc như thế.

Số còn lại của Chung gia mặc dù thực lực có chút mạnh nhưng dù sao chỉ là sốt ít, bốn người mình xông loạn vào Chung Linh Cốc, vận khí tốt sẽ không dụng phải một đám cao thủ, tới lúc đó trừ mình ra thì e rằng không ai có thể thoát nổi.

Hơn nữa lần này mạo hiểm tới Chung Linh Cốc chả lẽ chỉ vì giết mấy con mèo nhỏ, tôm nhỏ hay sao? Đệ tử Đường gia cũng chết khá nhiều, nếu không làm chuyện kinh động trời đất thì thực sự có với lỗi mấy huynh đệ tỷ muội đã chết rồi.

Chính vì... có những suy nghĩ này, nên Đường Phong mới sớm cô đọng âm hồn của hai tên cao thủ Thiên giai thượng phẩm, bọn họ vốn là Thiên Giai thượng phẩm, chắc chắn sẽ biết nhiều chuyện mà đệ ử Chung gia bình thường không thể biết chẳng hạn như… Bí tịch của Chung gia giấu chỗ nào, linh đơn dược liệu Chung gia cất ở đâu.

Những thứ này đều là tiền vốn sinh tồn chính của một gia tộc, nếu những thứ này bị huỷ, tổn thất Chung gia có thể khá lớn.

Kiểm tra trí nhớ hai người này một chút, không những Đường Phong tìm được tin tức mình cần mà còn biết thêm một chút chuyện tương đối quan trọng khác.

Điều này có vẻ khá thú vị rồi, nếu có thể làm được như vậy, Chung gia lần này bị thương vong lớn, trong vòng mười năm cũng không thể khôi phục nổi.

Nửa canh giờ sau, nhóm Đường Long mới thần lượt mở mắt ra, hầu như đã trở lại bình thường, vừa rồi giết chết hai tên cao thủ Thiên giai thượng phẩm, Đường Long và Đường Tử Thư đều nhiệt tình bốc cao, hận không thể tiếp tục được tham gia chiến đấu thêm, giết chết nhiều kẻ địch hơn nữa.

- Được rồi, ra ngoài thôi, qua hai canh giờ nữa trời đã sắp sáng rồi, tới lúc đó phải rút lui, có muốn giết cũng không giết được nữa.

Đường Long nói.

- Chờ chút.

Đường Phong bảo,

- Nhị ca, Tam ca, hai ngươi nghĩ chúng ta làm vậy có hậu quả gì không?

Đường Long cau mày lại.

- Ý Thập Thất đệ là gì? Đệ sợ rồi sao? Nếu sợ thì giờ có thể đi, vi huynh tuyệt đối không ngăn ngươi.

- Không.

Đường Phong không để ý cười mỉm bảo.

- Tiểu đệ không phải sợ, ta chỉ nghĩ dựa vào bốn chúng ta cũng không thể giết được nhiều đệ tử Chung gia, hơn nửa đêm qua cũng chỉ giết được vài cao thủ chân chính mà thôi, số còn lại đều là bọn Địa Giai, Huyền Giai hạ phẩm, có chết nhiều hơn thì Chung gia cũng chẳng thiệt hại gì. Hơn nữa cứ đi lại như vậy còn rất nguy hiểm, một khi bị bọn cao thủ để mắt tới, chúng ta ai cũng không đi nổi.

- Hừ, Đường Long ta đã giết nhiều tên như vậy rồi, cho dù đêm nay chết ở đây cũng không hối hận!

Đường Tử Thư trầm ngâm bảo:

- Vậy Thập Thất đệ có diệu kế gì không?

- Diệu kế thì không dám nói nhưng ta nghĩ tới một người có cách có thể làm Chung gia thiệt hại nặng nề.

Đường Phong khẽ cười.

- Ai vậy? Nói nhanh chút xem.

Đường Tử Thư bỗng chốc thấy hứng thú, còn Đường Long thì trầm mặc hẳn, cứ lặng lẽ nhìn Đường Phong.

- Nhị ca, Tam ca, ta hỏi thử hai người, hiện tại đối với gia tộc trong linh mạch chi địa thì cái gì là quý giá nhất?

Đường Phong hỏi.

Đường Long nhướng mày:

- Linh đan được liệu, thiên tài địa bảo, thần linh lợi khí sao?

Đường Phong lắc đầu.

Đường Tử Thư nói:

- Linh thạch sao?

- Mới đúng một nửa, còn chưa nói tới điểm quan trọng.

Đường Phong lại lắc đầu lần nữa.

- Ta biết.

Đường Điểm Điểm giơ một cánh tay trắng nhỏ bé lên.

- Hiện giờ trước mắt đối với các gia tộc lớn mà nói thứ quý giá nhất không phải gì khác mà là những người như chúng ta, có đúng không?

Đường Phong quan sát trên dưới nàng một lượt, gật đầu nói:

- Không ngờ lục tỷ lại thông minh vậy, một chút liền hiểu!

Đường Điểm Điểm tự dưng đắc ý:

- Hừ, người ta rất thông minh đó.

Đường Long cũng không phản đối chút nào,

- Có ý gì? Thập Thất đệ có chuyện cứ nói thẳng, vòng vèo vậy làm người ta rất khó chịu.

Đường Phong cười khẽ bảo:

- Lục tỷ nói đúng, trước mắt hiện nay thứ cực quý giá của các gia tộc lớn chính là những người như chúng ta, là những người ba tháng sau được chọn tham gia tỉ thí gia tộc! Gia tộc đại tỉ thí mười năm một lần, các gia tộc lớn chỉ cho phép các đệ tử trẻ tuổi lên võ đài, mà số lượng đệ tử trẻ tuổi cũng có hạn, cứ nhìn Đường gia chúng ta thì biết, đệ tử Thiên Giai thượng phẩm cũng chỉ có bốn người các ngươi mà thôi, trong đó Tam Ca hôm qua mới được thăng cấp, Chung gia mặc dù mạnh hơn so với Đường gia, nhưng số lượng đếm được cũng không nhiều, các ngươi nói xem nếu như chúng ta đánh chết những người được chọn ba tháng sau tham gia đại tỉ thí gia tộc, vậy Chung gia ba tháng sau trong cuộc tỷ thí gia tộc sẽ thế nào?

Mắt Đường Long và Đường Tử Thư sáng ngời, mặt Đường Tử Thư đã hiện lên vẻ vui sướng bảo:

- Nếu chúng đều bị giết chết hết, vậy Chung gia chẳng còn ai dùng được nữa, lúc đó ở tỷ thí gia tộc Chung gia sẽ tuyệt đối bất lợi, trong vòng mười năm bọn chúng cũng đừng nghĩ tới chuyện phát triển!

- Diệt cỏ phải diệt tận gốc, không có đường lùi! Mưu kế thâm độc của Thập Thất đệ cực hay, hay lắm, hay lắm!

Đường Long cứ khen ngợi không dứt.

- Ta có ý kiến.

Đường Điểm Điểm lại giơ tay lần nữa,

- Mặc dù chúng ta muốn làm vậy nhưng chúng ta không biết bọn chúng là ai, đang ở đâu?

Nghe Đường Điểm Điểm nói thế, Đường Long và Đường Tử Thư chớp mắt đã im lặng, đúng vậy, dù họ muốn làm thế nhưng cũng phải biết những người đó là ai, hiện đang ở chỗ nào mới được?

Đường Phong đã tính toán trước, mở miệng nói

- Ta biết ở đâu, vừa rồi ta đấu với ba tên, tên cuối cùng vì muốn giữ tính mạng nên đã nói bí mật cho ta biết.

Cớ này cũng quá gượng ép đi, nhưng trừ hưng phấn ra, ba người cũng không hoài nghi gì nhiều.

Đường Phong tiếp tục nói:

- Năm người Chung gia được chọn tham chiến, tất cả vốn đều là Thiên Giai thượng phẩm, chỉ có một kẻ tên là Chung Minh đã bị giết chết rồi… Uh, mà còn bị ta giết nữa, còn có một nữ nhân tên Chung Lộ, trong số này hai người có thực lực cao nhất, nhưng tối qua Chung Lộ đi thi hành nhiệm vụ ở Đường gia thất bại, khi trở về đã bị các trưởng lão Chung gia cấm bế, ở đó có các cơ quan phức tạp, không thể xông vào được, nên giờ chỉ còn sót lại ba tên Thiên giai thượng phẩm, toàn bộ đều ở sau Chung Linh Cốc.

Mặc dù ba người này là Thiên Giai thượng phẩm nhưng bọn họ hiện tại thực sự quá mức quan trọng, mà Đường gia tối nay tập kích, Cao thủ Chung gia không dám để bọn họ tham chiến, chỉ để bọn họ nấp sau Cốc, nhiều người chiến đấu hỗn loạn, sơ ý chút cũng bị giết chết, Chung gia đã chết Chung Minh rồi, dĩ nhiên không thể mạo hiểm thêm nữa.

- Hơn nữa theo ta được biết, sau Chung Linh Cốc cũng chính là nơi cất giấu bí tịch, linh đan được và linh thạch của Chung Gia!

Đường Phong lại một lần nữa kích động niềm phấn khởi trong lòng mọi người.

- Vậy còn chờ gì nữa.

Sắc mặt Đường Long bị kích động ửng hồng, đứng bật dậy:

- Chúng ta cứ vào cốc đã, giết chết ba tên kia, cướp toàn bộ báu vật, tài sản của Chung gia, sau đó phóng hoả đốt sạch chỗ đó là được!

Nếu như Kế hoạch này thành công, bốn người sẽ có công lớn nhất trong Đường gia, đệ tử Đường gia dù có giết nhiều người đi chăng nữa cũng không sánh được công lao của họ.

Hơn nữa ở đó còn có linh thạch! Cướp được hơn mười khối thì phát tài rồi, lại còn cả linh đan dược liệu và bí kíp võ công.

Đường Phong cười khổi nói:

- Nhị ca đừng kích động, nơi này cách sau Cốc khoảng hơn mười dặm, chúng ta cứ như vậy cũng không thể đi được, ta cảm thấy chúng ta vẫn cứ mặc trang phục như trước, giả làm đệ tử Chung gia mới ổn.

- Thập Thất đệ nói có lý.

Đường Tử Thư nghe vậy gật đầu liên tục, hưng phấn bảo:

- Vậy tất cả cứ nghe theo Thập Thất đệ đi, tối nay sẽ không dính dáng đến việc biểu quyết giữa chúng ta!

Đường Long cũng không có ý kiến gì, mặc dù trước đó hắn vẫn một mực nhắm vào Đường Phong, nhưng trận chiến vừa rồi, Đường Phong đã chứng minh thực lực tuyệt vời của mình. Hơn nữa kế hoạch hay lần này đều do chính Đường Phong nói ra, tất nhiên dựa vào hắn bảo đâu đánh đó rồi.

Muốn giả dạng đệ tử Chung gia thì không khó, đi một vòng, giết chết vài đệ tử Chung gia thực lực không cao, thay quần áo của mấy tên đệ tử Chung gia này, đưa tay ra trong đêm tối cũng nhìn không thấy năm ngón, chỉ cần không tới gần quan sát thì người đằng trước cũng khó nhìn thấy diện mạo thật của mấy người.

Hơn nữa đệ tử Chung gia nhiều như thế, không có ai nhớ kỹ vóc dáng, dù cho có người tới kiểm tra thì chỉ cần dựa vào vài người cũng có thể ứng phó được, đối với Đường Phong mà nói, điều này cũng không khó, hắn vừa ở trong trí nhớ của hai tên Thiên Giai thượng phẩm mà tra xét được không ít tên họ của đệ tử Chung gia. Hơn nữa, hắn còn có đòn sát thủ của mình, loại việc làm cho hỗn loạn này hắn tương đối chuyên nghiệp.