Vô Thường

Chương 995: Đuổi tận giết tuyệt



Cẩn thận hồi tưởng một phen, đại khái đoán được là lúc sát cơ tản ra, hắn đã chặt đứt yết hầu của tên đệ tử này, mà tên đệ tử này vận chuyển cương khí, tạo thành áp lực trong thể nội, làm cho huyết dịch bạo phát ra. Cũng bởi vì tên đệ tử này ngăn cản tầm mắt của mình nhìn Đường Phong, cho nên không hề nhìn thấy dấu vết hắn ra tay lúc nào.

Dù vậy thì tốc độ ra tay của hắn cũng quá nhanh, làm cho sắc mặt của Tư Đồ Thịnh ngưng trọng. Đột nhiên hắn phát hiện, hình như bản thân mình đã đánh giá thấp thực lực của người trẻ tuổi trước mặt.

- Tư Đồ trưởng lão!

Đường Phong hỏi lại, trên mặt xuất hiện một nụ cười trào phúng, nói:

- Theo như lời của ngươi trước đây, thực lực vi tôn, kẻ mạnh là vua! Cái tên bị ta giết, cũng không phải là đại sự gì đúng không? Dù sao hắn yếu ớt như vậy, cũng không cần thiết sống trên đời!

Sắc mặt Tư Đồ Thịnh trầm xuống, mở miệng nói:

- Các hạ chớ quá phận, người chết thì thôi, không cần thiết phải nhục mạ hắn chứ? Hắn chết, đúng là do học nghệ không tinh, tài nghệ không bằng người, nhưng cũng không tới phiên ngươi nói những lời nói kia.

- Hả?

Đường Phong cười to không ngớt, nói:

- Thì ra là Tư Đồ trưởng lão cũng biết đến hai chữ quá phận! Xin hỏi người của Tư Đồ gia, thời điểm đi khi dễ đệ tử Đường gia bảo, có nghĩ tới bản thân mình đang làm quá phận hay không?

- Hừ!

Tư Đồ Thịnh hừ lạnh một tiếng, nói:

- Ngươi chỉ dựa vào tốc độ hơn người, xuất kỳ bất ý chiến thắng mà thôi, tiểu tử chớ càn rỡ!

- Thì tính sao?

Đường Phong cười lạnh không thôi, nói:

- Trước đây người Tư Đồ gia ngươi càn rỡ, lúc này không cho phép bản thiếu gia càn rỡ trước mặt các ngươi một lần hay sao?

- Ngươi muốn chết!

Tư Đồ Thịnh gầm lên một tiếng.

Đường Phong cất cao giọng nói:

- Là các ngươi đi tìm chết! Linh Mạch Chi Địa, không phải là nơi các ngươi muốn làm gì thì làm!

Tư Đồ Tinh căm tức nói:

- Không nên phí miệng lưỡi với hắn, trực tiếp giết là được!

Dứt lời, vung tay lên, hắn dẫn đầu, xông về phía Đường Phong. Người trẻ tuổi kia chỉ là Linh giai hạ phẩm, dù hắn có thần thức cường đại, dù tốc độ xuất chiêu của hắn cực nhanh, nhưng hắn chỉ có một mình. Đối mặt với vây công, hắn có cơ hội bảo toàn mạng sống sao?

Vốn kiêng kị thực lực của đám đệ tử và trưởng lão của Tư Đồ gia xông lên một lượt, cho nên hắn không dám lãnh đạm, cơ hồ trong nháy mắt, tất cả đã nhào lên.

Mười mấy người liên thủ một kích, đánh vào vị trí Đường Phong đang đứng, mặt đất bị đánh thành một cái hố sâu.

Mọi người nhanh chóng phát hiện, tốc độ của người trẻ tuổi kia vô cùng nhanh, mười mấy người ra tay, nhưng không làm cho hắn bị thương, ngược lại hắn đã chạy thoát ra xa vài chục trượng, hắn vẫn đứng đó rất ung dung.

- Nhiều người khi dễ ít người sao? Đúng là đại gia tộc rất uy phong, bản thiếu gia lĩnh giáo.

Sắc mặt Đường Phong lạnh lẽo.

Tư Đồ Tinh bị lời này làm cho ngượng ngùng, cưỡng từ đoạt lý nói:

- Dám giết đệ tử Tư Đồ gia ta, ngươi phải đối mặt với lửa giận của tất cả mọi người trong Tư Đồ gia.

Vừa nói xong, hắn lại dẫn tất cả người của Tư Đồ gia đánh về phía Đường Phong.

Đường Phong vẫn đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, hai bàn tay mở ra, hắn dùng tư thế giống như gieo hạt, hai tay huy động giữa không trung, mang theo một cổ khí thế hào hùng.

Sau một khắc, tròng mặt của người Tư Đồ gia mở lớn khi nhìn thấy một màn quỷ dị.

Toàn thân mặc hắc y, ngay cả gương mặt cũng bị hắc y che kín, xuất hiện một cách rất quỷ dị đứng trước mặt Đường Phong, những người này mới vừa xuất hiện,đã làm cho tất cả đệ tư Tư Đồ gia cảm nhận được một cơn lạnh, đây là cảm giác tử vong!

Càng làm cho người ta kinh ngạc hơn là, toàn thân những hắc ý nhân này không có cương khí chấn động, ngay cả tiếng hô hấp và nhịp tim cũng không có mảy may. Cảm giác được, những người này và đầu gỗ chẳng có gì khác nhau.

Không có người nào biết rõ những hắc ý nhân này xuất hiện như thế nào, xuất hiện từ đâu, cũng giống như chuôi trường kiếm bích lục lúc nãy, xuất hiện quá mức khó hiểu. Hơn nữa lúc này lại càng quỷ dị, số lượng hắc y nhân này không ít, có mười ba người.

Bộ pháp Tư Đồ Tinh ngừng lại, những đệ tử khác cũng thế, mọi người tràn đầy kiêng kị nhìn đám hắc y nhân này. Trước khi thăm dò được thực lực của đám người này, Tư Đồ Tinh cảm thấy không nên hành động thiếu suy nghĩ mới tốt.

- Con mắt của bọn chúng...

Một tên đệ tử của Tư Đồ gia hoảng sợ chỉ vào một hắc y nhân, nói:

- Là màu xanh lá!

Mọi người nhìn theo phương hướng hắn chỉ, phát hiện đúng là thế. Tuy những tên hắc y nhân này dùng áo choàng làm vặt che chắn gương mặt, nhưng vẫn có thể nhìn thấu qua khe hỡ, nhìn thấy hai đóa hào quang màu xanh lá lập lòe, giống như quỷ hỏa ma trơi xuất hiện lúc ban đêm, hai ánh hào quang màu xanh lá này, mọi người nhìn thấy rất rõ ràng.

Đám đệ tử Tư Đồ gia nhìn thấy một màn này, đều kìm lòng không được run lên một cái.

Đột nhiên Đường Phong chỉ về phía trước, ngón tay chỉ về người Tư Đồ gia, nói:

- Giết sạch bọn chúng!

- Coi chừng!

Tư Đồ Thịnh hét một tiếng đầy kinh hãi, cơ hồ cùng lúc đó, mười ba hắc y nhân trước mặt Đường Phong đều hành động.

Trên mặt đất xuất hiện một cổ cuồng phong, bóng đen trùng trùng điệp điệp, mười ba hắc y nhân biến mất ngay tại chỗ, sau một khắc bọn họ đã xuất hiện trước mặt người của Tư Đồ gia, mỗi hắc y nhân đều tìm được một đối thủ của mình, vung nắm đấm hung mãnh ra.

Nhìn một màn này giống như đã luyện tập tốt, mười ba hắc y nhân, vô cùng chính xác khi chọn đối thủ cho mình, tràng diện hỗn loạn,động tác của bọn họ vẫn đâu vào đấy.

Nhưng khi đám người hắc y nhân vọt tới động thủ với người của bọn họ, đệ tử Tư Đồ gia ngạc nhiên phát hiện. Thời điểm này bọn họ phát hiện dù những hắc y nhân này động thủ, nhưng không có một chút cương khí chấn động nào, bọn họ vung nắm đấm rất trực tiếp và đơn giản công kích bọn họ, dùng hai chân đá ra, phát động công kích.

Những công kích này có thể tạo ra tổn thương sao? Một tên đệ tử Tư Đồ gia nghi hoặc khó hiểu, dù sao đạt tới Linh giai, lúc chiến đấu sở học của bản thân chỉ là thứ phụ, vận dụng thiên địa linh khí mới là trọng điểm. Nhưng bây giờ cử động của những tên hắc y nhân này lại dùng phương pháp trái ngược, căn bản không có cương khí chấn động, thì làm cách nào điều động thiên địa linh khí? Bọn họ chỉ dựa vào quyền cước mà thôi.

Nhân lực có hạn, những hắc y nhân này nhìn thì rất quỷ dị, nhưng thực tế lại không biết chiến đấu, đệ tử được Đường gia bảo dạy dỗ đúng là khó coi.

Khóe miệng đám đệ tử Tư Đồ gia xuất hiện một nụ cười lạnh, vừa rồi bản thân mình đúng là quá xem trọng đám hắc y nhân này. Đối phó với địch nhân như vậy, bản thân mình không thèm vận dụng toàn bộ thực lực cũng có thể đánh bại dễ dàng.

Vũ khí trên tay rung động, đó là vì cương khí được rót vào, trên mặt đệ tử Tư Đồ gia xuất hiện nụ cười, đâm vào ngực của hắc y nhân.

Hắn tin tưởng một kích này của mình đánh xuống, đối phương phải trốn tránh, một khi hắn trốn tránh, vậy thì hắn phải đối mặt với công kích như vũ bão của mình, không có cương khí hộ thân, kết cục duy nhất của hắn đó chính là chết.

Nhưng cảnh mà tên đệ tử Tư Đồ gia này tưởng tượng lại không xảy ra, bởi vì một khắc trước tên đệ tử này vẫn còn vui vẻ, thì vào một khắc sau, vẻ mặt của hắn biến thành kinh ngạc. Hắn phát hiện hắc y nhân trước mặt này, dù đối mặt với một kích đánh vào ngực của mình, lại không có ý muốn né tránh, thậm chí chiêu thứ phòng ngự cũng không có, ngược lại nắm đấm của đối phương, dùng tốc độ nhanh không thể tưởng tượng được, đấm vào mặt của mình.

Từ quyền phong và tốc độ của một quyền này, thì uy lực của một quyền này rất lớn, nếu bị đánh trung, tuyệt đối sẽ bị thương.

Né tránh sao? Không kịp! Tên đệ tử Tư Đồ gia này cảm nhận dược đau đớn do quyền phong đang đánh tới, tốc độ của đối phương quá nhanh, hiện tại hắn không thể né tránh hặc phòng thủ.

Nếu ngươi đã muốn liều mạng, ta sẽ liều mạng với ngươi! Huyết tính của tên đệ tử Tư Đồ gia này bốc lên, lâm nguy bất loạn, cương khí tăng cao hơn một tầng, quang mang trên vũ khí lóe ra thêm mấy thốn, mạnh mẽ chém xuống.

Đây là thế lưỡng bại câu thương, khuôn mặt của mình chịu một quyền, vẫn còn cương khí hộ thể, chắc không có trở ngại gì, ngược lại đối phương, hắn phải dùng thân thể thừa nhận một kích của mình, cho dù không chết, thì ngực cũng bị đâm xuyên, bút mua bán này không lỗ chút nào.

- Keng!

Một âm thanh thanh thúy vang lên, giống như tiếng kim loại va vào nhau, tên đệ tử Tư Đồ gia này vô cùng ngạc nhiên, bay ra ngoài giống như con diều đứt dây, máu tươi tuôn ra lúc hắn bay đi.

Làm sao có thể.

Hắn hoài nghi con mắt của mình có vấn đề, vừa rồi công kích của song phương đều đánh trung đối phương, hắn nhìn thấy trên thân thể của đối phương xuất hiện hoa lửa, một kích vừa rồi của mình không phải chém vào thân thể con người, mà là chém vào một cục đá cứng nhất trên đời, lực đạo phản chấn, thậm chí làm cho vũ khí của mình có chút bất ổn.

Một kích này không thể làm đối phương bị thương, ngược lại mặt của mình dính một quyền của đối phương, đánh nát hộ thân cương khí, nện vào mặt của mình một cái thật mạnh, cái mũi vô cùng đau đớn, thời điểm bay ngược về phía sau thì tên đệ tử này đã chảy cả nước mắt. Sức lực mạnh bao nhiêu, mới có thể phá vỡ hộ thân cương khí của mình?

- Đương đương đương...

Lại có tiếng vang dày đặc truyền tới, tên đệ tử đang bay giữa không trung nhìn qua, thần sắc trên mặt của hắn lúc này rất đặc sắc.

Hắn hoảng sợ phát hiện, không những mình bị hắc y nhân đánh bay, ngay cả đồng bạn của mình, cũng không ngoại lệ, tất cả đều bay ra sau. Mỗi người đều hoa tay múa chân giữa không trung, mỗi người hoặc ít hoặc nhiều đều có vết thương nhẹ, ngay cả Tư Đồ Tinh trưởng lão cũng không ngoại lệ, tràng diện lúc này rất buồn cười.

Sau một khắc, hắn hoảng sợ phát hiện, có nhiều bóng đen đang hiện ra, đang truy đuổi phía sau mình, nắm đấm và hai chân lại bộc phất ra lực đạo mạnh mẽ và tốc độ vô cùng nhanh chóng.

- Coi chừng!

Người này vội vàng hô lên, lời nói còn chưa dứt, hắn cảm thấy ở sau lưng của mình có một người đang lao đến.

Là đối thủ của hắn! Không biết từ lúc nào mà đối thủ đã lao về phía hắn, thời điểm hắn còn chưa rơi xuống đất đã bị đánh thêm một quyền nữa.

Cột sống giống như bị cắt đứt, làm cho tên đệ tử này lại bay đi thêm một lần nữa, nhưng lần này hắn lại bay cao hơn.

Không đợi hắn kịp phản ứng, thấy hoa mắt, tên đối thủ hắc y nhân của hắn, lộ ra vẻ âm trầm, đột ngột xuất hiện các hắn một trượng, vung nắm đấm của hắn lên, mạnh mẽ nện vào phần bụng của hắn.

Thời khắc lâm nguy, tên đệ tử Tư Đồ gia này lại vung vũ khí lên, ngăn cản công kích của đối phương.

Oanh một tiếng, hắn còn chưa bay lên đến điểm cao nhất, lại bị một lực đạo nện xuống đất, cũng may mắn vào lúc mấu chốt hắn ngăn cản được công kích của đối phương, nếu không thì hắn bị đối phương đánh liên tiếp như thế, chỉ sợ hồn đã về tây thiên rồi.

Trong nháy mắt rơi xuống mặt đất, người này vội vàng hướng về phía Tư Đồ Thịnh chạy tới, bởi vì mọi người ở đây, chỉ có Tư Đồ Thịnh là không bị hắc y nhân công kích, chỉ ở bên cạnh hắn mới an toàn nhất, huống chi, thực lực của hắn ở chỗ này cũng là cao nhất.

Chẳng những hắn, những tên đệ tử Tư Đồ gia khác đều làm thế, bọn họ phát hiện những tên hắc y nhân này có tướng mạo rất xấu xí, nhưng đúng làm lợi khí giết người, bọn chúng không để ý xem công kích của đối phương có tạo thành thương tổn cho bản thân mình hay không, bọn chúng chỉ biết giơ nắm đấm và đá hai chân thật mạnh vào đối thủ, công kích đối thủ một cách không lý trí.

Xoát xoát xoát xoát... Trước trước sau sau chỉ ba tức mà thôi, đám đệ tử Tư Đồ gia vừa thoát khỏi công kích của hắc y nhân, lại tụ tập cùng một chỗ.

Chỉ vào lúc này, bọn họ không dám khinh thường đám hắc y nhân nũa, thần sắc của mọi người rất chật vật, miệng thở phì phò, giơ vũ khí trên tay lên phòng bị hắc y nhân.

Chỉ vừa vặn trải qua ba tức mà thôi, nhưng tất cả đệ tử Tư Đồ gia chống lại hắc y nhân, đều có cảm giác như bản thân mình vừa mới đi dạo qua trước quỷ môn quan một vòng.

Thần sắc Tư Đồ Thịnh ngưng trọng nhìn qua đám hắc y nhân này, tuy vừa rồi hắn không bị công kích, cho nên hắn đã nhìn ra chút mánh khóe, đúng là những hắc y nhân này không vận chuyển cương khí, nhưng thân thể của bọn chúng còn cứng rắn hơn cả sắt thép, tốc độ lại nhanh như tia chớp, lực đạo của bọn chúng vũng vô cùng mạnh mẽ.

Chỉ riêng lực bạo phát lực đạo và tốc độ của thân thể, đã là sát chiêu cường đại nhất. Huống chi, bọn chúng không sợ sinh tử, chỉ dựa vào thân thể mà Thiên binh cũng không thể làm tổn thương được này, dùng tư thế dùng mạng đổi mạng, chỉ ba tức ngắn ngủi, đã làm cho đệ tử Tư Đồ gia thảm bại!

Thân là trưởng lão đại gia tộc, không ngờ chỉ đi vào Linh Mạch Chi Địa đã chật vật như thế, tâm tình của Tư Đồ Thịnh thế nào cũng có thể nghĩ.