Cầm bông tẩy trang, nước tẩy trang, serum cấp ẩm, một cái mặt nạ.
Vốn là anh chỉ định lấy bông tẩy trang và nước tẩy trang thôi. Nhưng liếc qua ngăn tủ thấy serum cấp ẩm và mặt nạ mà mỗi tối cô từ phòng tắm ra sẽ đem theo hai thứ này.
Haha, anh thật là một người bạn trai chu đáo mà.
Hàn Thiên Nhược bận rộn với việc tẩy trang, từng lần lau đi lớp trang điểm sắc nét, góc cạnh là mỗi lần khuôn mặt chân thật của cô hiện ra.
Gương mặt không bá khí như khi trang điểm nữa, thay vào đó là gương mặt với ngũ quan mềm mại, dịu dàng.
Cho nên anh vẫn là yêu thích mặt mộc của cô hơn, hôn thoải mái hơn nữa.
Chuyên mục tẩy trang kết thúc sẽ đến công đoạn...
Ờ thì là... Đắp mặt nạ trước hay bôi serum trước?
Hàn Thiên Nhược cầm trên tay hai đồ vật nhẹ tênh mà có cảm giác còn nặng nề hơn cả xấp đề toán cấp địa ngục được anh giải nhanh gọn.
Chuyện gì khó đã có internet.
''Ừm, nên đắp mặt nạ trước khi bôi serum à...'' Hàn Thiên Nhược trên tay cầm mặt nạ lẩm nhẩm đọc thông tin.
Lột lớp mặt nạ, đắp lên mặt trắng mịn đang ngủ say sưa không biết gì của Mặc Âu. Hoàn thành, Hàn Thiên Nhược thấy trong gói mặt nạ còn thừa dưỡng chất, anh thông minh đổ hết ra tay, xoa lên mặt mình.
Làm đẹp nhờ vợ chính là kiểu này ấy à? Cũng thú vị đấy.
Anh vứt bao mặt nạ vào thùng rác cạnh bàn trang điểm của cô, vui vẻ nhìn thành tựu chăm bạn gái của mình. Trên mặt cô hiện tạo đang đắp một lớp mặt nạ đen sì càng tôn lên làn da trắng như sứ của Mặc Âu.
Hàn Thiên Nhược thở dài tiến vào phòng tắm. Không biết khi nào cô mới thực hiện lời hứa gội đầu cho anh đây. Chứ cứ đà này thì sang năm anh cũng chưa được cô gội đầu cho.
Anh lấy áo quần tiến vào phòng tắm, tự mình tắm rửa, tự mình gội đầu bằng dầu gội của cô. Xúc giác của anh quả nhiên vẫn rất nhạy bén. Hương dầu gội của cô là mùi hoa oải hương.
Lau tóc qua mấy cái cho bớt nhỏ giọt, Hàn Thiên Nhược mặc quần áo ngủ bước ra ngoài.
Anh lột mặt nạ khỏi mặt cô, cuối cùng là công đoạn bôi serum cấp ẩm. Xong xuôi, anh đặt lọ serum lên bàn trang điểm, mở chăn lên giường nằm. Kéo chặt cô gái đang thở đều đều vào ngực ấm nóng.
Năm phút sau, Hàn Thiên Nhược đã ngủ, tư thế ôm cô vẫn không hề nới lỏng mà càng có xu hướng chặt hơn. Thêm cả tóc anh chỉ mới lau loa qua, vẫn còn ẩm ướt lành lạnh.
Tư thế anh khi ngủ lại tương đối sát cô hơn, mái tóc lạnh của anh chạm vào trán cô, làm Mặc Âu đang ngủ cảm thấy ngưa ngứa mà bất giác cau mày.
Điều hòa vẫn đang chạy vù vù trong mùa hè nóng bức, tóc anh đang ướt lại càng trở nên lạnh hơn. Mặc Âu co rút người một cái, không tiếng động mà hé mắt.
Cô chớp mắt nhìn anh, từ từ tách tay khỏi vòng ôm của Hàn Thiên Nhược. Cô chạm lên trán một cái thăm dò, có cái gì lạnh lạnh thế nhỉ?
Trán hơi ướt. Vì tóc anh đang ghé sát trán cô nên Mặc Âu khó có thể không chạm đến tóc anh.
Thủ phạm làm cô tỉnh giấc đây rồi.
Mặc Âu kéo bàn tay anh đang đặt trên eo cô ra. Cứng ngắc.
Cô hết cách đành đánh thức Hàn Thiên Nhược dậy: “Thiên Nhược… Thiên Nhược.”
“Hửm?” Hàn Thiên Nhược nhíu mi tâm, hé mở lờ mờ một mắt, ngữ khí khàn khàn.
“Tóc anh còn ướt. Anh gội đầu xong không sấy tóc à?”
Hàn Thiên Nhược biếng nhác nhắm mắt lại, kéo cô lại sát người hơn, cằm đặt trên đỉnh đầu của cô, ngái ngủ nói:
“Muốn nhanh nhanh lên giường ôm em ngủ. Em nói bồi anh ngủ mà.”
“...”
Lí do này cô còn thể nói gì nữa. Bạn trai bảo không muốn sấy tóc mà muốn cắt bớt thời gian đó để nhanh nhanh có thể ôm cô ngủ.