"Nơi này sắp biến thành bảo mẫu rồi.
Không lo việc chính mà lại đi lo cho một con nhóc.
Hai người họ còn lo cho cô bé đó thì chúng ta còn được yên thân.
Anh quên rồi sao. Trong nửa năm bọn họ không gặp nhau, hai anh em họ khó chịu thấy rõ.
Anh cả luôn nở nụ cười khó đoán, còn đứa em thì dần trầm tính hơn.
Điểm chung là cả hai ngày càng bạo lực. Thật sự không ổn.
Tôi ở bên hai người lâu rồi nên mới biết lý do.
Hóa ra ngay từ đầu, họ tiếp cận cô bé vì cô bé là Cửu gia của nhà Gojo, dù chưa nhận danh vị chính thức nhưng vẫn được coi là con gái của nhà đó.
Họ muốn cô bé mở lời đưa người ba đã bị trục xuất của mình vào gia phả của Gojou gia.
Sau khi phát hiện mục đích của họ, cô bé không những không tức giận mà còn chiều theo ý của họ.
Chỉ là từ chối gặp mặt cho đến khi nào họ nhận lỗi.
Thực ra, cô bé nào có giận.
Cô bé chỉ muốn được hai người đó yêu thương một cách thuần khiết nhất, không một chút tính toán.
Nhưng bọn họ lại không hiểu, cho là cô bé giận dỗi nên không dám gặp mặt.
Nếu như không phải nghe được tin cô bé gặp nạn, có khi cả đời bọn họ cũng sẽ không nhận ra lỗi sai của mình mất.
Đấy cũng là lần đầu tôi thấy dáng vẻ hốt hoảng của họ.
Từ sau khi đem được bảo vật về Roppongi, hai người họ luôn ở bên cô bé, như thể đang bù đắp cho khoảng thời gian bọn họ không ở bên nhau.
Hai người họ luôn mua một phòng đầy quà, chiều chuộng đến mức người khác cũng phải ghen tị, không hề từ chối bất cứ yêu cầu gì từ cô bé, ngoại trừ việc rời khỏi Roppongi.
Mang được cô bé về là tốt rồi.
Trong nửa năm nay, ngày nào tôi cũng sống trong lo sợ.
Bọn họ như con thú đứt xích vậy.
Lúc đánh nhau không hề nương tay, thậm chí có kẻ bị đánh ch.ết rồi.
Lúc thì ngồi vẩn vơ cả tiếng để ngắm một bông hoa rồi còn lẩm bẩm gì mà bé con chắc sẽ thích, nhớ bé con, không biết bé con sống ra sao rồi.
Muốn gặp người ta thì đứng dậy mà đi gặp đi chứ. Không gặp được rồi lại trút giận lên đầu chúng ta.
Thôi, dù sao những ngày ác mộng đó cũng qua rồi.
Giờ chỉ cần tập trung làm chiều lòng bảo vật của Haitani, anh em họ cũng sẽ không nói gì, chỉ để ý cô bé đó thôi."