Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh)

Chương 1276



Chương 1276:

 

Chu Tiểu Ninh xem xong tin nhắn, tức đến muốn đập điện thoại.

 

Tên vô liêm sỉ!

 

Chu Tiểu Ninh tựa người vào ghế sô pha, nghĩ cách thoát khỏi sự tống tiền của tên đó, đáy mắt lộ rõ vẻ tức giận sâu cay.

 

Mười lăm tỷ, sao anh ta không đi cướp nhỉ? Một xu cô ta cũng không đưa cho anh ta!

 

Trong quán bar Blues, đây là quán ba thứ N ở Đế Đô dưới quyền kinh doanh của nhà họ Thịnh.

 

Sau đám cưới, Thịnh Hoài Nam thường phải quỳ bàn phím, tối nay anh ta cố ý lẻn ra ngoài uống rượu.

 

Đang lúc trầm cảm.

 

Ngồi bên cạnh là vài gã trai õng ẹo mặc trên mình áo sơ mi satin đen.

 

Những gã khổng mấy bình thường kia bàn luận sôi nổi tìm cách làm thế nào để lấy lòng các bà cô nhiều tiền.

 

Trai bao A: “Cái bà cô béo bốn mươi tuổi tôi phục vụ hôm qua, nhìn vẻ ngoài xấu xí nhưng được cái rất phóng khoáng, hôm nay mua tặng tôi một cái túi Hermès phiên bản giới hạn, quả thật hào phóng!”

 

Trai bao B: “Như anh thì đã là gì, mấy ngày qua thắng C câu được một khách hàng sộp, bà ta mua cho nó một căn nhà ở Đế Đô, ngay tại trung tâm thành phố lớn, đó mới gọi là hào phóng!”

 

“Trời, ai vậy? Cho tôi xem mặt một chút đi!”

 

“Thôi đi, đó là khách hàng của thằng C, anh muốn gì, muốn giành khách hàng của người ta ư?”

 

Trai bao A hớp một ngụm Bloody Mary rồi kiêu ngạo nói: “Các anh chả là gì cả, tôi nói cho các anh biết, qua ba ngày nữa, tôi sẽ trở nên giàu sụ”

 

“Thôi đi, chắc lại vớ được bà cô lắm tiền nào rồi hả? Là nhà nào.

 

vậy?”

 

Trai bao A đắc ý rút điện thoại ra, tìm kiếm video trên mạng, hỏi bọn kia: “Video này được tìm kiếm rất nhiều trong những ngày qua, các anh xem chưa?”

 

“Xem cả rồi, video này nổi tiếng khắp nơi, thật không hiểu nổi, cái doanh nghiệp to lớn gì gì đó sao lại có thể kinh tởm hơn cả chúng ta vậy kìa, chúng ta trước giờ đều ngoan ngoãn trung thành với một người, không bao giờ hai lòng”

 

Khuôn mặt trai bao A nở nụ cười bí hiểm: “Thực ra người đàn ông chính trong video này là tôi, căn bản không phải ông chủ của tập đoàn MO đó”

 

Thịnh Hoài Nam đang ngồi bên cạnh bỗng sáng mắt lên, vểnh tai hết mức để lắng nghe thật tỉ mỉ cuộc nói chuyện của bọn họ.

 

“Anh nói người trong video là anh sao? Ha ha…đừng giỡn nữa, trên tay anh ta có xăm hình, anh có không?”

 

Trai bao A: “Vớ vẩn! Anh ngốc quá! Đó chỉ là miếng dán hình xăm tôi mua bừa trên mạng thôi, giống hệt hình này. Hôm nay, khó khăn lắm tôi mới tìm được con ả tung video này lên mạng, tôi cảnh cáo cô ta rằng trong vòng ba ngày không đưa tôi mười lăm tỷ, tôi sẽ phanh phui toàn bộ câu chuyện”

 

“Thật không vậy? Anh đừng có khoác lác!”

 

Nghe xong câu chuyện của bọn họ, Thịnh Hoài Nam đặt ly rượu mạnh trên tay xuống, phiến môi có hơi cong lên.

 

Sau đó, anh ta nhặt chiếc áo khoác ở bên cạnh vòng lại khoác lên vai.

 

Anh ta bước tới và vỗ vào người trai bao A.

 

“Cậu, đi theo tôi qua đây một lát”

 

Trai bao A lớ ngớ, không hề quen biết Thịnh Hoài Nam: “Anh là ai?”

 

Thịnh Hoài Nam vừa mới tiếp quản công việc kinh doanh của gia tộc mình, nhà họ Thịnh có rất nhiều quán bar, pub và câu lạc bộ cao cấp ở Đế Đô, cho nên những đám lâu la căn bản không thể biết đến ông chủ.

 

Nhìn thấy dáng vẻ ngơ ngác của anh ta, Thịnh Hoài Nam cười đùa: “Tôi, Thịnh Hoài Nam, người nhà họ Thịnh, chủ của quán bar này, giờ thì biết rồi chứ?”

 

Nửa đêm, Thịnh Hoài Nam gọi điện thoại cho Lâm Bạc Thâm.

 

Lâm Bạc Thâm lúc đó đang làm việc trong phòng đọc sách.