Vợ Yêu Cùng Cục Cưng Của Tổng Tài Đã Trở Về

Chương 623



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 623: Muốn ngồi ở vị trí quản lý thật lâu

Những người đàn ông trong phòng hội nghị chán ghét nhìn về phía Vũ Vân Hân, ý thức phân biệt giới tính nghiêm trọng, khiến Vũ Vân Hân cảm thấy vô cùng bất mãn.

“Gần đây thấy dáng vẻ quản lý Vân bận rộn nhiều việc, đối với người mẹ đơn thân như cô ấy chúng ta cũng nên thông cảm, dù sao ngoại trừ tổ năm ra thì những nhóm khác cũng có thành tích không tồi” Người nói chuyện chính là Lưu Thế Kiệt của tổ một.

Vị trí ngồi của anh ta đã vô tình chuyển sang trung tâm, cũng là vị trí của quản lý.

Muốn ngồi ở vị trí quản lý thật lâu.

Nhưng vẫn không có cơ hội đi lên.

“Bây giờ mọi người nói một chút về báo cáo công việc của một tuần” Lưu Thế Kiệt nhìn thành tích trong tay mình đắc ý nhếch môi: “Chúng tôi có hai hạng mục trong tuần này rất ấn tượng, sau khi niêm yết lợi nhuận đã tăng gấp đôi, giá trị thị trường đã hơn ba tỷ”

Từ tổ một tới tổ năm không ai nhắc đến công ty Việt Minh Kiều.

Đến lượt Vũ Vân Hân báo cáo về công việc, mấy người đàn ông bên cạnh cười nhạt: “Có thể có công việc gì, tổ năm đã đánh cá trong ba ngày và phơi lưới trong hai ngày. Mấy tổ chúng ta thật khổ, giúp đỡ nuôi một đám người rảnh rỗi, chưa nói tổ năm mấy người còn nhiều người hơn so với chúng tôi.”

Xem như hạng mục của tổ năm là nhiều người nhất.

Các thành viên khác trong tổ thường được kiểm soát ở mức khoảng năm người, bao gồm cả tổ trưởng.

“Một đám con gái có thể làm ra hạng mục gì, thật là buồn cười.”

“Còn không phải bởi vì có quan hệ tốt”

Thực ra khi đàn ông bà tám đứng lên còn chẳng khác gì đàn bà bà tám.

Vũ Vân Hân rất bình tĩnh, nhìn tình hình công việc của tuần trước, quả thật là con số không.

“Dù sao đối với tổ trưởng tổ một vừa rồi nhắc đến hai cái hạng mục, xin hỏi tại sao lại lấy đi hạng mục của bộ phận chúng tôi?”

Lưu Thế Kiệt mỉm cười: “Nói bậy gì vậy. Tôi có cần đi cướp hạng mục của phụ nữ có chồng như các cô không? Tôi và sếp của hai công ty này quen nhau từ lâu rồi, là bọn họ hai tay dâng tặng, làm sao các cô nói thế? Do cô đi cho con của mình bú sữa, đâu biết được có chuyện gì.”

“A” Vũ Vân Hân cười lạnh, gửi thời gian dự án nhận được trong hộp thư đến nhóm làm việc: “Vậy tại sao Tổng giám đốc Tô và Tổng giám đốc Lý lại gửi hạng mục này cho tổ năm của chúng tôi, mà không phải tổ một các anh đầu tiên?”

Sự thật là có tính toán.

Rất rõ ràng, những người này trong lúc tổ trưởng tổ năm có việc nghỉ phép cho nên cố tình bắt nạt đội quân tóc dài của cô.

“Là Lâm Linh của tổ các anh từ bỏ, từ chối Tổng giám đốc Tô và Tổng giám đốc Lý. Cô ta nói cô ta chỉ muốn hợp tác hạng mục của công ty Việt Minh Kiều: Vũ Vân Hân lạnh nhạt nhíu mày lại, không nuốt trôi.

Lần trước bị đuổi việ lờ lại tạo phản nhanh như vậy?

“Cô không được bôi xấu người khác, cô vu khống nói bậy”

“Vậy thật xin lỗi. Là tổ năm của chúng tôi có vấn đề” Vũ Vân Hân bình tĩnh rồi nói.

Cãi cọ với những người này cũng không có ý nghĩa lắm, dù sao bọn họ đã ký hợp đồng, bây giờ cô chỉ muốn nhắc nhở họ thôi.

“Búp Bê. Búp Bê. Chúng con yêu dì” Giọng non nớt của trẻ con đột nhiên vang lên.

Vừa nấy Vũ Vân Hân vội vàng tới đây nên quên tắt điện thoại.

Tất cả những người đàn ông nghe tiếng chuông như thế thì xì xào cười nhạo.

Sự khinh thường trong ánh mắt đó cực kỳ giống như Vũ Vân Hân là người kém năng lực nhất trong mắt họ.

Trong phòng hội nghị, ngoại trừ Vũ Vân Hân, tất cả đều là đàn ông.

Nếu mang tính hòa đồng thì Vũ Vân Hân là người ít hòa đồng nhất.

Vài người đàn ông này thường xuyên lén ăn liên hoan, nhưng chưa bao giờ kêu Vũ Vân Hân, dù sao nam nữ khác biệt.

Huống hồ ở trong mắt bọn họ, Vũ Vân Hân làm tổ trưởng tổ năm căn bản là trò đùa.

Một người phụ nữ không có lực gây hấn hay đe dọa, thậm chí còn không được tính là đối thủ của họ.

“Quản lý Vũ, nếu cô vội thì cô quay về thôi. Dù sao cũng không có chuyện gì liên quan tới cô” Lời nói của Lưu Thế Kiệt rất nhẹ, không có chút sắc bén nào, nhưng nghe xong rất khó chịu.

kim đã bị người quản lý ném ra ngoài để phơi nắng”

“Phụ nữ. Chúng ta phải thông cảm một chút rồi” Lưu Thế Kiệt tỏ vẻ có lòng tốt.

Vũ Vân Hân bình tĩnh ngồi ở đó: “Vậy cuộc họp hàng tuần của các anh là để thảo luận về phụ nữ dài hơn và phụ nữ ngắn hơn? Ngoài ra, tôi sẽ xin nghỉ phép nếu tôi có việc gì đó, tôi sẽ đến làm việc nếu tôi không có chuyện, có vấn đề gì sao?”