“Tao hóa, ngươi như vậy có thể rửa được sao? Ta tới giúp ngươi.”
Lương Tu Ngôn còn chưa kịp từ chối, liền cảm thấy trong cơ thể đột nhiên nhét thêm vào một ngón tay. Bốn ngón tay kéo căng hậu huyệt, cảm giác căng đầy khiến cậu không kìm được rên rỉ.
“A…”
Không có nỗi sợ bị xé rách, cảm giác căng đầy không chút khe hở, làm cậu bất giác lắc mông, dường như đang cầu xin nam nhân mau làm cậu.
“Ưm… A ha… Ngươi, ngươi chậm một chút…”
Quả nhiên, động tác dã man của Hắc Vân Áp Thành khiến cho Lương Tu Ngôn trở tay không kịp, nhưng đồng thời khoái cảm càng thêm kịch liệt so với tự mình làm, “Nước sẽ chảy ra… chậm một chút… Ta kẹp không được…”