Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 1243: Thánh Vương lưỡng tầng cảnh.



Lưu Viêm Sa Địa tầng thứ năm, trong nhà đá dưới đáy Địa Phế Hỏa Trì không ai biết, sắc mặt Dương Khai cổ quái, lẳng lặng ngồi trong đó.

Tuy rằng nhìn mỏi mệt, kiệt sức, nhưng vẫn không che giấu được vẻ mừng rỡ, hơn nữa trong người dần dần phát ra dao động thánh nguyên, là dấu hiệu tu vi cảnh giới tăng lên diện rộng.

Hắn luyện hóa Huyền Âm Quỳ Thủy đã hơn 1 tháng, thẳng đến hôm qua, mới luyện hóa xong.

Hắn cũng không ngờ lại tiêu hao thời gian lâu đến vậy, hơn nữa trong quá trình luyện hóa lại xuất hiện rất nhiều chuyện bất ngờ.

Lực lượng cực lạnh chứa đựng trong Huyền Âm Quỳ Thủy quá mạnh, trước đó dùng đủ loại linh thảo linh dược, cộng thêm hai trụ đá cấm chế dẫn dắt Địa Tâm Hỏa nhưng vẫn không thể áp chế được Huyền Âm Quỳ Thủy lạnh băng, khiến lực nóng lạnh trong người hắn không đạt tới cân bằng. Bất đắc dĩ, Dương Khai phải mở ra cấm chế trụ đá thứ ba, khiến cho uy lực Địa Tâm Hỏa tăng mạnh thêm.

Vốn muốn dùng lực lượng Địa Tâm Hỏa cân bằng Huyền Âm Quỳ Thủy, nào ngờ mở ra cấm chế trụ đá thứ ba, lại đến lượt lực lượng Huyền Âm Quỳ Thủy bị áp chế toàn diện, lực nóng bỏng trong người trở nên mạnh mẽ.

Dương Khai hung ác, sử dụng giọt Huyền Âm Quỳ Thủy thứ hai. Sau đó hắn bất đắc dĩ phát hiện, tình huống ban đầu lại xảy ra.

Kết quả làm tới cuối, hắn mở hết cấm chế bốn trụ đá, lực Địa Tâm Hỏa hung mãnh bị rút ra, cuối cùng làm lực nóng lạnh trong người miễn cưỡng duy trì trạng thái cân bằng.

Nhưng mà như vậy, Dương Khai phải chịu đựng đau đớn tăng theo cấp số, trong một tháng lâu dài này, hắn mấy lần bước ngang trước cửa quỷ, suýt chút không thành công.

Thân thể mạnh mẽ và thần thức cứng cỏi đến lúc mấu chốt phát huy tác dụng cực kỳ trọng yếu. Trong người tích lũy từng chút Kim huyết mạnh mẽ, Dương Khai cũng phải vận dụng vài giọt, dùng để chữa trị thương thế, bằng không hắn đã không thể nào chịu nổi, sớm bị lực lượng của Huyền Âm Quỳ Thủy và Địa Tâm Hỏa hủy diệt.

Chuyện tốt nhiều khổ cực, nhưng kết quả cuối cùng lại ngoài dự liệu của Dương Khai.

Lúc đó Tông Ngạo khen ngợi Huyền Âm Quỳ Thủy là hiếm có trên trời, dưới đất không thấy, Dương Khai còn tưởng lợi hại cỡ nào, vốn còn mong có thể dựa vào luyện hóa nó trực tiếp làm mình đột phá Thánh Vương tam tầng cảnh, thậm chí bước đến cửa Phản Hư Cảnh. Nhưng bây giờ tu vi của hắn chỉ là Thánh Vương lưỡng tầng cảnh đỉnh phong mà thôi.

Hai giọt Huyền Âm Quỳ Thủy, nhiều linh thảo đan dược quý hiếm như thế, cộng thêm lực lượng Địa Tâm Hỏa nơi này, chỉ làm hắn tăng lên hai tầng nhỏ.

Cảnh giới tu vi tăng lên tuy rằng không nhiều, nhưng Dương Khai lại có thu hoạch khác.

Trầm ngâm một hồi, Dương Khai phất tay, một đoàn Ma diệm như quả cầu lửa màu đen hiện lên trên tay. Nhìn bề ngoài Ma diệm không có gì thay đổi, nhưng nó không còn nóng lạnh luân phiên, thay đổi giữa chính tà, bất cứ ai dùng thần thức tra xét, nhìn bề ngoài nó chỉ giống quả cầu lửa tà ác cổ quái mà thôi, thậm chí còn không có chút nhiệt độ.

Nhưng Dương Khai chỉ cần khẽ động thần niệm, đoàn Ma diệm này sẽ tỏa ra khí tức lạnh băng thấu xương, sau đó tiếng răng rắc vang lên, toàn bộ hang đá phủ một lớp băng sương, khủng bố như đóng băng ngàn dặm. Ngay cả vách đá cũng bị đông cứng, kêu rắc rắc, cấm chế bố trí trong nhà đá tự động phát huy tác dụng bảo vệ, tạo thành những tầng ánh sáng, ngăn cản hơi lạnh lan tràn.

Dương Khai vừa khẽ động ý niệm, lạnh băng biến mất, thay vào đó Ma diệm trào ra nóng cháy vô tận, băng sương mới tràn ngập liền tán biến mất. Lực lượng nóng cháy hung hãn không gì cản nổi, cấm chế trong nhà đá chưa kịp phản ứng, liền rắc một cái vỡ mất một tầng.

Dương Khai toát ra thần sắc hài lòng, khẽ nắm tay, quả cầu đen Ma diệm liền biến mất.

Hắn cũng nhận ra, sau khi luyện hóa 2 giọt Huyền Âm Quỳ Thủy, sở dĩ không làm tu vi của mình tăng nhiều, chủ yếu là bởi Ma diệm hấp thu phần lớn năng lượng.

Khi Huyền Âm Quỳ Thủy cùng các lực lượng nóng cháy đạt đến cân bằng, theo lý thì hai loại lực lượng xung đột này sẽ kích thích cảnh giới của mình điên cuồng tăng trưởng. Nhưng trong người mình lại có thứ Ma diệm cổ quái, nó cũng là tồn tại vừa nóng vừa lạnh, cho nên mới tiếp thu Huyền Âm Quỳ Thủy cùng dược hiệu đan dược dược thảo, khiến cho Ma diệm càng thêm mạnh mẽ.

Ma diệm lúc mới sinh ra, thẳng đến 1 tháng trước, đều ở trạng thái vừa nóng vừa lạnh, tuy rằng quỷ dị khó dò, nhưng Dương Khai là chủ nhân lại không thể khống chế nó biến đổi trạng thái.

Nhưng bây giờ Dương Khai lại làm được điểm này, uy lực Ma diệm lại tăng lên diện rộng, độ hòa hợp với bản thân đã tăng mạnh.

Sau này hắn còn chiến đấu, muốn lạnh thì lạnh, muốn nóng thì nóng, tùy người mà khống chế Ma diệm, sát thương cùng uy hiếp vượt xa hơn để bản thân nó tự chuyển biến.

Tổng thể thì Dương Khai cũng hài lòng với lần luyện hóa này. Từ lúc Ma diệm sinh ra, Dương Khai đã biết lực lượng cổ quái có tính bồi dưỡng trưởng thành rất mạnh.

Đáng tiếc hắn vẫn mãi không hiểu được làm sao cho Ma diệm trưởng thành, cũng không có người nói cho hắn biết điều này.

Lần này cơ duyên trùng hợp, lại để hắn tìm được phương pháp.

Chỉ cần có thể cân bằng nóng lạnh, tạo thành ngoại lực, lại cho Ma diệm dung hợp, có thể xúc tiến nó trưởng thành.

Xem ra, Huyền Âm Quỳ Thủy còn thừa không phải vô dụng, Dương Khai thầm nghĩ.

Vốn hắn đang nghĩ mình phải xử lý số Huyền Âm Quỳ Thủy còn lại thế nào, lấy ra bán là chắc chắn không được, hắn biết rõ mang ngọc có tội, để đó mặc kệ thì quá lãng phí của trời.

Bây giờ, Dương Khai đã có biện pháp hay.

Chỉ cần sưu tầm số lượng lớn linh thảo linh dược thuộc tính dương, hỏa, hắn có thể luyện hóa Huyền Âm Quỳ Thủy lần thứ hai, thứ ba, khiến cho uy lực Ma diệm càng mạnh hơn.

Đương nhiên, đây là ý tưởng, có thực hiện được hay không thì chưa biết.

Nếu không phải vì thời gian không cho phép, Dương Khai thật muốn ở lại đây luyện hóa một chút Huyền Âm Quỳ Thủy để thử nghiệm. Đáng tiếc từ lúc vào Lưu Viêm Sa Địa đến giờ, thời gian đã qua 5 tháng, không xa giới hạn nửa năm. Hắn đành phải tạm gác lại ý tưởng này, đợi ngày sau mới kiểm chứng.

Chỉ sợ sau này sẽ không tìm được chỗ luyện hóa tốt như Địa Phế Hỏa Trì này, dù sao Lưu Viêm Sa Địa mở ra lần sau cũng là chuyện không biết khi nào.

Ngồi thêm một ngày, Dương Khai khôi phục, đứng lên nhìn xung quanh, gỡ những quả cầu phát ra ánh sáng trong nhà đá, ném vào nhẫn không gian.

Mấy quả cầu phát sáng này không phải thứ bình thường, cầm về bố trí trong chỗ ở, có thể an thần định hồn còn có thể ưu hóa hoàn cảnh, hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua.

Xác định không bỏ sót thứ gì trong nhà đá, Dương Khai mới rời đi, lên lối đi dài ra ngoài.

Không lâu sau, Dương Khai đứng ở cửa hang, ngưng thần nhìn bên trái, khóe miệng nhếch lên cười lạnh.

Hơn 1 tháng trước, hắn chịu thiệt thòi dưới tay khí linh,nếu không phải tu luyện lực lượng không gian, chỉ sợ lúc đó đã bỏ mạng ở đây. HIện tại tu vi cảnh giới của hắn tăng lên một tầng nhỏ, lại hoàn toàn nắm giữ Ma diệm biến hóa nóng lạnh, tự nhiên là muốn đi báo thù rửa hận.

Lò luyện khí có khí linh, Dương Khai không đỏ mắt là giả, nếu có thể, hắn tự nhiên muốn khuất phục nó.

Tuy nhiên khí linh kia không dễ chọc, dù cho Dương Khai có tự tin, cũng phải tính toán kỹ càng. Hơn nữa trận chiến này phải đánh nhanh thắng nhanh, trời mới biết Lưu Viêm Sa Địa sẽ đóng cửa lúc nào, đừng có đến lúc đánh tưng bừng với khí linh, bỗng nhiên bị truyền tống ra ngoài thì không hay.

Trầm ngâm hồi lâu, Dương Khai mới lách mình, trực tiếp phóng tới vách tường đối diện.

Ở giữa không trung, hỏa lực trong Địa Phế Hỏa Trì đã bao phủ toàn thân hắn, năng lượng dày đặc thấy được bằng mắt thương đang thiêu đốt thân thể hắn, bên ngoài Dương Khai bùng lên một lớp Ma diệm, tỏa ra hơi lạnh thấu xương. Tuy rằng không thể dễ dàng cản được hơi nóng, nhưng cũng không còn quá sức.

Dương Khai mừng rỡ, hiểu được quả nhiên uy lực Ma diệm tăng mạnh, lần trước hắn xông vào còn cẩn thận, hết sức cảnh giác, không ngờ lần này chẳng cần để ý nhiều.

Chỉ trong nháy mắt, Dương Khai đã tới vách hang bên trái, quen theo đường cũ đi vào trong.

Đi qua mấy trăm trượng, Dương Khai nhanh chóng đi qua, từ đầu đến cuối, khí linh kia đều không có phản ứng, thẳng đến khi Dương Khai xuất hiện trong nhà đá, lò luyện khí ở giữa bỗng nhiên kêu vang, mặt ngoài bùng lên hào quang đỏ, con chim lửa rít lên, thân thể tao nhã lao ra khỏi chiếc lò.

Trong khoảng khắc, nhiệt độ trong nhà đá tăng vọt, biến thành một mảnh đỏ bừng.

Khí linh này rõ ràng rất thù dai, lần trước để Dương Khai chạy trốn, căm tức cả tháng, hiện tại thấy Dương Khai còn không biết sống chết chạy vào, liền nổi giận, chuẩn bị cho hắn một bài học.

Điều này vừa hợp ý Dương Khai, thân thể chấn động, một lớp Ma diệm lạnh lẽo sôi trào, ngăn cản hơi nóng của đối phương, đồng thời đảo tay, cầm một thanh Tru Thiên Mâu, dùng hết sức ném về phía con chim lửa.

Con chim lửa gận dữ kêu to, giống như tức giận vì mình bị xem thường. Mỏ chim há ra, phun ra cả mảng lớn sóng lửa, ồ ạt trút xuống Dương Khai.

Dương Khai cười lạnh không thôi, căn bản không có ý tránh né, Tru Thiên Mâu bay ra chọc thủng một lỗ trên sóng lửa, đồng thời cây mâu vặn vẹo, hóa thành giao long đen thui, há to miệng phun ra lửa ma lạnh buốt, lập tức cản trở sóng lửa.

Trải qua mấy lần chiến đấu, Dương Khai vận dụng Khống Nguyên Thuật đã có chút tâm đắc, có thể dễ dàng khống chế thánh nguyên mình đánh ra, hóa thành các loại công kích.

Không thể không nói, mượn Hồng Chúc Quả khi chín lĩnh ngộ ra Khống Nguyên Thuật, thật sự giúp rất lớn cho chiến đấu. Chỉ riêng một chiêu này, khiến cho chiến lực của Dương Khai tăng lên ít nhất 20%.