- Một nhân loại bé nhỏ quả thật không cần thiết phải kinh ngạc nhưng là Xích Nguyệt có phải cô đã nhầm hay không? Lần này đưa các huynh đệ tới Huyết Ngục, hắn tới đây chẳng lẽ cũng phải đi Huyết Ngục?
- Coi như vậy. Xích Nguyệt nhẹ nhàng gật đầu. Lão già tóc đỏ trầm sắc mặt, vẻ giận dữ.
Lão già tráng kiện kia thần tình cũng lạnh lùng nói: - Vì sao mà chuyện như vậy ta cùng Cuồng sư huynh lại chưa từng nghe nói?
- Chuyện nhỏ như vậy bổn cung nghĩ không có quan hệ gì nên sẽ không nói cho hai vị. Xích Nguyệt gương mặt lơ đễnh.
- Tên tiểu tử này là người quen cũ của Khinh La nhà ta, chuyến này chỉ là thông qua không gian pháp trận của bổn cung đây để tới Thuý Vi Tinh thôi, hai vị không cần để ý.
- Bổn cung có thể giở trò quỷ gì? Hai vị chẳng lẽ không nhìn ra hắn chỉ là Phản Hư lưỡng tầng cảnh hay sao? Tên tiểu tử này có chút không biết tự lượng sức mình, ỷ có quen biết Khinh La nhà chúng ta liền muốn cóc ăn thịt thiên nga, bổn cung đã giao hẹn với hắn rồi, nếu hắn có thể an toàn đi ra từ Huyết Ngục bổn cung sẽ cho phép hắn theo đuổi Khinh La, hắn một lòng muốn chết bổn cung cũng không tiện ngăn cản.
Giải thích như vậy hai vị hài lòng rồi chứ? Lão già tóc đỏ cùng lão già tráng kiện kia nhìn nhau, tuy không dám tin hết lời Xích Nguyệt nhưng cũng không có hỏi cặn kẽ nữa. Pháp trận không gian đi thông Huyết Ngục chính là đời trước Xích Nguyệt lãnh chủ mấy vạn năm trước tạo ra, là thuộc sở hữu của Xích Nguyệt lĩnh, bà có thể đem nó mở ra cho những tân tú lãnh địa khác đi qua coi như đã là đại nhân đại nghĩa.
Xích Nguyệt vốn là có toàn quyền chi phối đối với pháp trận không gian này. Nếu còn dây dưa nữa không khéo mất nhiều hơn được. Nhỡ Xích Nguyệt giận dữ, lần sau từ chối để lãnh địa đệ tử đi qua thì những tân tú lãnh đị khác sẽ không có duyên với Huyết Ngục thí luyện.
Trong đại điện yên tĩnh không tiếng động, thời gian từng chút một trôi qua, mọi người đều đang nhắm mắt dưỡng thần lẳng lặng chờ đợi. Dương Khai thần niệm không ngừng lưu chuyển quanh pháp trận không gian trong đại điện, theo dõi sự ảo diệu của nó, hắn chợt phát hiện pháp trận này bố trí có chutus giống với Chu Mẫu Sào Huyệt Tế Đàn ở toà liên thông Đế Thần, không biết là có liên quan gì. Một khắc ngày hôm sau, Xích Nguyệt cùng ba vị cường giả bỗng đồng loạt mở hai tròng mắt, tinh quang tứ phía.
- Bắt đầu rồi..
Cuồng Sư lãnh chủ khẽ quát một tiếng. Tám vị Phản Hư Cảnh chờ lên đường thần tình chấn động, đồng loạt đứng dậy. Cũng không thấy ba vị Yêu tộc lãnh chủ có động tác gì, bọn họ bỗng nhiên đều tới bên cạnh pháp trận không gian siêu cấp kia đứng thành hình tam giác thần tình trang nghiêm.
- Động thủ. Xích Nguyệt khẽ quát một tiếng, hai tay bỗng làm thành một pháp quyết phức tạp khó hiểu. Nộ Giải cùng Cuồng Sư cũng như vậy, cùng sự xuất hiện của pháp quyết, ba vị lãnh chủ yêu tộc cường đại từ trong cơ thể phát ra năng lượng dao động đáng sợ. Trong đại điện nhóm võ giả Phản Hư Cảnh hoa mắt nhìn, âm thầm khao khát không biết khi nào tự mình có thể giơ tay nhấc chân toát ra được uy thế như vậy. Xích Nguyệt, Nộ Giải, Cuồng Sư thánh nguyên cuồn cuộn điên cuồng rót vào pháp trận không gian kia, bộ dáng như đã đem hết toàn lực.
Pháp trận nổi lên vù vù, thánh tinh sớm đã được khảm nạm lên đó phát ra tia sáng làm cho cả đại điện trong phút chốc sáng rực như ban ngày làm người ta không mở nổi mắt.
- Chư vị, Thuý Vi Tinh cách Đế Thần Tinh ta khá xa, pháp trận không gian siêu cấp này tuy rằng có thể đưa các ngươi tới Huyết Ngục nhưng lại không thể đảm bảo đưa các ngươi tới một vị trí nào đó, vì vậy các ngươi nhất định phải cẩn thận. Tiếng Xích Nguyệt truyền đến.
- Có thể đi vào Huyết Ngục đều là cường giả thực lực không tầm thường, ở trong đó cố gắng tránh xung đột, với cảm ngộ lĩnh vực huyền bí, tìm Vực Thạch là mục đích chủ yếu. Bổn cung hy vọng các ngươi cùng đi cùng về.
- Đều nghe rõ rồi chứ? Cuồng Sư thấy phản ứng của mọi người không lớn không khỏi nổi giận gầm lên một tiếng.
- Bổn toạ không có quá nhiều điều phải dặn dò các ngươi. Nộ Giải cười ha hả, lời ít ý nhiều nói: - Còn sống trở về, tương lai Đế Thần có chỗ đứng cho các ngươi.
- Nghe lời dạy bảo của ba vị tiền bối. úng lúc này, cả cung điện tựa hồ như đều rung chuyển, pháp trận không gian siêu cấp kia truyền ra một cỗ dao động kinh khủng như muốn huỷ thiên diệt địa. Ngay sau đó một cột sáng trắng phóng lên cao hướng lên tận trời.
Mặc dù cách xa ngàn vạn lý cũng có thể thấy rõ cột trắng sáng này. Tiếng run rẩy dần ổn định, cột sáng kia cũng dần dần biến mất vô hình, cuối cùng trên pháp trận không gian siêu cấp, một chiếc cổng năng lượng hình tròn hiện ra trước mắt mọi người.
- Lên đường. Xích Nguyệt thần sắc trang nghiêm quát. Ba Hạc nhất mã đương tiền, hướng về phía Xích Nguyệt hơi gật gật đầu, cũng không quay đầu lại mà xông vào cánh cửa năng lượng kia, trong giây lát biến mất không thấy. Từng bóng từng bóng người theo sát phía sau Ba Hạc liên tiếp vọt vào.
Dương Khai ngại đi tranh đoạt cùng người khác nên đi phía sau cùng, đợi hắn đặt chân tới pháp trận không gian kia lúc gần biến mất bỗng hướng về phía Xích Nguyệt toét miệng cười phất tay nói: - Xích Nguyệt tiền bối, có duyên gặp lại.
Xích Nguyệt trầm mặt chau mày. Cũng không đợi bà hỏi thêm gì hắn đã biến mất không thấy.