Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 1868: Địa Mạch Tinh, Long Lân



Thu hoạch khổng lồ, Dương Khai lại không tìm được vật mình cần.

Nhưng hắn cũng không vội, mà đưa mắt nhìn những chiếc hộp được bố trí ở góc bình thường.

Có tổng cộng 3 hộp, xếp hàng ngang, nếu không đoán sai, hẳn là Tinh Đế Lệnh được cất trong một hộp.

Tinh Đế Lệnh liên quan tới mấu chốt hắn đi Tinh Giới tìm kiếm võ đạo cao hơn, tự nhiên Dương Khai rất chú ý.

Hiện tại trong tay hắn đã có 6 cái, cộng thêm một cái của Tử Tinh, vậy là 7 cái, vẫn còn 2 cái có manh mối, chỉ cần gom đủ là sẽ mở ra đường đi.

Đối với một cái của Tử Tinh, hắn là nhất định phải lấy.

Trước trước 3 chiếc hộp, Dương Khai quan sát một hồi, xác nhận xung quanh không có cấm chế gì, mới đưa tay mở ra chiếc hộp đầu tiên.

Mở ra, bên trong là một thứ giống khối tinh thạch.

Dương Khai toát ra thần sắc cổ quái, quan sát kỹ một hồi, lại phát hiện mình không nhận ra đây là gì. Khối tinh thạch này có hình tròn, tính chất tinh khiết, không có tỳ vết, nhìn giống như thánh tinh.

Nhưng nó tuyệt đối không phải thánh tinh.

Bởi vì một khối thánh tinh không thể nào được vào trong bảo khố Tử Tinh.

Dương Khai lấy viên tinh thạch hình tròn ra khỏi hộp, vẻ mặt càng thêm cổ quái, hắn phát hiện thứ này không có một chút dao động năng lượng, giống như một cục thủy tinh vô dụng.

Nhưng khi hắn thả ra thần niệm tra xét, sắc mặt lại đại biến, giật mình khẽ hô lên: - Mạnh như vậy?

Trong nháy mắt, hắn cảm nhận được trong viên tinh thạch tầm thường này lại có dao động năng lượng mà hắn không thể tưởng tượng!

Năng lượng khổng lồ mênh mông như biển rộn, thần niệm của hắn chảy vào, có cảm giác không nhìn thấy cuối, làm cho hắn khiếp sợ.

- Chẳng lẽ nó thật là thánh tinh? Dương Khai có chút không chắc, hắn cảm nhận được trong tinh thạch chứa đựng năng lượng không có tạp chất, có thể cho võ giả hấp thu luyện hóa, dùng hỗ trợ tu luyện, tác dụng như thánh tinh bình thường, nhưng nào có thánh tinh chứa năng lượng mạnh mẽ như vậy?

Hắn thử vận chuyển công pháp, hấp thu năng lượng trong tinh thạch, rất thuận lợi, năng lượng bên trong thông qua bàn tay chảy vào người.

Dương Khai liền cảm giác cả người sảng khoái, như toàn thân bao bọc trong năng lượng khổng lồ.

Chỉ hấp thu trong nháy mắt, Dương Khai phát hiện mình hấp thu chừng tổng cộng 100 khối thánh tinh, mà khối tinh thạch tròn này lại không hề biến hóa, dường như bên trong chứa đựng năng lượng vô cùng vô tận.

- Nó sẽ không phải là Địa Mạch Tinh đó chứ? Dương Khai chợt nhớ tới truyền thuyết mình từng nghe qua, ánh mắt sáng lên.

Địa mạch là linh khí dưới lòng đất tập kết hình thành chỗ tụ tập năng lượng đặc thù, không thể xê dịch di chuyển, chỗ có địa mạch, linh khí thiên địa thường nồng đậm hơn. Những thế lực nhỏ, gia tộc tông môn, đều thích đặt tổng đà trên chỗ có địa mạch, như vậy mới làm môn hạ đệ tử có hoàn cảnh tu luyện tốt.

Càng là tông môn hùng mạnh, càng thích chiếm lĩnh địa mạch tốt.

Địa mạch chia thành nhiều loại, địa mạch hạ đẳng kém nhất cũng không hiếm, núi non sông ngồi có khắp, địa mạch khá một chút thì ít hơn, địa mạch phẩm chất cao thì càng ít ỏi.

Vị trí Lăng Tiêu Tông hiện tại, sâu trong lòng đất có địa mạch tốt nhất, cho nên mới có linh khí dày đặc.

Địa mạch chẳng những phân chia nhiều cấp, còn có phân chia kích cỡ, có địa mạch diện tích rộng lớn, có địa mạch chỉ vài ba dặm, kiểu nào cũng có.

Mà trong truyền thuyết, còn có một loại địa mạch cực phẩm nhất, tất cả năng lượng thiên địa ngưng tụ một chỗ, năm tháng lâu dài, hình thành kiểu dáng tinh thạch, đây cũng là Địa Mạch Tinh!

Địa mạch không thể xê dịch di chuyển, nhưng mà Địa Mạch Tinh lại có thể mang theo người.

Mang theo một viên Địa Mạch Tinh, chẳng khác nào luôn luôn mang theo một cái địa mạch tốt nhất, võ giả dựa vào nó tu luyện, cũng sẽ không cần thánh tinh, hơn nữa tốc độ tu luyện sẽ tăng gấp trăm ngàn lần.

Thứ như Địa Mạch Tinh, Dương Khai cũng chưa từng thấy qua, chỉ nghe trong đồn đãi.

Nhưng hiện tại, ở trong bảo khố Tử Tinh, lại có một viên có thể là Địa Mạch Tinh!

Đây chính là bảo vật nghịch thiên, tuy rằng chỉ có thể cho một người dùng, không như địa mạch bình thường có thể cung cấp cho cả gia tộc hay tông môn dùng chung, nhưng có nó, võ giả tu luyện muốn không nhanh cũng không được.

Cầm viên Địa Mạch Tinh này, Dương Khai cười ngoác cả miệng.

Đến cảnh giới như hắn, trên đời đã hiếm còn gì làm hắn động lòng, nhưng Địa Mạch Tinh này tuyệt đối là một trong những thứ đó.

Thu Địa Mạch Tinh vào nhẫn không gian, Dương Khai không nghĩ nhiều, mở ra hộp thứ 2.

Mở ra, trong hộp có một chiếc lệnh bài đặc biệt, trên đó phát tán đế uy, mặt trước khắc một chữ Đế nổi bật, không phải Tinh Đế Lệnh thì là gì?

Dương Khai không khách khí thu hồi.

Tới đây, chiếc Tinh Đế Lệnh thứ bảy đã tới tay.

Dương Khai đưa mắt vào chiếc hộp cuối cùng.

Hai hộp trước, một cái cất Địa Mạch Tinh, một cái cất Tinh Đế Lệnh, đều là vật phẩm vô cùng quý giá, tự nhiên Dương Khai tràn đầy mong chờ vào hộp thứ 3.

Mở hộp ra, Dương Khai còn chưa nhìn bên trong là gì, bỗng nhiên hắn biến sắc, điên cuồng thúc đẩy công pháp, áp chế dòng máu đang sôi trào.

Đồng thời, có tiếng rồng gầm mờ ảo, vang vọng ra từ trên người hắn.

Long Cốt Kiếm Tích Thúy không bị khống chế bắn ra, hóa thành cự long bay trước mặt hắn, hai con mắt rồng trợn to, nhìn chằm chằm vào chiếc hộp thứ ba, ánh mắt phức tạp.

Sắc mặt Dương Khai ngưng trọng nhìn Long Cốt Kiếm hóa thành cự long, tay bấm pháp quyết, trong lòng khẽ động, mới thu nó vào người, nhưng máu trong người vẫn chảy mạnh, sâu trong lòng không ngừng có âm thanh vang lên, như là trong hộp thứ 3 có thứ gì đang kêu gọi mình.

Dương Khai cẩn thận nhìn vào hộp, phát hiện bên trong chứa một chiếc vảy to cỡ bàn tay.

Vảy như vảy cá, bên trên có hoa văn phức tạp, khí tức man hoang thượng cổ làm lòng người kinh sợ tỏa ra.

- Long Lân! Dương Khai kinh hãi hô lên: - Đây là Long Lân!

Hắn không thể nào tưởng tượng, bên trong chiếc hộp thứ 3 lại là một miếng vảy rồng, là Long Lân chân chính!

Thân hắn mang căn nguyên Kim Thánh Long, tu luyện Hóa Yêu Quyết Yêu tộc, cũng có Long Tích Cốt cùng Long Châu luyện hóa thành Long Cốt Kiếm Tích Thúy, trên đời này nói tới hiểu biết Chân Long, chỉ sợ không ai hơn được Dương Khai.

Cho nên vừa thấy được chiếc vảy này, Dương Khai liền nhìn ra nó mà Long Lân chân chính.

Là miếng vảy rớt ra từ thánh linh thượng cổ Chân Long trong truyền thuyết!

Long uy trên vảy nồng nặc như thực chất, sinh ra cộng hưởng mạnh mẽ với căn nguyên Kim Thánh Long trong người Dương Khai, làm cho máu của hắn sôi trào không thể yên ổn.

Thánh linh thượng cổ, chỉ tồn tại trong truyền thuyết, Chân Long, Chân Phượng, Kỳ Lân, Tỳ Hưu, đều thuộc loại thánh linh thượng cổ. Nhưng rốt cuộc chúng có tồn tại hay không, vậy không ai biết, cũng không ai thấy.

Nếu không phải Dương Khai có được căn nguyên Kim Thánh Long cùng Long Cốt Kiếm, cũng có chính miệng Dương Viêm làm chứng, sợ là cũng sẽ có hoài nghi.

Căn nguyên Kim Thánh Long của hắn lấy được ở Long Cốc trên Thông Huyền đại lục, Long Cốt Kiếm là ở Lưu Viêm Sa Địa, đều có lịch sử xa xưa, hiện tại trong bảo khố Tử Tinh, hắn lại gặp được một mảnh Long Lân.

Ánh mắt Dương Khai sáng ngời, trong lòng phấn chấn không thôi.

Một mảnh Long Lân như vậy, thậm chí kể cả Long Cốt Kiếm, đối với người khác thì chỉ là nguyên liệu luyện khí cực tốt, bí bảo cực tốt mà thôi, nhưng đối với Dương Khai, thì lại có ý nghĩa càng thêm phi phàm.

Không gì khác, Xích Nguyệt lĩnh chủ cho hắn Hóa Yêu Quyết, nửa bộ phận đầu là mượn căn nguyên Kim Thánh Long diễn hóa hình thái thân thể Chân Long, trở nên càng thêm mạnh mẽ, nhưng chỉ là diễn hóa thành mà thôi.

Còn nửa bộ sau, lại giảng giải làm sao dung hợp, các bộ phận thân thể Yêu tộc thượng cổ, chân chính có thần thông của những Yêu tộc đó.

Ví dụ như mảnh Long Lân này, nếu như Dương Khai có thể dung hợp vào người, vậy sẽ có được phòng ngự như Chân Long.

Thậm chí Long Cốt Kiếm Tích Thúy, Dương Khai cũng có thể dung hợp vào người, biến xương sống thành xương rồng chân chính.

Đây là tăng cường không thể tưởng tượng, một khi thành công, thực lực của Dương Khai sẽ tăng vọt.

Có điều trước kia hắn không đủ thực lực, không dám làm vậy, Long Cốt Kiếm vẫn luôn dùng như bí bảo, hiện tại hắn đã đến Hư Vương lưỡng tầng cảnh, coi như có tư cách dung hợp.

Nếu có thể dung hợp hết Long Cốt Kiếm cùng Long Lân, Dương Khai sẽ có thể thi triển ra một phần thần thông Chân Long.

Nó là chuyện gần như không tưởng.

Vốn hắn tưởng cả đời cũng khó gặp được vật liệu thân thể Chân Long, không thể ngờ ở trong này tìm được một mảnh Long Lân.

Hít sâu mấy hơi, ổn định hưng phấn, Dương Khai cầm lấy Long Lân, không ngờ hắn còn chưa thành công, trên Long Lân tỏa ra lực lượng khiếp người đánh về phía Dương Khai.

Lực lượng đó hóa thành lá chắn vô hình, chặn đứng tay của Dương Khai, xương tay vang lên tiếng rắc rắc, sau đó muốn nổ tung, không thể tiến tới.

Dương Khai toát ra bất ngờ, hừ lạnh:

- Hóa Long!

Dứt lời, ánh sáng vàng bùng lên, long khí cuồn cuộn trào ra từ trên người, cánh tay của Dương Khai chợt to ra, bên trên hiện ra Long Lân ngưng kết từ thánh nguyên, nhìn rất sống động như thật, bàn tay cũng sắc nhọn như vuốt rồng.

Long uy tràn ra, tiếng vang cuồn cuộn.

Dù là một mảnh Long Lân chân chính, nhưng đã rơi ra vô số năm, mà Dương Khai còn có căn nguyên Kim Thánh Long, Chân Long bình thường không thể so sánh, một miếng Long Lân nho nhỏ làm sao ngăn cản được.

Lực lượng phong tỏa hành động của Dương Khai, dưới khí tức lực lượng căn nguyên Kim Thánh Long, liền tục tan vỡ.

Không trung vang lên tiếng nổ tung.

Dương Khai thuận lợi nắm lấy Long Lân, cầm quan sát một hồi, mới mỉm cười cầm lấy chiếc hộp, bỏ Long Lân trở vào, ném vào trong nhẫn không gian.

Long uy tiêu tán, Dương Khai cũng thu hồi bí thuật hóa long, kho báu Tử Tinh lại trở về bình thường, có điều nhin xung quanh, kho báu vốn đã không lớn bây giờ lại trống rỗng, không còn thứ gì, rất là tiêu điều.

Ngoài cửa, Quý Quân lo lắng không yên đi qua đi lại, thỉnh thoảng nhìn cửa mật điện, nhưng vẫn không thấy Dương Khai xuất hiện.

Tên khốn đó tuyệt đối rửa sạch kho báu! Trong lòng Quý Quân rõ ràng, nhưng bất lực ngăn cản, cảm thấy tim mình đang rỉ máu.