Trên tay Dương Khai có công pháp bí thuật, đều cướp được từ kho báu Tử Tinh.
Thứ được để vào kho báu Tử Tinh, làm sao kém được? Có thể nói mỗi một bộ công pháp, bí thuật, đều là bí mật bất truyền của Tử Tinh.
Vốn là Dương Khai định mang những thứ này về Lăng Tiêu Tông, để cho đệ tử lựa chọn, nhưng nếu Bích Lạc cần, Dương Khai cũng sẽ không keo kiệt, tìm kiếm kỹ càng, lấy ra một quyển công pháp thích hợp nhất với nàng.
Không bao lâu, trên tay Dương Khai xuất hiện một quyển điển tịch cổ xưa, hắn thuận tay đưa cho Bích Lạc, nói: - Hỏa Ô Thiên Duệ Bảo Quyển rất thích hợp với ngươi, xem thử đi.
Bích Lạc mừng rỡ, vội lật xem.
Dương Khai vừa nói: - Bộ công pháp này gồm 3 thiên thượng trung hạ, rất hoàn chỉnh, chỉ riêng thượng thiên đã đủ cho ngươi tu luyện đến Phản Hư tam tầng cảnh, trong người hình thành thánh nguyên thuộc tính hỏa tinh thuần, trung thiên có thể đến Hư Vương Cảnh lưỡng tầng cảnh, nếu như ngươi tìm được nội đan hay căn nguyên Hỏa Ô, luyện hóa dung nhập vào người có thể làm uy lực công pháp tăng thêm một bước, tu luyện đến Hư Vương tam tầng cảnh cũng không thành vấn đề. Hạ thiên bao gồm các bí thuật thần thông phụ trợ, ngươi tự cân nhắc tu luyện.
Vừa rồi trong lúc tìm công pháp, Dương Khai cũng xem lướt qua, cảm thấy nó quả thật thích hợp với Bích Lạc, cho nên lấy ra.
Hỏa Ô Thiên Duệ Bảo Quyển này mạnh mẽ ở chỗ có thể tìm nội đan hay lực lượng căn nguyên Hỏa Ô để tăng cường uy lực.
Hỏa Ô cũng là một loại dị thú thượng cổ, tuy rằng không nổi danh như Chân Long Chân Phượng, thậm chí còn kém hơn Thiên Nguyệt Ma Chu, nhưng cũng ngang cấp với Giải Trĩ. Nghe dồn loại dị thú thượng cổ này còn có một tia huyết mạch Hỏa Phượng, chẳng biết có đúng không.
Nếu có nội đan hay lực lượng căn nguyên Hỏa Ô hỗ trợ, uy lực công pháp này có thể tăng lên ít nhất 10%.
Tuyệt đối là tăng lên khó tưởng.
Dương Khai vừa nói vậy, Bích Lạc mừng rỡ không thôi, mặt mày hớn hở lật xem công pháp, nóng lòng muốn bắt đầu tu luyện.
Nội đan cùng lực lượng căn nguyên Hỏa Ô thì rất khó tìm ở nơi khác, nhưng chỗ này là Yêu Tinh Đế Thần, là thiên đường của Yêu tộc, có lẽ có di mạch Hỏa Ô còn tồn tại.
Chính vì vậy, Dương Khai mới cố ý chọn công pháp này cho Bích Lạc.
Bích Lạc xem hết cực nhanh, mới trịnh trọng thu Hỏa Ô Thiên Duệ Bảo Quyển vào nhẫn không gian, ánh mắt long lanh nhìn Dương Khai, ôn nhu nói: - Cám ơn ngươi!
- Không cần.
Dương Khai cười khẽ. - Ngươi có thể thường làm bạn với Khinh La, không rời bỏ, phải là ta cám ơn ngươi mới đúng.
- Ta bầu bạn bên cạnh đại nhân là chuyện thường tình, ta nhớ kỹ ân tình này, ngày sau có cơ hội sẽ phải cám ơn ngươi.
Dương Khai không nói nữa.
Bích Lạc gấp gáp nói: - Vậy ngươi nghỉ ngơi đi, ta đi tìm hiểu công pháp này.
- Đi thôi. Dương Khai phất tay.
Chờ Bích Lạc đi rồi, Dương Khai ngẫm nghĩ, lấy ra lò luyện đan Tử Hư Đỉnh, lại lấy ra không ít dược liệu quý giá, mở lò luyện đan ngay trong phòng.
Thời gian lướt nhanh, vài ngày sau.
Một ngày, Dương Khai đang luyện đan, bên tai bỗng nghe tiếng của Xích Nguyệt: - Tiểu tử, đến tẩm cung của ta!
Đợi luyện xong đan dược dở tay, Dương Khai mới dọn dẹp, đi về phía tẩm cung của Xích Nguyệt.
Lần trước hắn từng đi tẩm cung của Xích Nguyệt một lần, tự nhiên quen đường, không cần ai dẫn.
Nhưng khi hắn vào tẩm cung, lại phát hiện một gian sương phòng bên trong cùng lại có kết giới cản trở, bên trong truyền ra dao động lực lượng huyền diệu, xuyên thấu qua kết giới, Dương Khai mơ hồ thấy được bóng dáng Xích Nguyệt.
Hắn liền hiểu, Xích Nguyệt còn đang bế quan, vì gọi mình mà phân ra tâm thần.
- Ta nghe Dục Hùng nói, lần này ngươi cố ý đến Đế Thần Tinh? Tìm ta có chuyện gì? Tiếng nói của Xích Nguyệt truyền ra từ phía trước.
Dương Khai nói: - Một lời không thể nói rõ, thế này đi, tiền bối xem ngọc giản này là biết.
Nói rồi, Dương Khai lấy ra một chiếc ngọc giản, truyền thần niệm vào, khắc tin tức bên trong, ném về phía trước.
Kết giới mở ra một khe nhỏ, sau đó im ắng khép lại.
Trong sương phòng không có động tĩnh, Dương Khai biết Xích Nguyệt đang xem ngọc giản, cũng không thúc giục, mà lẳng lặng chờ đợi.
Một lát sau, trong sương phòng bỗng tràn ra dao động lực lượng không yên, Xích Nguyệt như bị kích thích gì, dẫn tới thánh nguyên không ổn. Nhưng tốt xấu gì nàng cũng sắp thăng cấp Yêu Vương, tâm thần khẽ động, cuối cùng áp chế dị thường này.
Tiếng nói run run truyền ra từ sương phòng, có vẻ không tin nổi: - Ngươi tận mắt gặp Tinh Không Đại Đế? Còn cùng sống chung với ngài ấy mười mấy năm?
- Đại Đế thì ta đã gặp, nhưng sống chung là một bộ pháp thân của Đại Đế, không phải là bản thể.
- Tuy rằng bổn cung cảm thấy ngươi sẽ không lừa gạt ta, nhưng chuyện này thật làm người ta quá khó tin, cũng không phải bổn cung hoài nghi ngươi, nhưng mà... ngươi có chứng cớ gì?
Dương Khai gật đầu: - Tiền bối có hoài nghi cũng bình thường, nếu nói chứng cớ... những thứ này có đủ chưa?
Vừa nói, Dương Khai lấy ra 7 cái Tinh Đế Lệnh, đồng thời tế ra Tịch Diệt Lôi Châu!
Đế uy từ từ tràn ra, Dương Khai thả ra Vực tràng áp chế đế uy ở bên người, không quấy nhiễu đến Xích Nguyệt.
Nhưng Xích Nguyệt vẫn chấn động: - Ngươi lại thu gom được nhiều Tinh Đế Lệnh đến thế? Còn có hạt châu phát tán thuộc tính lôi đó là gì?
- Đế Bảo! Tịch Diệt Lôi Châu. Dương Khai nhàn nhạt giải thích: - Là vật cũ của Đại Đế, nhưng nàng đã đưa cho ta.
- Đó là Đế Bảo! Xích Nguyệt kinh hô, nếu không phải lúc này nàng đang bế quan trọng yếu, chỉ sợ đã lao ra xem cho kỹ, ngay cả như vậy, giọng nói vẫn toát ra rung động không thể tưởng tượng được.
- Quả nhiên tiền bối đã nghe qua Đế Bảo.
- Bổn cung cả đống tuổi, có gì chưa nghe qua? Xích Nguyệt hừ lạnh, nhưng rất nhanh lại chuyển giọng hâm mộ: - Ngươi lại được đến Đại Đế tặng bảo vật, xem ra những lời trong ngọc giản không giả.
- Tiểu tử tự nhiên sẽ không dùng chuyện này nói đùa với tiền bối. Dương Khai thành khẩn nói.
- Ừm, theo như ngươi nói, Tinh Vực giống như chúng ta, còn có rất nhiều? Có điều vì lực cách giới tồn tại, chúng ta không thể tra xét? Cũng không thể đi Tinh Vực khác?
- Điểm này ta cũng không xác nhận, nhưng là chính miệng Đại Đế nói.
- Nếu là Đại Đế nói, vậy hẳn là không sai, trên Tinh Vực, còn có Tinh Giới? Trên Hư Vương Cảnh, còn có tầng thứ cao hơn?
- Đúng vậy!
- Ha ha... Bỗng nhiên Xích Nguyệt mỉm cười, trầm giọng nói: - Quả nhiên bổn cung không đoán sai, con đường võ đạo, nào có tận cùng, ai có thể đứng ở đỉnh điểm? Trên Hư Vương Cảnh, quả nhiên còn có con đường rộng lớn hơn!
Nàng nói phấn chấn, như vui vẻ vì phỏng đoán của mình được kiểm chứng.
Dương Khai lại hiểu, đối với bất cứ võ giả nào luôn mạnh mẽ hướng tới, nếu như võ đạo có điểm cuối thì rõ ràng là một loại đả kích giày vò. Bây giờ biết điều bí ẩn này, bất cứ võ giả hướng tới sức mạnh nào đều sẽ không vì vậy mà uể oải, ngược lại sẽ kích thích lòng tìm kiếm.
- Tiểu tử, ngươi cố ý đến Đế Thần tìm bổn cung, là vì mở ra đường đi Tinh Giới còn thiếu người đúng không?
Bỗng nhiên Xích Nguyệt hỏi.
- Phải. Dương Khai gật đầu. - Theo lời Đại Đế, muốn mở ra đường đi Tinh Giới, đầu tiên cần góp đủ 9 cái Tinh Đế Lệnh. Điểm này không có vấn đề, trên tay ta đã có 7 cái.
- Còn 2 cái còn lại thì sao?
- Một cái ở Hằng La Thương Hội, cái còn lại ở Kiếm Minh!
- Ngươi có cách lấy ra? Ngươi nên biết, đây là vật của Đại Đế, hai thế lực lớn này đều không phải dễ đối phó, sợ là ngươi sẽ không dễ dàng thành công.
- Chuyện là do người làm mà. Dương Khai cười khẽ.
- Được, ngươi gom góp trước, nếu không được, đợi cho bổn cung thăng cấp Yêu Vương, tự mình đi chủ tinh hai thế lực lớn này, đòi lấy Tinh Đế Lệnh, đến lúc đó ta xem bọn chúng còn dám không đưa. Xích Nguyệt ngạo nghễ nói.
Dương Khai đen mặt: - Chuyện này cứ giao cho ta, sẽ không thành vấn đề.
- Vậy yêu cầu thứ hai, cần góp đủ 6 vị Hư Vương tam tầng cảnh, ngươi đi đâu mà tìm?
- Cái này... Tạm thời cũng chỉ có một mình tiền bối, nhưng xem tiền bối, cũng đồng ý giúp ta một tay, vậy cũng để tiểu tử bớt tốn nước miếng.
Sở dĩ Dương Khai đến Đế Thần Tinh, chính là muốn tìm Xích Nguyệt hỗ trợ. Hắn biết Xích Nguyệt đã sớm là Hư Vương lưỡng tầng cảnh, lấy được Hư Niệm Tinh của Phong Ngạc Yêu Vương thì sẽ bắt đầu xung kích Hư Vương tam tầng cảnh, bây giờ còn xa mới đến ước hẹn 10 năm với Quỷ Tổ, cho nên liền muốn đến Đế Thần nói chuyện với Xích Nguyệt.
Vốn chuẩn bị giải thích một phen, khuyên bảo Xích Nguyệt.
Nhưng Xích Nguyệt nói chuyện cũng lộ ra ý này, làm Dương Khai hiểu được, nàng cực kỳ có hứng thú, không cần hắn khuyên bảo.
- Đồng ý, sao không đồng ý! Hư Vương Cảnh không phải điểm cuối võ đạo của bổn cung, Đại Đế mới là mục tiêu cuối cùng. Cơ hội tốt như vậy, bổn cung làm sao bỏ qua. Nhưng mà... nhìn khắp Tinh Vực, cũng chưa chắc gom đủ 6 vị Hư Vương tam tầng cảnh, chuyện này hơi khó làm.
Xích Nguyệt cũng hiểu, gom đủ 9 chiếc Tinh Đế Lệnh cùng với gom đủ 6 vị Hư Vương tam tầng cảnh, điều sau thì khó hơn nhiều.
Bởi vì không ai biết những Hư Vương tam tầng cảnh đó trốn ở chỗ nào, muốn tìm thì quá khó.
Tử Tinh thì cũng có Cuồng Sư Tông, nhưng nhìn ân oán giữa Dương Khai và Tử Tinh, Cuồng Sư Tông nhất định không đồng ý, Dương Khai cũng sẽ không dẫn hắn theo.
- Chuyện này thật ra không tính là khó. Dương Khai cười khẽ. - Tiền bối xem như một người, tiểu tử bất tài, có lẽ cũng tính là 1. Mặt khác, trong tông môn của ta còn có một người đang xung kích Hư Vương tam tầng cảnh, nếu thành công, vậy sẽ là 3 người.
- 3 người... còn thiếu một nửa!
Dương Khai cười khẽ: - Ta tin tưởng nếu thả ra tin tức trong ngọc giản, khẳng định sẽ có người chủ động tìm tới cửa. Tiền bối cũng hiểu, trong Tinh Vực, những lão quái vật lánh đời không ra, còn không phải vì thăm dò võ đạo cao hơn? Hiện tại ta có thể chỉ cho bọn họ một con đường, khẳng định bọn họ sẽ chạy ào tới.
- Thì ra ngươi đã sớm tính trước.
- Đương nhiên, đây là bước cuối cùng, nếu thật sự không tìm đủ người thì mới làm vậy, tất nhiên là ta càng hy vọng có thể chọn được người thích hợp.