Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 2781: Ra biển



Nếu tự mình bồi dưỡng nhất định là có chút không thực tế, bồi dưỡng một luyện khí sưkhông chỉ cần tiêu hao số lượng tài nguyên lớn, còn cần3 3324tích lũy về mặt thời gian.

Nói không chừng là mấy chục năm, hay hoặc là mấy trăm năm…Lăng Tiêu Cung mới sáng lập, làm gì có nhiều thời gian như vậy để đi bồi dưỡng một luyệnkhí sư tư thâm? Nếu là sau này, mọi thứ của tông môn đều đi vào quỹ đạo chính, thì cũng cóthể quay trở lại bồi dưỡng luyện khí sư của mình, chỉ là hiện nay thì…Hoa Thanh Ti rõ ràng cũng suy tính đến cái vấn đề này, cất tiếng hỏi ý kiến: – Cung chủ, nếukhông hay là đi chiêu mộ một luyện khí sư đến đây? Dù sao tông môn giờ này cũng khôngthiếu nguyên tinh, ra cái giá nào đó, dù sao cũng sẽ có người tới hiệu lực.– Ừ.

Dương Khai gật gật đầu.

Chuyện này liền giao cho ngươi đi làm đi.4 4 425– Cung chủ, tôi có một nhân tuyển.

Nam Môn Đại Quân bỗng nhiên xen vào nói: – Nếu làngười kia, thì Sơn Ba Đồ nhỏ nhoi căn bản không tính là cái gì.– Vậy à? Ngươi có biết luyện khí sư? Dương Khai ngạc nhiên nhìn hắn, nếu như thế, vậy thìmời hắn đến đây, chuyện này nếu thành, Lăng Tiêu Cung nhất định sẽ không bạc đãi hắn.Nam Môn Đại Quân hắc hắc cười khan, có chút ngượng ngùng nói: – Người này thực lực làcó, luyện khí thủ đoạn cũng vô cùng không tầm thường, chỉ là người có chút phiền phức, talẻ loi một mình đi trước… Chỉ sợ không nhất định mời động.– Làm giá như thế? Dương Khai ngạc nhiên không thôi.

Ngươi cũng là đại sư trận pháp, còncó ai dám không nễ mặt mũi ngươi?Nam Môn Đại Quân gải mặt nói: – Thật ra tôi rất bình dị gần gũi…5 5 526Hoa Thanh Ti gương mặt khinh bỉ nhìn sang, thời gian chung đụng lẫn nhau cũng khôngngắn, Nam Môn Đại Quân có bản tính gì nàng ít nhiều cũng biết chút ít, cũng là bởi vì LăngTiêu Cung bên này cho thấy tài lực cùng thực lực không tầm thường, cũng có tiền lệ DươngKhai trong lúc đàm tiếu tiêu diệt Vấn Tình Tông, mới có thể trấn được vị đại sư trận phápNam Môn Đại Quân này, nếu không đổi thành người khác hoặc là tông môn khác, Nam MônĐại Quân sẽ dạy cho ngươi xem cái gì gọi là lỗ mũi hướng triều thiên, không coi ai ra gì.Phàm là luyện khí sư, luyện đan sư, trận pháp sư có chút bản lãnh, người nào không là hạngngười cao ngạo? Chỉ có cung chủ vị Đế đan sư này ngày thường không lộ núi không lộ nước,xem như là ngoại tộc.– Vậy hay để đại tổng quản đi cùng ngươi một chuyến.

Dương Khai phất tay nói.– Được.

Hoa Thanh Ti gật gật đầu.6 6 627Nam Môn Đại Quân ngượng ngùng nói: – Tôi cảm thấy, chuyện này cung chủ ngài mà khôngtự thân xuất mã thì không thể thành công.Dương Khai vui vẻ: – Bổn cung chủ công việc lu bù.

Công vụ bề bộn, làm sao có thời giờ chạyđông chạy tây?Hoa Thanh Ti cũng là gương mặt tức giận: – Bổn cung dầu gì cũng là Lăng Tiêu Cung đạitổng quản, ai còn dám coi thường hay sao? Chẳng lẽ người kia là Đế khí sư?Nam Môn Đại Quân thần sắc nghiêm lại, hơi gật gật đầu.

Dương Khai biểu tình chấn động, cóchút bất ngờ hỏi: – Đế khí sư?– Không sai.

Cho nên cung chủ ngài tốt nhất là tự mình đi một chuyến, như vậy mới biểuhiện được thành ý.7 7 728Dương Khai sờ cằm, con ngươi chuyển động: – Nói như thế, quả thật đáng để đi một chuyến,bất quá Đại Quân a… Y theo ngươi nhận xét, vị Đế khí sư này có thể phục vụ cho Lăng TiêuCung ta không?Nam Môn Đại Quân biểu tình lập tức cổ quái: – Ý tứ của cung chủ là muốn chiêu mộ ngườinày vào tông môn?– Đúng vậy.

Dương Khai gật đầu tỏ vẻ đó là chuyện đương nhiên: – Nghe ý tứ trong lời ngươinói, vị Đế khí sư này hẳn là người không môn không phái, Lăng Tiêu Cung ta giờ này đangcần nhân tài về phương diện này, hiếm khi gặp phải một người như thế, sao có thể bỏ lỡ.– Ngô… Nam Môn Đại Quân bỗng nhiên có chút hơi khó xử, chần chờ hồi lâu mới nói: – Cungchủ a, nếu là hợp tác ngắn hạn, chờ người này hợp tác cùng tôi bố trí xong Sơn Ba Đồ rồiliền đuổi người này đi, thì người đó đúng là một lựa chọn rất tốt.

Nhưng cung chủ nếu nhưmuốn lưu người này lại Lăng Tiêu Cung… Tôi không kiến nghị làm như thế.8 8 829Dương Khai cười ha ha nói: – Đều nói cùng đi là oan gia, ngươi là trận pháp sư, người kia làluyện khí sư, các ngươi tinh thông lĩnh vực bất đồng, hẳn là không xung đột chứ?– Không phải cái vấn đề này, chỉ là… Ai.

Cung chủ ngài nếu là thấy được bộ dáng của ngườikia như thế nào, sẽ biết ý tứ của tôi.

Liên quan đến vị Đế khí sư này, Nam Môn Đại Quândường như có chút kiêng kỵ, cũng không chịu nói rõ ra.Dương Khai hỏi nhiều, chỉ đáp hãy để cho Dương Khai tận mắt thấy mà tin, miễn để lời củahắn khiến cho Dương Khai có suy nghĩ mang ý chủ quan trước.

Bất quá nếu như đã có mộtvị Đế khí sư nhàn vân dã hạc như vậy, Dương Khai tự nhiên cũng chỉ có thể theo Nam MônĐại Quân đi một chuyến mà thôi.

Cũng may thời gian gần đây cũng không có chuyện gì vộivã cần phải làm.9 9 930– Đúng rồi, Chúc Tình còn không có tin tức gì à? Trước khi đi, Dương Khai bỗng nhiên quayđầu lại hỏi Hoa Thanh Ti.Hoa Thanh Ti lắc lắc đầu, đáp: – Cung chủ có phải là lo lắng nàng hay không? Nếu như lolắng, tôi sẽ để cho Yêu Vương qua tìm một chút.– Không cần! Dương Khai khoát tay, thuận tay ném ra một phần ngọc giản, cũng không quayđầu lại nói: – Đây là quyết nghị của Tinh Thần Cung liên quan đến việc xử trí ngươi, ngươixem một chút đi.Hoa Thanh Ti cả người chấn động, đưa tay nhận lấy, thần niệm xâm nhập vào trong đó, saumột phen dò xét, rất nhanh thần sắc khẩn trương biến mất không thấy đâu, thay vào đóchính là nụ cười đầy mặt.Trong ngọc giản quyết nghị liên quan đến việc xử trí nàng rất đơn giản, Hoa Thanh Ti vẫn làđệ tử của Tinh Thần Cung, chỉ có điều Tinh Thần Cung sẽ không gây trở ngại sự tự do củanàng.

Nói cách khác, nàng0 0 031muốn ở đâu thì ở đó, cho dù cả đời nàng không trở về Tinh Thần Cung cũng không có quanhệ gì.Mặc dù chỉ là một phần ngọc giản đơn giản, không phải là công văn chính thức của TinhThần Cung, nhưng trong ngọc giản lại có thần hồn lạc ấn của Lam Huân công chúa.

Có phầnngọc giản này ở trong tay, Hoa Thanh Ti mặc dù còn mang thân phận đệ tử của Tinh ThầnCung, nhưng cũng coi như là thoát ly khỏi Tinh Thần Cung, sau ngày không cần phải quantâm chuyện này nữa.Đây cũng là kết quả trao đổi giữa Dương Khai cùng Lam Huân mấy ngày trước đây.

LamHuân tuy là nữ nhi của Minh Nguyệt Đại Đế, ở trong Tinh Thần Cung dưới một người trênvạn người, so với những trưởng lão kia có địa vị còn tôn quý hơn, nhưng Hoa Thanh Ti giờnày là một vị cường giả Đế Tôn Cảnh, cho dù là Lam Huân cũng không có quyền tùy ý đuổinàng.1 1 132Nàng rất nễ mặt Dương Khai, nếu như không thể trục xuất Hoa Thanh Ti khỏi Tinh ThầnCung, liền không hạn chế sự tự do của nàng.

Ngoài sơn môn của Lăng Tiêu Cung, Nam MônĐại Quân thuận tay ném ra một vật, bỗng nhiên trở nên to lớn giữa không trung, hóa thànhbộ dáng một chiếc nhỏ thuyền, mỉm cười nói: – Cung chủ, xin mời!Dương Khai liếc mắt nhìn phi chu đó, nhướng mày nói: – Vật không tệ a.Đây hiển nhiên là một món bí bảo phi hành, hơn nữa còn là một món cấp bậc Đế Bảo, nàochỉ có với hai chữ “không tệ”

là có thể hình dung.

Bí bảo phi hành cấp bậc Đế Bảo, phóngmắt nhìn khắp cả Tinh Giới sợ cũng không có bao nhiêu, giá trị tối thiểu mấy chục triệunguyên tinh thượng phẩm, Nam Môn Đại Quân có thể có một kiện, có thể thấy được tên nàytài lực vô cùng hùng hậu.2 2233Nam Môn Đại Quân cười khan một tiếng: – Đánh đố cùng người thắng được đó, tôi cũngkhông mua nổi thứ này.– Còn có chuyện tốt bực này sao? Dương Khai chậc chậc lưỡi lấy làm kỳ, cất bước đi lên phichu.Phi chu này nhìn bằng mắt thường cũng không coi là lớn, dài khoảng chừng một trượng màthôi, cũng chỉ có thể chứa vài ba người song song đứng ở phía trên.

Bất quá lúc Dương Khainhấc chân lên, Nam Môn Đại Quân liền bỗng nhiên bấm một cái pháp quyết.

Trên phi chulập tức xuất hiện một cái hành lang giống như lốc xoáy vậy.

Dương Khai vừa bước một chânvào trong lốc xoáy, tầm mắt đột nhiên biến đổi, lập tức ngớ người tại chỗ.Đập vào trong mắt đâu còn là cái phi chu đơn giản gì, bên trong này không gian rộng lớn vôcùng, phía chính diện là một cái đại sảnh, ít nhất3 3 334có thể chứa mấy chục người mà không chật chội gì.

Thần niệm quét qua, bên trong còn cóvài sương phòng bố trí cực kỳ xa hoa.Thậm chí phía bên còn có một tầng thang lầu, uốn khúc hướng lên.

Phi chu này bên trongkhông ngờ lại có hai tầng không gian, nghiễm nhiên là một chiếc lâu thuyền to lớn.

Thânảnh của Nam Môn Đại Quân xuất hiện ở bên cạnh Dương Khai.Dương Khai quay đầu nhìn hắn một cái: – Bảo vật này không ngờ lại là do ngươi đánh đốthắng được?Trước đó Dương Khai nghĩ đây chẳng qua là một cái phi chu bí bảo đơn giản, trong lòngđánh giá nó chẳng qua là mấy chục triệu nguyên tinh thượng phẩm, nhưng hiện tại xem ra,thứ này giá trị tối thiểu hơn trăm triệu a, khả năng còn không dừng lại ở đó.– May mắn may mắn! Nam Môn Đại Quân hắc hắc cười khan, biểu tình có chút mất tự nhiên,hiển nhiên không muốn nhắc lại cái đề tài này hay4 4435tiếp tục tham khảo nữa, đưa tay nói: – Cung chủ ngài tùy ý tìm một chỗ nghỉ ngơi một chút,chỗ kia không xa cũng không gần, nhiều lắm là ba ngày liền có thể đến.– Ừ, cực khổ ngươi rồi.

Dương Khai gật gật đầu, theo thang lầu đi lên lầu hai, tùy ý tìm mộtgian sương phòng, đẩy cửa mà vào, đảo mắt nhìn qua, phát hiện bên trong sương phòng nàytrang sức xa hoa nhưng không mất đi sự tinh xảo.Một bên có một bức điêu khắc đầu khỉ đứng sừng sững, tay dựng mái che nắng, nhìn vềphương xa, sinh động giống y như đúc.

Dương Khai khẽ cau mày, bỗng nhiên cảm giác đầukhỉ này có chút quen mắt.

Ngay vào lúc này, phi chu vù vù một tiếng, cấp tốc bay đi, tốc độtừ chậm đến nhanh, thời gian nháy mắt liền không nhường tốc độ của một vị Đế Tôn tamtầng cảnh cường giả toàn lực bay đi chút nào.5 5 536Điều này càng khiến cho Dương Khai cảm khái một tiếng “đồ tốt”

nữa.

Phi thân lên giường,khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt điều tức.

Bên đường đi qua, vô cùng vững vàng, thậmchí không cảm giác được chấn động chút nào, cũng không có kẻ nào không mắt dám chặnđường đánh cướp.

Bất quá nói đi nói lại thì, phi chu này tốc độ nhanh như vậy, chỉ sợ cũngchỉ có Đế Tôn tam tầng cảnh cường giả mới có thể ngăn trở một hai.Như thế ba ngày, thoáng một cái đã qua.

Tốc độ Phi chu bỗng nhiên trở nên chậm đi rấtnhiều, rồi kêu vù vù một tiếng nữa thì ngừng lại.

Dương Khai mở mắt, ngoài cửa truyền đếntiếng đập cửa.Dương Khai đứng dậy mở cửa phòng, thấy chính là Nam Môn Đại Quân đứng ở ngoài cửa,mở miệng nói: – Sắp đến rồi cung chủ, đường phía sau cần phải bay qua.– Có cấm chế gì ngăn trở phi chu sao? Dương Khai hỏi.6 6 637– Cái này cũng không phải.

Nam Môn Đại Quân cười khan một tiếng, giải thích: – Chỉ là phichu này không thể để cho tên kia nhìn thấy được, nếu không sẽ có chút phiền phức.Hắn nói không rõ ràng, Dương Khai cũng không hỏi nhiều, cùng xuống thuyền cùng NamMôn Đại Quân.

Bên tai lập tức truyền đến thanh âm ba đào xào xạt, mang chút mùi tanh củagió biển phất tới, khiến cho người ta không khỏi sinh ra một loại cảm giác vui vẻ thoải mái.Ngẩng đầu nhìn lại, bầu trời xanh trong vắt, vạn dặm không mây.

Đoạn đường này bay gấp,không ngờ lại đã tới trên biển rộng.– Người kia ở trên hải đảo? Dương Khai bất ngờ hỏi.– Chính phải.

Nam Môn Đại Quân gật đầu, dẫn đường ở phía trước nói: – Đi bên này.7 7 738Hai người lập tức bay đi, Nam Môn Đại Quân tuy có tu vi Đế Tôn Cảnh, nhưng bản thân cũngkhông am hiểu chiến đấu, đế nguyên cũng không coi là nhiều hay tinh thuần gì, cho nên tốcđộ cũng không phải rất nhanh.Dương Khai không nhanh không chậm đi theo phía sau hắn, nhìn xuống dưới, biển rộngmênh mông vô bờ, ngẫu nhiên có một số thú biển lộ ra vẻ dữ dằn, cũng có chút hứng thú.Một canh giờ sau, chợt nghe hàng loạt thanh âm của chim biển, Dương Khai lập tức hiểu rõ,cũng sắp đến nơi rồi.

Trên biển rộng mênh mông này, chỉ có phụ cận của hải đảo mới xuấthiện những loài chim bình thường này.