Tâm Ấn Bí Thuật từ sau khi bị tái giá đến Ôn Thần Liên, Dương Khai liền không còn bị nửa điểm kiềm chế, ngược lại là Ngọc Như Mộng vẫn còn nhiều trói buộc, không thể phủ nhận, bí thuật này uy lực cực kỳ cường đại, lại để cho hai người nam nữ xa lạ tự sinh tình cảm với nhau, hơn nữa còn là sinh tử gắn bó không rời.
Nhưng bí thuật mặc dù cường đại cỡ nào, đó cũng vẫn chỉ là bí thuật, không phải là tình cảm thật sự, trước kia Dương Khai không quan tâm, thậm chí lợi dụng điểm này với Ngọc Như Mộng, nhưng giờ đã khác trước, bí thuật này có tồn tại hay không đã không còn tất yếu rồi.
Ngọc Như Mộng đôi mắt dễ thương nhìn hắn: “Phu quân ngươi không sợ sau khi bí thuật bị cởi bỏ, tâm tính ta sẽ có biến hóa, sau đó gây bất lợi với ngươi?”
Nếu như không thấy được Ôn Thần Liên thì cũng thôi, mấu chốt là trong thức hải Dương Khai có Ôn Thần Liên, bảo vật mà cũng khiến cho Ma Thánh phải ngấp nghé động lòng, một khi cởi bỏ Tâm Ấn Bí Thuật, Ngọc Như Mộng nếu tâm khởi ý đồ xấu, Dương Khai tuyệt không có lực phản kháng.
Nơi này là Mị Ảnh đại lục, là bàn Ngọc Như Mộng, Dương Khai dù thân phụ không gian thần thông, cũng mơ tưởng dưới mí mắt nàng mà quấy lên bọt nước gì.
Nghe nàng hỏi như vậy, Dương Khai nhẹ nhàng cười cười: “Ta nói, ngươi giờ đã là nữ nhân của ta, bây giờ vậy, sau khi cởi bỏ bí thuật vẫn vậy, nếu tâm tính ngươi thật sự biến hóa, ta đây cũng sẽ nhận.”
Ngọc Như Mộng nhếch cặp môi đỏ mọng nói: “Vậy phu quân thật sự muốn ta cởi bỏ sao?”
“Toàn bộ là chính phu nhân tâm ý.” Dương Khai khẽ cười nói.
Ngọc Như Mộng cũng cười, đôi mắt dễ thương thẳng tắp nhìn hắn: “Để ta hoàn toàn làm chủ đúng không?”
Dương Khai gật gật đầu: “Đúng.”
“Vậy thì không giải khai đou.” Ngọc Như Mộng thở phào một hơi, không đợi Dương Khai nói thêm, nàng liền tiếp tục nói: “Mặc dù ta có thể cởi bỏ Tâm Ấn Bí Thuật, nhưng sẽ phải trả giá một ít, hơn nữa, thuật này cả đời ta cũng chỉ có thể thi triển một lần, đã dùng trên người ngươi, vậy cứ để đó đến khi chết a.”
Dương Khai nói: “Phu nhân không sợ tình cảm bây giờ của ngươi đối với ta chỉ là do bí thuật, mà không phải là bản thân tình nguyện?”
Ngọc Như Mộng cười nói: “Rốt cuộc là vì bí thuật, hay là bản thân tình nguyện, trong lòng ta tự biết rõ.” Ban đầu xác thực là do bí thuật, làm cho nàng đối với Dương Khai có cảm tình vô cùng sâu đậm, nhưng đã đến hôm nay, phần cảm tình này đã không đơn giản chỉ là do bí thuật gây nên rồi, cho nên Tâm Ấn Bí Thuật kia, giải hay không cũng không còn quan trọng, nếu không có như thế, hơn một năm trước, nếu nàng thật sự không có ý, Dương Khai tuổi gì mà chiếm được nàng.
“Vậy cũng tùy ngươi.” Dương Khai gật gật đầu, sau khi nói xong, bỗng nở nụ cười, cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm.
Từ sau khi Tâm Ấn Bí Thuật bị tái giá, Dương Khai mỗi khi trước mặt Ngọc Như Mộng liền phải một mực cẩn thận từng li từng tí, e sợ mình lộ ra sơ hở gì làm cho nàng nghi ngờ, hiện tại tốt rồi, chuyện cũng đã nói rõ ràng, về sau cũng không cần lại giả vờ giả vịt, cảm giác giống như trong lòng một tảng đá rơi xuống, bớt rất nhiều áp lực.
Chợt Dương Khai dùng ngữ khí nhẹ nhàng nói: “Phu nhân, có chuyện cần ngươi hỗ trợ.”
Ngọc Như Mộng hỏi: “Chuyện gì?”
Dương Khai cân nhắc tìm từ một chút, mới mở miệng nói: “Phu nhân đã là Ma Thánh, chắc hẳn cũng cảm nhận được Ma vực không ổn, toàn bộ Ma vực đang dần tan vỡ, vô số đại lục dần biến mất, chỉ sợ không còn bao lâu, Ma vực sẽ triệt để hủy diệt, chắc đây cũng là nguyên nhân các ngươi phát động lưỡng giới chi tranh a?”
Ngọc Như Mộng gật đầu nói: “Đúng vậy, trước khi Ma vực triệt để tan vỡ, chúng ta cần phải tìm một đường ra, mà Tinh Giới, là Đại Thế Giới duy nhất liên thông Ma vực, chuyện này, tại thật lâu trước đó cũng đã có mưu đồ rồi, ta tấn chức Ma Thánh thời gian không lâu lắm, trước đó, việc này đã đang được trù bị, chỉ chờ lưỡng giới thông đạo mở ra.”
Dương Khai gật gật đầu, hắn ở bên trong Thiên Huyễn Mộng Cảnh trải qua thời kỳ Thượng Cổ Nhân Ma đại chiến, tự nhiên minh bạch điểm này.
“Nếu là có một Ma vực mới, có hay không có thể kết thúc trận chiến này?”
“Ma vực mới?” Ngọc Như Mộng nhíu mày một cái, ngạc nhiên nhìn Dương Khai: “Ngươi cũng đừng nói cho ta biết ngươi tìm được một Đại Thế Giới khác.”
Dương Khai cười cười: “Đại Thế Giới mới, ta không tìm thấy, nhưng ta có thể sáng tạo ra, tạo ra được một cái mới.”
“Sáng tạo!” Ngọc Như Mộng nghe vậy cả kinh, nếu không phải đã rất tin tưởng Dương Khai, chỉ sợ thật không thể tin nổi lời này, sáng tạo một Đại Thế Giới, đây là chuyện không hợp thói thường bực nào, mặc dù thân là Ma Thánh, nàng cũng không có năng lực này.
“Ta có một không gian bí bảo có thể chứa vật còn sống, điểm này phu nhân cũng biết.”
Ngọc Như Mộng gật gật đầu, tồn tại của Huyền Giới Châu, nàng biết, bởi vì có rất nhiều lần, lúc Dương Khai triệu hoán pháp thân ra, nàng đều ở bên cạnh. Chỉ có điều đối với Huyền Giới Châu, nàng cũng không hiểu rõ chi tiết lắm.
“Nó chẳng những có thể chứa vật còn sống, bên trong còn tự thành một phương thiên địa.”
“Tiểu Thế Giới?” Ngọc Như Mộng hai mắt sáng ngời.
“Có thể nói như vậy, nhưng Huyền Giới Châu của ta không giống Tiểu Thế Giới bình thường, nó còn có thể thôn phệ đại lục, lớn mạnh bản thân, hơn nữa có thể chứa thiên pháp tắc cùng năng lượng những đại lục kia...”
Dương Khai còn chưa dứt lời, Ngọc Như Mộng liền thần sắc trì trệ: “Tiểu Thế Giới kia có thể dung hợp Ma vực các đại lục?”
Rốt cuộc là Ma Thánh, phản ứng vô cùng nhanh chóng, Dương Khai chỉ dăm ba câu, nàng liền đã minh bạch ý định của Dương Khai.
“Đúng vậy, có thể dung hợp, hơn nữa dung hợp càng nhiều, pháp tắc bên trong càng kiên cố.”
Ngọc Như Mộng nghiêm nghị nói: “Ngươi muốn thôn phệ toàn bộ Ma vực, Biến nó thành một Ma vực mới!”
“Phải!” Dương Khai trọng trọng gật đầu, “Khi ta chữa trị giữ gìn giới môn, đã tìm được những đại lục biến mất kia, hơn nữa đem chúng toàn bộ đều cắn nuốt, ta còn cắn nuốt một khối Thiên Võ Đại Lục trên địa bàn Bắc Ly Mạch, sự thật chứng minh, biện pháp này có thể thực hiện.”
Nghe vậy, Ngọc Như Mộng biểu lộ cổ quái nói: “Ngươi cắn nuốt Thiên Võ Đại Lục? Chuyện khi nào?”
Dương Khai nhếch miệng cười cười: “Trước khi quay về.”
“Bắc Ly Mạch cũng không có tìm ngươi liều mạng sao?” Ngọc Như Mộng vẻ mặt kinh ngạc.
Theo nàng biết, Bắc Ly Mạch cũng không phải là người dễ nói chuyện, Dương Khai làm xằng làm bậy trên bàn của nàng như vậy, có thể còn sống trở về quả thực là kỳ tích. Đứng trên lập trường của Bắc Ly Mạch, Ngọc Như Mộng tuyệt đối muốn đem Dương Khai bầm thây vạn đoạn.
“Ha ha!” Dương Khai cười lớn một tiếng: “Bắc Ly Mạch, sau này ta sẽ nói cho ngươi, ta trước tiên là nói về kế hoạch của ta...”
Ngọc Như Mộng cười khổ nói: “Kế hoạch của ngươi ta hiểu được, nhưng trên cơ bản lại không thể thực hiện được.”
“Vì sao?” Dương Khai khẽ giật mình.
“Ta bên này thì tự nhiên sẽ giúp ngươi, nhưng các Ma Thánh khác chắc chắn sẽ không thể đơn giản tin ngươi, cho ngươi toàn bộ địa bàn của bọn hắn mà thôn phệ.” Ngọc Như Mộng nhìn hắn nói: “Huống chi, ngươi là chủ nhân Huyền Giới Châu kia, Huyền Giới Châu cắn nuốt các đại lục, trở thành một Ma vực mới, đây chẳng phải là nói tồn vong của các Ma Thánh thậm chí toàn bộ Ma tộc đều phụ thuộc vào ngươi? Bọn hắn sao có thể cam tâm đem tương lai của mình giao đến trên tay ngươi?”
Nghe vậy, Dương Khai cười nói: “Điểm này ta tự nhiên đã nghĩ tới, cho nên cũng không trông cậy vào bọn hắn sẽ đơn giản mà đồng ý, ta chỉ muốn ngươi có thể đáp ứng giúp ta là được rồi, về phần các Ma Thánh khác, từ từ giải quyết không muộn.”
Ngọc Như Mộng vẫn lắc đầu nói: “Bằng lực lượng một mình ta, căn bản không bảo hộ được ngươi, ngươi kế hoạch này nếu bị bộc lộ ra... Nguy rồi!” Nói đến đây, nàng biến sắc, “Ngươi gióng trống khua chiêng trên địa bàn Bắc Ly Mạch, việc này sợ là không thể dấu diếm nữa rồi!”
“Khục...” Dương Khai nắm tay ho nhẹ, “Phu nhân, ta còn có một bí mật muốn nói cho ngươi.”
Ngọc Như Mộng ngẩn ngơ, sau đó oán trách trừng mắt liếc hắn một cái: “Nói đi, còn có bí mật gì?”
“Về Bắc Ly Mạch...”
Dương Khai vừa dứt lời, Ngọc Như Mộng liền cắn răng nói: “Nghe nói một năm trước ngươi sau khi đi liền tới Ngạo Tuyết đại lục, sau đó từ Bắc Ly Mạch mượn lấy 50 vạn Ngạo Tuyết băng vệ? Nàng còn phái ra Bá Nha đi theo ngươi, bảo hộ ngươi?”
“Phu nhân tin tức thật đúng là linh thông.” Dương Khai vội vàng vỗ mông ngựa.
Ngọc Như Mộng cắn răng, thanh âm càng vang lên: “Ngươi đừng nói cho ta, ngươi cùng tiện nhân kia có chỗ liên quan!”
“Có liên quan thì đúng, nhưng cũng không phải như phu nhân nghĩ.” Dương Khai tranh thủ giải thích, “Ngươi còn nhớ sau Trụ Thiên chi chiến, ta chạy trốn đến tận đẩu tận đâu, kết quả tại Vân Ảnh đại lục bị Bắc Ly Mạch chặn lại hông? Trước khi ngươi tới, ta cùng nàng đã có giằng co.”
“Chuyện phát sinh ngay trước khi ngươi đến...” Dương Khai biết rõ hiểu lầm này mà không giải thích rõ, hậu viện chắc phải nổi lửa, nào dám có chỗ lãnh đạm, vội vàng đem chuyện xảy ra lúc ấy nói một lần...