Vẻ mặt hai vị Thần Du Cảnh của Hoắc gia càng thêm xấu hổ, định bụng giải thích cùng với thiếu gia rằng không phải hai người họ không giấu kỹ, nhưng lại không thể nói nên lời.
- Thế thì bổn thiếu gia xong rồi, thật sự chết không có chỗ chôn rồi, không còn cách nào xoay chuyển trời đất rồi.
Hoắc Tinh Thần ai oán thở dài, không ngừng lắc đầu.
- Đã xảy ra chuyện gì rồi?
Hai tên cường giả thất sắc, bọn đi theo Hoắc Tinh Thần nhiều năm như thế còn chưa từng nghe thấy y nói câu này nghiêm trọng như thế, giờ nghe được thế còn tưởng Hoắc Tinh Thần bị làm sao, sao lại không lo lắng được?
- Thiếu gia ta mà trần truồng lượn mười vòng trong Chiến Thành, không phải ta sẽ chết chắc sao?
Hoắc Tinh Thần đột nhiên giận dữ nói.
Sắc mặt hai cường giả đột nhiên trở nên vô cùng cổ quái, vị thiếu gia này nhà mình cho dù là ăn uống, chơi gái, bài bạc đều thuần thục, từ bé tới giờ chưa từng bị trường hợp như thế.
Liếc nhau, hai người dường như hình dung ra cảnh Hoắc Tinh Thần lột mông chạy vòng vòng trong Chiến thành, làm cho đám nữ nhân hét chói tai đó.
Cũng không biết tại sao đều thiếu chút nữa là bật cười ra miệng.
Tên hỗn đãn Dương Khai kia rõ ràng là lên kế hoạch từ trước, buồn cười là mình còn cho rằng hắn không có sức phản kháng, không ngờ lại tham một con Kim Vũ Ưng mà đồng ý đánh cuộc cùng hắn ta.
Hai vị cường giả Hoắc gia này có lẽ cũng đoán trước được nếu chuyện này mà truyền tới Hoắc gia thì Hoắc Chính lão gia tử chắc tức tới hộc máu mà chết mất.
- Có diệu kế gì giúp bổn thiếu gia tránh thoát kiếp này không? Nói ta nghe xem?
Hoắc Tinh Thần bỗng đi sang một bên, không hề hình tượng ngồi trên một tảng đá lớn, liếc hai kẻ kia hỏi.
Hai tên cường giả liếc nhau, một tên trong đó ho nhẹ một tiếng, nói:
- Thiếu gia, ta thấy công tử Dương Khai kia cũng không phải thật sự muốn người trần truồng chạy mười vòng trong Chiến thành. Thiếu gia hạ thấp coi hắn như một đồng minh, sao hắn lại không nể mặt thiếu gia chứ. Hắn sẽ nể tình thiếu gia, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.
- Phóng thí!
Hoắc Tinh Thần quát một tiếng:
- Tuy rằng bản thiếu gia biết hắn không lây, nhưng tính tình tên này ra sao ta cũng biết khá rõ. Tên hỗn đản này lòng lang dạ sói, ác nghiệt vô tình, còn khó ứng phó hơn cả bản thiếu gia ta. Ta nghĩ nếu thật sự, hắn nhất định bắt ta chjay mười vòng, không chừng giờ còn đang tìm ta rồi.
Vừa nói, vừa nghiến răng nghiến lợi:
- Tên hỗn đản này thực lực không tầm thường, nếu không thì bản thiếu gia đã thẳng tay đập chết gã xả hận rồi.
Hoắc Chính sợ nhi tử mình tùy ý làm bậy, không để cho hắn quyền điều động lực lượng nào. Nhưng nếu có hai vị cường giả này ở bên làm thuyết khách, không chừng thật sự có thể điều động nhân lực cùng vật tư đi.
- Được rồi, về nhà đi, trước khi trời sáng phải làm xong, đỡ tên kia nói bản thiếu gia lật lọng, không giữ lời hứa.
Hoắc Tinh Thần khoanh hai tay vào nhau, nghênh ngang bước đi, hai tên cường giả Thần Du Cảnh nhắm mắt đi theo.
Lúc không ai nhìn thấy, vẻ mặt Hoắc Tinh Thần bỗng trở nên ngưng trọng, không còn phóng đáng bất kỵ như trước.
Trận chiến tối nay làm cho ai ai cũng ngạc nhiên thực lực của hai tên Huyết tùy tùng, bản thân y cũng bị thu hút. Ai cũng không kịp hểu sao hai tên Huyết tùy tùng đó vừa một ngày đã có thể khôi phục được lại cảnh giới cao nhất.
Nhưng y thật không nghĩ otiws Dương Khai lại có thể dễ dàng bảo vệ được phủ đệ của mình, còn làm cho mình chạy ở bên ngoài một vòng.
Tên tiểu công tử Dương gia này quả nhiên là thú vị.
Không chỉ có hắn, đám con cháu Dương gia này đều không dễ chọc vào.
Vốn hắn chỉ định vui đùa chút để giết thời gian trong cuộc chiến tranh chấp này, nhưng hiện tại bỗng nhiên lại mong đợi cuộc chiến này sẽ kết thúc ra sao. Y muốn xem Dương Khai kia thắng hay bại.
Hoắc Tinh Thần thì thôi, coi như là công tử ăn không ngồi rồi, không biết trời cao đất rộng cũng chẳng trách, mà vì sao nay cả Thu Ức Mộng cũng cam tâm tình nguyện rời gia tộc đi giúp Dương Khai chứ?
Dương Khai nhíu nhíu mày, không nhanh không chậm thi triển quyền cước.
Hôm nay sẽ có người tìm tới gia nhập, nhất định là vì tin tức đêm qua truyền ra ngoài, tuy rằng lúc ban ngày đã có không ít thế lực đều nhận làm đồng minh ở trước Trung Đô Chính nam môn, nhưng càng nhiều thế lực khác đều đang âm thầm quan sát, chỉ chờ biểu hiện của các vị công tử trong đêm qua rồi mới tính.