Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 4597: Càng đánh càng mạnh



Nơi nào đó trong hư không, mắt thấy chư vị lục phẩm Thiên Kiếm minh có ý trốn chạy, Loan Bạch Phượng lập tức truyền âm Mao Triết một tiếng. 

Tam đại sơn chủ vốn chuẩn bị đi giúp đỡ Nguyệt Hà làm thịt nữ tử lục phẩm tên Tử Yên, được Loan Bạch Phượng truyền âm liền cải biến phương hướng, phi theo nàng. 

Một lát sau, Loan Bạch Phượng lui ra khỏi chiến trường, tam đại sơn chủ liên thủ kịch chiến đối thủ của nàng— Thất Huyền Thiên Quân! 

Thất Huyền Thiên Quân vốn là cường giả lục phẩm thế hệ trước của Thiên Kiếm minh, vì trùng kích thất phẩm mà quanh năm bế quan tu hành, cho dù là đại đa số đệ tử Thiên Kiếm minh cũng không biết nhà mình thế mà còn có một vị lão tổ tông như thế, chỉ có số ít một chút cao tầng biết được sự tồn tại của người nọ. 

Ngoại trừ Thất Huyền Thiên Quân, Thiên Kiếm minh còn có một vị 

Đan Dương Thiên Quân cũng là lục phẩm. 

Tả Quyền Huy mang theo thất phẩm chi uy, cưỡng ép tiếp nhận Thiên Kiếm minh, đương nhiên sẽ không để hai vị lão tổ tông Thiên Kiếm minh này tiếp tục tiêu dao tự tại, cho nên Thất Huyền Thiên Quân cùng Đan Dương Thiên Quân không thể không xuất quan. 

Vốn là Thất Huyền Thiên Quân đối chiến Loan Bạch Phượng, tuy là vì nữ tử này thủ đoạn quỷ mị khó lường mà cảm thấy chấn kinh, nhưng nói thế nào còn có thể thoáng chiếm cứ chút thượng phong. 

Hắn thậm chí còn có lòng dạ thanh thản đến hỏi xem vì sao Loan Bạch Phượng lại phản bội Tả Quyền Huy, đầu phục Hư Không Địa. 

Mà bây giờ, Loan Bạch Phượng rời đi, đổi thành ba người Mao Triết Cảnh Thanh cùng Chu Nhã, Thất Huyền Thiên Quân lập tức không ngừng kêu khổ, lấy một địch ba, tất cả mọi người đều là lục phẩm, chớ nói chống lại, chính là trốn chạy cũng khó, bản thân Mao Triết đã có tu vi tương đương hắn, cơ bản đều đã đến lục phẩm đỉnh phong chi cảnh, còn Cảnh Thanh cùng Chu Nhã mặc dù kém một chút, nhưng cũng không kém nhiều lắm. 

Hôm nay sợ là dữ nhiều lành ít! Trừ phi Tả Quyền Huy có thể win! Thất Huyền Thiên Quân vừa nỗ lực ứng phó tam đại sơn chủ, vừa âm thầm cầu nguyện.

Một bên khác, Loan Bạch Phượng thoát khỏi đối thủ, liền du tẩu các nơi chiến trường, đánh ra từng đạo trận bài, đại trận phong tồn trong đó trong nháy mắt được kích phát. 

Trận bài trong tay nàng số lượng không ít, đã bao hàm các loại hình, có điều bởi vì song phương giao chiến có người một nhà, cho nên Loan Bạch Phượng lựa chọn đánh ra cơ bản đều là khốn trận hoặc là huyễn trận, loại trận pháp không lực sát thương. 

Kích phát những trận bài này mặc dù không thể trợ giúp phe mình giết địch hay đả thương địch thủ, thậm chí có khả năng quấy nhiễu cả người một nhà, nhưng lại có thể tạm thời vây địch nhân ở nguyên địa, không thể động đậy, tạm thời trở ngại địch nhân trốn chạy. 

Một lát sau, trong hư không 7~8 chỗ đại trận thành hình, không thấy rõ tình hình trong đại trận, nhưng lại co ́thể tinh tường cảm giác được động tĩnh năng lượng va chạm bên trong, hiển nhiên là song phương đang kịch liệt giao thủ. 

Làm xong những thứ này, Loan Bạch Phượng mới tranh thủ nhìn thoáng qua chiến trường của Dương Khai cùng Tả Quyền Huy, chỉ thấy bên kia hai người liên tiếp giao thoa, thần thông bí thuật không ngừng nở rộ, Dương Khai mặc dù ở vào thế hạ phong, vẫn còn có thể kiên trì.

Lúc này Loan Bạch Phượng mới yên lòng xông vào trong trận pháp trước mắt, hiệp trợ đồng bạn giết địch. 

Lục phẩm Khai Thiên từng người tự chiến, Thiên Kiếm minh thế cục bất lợi, dưới lục phẩm Khai Thiên càng là đồ sát nghiêng về một bên, Thiên Kiếm minh vốn còn lại ba bốn trăm Khai Thiên cảnh sau một lần tam đại sơn chủ quét qua, tổn thương to lớn, bây giờ chỉ còn lại chừng phân nửa. 

Hơn ngàn Khai Thiên cảnh Hư Không Địa tạo thành một vòng vây cực lớn, vây tất cả võ giả Thiên Kiếm minh vào trong, làm gì chắc đó, từng bước tiến lên, mà theo vòng vây không ngừng thu nhỏ, võ giả Thiên Kiếm minh tổn thương càng nghiêm trọng. 

Thần thông bí thuật lấp lóe quang mang, thỉnh thoảng lại có võ giả Thiên Kiếm minh bị đánh bạo thể, chết ngay tại chỗ. 

Chênh lệch trên nhân số quá lớn, Thiên Kiếm minh hết cách xoay chuyển! 

Sau chiến dịch này, thế lực nhị đẳng đỉnh tiêm huy hoàng vô số năm này chắc chắn không tồn tại ở thế gian nữa. 

Một chỗ khác, Dương Khai cùng Tả Quyền Huy kịch liệt giao phong, cấp độ tranh đấu này đã thuộc về thượng phẩm Khai Thiên, mỗi một lần giao phong đều khiến hư không vỡ nát, càn khôn điên đảo, nơi

chiến trường của hai người, phương viên trăm vạn dặm, thiên địa vĩ lực không ngừng va chạm,hư không như vỡ vụn như tấm gương nát, vết nứt lít nha lít nhít. 

Nhất là nơi Thiên Kiếm cung bạo liệt, nơi đó vốn xuất hiện một lỗ đen, nếu không ngoại lực can thiệp, lỗ đen này vốn sẽ được thiên địa pháp tắc chữa trị, từ từ lấp đầy, nhưng mà chịu ảnh hưởng từ hai người kịch đấu, lỗ đen này chẳng những không dấu hiệu lấp đầy, ngược lại càng lớn ra rất nhiều. 

Trên tràng diện y nguyên rơi vào hạ phong, dù sao Tả Quyền Huy cũng là thất phẩm lâu năm, không phải dễ dàng vượt qua như vậy, nhưng Dương Khai có tự tin, bằng thực lực hiện nay của Tả Quyền Huy, muốn giết mình, khó như lên trời! 

Mà lại. . . Hắn có thể cảm giác được, theo thời gian trôi qua, thực lực bản thân càng ngày càng mạnh! 

Bây giờ hắn đang mượn lực lượng Tinh Giới, cho nên lực lượng mạnh yếu có quan hệ trực tiếp với nội tình của Tinh Giới. 

Trước đây chư vị Đại Đế nhập Tinh Giới, để hắn có thể mượn lực đột phá tới tu vi thất phẩm, trong nháy mắt đánh nổ Thiên Kiếm cung, võ giả Thiên Kiếm minh tử thương vô số. 

Phải biết thiên địa vĩ lực tiêu tán ra từ mỗi một Khai Thiên cảnh chết

đi đều sẽ trở thành dinh dưỡng trưởng thành cho Thế Giới Thụ, sau đó nó trả lại cho Tinh Giới, tăng cường nội tình Tinh Giới. 

Khai Thiên cảnh chết càng nhiều, năng lượng Thế Giới Thụ trả lại càng khổng lồ, nội tình Tinh Giới càng mạnh. 

Dựa lưng vào Tinh Giới, hắn có liên tục không ngừng lực lượng có thể sử dụng, trừ phi Tinh Giới sụp đổ, thiên địa băng diệt. 

Tả Quyền Huy hiển nhiên cũng đã nhận ra điểm này, ban đầu giao phong, thực lực của Dương Khai rõ ràng yếu hơn hắn rất nhiều, nhưng theo thời gian trôi qua, thực lực Dương Khai lại càng ngày càng mạnh, ẩn ẩn có xu thế ngang hàng hắn. 

Va chạm thiên địa vĩ lực có thể thể hiện rõ điểm này. Tả Quyền Huy một trái tim từ từ chìm vào đáy cốc! 

Vốn cho rằng Thánh Linh Chúc Cửu  m không ở đây, hắn nắm chắc thắng lợi trong tay, ai ngờ lại còn có biến cố như vậy phát sinh. 

Mỗi một lần hai bên va chạm, Tả Quyền Huy cũng có thể cảm giác được Tiểu Càn Khôn chấn động, mặc dù không quá mức trở ngại, nhưng cũng nói Dương Khai đã có khả năng uy hiếp mình. 

Bây giờ thứ duy nhất khiến Tả Quyền Huy cảm thấy may mắn chính là, một thân tu vi này của Dương Khai cũng không phải là do hắn khổ tu mà đến, cho nên sử xuất lực lượng cũng không thể mượt mà

tự nhiên được. 

Cái này rất giống một đứa bé con cầm một thanh đại đao mấy chục cân, lưỡi đao cố nhiên sắc bén, nhưng hài đồng không đủ lực lượng vung vẩy. 

Nhưng mà Không Gian Pháp Tắc là thật khó chơi a! 

Dương Khai khi còn là lục phẩm, hắn còn không quá cảm thấy gì nhiều, bây giờ Dương Khai có thực lực thất phẩm Khai Thiên, Tả Quyền Huy thật sự mới cảm nhận được rõ ràng Không Gian Pháp Tắc buồn nôn. 

Dương Khai xuất quỷ nhập thần, vô tung vô ảnh, thường thường tại góc độ, thời khắc hắn không thể nào phòng bị nhất mà hiện thân, hung mãnh một thương đâm tới, thật sự quá khó chơi! 

Ngẫu nhiên hắn có thê ̉ sớm phán định vị trí Dương Khai hiện thân, đánh tới một đạo thần thông, nhưng Dương Khai lại quỷ mị biến mất…. 

Tả Quyền Huy vẻ mặt nghiêm túc, theo thực lực Dương Khai càng ngày càng mạnh, không khỏi động thoái ý. 

Không thể không nói, hắn đến cùng vẫn đã xem thường Hư Không Địa chi chủ nafy, cũng đúng như hắn nói, là địch của hắn tại chỗ đại vực này là một lựa chọn hết sức sai lầm.

Thế nhưng không ở chỗ này, lại có thể ở đâu? Chẳng lẽ Hư Không vực sao? Nơi đó có hai tôn Thánh Linh tọa trấn, đối với hắn càng thêm bất lợi. 

Huống chi, chiêu Nhật Nguyệt Thần Luân kia Dương Khai một mực không xuất thủ, đây chính là thần thông có thể đả thương mình, uy năng to lớn. 

Đại thế đã mất! Nơi đây không nên ở lâu, chỉ có thể tạm thời rút lui, mưu đồ tính toán lâu dài. 

Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng muốn bỏ chạy trước mắt một người tinh thông Không Gian Pháp Tắc làm sao mà gian nan? Lực lượng phong thiên tỏa địa kia làm cho hư không trở nên sền sệt, đặt mình vào trong đó, như lâm vào như vũng bùn. 

Đổi lại bất kỳ một thất phẩm nào ở đây, cho dù tu vi cao hơn mình rất nhiều, Tả Quyền Huy cũng chắc chắn có thể bỏ chạy, nhưng đối mặt Dương Khai, hắn thật lại không có tự tin kia. 

Lại là một đạo khí tức Tiểu Càn Khôn sụp đổ truyền ra, thiên địa vĩ lực cuồng bạo tản ra, là Thất Huyền Thiên Quân dưới sự vây công của tam đại sơn chủ mà bỏ mình bại vong. 

Sắc mặt Tả Quyền Huy càng âm trầm. 

Lục phẩm Khai Thiên dưới tay liên tiếp vẫn lạc, cục diện sẽ chỉ như

quả cầu tuyết lăn, mà một khi những lục phẩm Khai Thiên Hư Không Địa rút tay ra ngoài, liên hợp Dương Khai, mình sẽ dữ nhiều lành ít. 

Không dám tiếp tục do dự, Tả Quyền Huy quay đầu nhìn lại lỗ đen kia, việc đã đến nước này, cũng chỉ có thể đi nước cờ hiểm. 

Vô tình hay cố ý chuyển di đến lỗ đen kia, Dương Khai như ảnh đi theo, Thương Long Thương hóa thành đầy trời thương ảnh, phát tiết thiên địa vĩ lực. 

Dư ba từ hai người tranh đấu, để lỗ đen kia càng mở rộng ra, hư vô Hỗn Độn chi khí truyền ra từ trong lỗ đen cũng dần nồng đậm hơn rất nhiều. 

"Tả Quyền Huy, hôm nay ngươi nhất định phải chết!" Dương Khai quát chói tai, chỉ cảm thấy lực lượng trong cơ thể mình liên tục tăng lên, trong chớp nhoáng này lại đề cao lên rất nhiều, ẩn ẩn có thể ngang hàng Tả Quyền Huy, không do dự nữa, một tiếng Kim Ô đề minh vọng lên, đại nhật nhảy ra, hư không sáng như ban ngày. 

Kim Ô Chú Nhật! 

Trong nháy mắt này, Tả Quyền Huy dường như có chút ngưng trệ, Dương Khai thấy thế hai mắt tỏa sáng, không chút do dự sử xuất đại nhật đặt trên mũi thương, đâm thẳng tới Tả Quyền Huy. 

Dưới một thương, thiên địa vỡ nát, Tả Quyền Huy phá toái.

Đại nhật nổ tung, Dương Khai ẩn ẩn cảm tháy mình tựa như là phá vỡ thứ gì, nhưng lại suy nghĩ không thấu, không kịp nghĩ nhiều, một ánh kiếm mang đã chém xuống đầu. 

Vội vã nhấc thương ngăn trở, lực lượng cuồng bạo bao phủ bản thân, Dương Khai bay ngược ra dặm xa.