Chẳng qua Dương Khai dựa vào lí lẽ biện luận giữ lại được quyền quản lý Tinh Thị của Lăng Tiêu vực.
Quản lý một tòa Tinh Thị to lớn như vậy rất mệt nhọc phí sức ,tất nhiên là cũng có chỗ tốt không nhỏ.
Có quyền lực trong tay, Lăng Tiêu cung ít nhất có thể độc chiếm nửa thành ích lợi của Tinh Thị . Nửa thành ích lợi nhìn như không nhiều, nhưng mà phải biết chín thành rưỡi còn lại là 108 nhà chia đều.
Nếu so sánh như vậy thì nửa thành liền rất khủng bố.
Từ Linh Công cũng đã nói, chớ có xem thường nửa thành ích lợi này, nó chưa hẳn đã kém hơn ích lợi của Tinh Thị nơi Hư Không Địa.
Nhưng là tương ứng, Dương Khai cần tại lấy Tinh Giới làm trục tâm, xây dựng không gian pháp trận thông hướng từ Tinh Thị đến nơi vực môn của Lăng Tiêu Vực để thuận tiện cho việc đi lại.
Đây cũng là lời nói trước đây của Từ Linh Công,mọi người đêù riêng phần mình lui nhường một bước.
Lăng Tiêu cung lấy đi quyền quản lý Tinh Thị, ăn một ngụm thịt mỡ lớn nhất, nhưng không gian pháp trận lại cần Dương Khai phải lao tâm lao lực.
Dương Khai rầu rĩ nói: "Xây dựng không gian pháp trận không có vấn đề , bình thường không gian pháp trận truyền tống không được khoảng cách quá xa bởi vì khoảng cách một khi quá xa, liền không cách nào dính liền, nhưng nếu lấy lực lượng của Tinh Giới làm dẫn dắt thì cũng đủ để cho người từ vực môn truyền tống đến trong Tinh Giới. Chẳng qua ta có một chút tương đối hiếu kỳ, bọn hắn vì sao không ở trong Lăng Tiêu vực xây dựng Càn Khôn điện? Ngược lại để cho ta xây dựng không gian pháp trận!"
Mỗi cái đại vực trên cơ bản đều có một tòa Càn Khôn điện làm nơi lui tới ,trung chuyển, nghỉ ngơi cho võ giả, nhiều khi đều có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian đi đường.
Chẳng qua là trước đây, Lăng Tiêu vực được đánh dấu trong Càn Khôn Đồ là vô danh vực ,là vùng đất biên thùy cho nên không có Càn Khôn điện.
Từ Linh Công thản nhiên nói: "Không phải là không muốn,mà là
không thể! Càn Khôn điện của các đại vực đều được xây dựng từ thời xa xưa, là đồ vật được để lại từ khi đó.Bây giờ ,người trong các đại động thiên phúc địa đều không xây dựng được Càn Khôn điện."
Dương Khai ngạc nhiên: "Còn có việc mà các động thiên phúc địa không làm được ?"
Từ Linh Công nói: "Càn Khôn điện có thể xem như phiên bản thăng cấp của không gian pháp trận , nhưng vô luận loại nào, đều cần có tạo nghệ cực kỳ cao thâm về Không Gian Pháp Tắc , không có khối kim cương này, tự nhiên ôm không được đồ sứ kia. Ngươi có khả năng không biết, bây giờ có vài chỗ đại vực, Càn Khôn điện lâu năm thiếu tu sửa, đã mất đi công hiệu, mặc dù chúng ta nghĩ trăm phương ngàn kế đi tu bổ, nhưng cũng không làm nên chuyện gì. Toàn bộ 3000 thế giới cũng không có nhiều người giỏi Không Gian Pháp Tắc, tinh thông thì lại càng thiếu."
Dương Khai như có điều suy nghĩ.
Từ Linh Công biết trước hắn đang nghĩ gì, nghiêng qua nhìn hắn một chút: "Ta biết ngươi đang suy nghĩ gì, muốn đi nghiên cứu một chút huyền bí trong Càn Khôn điện ?"
Dương Khai gật đầu: "Nếu có thể có cơ hội này vậy thì không còn gì tốt hơn." Trong Càn Khôn điện tất nhiên là chất chứa huyền bí về
Không Gian Đại Đạo, nếu hắn có thể tiến vào nơi cơ mật để lĩnh hội một hai, đối với hắn có chỗ tốt to lớn.
Từ Linh Công cười cười: "Chờ lấy đi, trước đây, ta đã đem việc này báo cáo chưởng giáo, chưởng giáo sẽ có an bài, chẳng qua ngươi không xuất thân từ động thiên phúc địa, có hay không cơ hội tiến vào Càn Khôn điện dò xét, ta cũng nói không chính xác, quyết định cuối cùng của việc này còn cần những người phía trên kia thương nghị mới được."
Dương Khai không khỏi nhíu mày: "Việc này sao phải thận trọng như vậy? Nếu có thể tu bổ lại Càn Khôn điện, đối với bất kỳ người nào đều có chỗ tốt a?"
Từ Linh Công ung dung thở dài: "3000 thế giới mà ngươi nhìn thấy, cũng không phải là toàn bộ, rất nhiều chuyện ta tạm thời không cùng ngươi nói tỉ mỉ được, chờ ngày sau ngươi đạt tới độ cao nhất định, tự nhiên sẽ biết được ngọn nguồn, bây giờ ta chỉ có thể nói cho ngươi, bí mật của Càn Khôn điện liên quan quá lớn, nếu làm không cẩn thận thì vô cùng có khả năng gây nguy hiểm cho 3000 thế giới!"
Dương Khai cảm thấy không hiểu sợ hãi, kinh ngạc nhìn nhìn chằm chằm Từ Linh Công, lại phát hiện hắn cũng không nói ngoa.
" Về không gian pháp trận, ngươi cân nhă ́c thế nào a?" Từ Linh Công thúc giục nói, "Những lão già xấu xa kia còn đang trông cậy vào ta
tới thuyết ngươi , có được hay không thì ngươi nói một câu.
Dương Khai khẽ nói: "Muốn từ chỗ vực môn truyền tống đến Tinh Giới thì pháp trận cần xây dựng tất nhiên là vô cùng to lớn, tốn hao cũng không nhỏ, Lăng Tiêu cung cùng Hư Không Địa là tiểu môn tiểu hộ, đảm đương không nổi."
Từ Linh Công cười nhạo: "Không phóng khoáng, thật muốn xây dựng được thì vật liệu cần thiết đương nhiên sẽ không để cho ngươi phải bỏ ra."
Dương Khai gật gật đầu: "Vậy còn có thể tiếp nhận, chẳng qua khoảng cách từ chỗ vực môn đến Tinh Giới quá xa,mặc dù có pháp trận nối liền, cũng phải cần lực lượng của Tinh Giới dẫn dắt, mỗi một lần sử dụng đều làm tổn thất nội tình của Tinh Giới , cho nên dù pháp trận xây dựng thành công, cũng không có khả năng không ràng buộc sử dụng, mỗi lần truyền tống Lăng Tiêu cung cần thu lấy phí tổn nhất định."
Từ Linh Công cười nhạo một tiếng: "Ngươi bây giờ có Tinh Thị của Hư Không Địa cùng Tinh Thị của Lăng Tiêu Vực làm hai nơi Tụ Bảo Bồn, lại có vật tư đầy đủ của đại vực mới làm hậu thuẫn, thế mà còn muốn đánh chủ ý lên không gian pháp trận này ."
Dương Khai cười hắc hắc: "Thịt muỗi cũng là thịt, góp gió thành bão, tích cát thành tháp, cũng không thể khinh thường, Từ công không quản lý việc nhà,không làm chủ thì làm sao mà biết củi gạo dầu muối quý."
Từ Linh Công trầm ngâm một hồi nói: "Hàng năm,ngươi đều phải cho người của các đại động thiên phúc địa chút danh ngạch miễn phí , trong danh ngạch không thu phí, ngoài danh ngạch thì thu giá ngang với người ngoài."
Dương Khai cúi đầu nghĩ nghĩ: "Có thể!"
"Xây dựng pháp trận cần tài liệu gì, chính ngươi ghi lại, quay đầu giao cho ta, ta tìm bọn hắn đòi lấy."
Dương Khai nhếch miệng cười một tiếng, từ trong ngực lấy ra một viên ngọc giản đưa tới: "Đều ở nơi này ."
Gặp hắn đã sớm chuẩn bị , Từ Linh Công nhịn không được trợn mắt trừng một cái, tiếp nhận ngọc giản xem xét, lại lật mắt khinh bỉ hắn một lần.
Mặc dù Từ Linh Công không biết xây dựng không gian pháp trận thì cụ thể phải tốn hao bao nhiêu tài liệu, nhưng ngọc giản mà Dương Khai đưa rõ ràng là có đòi hỏi thêm .
Hắn cũng không nói phá, thu hồi ngọc giản ,lách mình rời đi, hiển nhiên là đi tìm những thượng phẩm Khai Thiên kia đòi vật tư.
Từ Linh Công có hiệu suất rất cao, không đến ba ngày liền giao cho Dương Khai một cái nhẫn không gian , Dương Khai cũng không nhìn một chút liền thu vào, dứt khoát lưu loát trở về Tinh Giới một chuyến,kéo lên Loan Bạch Phượng, mang theo một đám người, đi thẳng đến vực môn.
Cũng may trước lúc hắn cùng Thiên Kiếm minh quyết chiến , để lại không ít Không Linh Châu trong Lăng Tiêu Vực,đoạn đường này cũng không cần bay qua, mượn nhờ những Không Linh Châu kia, rất nhanh liền đến chỗ vực môn .
Việc xây dựng không gian pháp trận đối với Dương Khai mà nói như là xe nhẹ đường quen, chẳng qua pháp trận xây dựng lần này hơi khác biệt, so với bất luận pháp trận nào đều to lớn, cho nên vật tư hao phí sẽ không quá ít.
Trải qua một trận bận rộn, bỏ ra thời gian gần một tháng , gần chỗ vực môn , một tòa pháp trận to lớn đã thành hình.
Dương Khai lại ngựa không dừng vó trở về Tinh Giới, tại Tinh Giới tuyển định vị trí, bố trí một tòa không gian pháp trận thứ hai hô ứng lẫn nhau với tòa ban đầu.
Tòa pháp trận này cùng toàn bộ Tinh Giới tương liên, mỗi một lần vận dụng đều sẽ mượn nhờ nội tình khổng lồ của Tinh Giới, hóa thành lực dẫn dắt , nếu không căn bản là không có cách nào cấu kết cùng tòa không gian pháp trận chỗ vực môn cách xa vạn dặm kia.
Dương Khai cùng Từ Linh Công nói, mỗi lần vận dụng pháp trận này đều sẽ tiêu hao nội tình của Tinh Giới cũng không phải là nói bậy, mà là việc xác thực.
Chẳng qua nội tình tiêu hao cũng không nhiều, có Thế Giới Thụ không ngừng trả lại, mức tiêu hao này không đáng kể.
Lại qua mười ngày, pháp trận ở Tinh Giới đã xây dựng hoàn tất.
Dương Khai lại đi Tinh Thị, tốn hao một ngày, pháp trận ở Tinh Thị cũng thành hình.
Kể từ đó, từ vực môn đến Tinh Giới, lại từ Tinh Giới đến Tinh Thị, ba khu pháp trận triệt để thành hình, hô ứng lẫn nhau, có thể vô cùng thuận tiện cho đám võ giả lui tới. Nếu không bất luận kẻ nào đi vào Lăng Tiêu vực, đều phải tốn thời gian phí sức từ vực môn bên kia một đường lao vùn vụt tới, ít nhất cũng phải tốn mười ngày nửa
tháng mới tới nơi.
Trong lúc đó Tinh Thị đã được xây dựng xong, các đại động thiên phúc địa cùng Lăng Tiêu cung đều lựa chọn mấy nhà cửa hàng ở khu vực tốt nhất để sử dụng, còn lại mảng lớn cửa hàng đang chờ người thuê.
Có không ít thương gia có ánh mắt nhạy bén đã tại hỏi thăm đủ loại công việc về Tinh Thị, hiển nhiên là chuẩn bị vào ở trong đó, chẳng qua giá đỡ quản lý của Tinh Thị còn không có dựng lên, Dương Khai cũng không để ý tới nên không biết.
Tinh Thị ở Hư Không Địa bên kia có Mặc Mi tọa trấn, Tinh Thị của Lăng Tiêu Vực còn lớn hơn tất nhiên là không thể kém.
Dương Khai cố ý tuyển chọn một vị từ trong chư vị Đại Đế của Tinh Giới để trông coi nơi này.
Các Đại Đế cũng có thể mượn thiên địa chi lực của Tinh Giới, lấy nội tình cường đại bây giờ của Tinh Giới , nếu bọn hắn mượn thiên địa chi lực thì tất nhiên bọn hắn cũng có thể phát huy ra thực lực của thất phẩm, so Dương Khai kém một chút, nhưng chênh lệch cũng chỉ là nội tình của bản thân.
Chỉ có như vậy, mới có thể trấn áp được Lăng Tiêu Tinh Thị. Dương Khai cố ý đem vị trí của Tinh Thị lựa chọn tại chỗ cách Tinh Giới
không tính quá xa , chính là vì Đại Đế trông coi Tinh Thị có cơ hội mượn lực lượng của Tinh Giới .
Dương Khai triệu tập chư vị Đại Đế tới,nói ra việc này , một đám người cùng nhau quay đầu nhìn về phía Đoạn Hồng Trần.
Hồng Trần Đại Đế cười ha ha: "Ta không vào hồng trần thì ai vào hồng trần?"
Việc này được quyết định như vậy, Hồng Trần Đại Đế đảm nhiệm Tinh Thị Đại đô đốc của Lăng Tiêu Tinh Thị, trông coi nơi này, tuy nói làm như vậy sẽ giảm bớt thời gian tu hành của hắn, nhưng chỉ cần hắn sắp xếp thời gian hợp lý, cũng sẽ chậm chễ không quá nhiều.
Ngày Tinh Thị mở cửa, các thương gia tràn vào trong đó giống như cá diếc sang sông, nối liền không dứt,bậc cửa của phủ Đại đô đốc suýt nữa bị người giẫm bằng.
Cùng lúc đó, trong một tòa thế giới ở đại vực mới .
Dương Khai cùng Ô Quảng đang ngồi đối diện nhau, mấy năm không thấy, tu vi của Ô Quảng càng thâm hậu, nguyên nhân là bởi vì hắn thôn phệ mấy vị lục phẩm Khai Thiên , một thân khí cơ hoàn toàn không có cách nào thu liễm, ma khí rất rõ ràng.
Thế giới này có dấu hiệu của sự sống, nhưng đều là những sinh linh
không có trí tuệ, thời gian được sinh ra cũng không dài, hoàn cảnh của nơi đây cũng không được khá lắm, cát bay đá chạy, bao phủ đất trời.
Nhung là Ô Quảng lại không thèm để ý chút nào, lựa chọn ở chỗ này để ở lại.
Dương Khai giương mắt nhìn hắn nói: "Về sau ngươi có tính toán gì?"
Ô Quảng cầm bầu rượu mà Dương Khai mang tới trong tay,không có chút phong phạm của cao nhân nào,nằm nghiêng trên ghế, giơ cao bầu rượu để rượu chảy vào trong miệng, hững hờ trả lời: "Trước tránh vài năm, tiêu hóa đồ vật ăn vào lại nói."
Dương Khai gật gật đầu: "Như vậy cũng tốt, hơn một trăm vị thượng phẩm Khai Thiên tề tụ Tinh Giới, nếu ngươi lộ diện vào lúc này thì tất nhiên sẽ bị người phát hiện, đến lúc đó ngươi chính là chuột chạy qua đường. Nhưng là trốn tránh mãi cũng không được, sớm muộn ngươi cũng muốn đi ra."
Ô Quảng liếc mắt nhìn một chút hắn,nói: "Yên tâm, bản tọa đã ăn những sơn hào hải vị kia, liền khó mà nuốt những thứ đồ thô ráp khác, không đến ngũ phẩm, bản tọa ăn đều không có tư vị gì, chớ đừng nói chi là sinh linh nhỏ bé trong những thế giới kia.