Trong không gian, Dương Khai lẳng lặng nhìn qua Phạm Tú Kỳ, một lát sau hắn mở miệng hỏi: "Ngươi có di ngôn gì?"
Phạm Tú Kỳ thấp thỏm lo âu, dùng sức lắc đầu, lộ vẻ cầu xin nhìn qua Dương Khai: "Đại nhân cứu ta!"
Mặc chi lực trong cơ thể hắn đã bị Dương Khai khu trừ sạch sẽ, giờ phút này hắn đã khôi phục lý trí của bản thân, nhưng lực lượng lại trở nên hỗn loạn đến cực điểm, thiên địa vĩ lực trong tiểu thế giới của hắn không bị khống chế tiêu tán mà ra, rõ ràng là tiểu thế giới có dấu hiệu muốn sụp đổ.
Đây chính là tai hoạ ngầm của mặc chi lực.
Lúc tấn thăng Khai Thiên, Phạm Tú Kỳ chỉ là tam phẩm, thành tựu cực hạn chỉ là cảnh giới ngũ phẩm. Nhưng sau khi bị mặc hóa, hắn lại từ ngũ phẩm đột phá đến lục phẩm, đây coi là một kỳ tích không lớn không nhỏ.
Nhưng thu hoạch được loại kỳ tích này lại cần trả giá thật lớn.
Nếu Phạm Tú Kỳ còn là mặc đồ, thì hắn vẫn có thể khống chế lực lượng lục phẩm, nhưng sau khi mặc chi lực bị xua tan, sửa đổi tận gốc, tiểu thế giới không có mặc chi lực chèo chống, cảnh giới lục phẩm đã vượt ra khỏi cực hạn mà bản thân hắn có thể tiếp nhận.
Bởi vậy đưa đến kết quả chính là tiểu thế giới bất ổn, có dấu hiệu sụp đổ.
Cảnh giới lục phẩm không phải là cảnh giới mà hắn có thể khống chế.
Dương Khai chậm rãi lắc đầu: "Thật có lỗi, ta bất lực."
Phạm Tú Kỳ lộ vẻ tuyệt vọng, ba động thế giới vĩ lực trên người càng thêm hỗn loạn, hắn đại khái cũng biết hôm nay vô luận như thế nào mình cũng chạy không thoát một kiếp này, không khỏi bi phẫn ngửa mặt lên trời gào thét.
Trong tiếng hô, tiểu thế giới sụp đổ, thiên địa vĩ lực tiêu tán, phản phệ bản thân, máu tươi nở rộ như hoa hồng, cả người Phạm Tú Kỳ nổ tung thành một đoàn mưa máu.
Dương Khai khẽ thở dài một tiếng, lách mình trở lại trên lâu thuyền.
Loan Bạch Phượng hẳn là đã đoán được, thấy Dương Khai trở về, vội vàng ném ánh mắt hỏi thăm tới.
Dương Khai lắc đầu: "Chết rồi."
Loan Bạch Phượng nhất thời không nói gì.
"Có bao nhiêu người?" Dương Khai hỏi.
Loan Bạch Phượng biết hắn đang hỏi cái gì, suy nghĩ một chút rồi nói: "Số lượng không nhiều, chỉ có hơn 20 người."
"Đem bọn hắn đều mang ra đi." Dương Khai phân phó nói.
Loan Bạch Phượng đáp lại một tiếng, quay người đem hơn 20 vị thủ hạ mượn nhờ mặc chi lực đột phá gông cùm xiềng xích Khai Thiên cảnh tìm được, an trí ở một bên.
Những ngày tiếp theo Dương Khai một khắc cũng không thể thanh nhàn, từng người mặc đồ bị hắn hoàn toàn tịnh hóa, mỗi tịnh hóa một người, Dương Khai đều sẽ cẩn thận kiểm tra tiểu thế giới của bọn hắn, xác định không có vấn đề gì.
Cuối cùng , lúc đến lượt hơn 20 người kia, Dương Khai hơi lúng túng một chút.
Có vết xe đổ của Phạm Tú Kỳ, Dương Khai không cần ra tay cũng có thể tưởng tượng được kết cục của những người này sau khi bị tịnh hóa, nhưng hắn không ra tay lại không được, bọn hắn bị mặc chi lực nhuộm đẫm, đã biến thành mặc đồ, nếu bỏ mặc bọn hắn thì sớm muộn gì bọn hắn cũng sẽ trở thành tai hoạ ngầm của vũ trụ mênh
mông này.
Sau khi suy nghĩ, Dương Khai quyết định đi tìm Hoàng đại ca và Lam đại tỷ xin giúp đỡ.
Có lẽ hai vị này sẽ có một ít biện pháp.
Bây giờ dưới trướng bọn hắn đều có 16 vị đại tướng thất phẩm bát phẩm, mỗi ngày bọn hắn đều thảo phạt lẫn nhau quên cả trời đất, Dương Khai rất nhẹ nhàng tìm được Hoàng đại ca đang đốc quân tại hậu phương của một mảnh chiến trường.
Chiến sự phía trước cháy bỏng, Hoàng đại ca lại không quan tâm chút nào, trước kia, lúc thống soái Tiểu Thạch tộc, bọn hắn đều phải tự thân làm mọi chuyện, bây giờ có các cường giả của động thiên phúc địa hỗ trợ, bọn hắn trở nên nhàn nhã rất nhiều.
ThấyDương Khai tìm đến, Hoàng đại ca chỉ nhìn hắn một chút, rồi lại nghiêm túc nghe một vị thất phẩm Khai Thiên báo cáo chiến sự phía trước, hắn vừa gật đầu, vừa ra lệnh, hiển thị rõ rằng phong phạm của thống soái.
Chờ Hoàng đại ca bận bịu xong, Dương Khai đang chuẩn bị mở miệng, nhưng lại bị Hoàng Đại Ca trực tiếp đánh gãy: "Cứu không được, giết hết đi, bớt việc."
Một đống lời nói giấu ở trong bụng, khiến Dương Khai rất khó chịu.
Hắn lại đi chỗ Lam đại tỷ một chuyến, cũng đạt được đáp án như vậy.
Trả lời như vậy cũng không phải là qua loa, nếu hai vị này thật sự có thủ đoạn gì thì bọn hắn chắc hẳn cũng sẽ không che giấu, ngay cả bọn hắn cũng không có cách nào thì thật sự chính là không có biện pháp.
Nhưng Dương Khai cũng không hết hy vọng, hắn trở lại trên lâu thuyền, tịnh hóa cho hơn hai mươi người kia.
Nhưng kết quả lại cực kỳ bi thương.
Giống như tình huống của Phạm Tú Kỳ, sau khi được tịnh hóa, những người này đều bởi vì tiểu thế giới sụp đổ mà chết.
Bọn người Loan Bạch Phượng âu sầu trong lòng, âm thầm may mắn lúc bọn hắn bị mặc chi lực mặc hóa, bọn hắn không đi đột phá cực hạn, nếu không thì bây giờ bọn hắn nhất định là có kết quả giống đám người kia.
Mấy ngàn mặc đồ đã khôi phục lý trí, mỗi một người đều là Dương Khai tự tay cứu trở về, cho nên đối với hắn mang ơn đến cực điểm.
Dương Khai vì thế mà tiêu hao số lượng không ít hoàng tinh và lam tinh, nhưng so với thu hoạch ban đầu của hắn ở nơi này thì không tính là gì, dù sao những mặc đồ này cũng đều có tu vi không cao.
Tịnh hóa một vị mặc đồ tam phẩm, cũng chỉ cần dùng đến một phần hoàng tinh tam phẩm và lam tinh tam phẩm mà thôi.
Có thể nói Dương Khai tốn hao rất ít.
Ở trong Hỗn Loạn Tử Vực chậm trễ mấy tháng, Dương Khai vẫn luôn quan tâm tình huống ở Hắc Vực, không biết tên Mặc tộc ở đó bị xử lý như thế nào, lúc này hắn hướng Hoàng đại ca và Lam đại tỷ chào từ biệt.
"Ngươi muốn rời đi rồi?" Lam đại tỷ kinh ngạc nhìn qua hắn.
Dương Khai gật gật đầu: "Bên ngoài còn có một số chuyện cần xử lý, ta không thể ở đây lâu, ngày sau rảnh rỗi ta lại tới thăm hỏi hai vị."
Lam đại tỷ gật đầu nói: "Vậy thì đi thôi, nhìn ngươi cũng không giống người đoản mạng, về sau có rảnh rỗi thì lại tới là được."
Lục Mộc Thần Quân đứng sau lưng Hoàng đại ca hướng Dương Khai nháy mắt.
Dương Khai ngầm hiểu, đáp lại một ánh mắt an tâm chớ vội, rồi mở miệng nói: " Trước khi rời đi, tiểu đệ còn có một yêu cầu quá đáng."
"Cái gì?" Hoàng đại ca hỏi.
Dương Khai ôm quyền nói: "Tiểu đệ khẩn cầu hai vị rời núi một chuyến, diệt trừ tên Mặc tộc bị cầm tù ở Hắc Vực!"
Đây cũng là việc mà Dương Khai, Lục Mộc Thần Quân và Đại Dịch Thần Quân đã sớm thương nghị tốt ,nếu có thể mời được hai vị này rời núi, thì tên Mặc tộc trong Hắc Vực kia không còn là vấn đề nan giải gì.
Vì thế, những ngày này, Lục Mộc Thần Quân và Đại Dịch Thần Quân đều lải nhải chuyện Mặc tộc bên tai Hoàng đại ca và Lam đại tỷ, chính là vì làm nền cho thỉnh cầu hôm nay của Dương Khai.
Hoàng đại ca nghe vậy lắc đầu nói: "Làm không được." Lam đại tỷ cũng mở miệng nói: "Việc này sợ là không được." Dương Khai rất không hiểu: "Vì sao?"
"Làm không được chính là làm không được, nào có nhiều vì sao như vậy." Hoàng đại ca có vẻ hơi không kiên nhẫn.
Lam đại tỷ giải thích một chút: " Thể lượng của thế giới bên ngoài không đủ dung nạp sự hiện hữu của chúng ta, nếu chúng ta rời đi nơi đây thì những nơi chúng ta đi qua sẽ bị hủy diệt, ngươi xác định các ngươi có thể tiếp nhận kết quả như vậy sao?"
Dương Khai ngạc nhiên, bỗng nhiên nhớ lại lần đầu tiên chính mình tới Hỗn Loạn Tử Vực, nhìn thấy hai con quái vật khổng lồ đang va chạm, một lần va chạm kia, toàn bộ Hỗn Loạn Tử Vực đều đang run rẩy.
Mặc dù Hoàng đại ca và Lam đại tỷ nhìn như hai đứa bé, cả người vô hại, nhưng đây cũng không phải là bản thể của bọn hắn.
Bản thể của bọn hắn có sức hủy diệt rất lớn.
Trong Hỗn Loạn Tử Vực khắp nơi đều là hư vô, bọn hắn có thể ở lại chỗ này, nhưng nếu là để bản thể của hai người bọn hắn rời đi Hỗn Loạn Tử Vực, tiến về phía đại vực bên ngoài, thì hậu quả kia nhất định là rất nghiêm trọng.
Dương Khai lập tức hiểu ra là chính mình đem chuyện này nghĩ quá đơn giản, trước đó hắn đã cân nhắc qua tình huống Hoàng đại ca và Lam đại tỷ sẽ từ chối, nhưng lại không cân nhắc qua, bản thể của hai người không có cách nào tuỳ tiện rời đi Hỗn Loạn Tử Vực.
"Chẳng qua. . ." Lam đại tỷ dùng tay nhỏ chỉ bờ môi, như có điều suy nghĩ nói: " Nếu các ngươi có thể đem tên Mặc tộc kia dẫn tới nơi này thì chúng ta vẫn là có thể ra tay giúp đỡ đánh giết!"
Dương Khai ngẩng đầu hướng Lục Mộc và Đại Dịch nhìn lại. Lục Mộc lắc đầu nói: "Mạo hiểm quá lớn!"
Tên mặc tộc kia bị cầm tù tại dải đất trung tâm Hắc Vực, bị đại trận siêu cấp do vô số quáng tinh và trận pháp ở Hắc Vực tạo thành giam cầm, nếu thật muốn đem hắn dẫn tới Hỗn Loạn Tử Vực, vậy thì phải trước tiên phá vỡ đại trận siêu cấp, rồi dẫn hắn vượt qua vô số đại
vực tới đây.
Trong quá trình này , có quá nhiều biến cố khó mà khống chế, mặc chi lực rất quỷ quyệt khó chơi, những đại vực mà tên Mặc tộc kia đi qua nhất định sẽ rất hung hiểm, đến lúc đó không biết muốn chết bao nhiêu người.
"Vậy thì chúng ta không có biện pháp." Lam đại tỷ nhún nhún vai, lộ vẻ thương mà không giúp gì được.
"Không sao, động thiên phúc địa đã truyền thừa nhiều năm như vậy, ta cũng không tin còn không thu thập được một tên Mặc tộc!" Lục Mộc trấn an nói.
Hoàng đại ca nhìn Dương Khai một chút, đề điểm nói: "Dùng tốt lực lượng trong tay ngươi, đối phó với Mặc tộc là không thành vấn đề!"
Dương Khai lập tức hiểu ra, vui vẻ ôm quyền: "Đa tạ đại ca."
Hắn vừa chuyển động ý nghĩ, nói: "Hai vị có thể đánh xuống lạc ấn cho Lục Mộc tiền bối và Đại Dịch tiền bối hay không, kể từ đó, bọn hắn cũng có thể lợi dụng lực lượng của hai vị tới đối phó Mặc tộc."
Lục Mộc lập tức hướng Dương Khai nháy mắt ra hiệu, giống như đang nói tiểu tử rất trượng nghĩa.
Mặc dù hắn không biết Dương Khai đang nói cái gì, nhưng khẳng định là không phải chuyện gì xấu.
Hoàng đại ca mở miệng nói: " Dù sao ngươi cũng là Thánh Linh, hơi có chung nguồn gốc với chúng ta, cho nên ngươi có thể lợi dụng lực lượng của chúng ta, bọn hắn không phải, cho nên không được, coi như đánh xuống lạc ấn, bọn hắn cũng không có cách nào thôi động lực lượng của chúng ta."
Dương Khai không biết ở trong đó lại còn có mối liên hệ này, nghe vậy cũng chỉ có thể coi như thôi.
Hắn hạ quyết tâm trong lòng, phải đi tổ địa một chuyến, đem bọn người Tô Nhan mang đến đây, để Hoàng đại ca và Lam đại tỷ đánh xuống lạc ấn.
Bỗng nhiên Hoàng đại ca kịp phản ứng, quay đầu hướng Lục Mộc nhìn lại: "Các ngươi cũng muốn đi?"
Lục Mộc tiến lên một bước, ôm quyền nói: "Chúng ta phải gánh vác trách nhiệm, thực sự là không tiện dừng lại ở chỗ này quá lâu."
Hoàng đại ca lập tức trợn tròn mắt: "Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?"
Trong khoảng thời gian này, cùng bọn người Lục Mộc hợp tác khiến bọn hắn bớt đi không biết bao nhiêu chuyện phiền phức, nếu tướng lĩnh dưới trướng đều chạy hết, thì bọn hắn không phải lại là như trước kia sao, chỉ huy Tiểu Thạch tộc rất hao tâm tổn sức?
Lam đại tỷ càng là nói thẳng: "Các ngươi không được đi, nếu muốn đi cũng được, người chết có thể rời đi, người sống nhất định phải ở lại!"
Lục Mộc Thần Quân và Đại Dịch Thần Quân lập tức toát mồ hôi lạnh khắp người, vội vàng hướng Dương Khai ném ánh mắt cầu trợ, nếu bọn hắn thật sự bị vây ở chỗ này, vậy thì coi như xong.
Dương Khai cũng đau đầu, hai vị này đều không dễ chọc, mặc dù cho tới nay bọn hắn đều biểu hiện rất bình thản thân thiết, nhưng nếu là thật chọc giận bọn hắn, thì ai cũng không nói chắc được sẽ phát sinh chuyện gì.
Bỗng nhiên, Dương Khai nghĩ ra một biện pháp, mở miệng nói: "Hai vị chờ một lát!"
Nói xong, hắn lách mình biến mất không thấy gì nữa.