"Đúng vậy a." Dương Khai thổn thức một tiếng, "Năm đó ta gieo sợi rễ kia xuống, bản đích chỉ là muốn bảo toàn cố thổ, chưa từng nghĩ đến điểm này, bởi vậy còn suýt chút dẫn phát một trận phong ba."
Thế Giới Thụ tử thụ mang cho toàn bộ Càn Khôn thế giới lợi ích to lớn vượt quá tưởng tượng, để sinh linh sinh tồn trong đó có thể vì vậy mà được lợi, cho nên Tinh Giới mới có xuất hiện số lớn nhân tài, kỳ tài ngút trời trước kia trăm năm ngàn năm khó gặp, tại Tinh Giới chỗ nào cũng có.
Tử thụ đối với Càn Khôn thế giới đã có lợi ích lớn như thế, nếu trồng tử thụ trong Tiểu Càn Khôn võ giả, lại sẽ là quang cảnh gì? Tiểu Càn Khôn võ giả cũng coi là một Càn Khôn thế giới.
Rất nhiều người từng phỏng đoán, nếu có thể như vậy, vậy tất nhiên
cũng có thể thu hoạch to lớn.
Những ngoại vụ sứ Động thiên phúc địa tọa trấn trong Tinh Giới, rất nhiều người đều từng thử, từ trong tử thụ, thi triển thủ pháp lấy ra một đoạn rễ, trồng vào Tiểu Càn Khôn của mình.
Nhưng đều không ngoại lệ, những sợi rễ này đều không thể sống sót.
Nên những ngoại vụ sứ kia phỏng đoán, chỉ có sợi rễ lấy ra từ trong mẫu thụ, trồng xuống mới có thể hóa thành tử thụ, còn sợi rễ lấy ra từ trong tử thụ lại không thể trở thành tử thụ đời tiếp theo, không sống được.
Thế Giới tử thụ trước mắt đã trưởng thành, vậy không thể nghi ngờ nói rõ chủ nhân bí cảnh này, giống như Dương Khai, từ trong mẫu thụ lấy ra qua một đoạn rễ.
Dương Khai trồng sợi rễ kia ở Tinh Giới, hắn thì trồng ở chính Tiểu Càn Khôn của mình.
Bạch Nghệ ngước đầu nhìn lên, lẩm bẩm nói: "Nếu đây là Thế Giới tử thụ, linh quả phía trên kia chẳng phải là Thế Giới Quả?"
Linh quả treo đầy phía trên kia phát ra thanh hương, lọt vào trong tầm mắt, có thể nói là rực rỡ muôn màu, nhiều vô số kể.
Giống như Thế Giới mẫu thụ Dương Khai thấy trong Thái Khư cảnh.
Thế Giới tử thụ đến cùng có thể kết xuất Thế Giới Quả hay không, chuyện này đã từng khốn nhiễu mọi người, rất nhiều người phỏng đoán là có thể, nhưng đến lu ́c nào mới có thể kết quả, cũng không rõ ràng. Tinh Giới trồng Thế Giới Thụ không được bao nhiêu năm, căn bản không thể phỏng chứng.
Bây giờ trong bí cảnh này, đã ấn chứng điểm này.
Tử thụ cũng sẽ kết xuất Thế Giới Quả, mà lại số lượng còn không ít.
"Là Thế Giới Quả!" Dương Khai gật đầu, "Có điều. . . Có khác Thế Giới Quả bình thường."
Bạch Nghệ ngạc nhiên nói: "Khác chỗ nào."
Dương Khai lắc đầu, hắn cũng không nói lên được, nhưng hắn xác thực thấy linh quả này không giống như trong Thái Khư cảnh lắm, rõ ràng nhất chính là kích cỡ nhỏ hơn.
"Phát hiện nơi đây quá là quan trọng, sư muội, ngươi lưu lại nơi này, ta ra ngoài thông báo Tra tổng trấn, mời hắn điều động thêm nhân thủ đến." Dương Khai căn dặn một tiếng.
"Được." Bạch Nghệ gật đầu.
Dương Khai cấp tốc biến mất.
Cực nhanh bay tới trước môn hộ, một mình xông ra.
Trên Phá Hiểu, Tra Hổ sừng sững nơi đầu thuyền, giám sát tứ phương, phòng bị có Mặc tộc đột kích, cũng may vùng này qua một trận quyết chiến trước đó, Mặc tộc có vẻ đã triệt để từ bỏ, cho đến hôm nay cũng không thấy nổi một Mặc tộc.
Dương Khai hiện thân, Tra Hổ lập tức quay đầu trông lại. Dương Khai đến gần, Tra Hổ cau mày nói: "Xảy ra chuyện gì?"
Hắn thấy Dương Khai trở về, nhưng không thấy Bạch Nghệ, còn tưởng rằng hai người ở bên trong gặp nguy hiểm gì.
"Đại nhân, đệ tử cùng Bạch sư muội phát hiện một vài thứ." Dương Khai ôm quyền, báo cáo đủ loại chuyện.
Tra Hổ nghe vậy chấn động: "Thế Giới tử thụ? Ngươi xác định?"
Dương Khai nói: "Cố thổ cảu đệ tử có một gốc tử thụ, cho nên đệ tử có thể nhận ra, mặt khác, trong vườn thuốc kia có rất nhiều dược liệu, trân quý đến cực điểm, rất nhiều dược liệu đệ tử đều không nhận ra, không dám tùy tiện động thủ ngắt lấy, cần đại nhân tự mình đến định đoạt."
Tra Hổ gật đầu: "Nếu như vậy, bản tọa xác thực phải đi một chuyến."
Nói rồi, hắn điểm hai chi tiểu đội đã trở về đi cùng. Trong vườn thuốc kia nhiều dược liệu như vậy, lại có Thế Giới Thụ, ít người, ngắt lấy linh dược sẽ tốn không ít thời gian, mang nhiều người luôn luôn
không có chỗ xấu.
Một đám người trùng trùng điệp điệp xuyên qua môn hộ, tràn vào trong bí cảnh.
Ven đường không cần thăm dò, đi thẳng đến vườn thuốc, rất nhanh đã đến vườn thuốc.
Bạch Nghệ tiến lên hành lễ, Tra Hổ khoát khoát tay, ánh mắt lập tức bị Thế Giới tử thụ hấp dẫn.
Hai chi tiểu đội theo cùng cũng phát ra từng đợt tiếng kinh hô, trước đó bọn hắn cũng đều tự đi thăm dò một bí cảnh, tuy nói có thu hoạch, nhưng chưa từng gặp qua cảnh tượng kinh người như vậy.
Từng cây linh hoa dị thảo trân quý, kể cả nhận ra hay không nhận ra kia, tất cả đều dược tính mười phần, chính giữa vườn thuốc càng có một gốc Thế Giới tử thụ sừng sững, phía trên có đầy Thế Giới Quả.
Đều nghe nói qua Thế Giới Thụ, nhưng từ chưa thấy, lần này thấy mới lạ, tất cả ánh mắt đều lưu luyến trên Thế Giới Quả kia, không có cách, nghe nói thứ này danh xưng là có thể làm cho Khai Thiên cảnh thẳng tấn một phẩm giai, mà lại không liên quan đến tư chất hay gông cùm xiềng xích.
Thứ đồ tốt này, ai thấy không thèm, một thất phẩm Khai Thiên cảnh
đã đến cực hạn, nếu có thể phục dụng một viên thượng phẩm Thế Giới Quả, vậy có thể tấn thăng bát phẩm, trên Mặc chi chiến trường này, bát phẩm Khai Thiên chính là nhân vật cấp bậc tổng trấn.
Phải biết Bích Lạc quan có mấy vạn tướng sĩ, lại chỉ có hơn mười vị bát phẩm tổng trấn, mỗi một người đều là trụ cột vững vàng của Nhân tộc.
Nếu để cho bát phẩm Khai Thiên cảnh phục dụng thượng phẩm Thế Giới Quả, vậy có thể tạo nên một vị cường giả cấp bậc lão tổ, đó chính là lực lượng có thể thay đổi cách của của một nơi quan ải.
Nên mạnh như Tra Hổ, lúc này cũng không khỏi nỗi lòng chập trùng.
Nhưng hắn rất nhanh cố tự trấn định, phân phó mang hai tiểu đội ngắt lấy dược liệu, nếu không biết tạm thời để đó, chờ hắn xử lý sau.
Mà bản thân hắn thì dẫn Dương Khai đến phía dưới Thế Giới tử thụ, ngước đầu nhìn lên.
Một hồi lâu, Tra Hổ mới nói: "Ta nhớ được ngươi từng kể ngươi từng đến Thái Khư cảnh, thấy Thế Giới Thụ, càng từng chiếm được Thế Giới Quả?"
"Phải." Dương Khai gật đầu, "Năm đó tấn đệ tử thăng Khai Thiên là ngũ phẩm, phục dụng một viên trung phẩm Thế Giới Quả, lập tức
tấn thăng lục phẩm."
Tra Hổ nói: "Vậy theo ngươi, đây là Thế Giới Thụ không thể nghi ngờ, trên cây cu ̃ng đúng là Thế Giới Quả?"
Dương Khai lần nữa gật đầu: "Xác định không thể nghi ngờ. Nhngư đại nhân, đây cũng không phải là Thế Giới mẫu thụ, chỉ là một gốc tử thụ, kia tuy là Thế Giới Quả, nhưng có khác biệt Thế Giới quả ta từng dùng."
"Khác biệt như thế nào?"
Dương Khai lắc đầu nói: "Nói không rõ, trên tay ta còn có mấy hạ phẩm Thế Giới Quả, đại nhân mời xem."
Nói rồi, Dương Khai lấy ra một hạ phẩm Thế Giới Quả đưa cho Tra Hổ.
Lúc trước hắn tổng cộng đoạt được ba trung phẩm Thế Giới Quả, mười ba viên hạ phẩm. Trong ba viên trung phẩm, ban cho Lô Tuyết một viên, đưa Nguyệt Hà một viên, chính mình phục dụng một viên.
Trong mười ba viên hạ phẩm, cho Quách Tử Ngôn một viên, để hắn từ lưỡng phẩm Khai Thiên tấn thăng tam phẩm. Còn đâu giữ lại, dù sao thứ này không có giá trị quá lớn.
Mà trong lúc Dương Khai tranh đấu, từng dùng mấy hạ phẩm Thế Giới Quả, thứ này đối với việc bổ sung thiên địa vĩ lực là cực kỳ hữu
hiệu, tốt hơn bất luận linh đan diệu dược gì.
Cho đến hôm nay, trong tay còn có mấy hạ phẩm Thế Giới Quả.
Tra Hổ tiếp nhận, quan sát tỉ mỉ, lại ngẩng đầu nhìn những linh quả trên cây kia, chân mày hơi nhíu lại.
Quả thật không giống nhau lắm, riêng kích cỡ là đã không bằng, linh quả trên cây nhỏ hơn hẳn một vòng so với của Dương Khai.
"Vậy theo ngươi thấy, những linh quả trên cây này, có thần hiệu như trong truyền thuyết không?" Tra Hổ đột nhiên hỏi.
Dương Khai suy nghĩ, lắc đầu nói: "Đệ tử cũng không dám vọng luận phỏng đoán, dù sao chưa từng dùng thử, có điều dù sao cũng là tử thụ, công hiệu tất nhiên không bằng linh quả từ mẫu thụ."
Tra Hổ gật đầu, ném trả lại Thế Giới Quả cho Dương Khai: "Mặc kệ như thế nào, thứ này nhất định là trân bảo, thu trước rồi tính, trở lại trong quan tự sẽ có người nghiên cứu triệt để."
Quay đầu nhìn về Dương Khai: "Ngắt quả này, có gì cần chú ý không?"
"Lúc trước trong Thái Khư cảnh, để giành được Thế Giới Quả, mỗi lần ngắt một quả đều phải kinh lịch một lần luân hồi, mẫu thụ như vậy, tử thụ ra sao ta cũng không biết."
Tra Hổ ha ha cười một tiếng: "Thật là thú vị, ngươi cũng đừng nhàn rỗi, lên hỗ trợ đi."
"Vâng!" Dương Khai lên tiếng.
Hai người lập tức động thủ ngắt lấy.
Dương Khai vốn còn đề phòng lại xuất hiện tình cảnh luân hồi như trong Thái Khư cảnh, nhưng khi hắn hái Thế Giới Quả xuống, vẻn vẹn chỉ là thần sắc có hơi hoảng hốt, mơ hồ cảm thấy có thế giới chi lực trùng kích thần hồn của mình, muốn kéo bản thân vào bên trong thế giới kia, Dương Khai chỉ hơi chống cự liền bình an vô sự, không lâm vào bên trong thế giới kia.
Như vậy xem ra, linh quả trên tử thụ xác thực kế thừa đặc tính từ mẫu thụ, nhưng co ̀n xa không thần diệu như mẫu thụ.
Có lẽ cũng có quan hệ với việc thực lực Dương Khai hiện nay, ban đầu ở Thái Khư cảnh, hắn mới là Đế Tôn cảnh cô đọng đạo ấn, mà bây giờ, đã là thất phẩm Khai Thiên.
Lại nhìn Tra Hổ, có vẻ còn không bị ảnh hưởng chút nào, bay liên tục, từng linh quả biến mất.
Dương Khai tĩnh hạ tâm thần, cùng theo ngắt lấy.
Nơi này phải có tới hơn ngàn linh quả, trong chốc lát bị ngắt lấy sạch sẽ, Dương Khai tất nhiên không có suy nghĩ tàng tư, tất cả đều giao cho Tra Hổ.