Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 5040: Niềm Vui Ngoài Ý Muốn



Tỉ mỉ ngưng thần một lát, Dương Khai lại đem hộp gỗ kia mở ra một lần nữa, lấy ra viên Thế Giới Quả thượng phẩm đến từ cây Thế Giới Thụ con. 

Mùi thơm nức mũi làm cho người ta thèm ăn nhỏ dãi tỏa ra. 

Lúc trước. hắn đã từng dùng một viên Thế Giới Quả trung phẩm đến từ cây mẹ, bởi vậy mới có thể từ ngũ phẩm tấn thăng đến lục phẩm, đối với hương vị khi phục dụng trái cây này tự nhiên là có ấn tương khắc sâu. 

Thoáng xem xét tường tận trái cây này một lát, Dương Khai há mồm đưa nó nhét vào trong miệng, sau khi trái cây to bằng nắm đấm trẻ con vào miệng, Dương Khai dùng đầu lưỡi gảy nhẹ, trong nháy mắt vỏ trái cây đã bị phá vỡ, một cỗ vị ngọt tràn đầy khoang miêng. 

Cảm giác ấm áp thuận yết hầu rơi thẳng vào bụng, một chớp mắt tiếp theo, trong tiểu thế giới gió nổi mây phun, vô duyên vô cớ sinh 

ra thiên địa vĩ lực khổng lồ nồng đậm, ngay cả cây Thế Giới Thụ con được cấy ghép ở trong tiểu thế giới cũng bắt đầu rung động cộng hưởng. 

Mà cỗ lực lượng vô duyên vô cớ sinh ra này, đối với Dương Khai không có một chút chỗ xấu nào, cũng không có chút tạp chất nào, tinh khiết đến nỗi khó nói nên lời, bất kỳ người nào đều có thể nhẹ nhõm luyện hóa hấp thu. 

Đây chính là sự huyền diệu của Thế Giới Quả. 

Dương Khai cẩn thủ tâm thần, thầm vận huyền công, mỗi một lần tiểu thế giới phồng lên, nội tình của hắn đều sẽ tăng cường một tia, để thiên địa vĩ lực trong tiểu thế giới trở nên càng thêm nồng đậm vững chắc. 

Tình huống như vậy kéo dài đến hơn mười ngày, mãi đến gần nửa tháng sau, Dương Khai mới cảm giác được dược hiệu của viên Thế Giới Quả mà hắn ăn vào bị luyện hóa hoàn toàn. 

Mà lúc này, sau khi xem kỹ tiểu thế giới của mình, khuôn mặt Dương Khai không khỏi có chút động dung. 

Mặc dù hắn đã sớm biết viên Thế Giới Quả thượng phẩm này không đủ để cho mình thẳng tấn bát phẩm, vẻn vẹn chỉ là tăng cường nội tình, giảm bớt không ít thời gian khổ tu, nhưng kết quả bây giờ vẫn

để hắn có một chút ngoài ý muốn. 

Nội tình của tiểu thế giới so với trước đó tăng cường ít nhất hai thành nhiều, chớ có xem nhẹ hai thành này, nếu hắn khổ tu được hai thành nội tình này thì tối thiểu nhất cũng cần thời gian ba trăm~ năm trăm năm. 

Nói cách khác, một viên Thế Giới Quả thượng phẩm đến từ cây Thế Giới Thụ con đã để hắn bớt đi thời gian ba trăm~ năm trăm năm khổ tu. 

Chỗ tốt như vậy thật sự là không nhỏ. 

Ba trăm~ năm trăm năm khổ tu, đủ để cho cảnh giới thất phẩm của hắn trở nên càng thêm vững chắc, thực lực cũng có chỗ tăng cường. 

Trên thực tế, bởi vì càng về sau, Khai Thiên cảnh tăng lên phẩm giai càng chậm chạp, thời gian tu hành động một tí chính là lấy trăm năm ngàn năm thậm chí là vạn năm để tính toán, cho nên trước đây, từng có người đưa ra quan điểm, giữa mỗi một phẩm giai Khai Thiên cảnh, tốt nhất là nên phân ra tiền trung hậu kỳ, như vậy mới thuận tiện đánh giá thực lực của võ giả Khai Thiên cảnh cùng cảnh giới mạnh hay yếu, cao hay thấp. 

Nếu quả thật phân chia như thê này, thì trước đó Dương Khai chỉ là thất phẩm tiền kỳ, sau khi phục dụng viên Thế Giới Quả này, mặc dù

vẫn như cũ là thất phẩm tiền kỳ, nhưng thực lực đã tăng lên rất nhiều. 

Chẳng qua, loại phân chia thực lực cảnh giới này quá mức phiền phức, cho nên không bị đại đa số võ giả tiếp nhận, nên không giải quyết được gì. 

Nhưng chuyện này cũng nói rõ, giữa những Khai Thiên cảnh cùng một phẩm giai, thực lực của lẫn nhau có chênh lệch rất to lớn. 

Một vị thất phẩm mới tấn thăng, chỉ là thất phẩm tiền kỳ, một vị thất phẩm uy tín lâu năm, giống như Phùng Anh tuyệt đối là thất phẩm hậu kỳ, giữa hai bên chênh lệch thế nhưng tối thiểu nhất là 2000 ~ 3000 năm khổ tu thậm chí là thời gian tu hành dài hơn, nội tình của lẫn nhau cũng chênh lệch to lớn, khi giao thủ thì thất phẩm mới tấn thăng tự nhiên là không phải đối thủ. 

Một viên Thế Giới Quả thượng phẩm để hắn đã gia ̉m bớt đi ba trăm~ năm trăm năm thời gian khổ tu, nếu lại phục dụng thêm mấy viên đâu? 

Dương Khai không khỏi có chút mơ màng hết cảnh này đến cảnh khác. 

Nhưng hắn cũng biết đây là việc không thể nào, Thế Giới Quả thượng phẩm hái xuống từ cây Thế Giới Thụ con kia chỉ có rải rác

mười mấy viên, hắn có thể được chia một viên cũng là bởi vì đủ loại công lao trước đó, Bích Lạc quan có nhiều thượng phẩm Khai Thiên như vậy, trong những người này, có người cũng từng lập được công 

lớn, những Thế Giới Quả thượng phẩm này dùng làm ban thưởng thì không còn gì tốt hơn, thậm chí, tổng trấn và các quân đoàn trưởng bát phẩm phục dụng cũng rất có ích lợi. 

Hơn nữa, phục dụng một loại bảo vật nhiều lần, công hiệu tất nhiên sẽ suy yếu dần dần. Một viên Thế Giới Quả thượng phẩm có thể cho Dương Khai giảm bớt ba trăm ~năm trăm năm thời gian khổ tu, nhưng viên thứ hai có khả năng sẽ giảm hơn nửa, đợi đến viên thứ ba thứ tư, có lẽ sẽ triệt để không có hiệu quả. 

Đại đa số thiên tài địa bảo trân quý đều có hiệu quả giảm dần sau lần đầu phục dụng. 

Vô luận như thế nào, thu hoạch được một viên Thế Giới Quả thượng phẩm đã để Dương Khai cực kỳ hài lòng. 

Mà lại, nội tình và thực lực bỗng nhiên bạo tăng cũng làm cho hắn hơi có chút không quá thích ứng, hắn vội vàng tập trung ý chí, củng cố thu hoạch của mình. 

Mãi đến một tháng sau, Dương Khai mới thở phào một hơi, tuy rằng còn có chút không thích ứng được lực lượng bạo tăng kia, nhưng

trên tổng thể đã không có gì đáng ngại, coi như giờ phút này cùng cường địch giao thủ, hắn cũng có thể phát huy ra toàn bộ thực lực. 

Thoáng nghỉ ngơi một lát, Dương Khai lấy ra một bộ tài nguyên thất phẩm, thôi động lực lượng luyện hóa. 

Trước kia, hắn tu hành đều là luyện hóa tài nguyên lục phẩm, chẳng qua hiện nay hắn đã thành thất phẩm, tự nhiên là cũng có tư cách luyện hóa tài nguyên thất phẩm. 

Luyện hóa tài nguyên có phẩm giai ngang với cảnh giới là phương thức tu hành nhanh nhất mà võ giả Khai Thiên cảnh khát vọng nhất. 

Nhưng đối với thượng phẩm Khai Thiên thì cơ bản là không có ai sẽ xa xỉ như thế. 

Bởi vì, tài nguyên thất phẩm thuộc tính  m và thuộc tính Dương trân quý không gì sánh được, cho dù là trong các đại động thiên phúc địa, hai thứ này cũng là vật tư chiến lược, sẽ không tùy tiện vận dụng, ai bỏ được lấy ra tu luyện? 

Dương Khai lại không giống vậy, trong tiểu thế giới của hắn, hoàng tinh và lam tinh chồng chất thành núi, hắn thiếu cái gì cũng sẽ không thiếu tài nguyên thuộc tính  m Dương. 

Hắn cũng đã chuẩn bị rất nhiều tài nguyên Ngũ Hành, đầy đủ để tu hành, mà trên Mặc chi chiến trường này, mau chóng tăng lên thực

lực và phẩm giai của bản thân mới là chuyện gốc rễ, cho nên dùng thất phẩm tài nguyên để tu hành, hắn cũng không cảm thấy đau lòng. 

"Đọc bản dịch Vũ Luyện Điên Phong miễn phí nhanh nhất tại TruyenMoiz.com."

Sau khi luyện hóa trọn bộ tài nguyên để tu hành, hắn chỉ cảm thấy duy nhất một chữ chính là nhanh. 

Từng có một vị Khai Thiên cảnh nhàm chán làm thí nghiệm, luyện hóa một bộ tài nguyên tứ phẩm, rồi lại dùng một bộ tài nguyên tứ phẩm đổi lấy số lượng Khai Thiên Đan tương ứng để luyện hóa, sau 

khi so sánh hai lần tu luyện, thực lực tăng lên khi luyện hóa một bộ tài nguyên tứ phẩm không bằng một nửa thực lực tăng lên khi luyện hóa những Khai Thiên Đan kia. 

Người này lại dùng tài nguyên ngũ phẩm làm thí nghiệm, đạt được kết quả cũng giống vậy. 

Nói cách khác, luyện hóa trọn vẹn một bộ tài nguyên tu hành đạt được ích lợi, nói chung là chỉ tương đương với luyện hóa một nửa số lượng Khai Thiên Đan tương ứng thậm chí không bằng. 

Khai Thiên cảnh bình thường nào bỏ được lãng phí như vậy? 

Vị Khai Thiên cảnh làm thí nghiệm kia cũng không hề dùng tài nguyên lục phẩm và thất phẩm làm thí nghiệm, một là vì thực lực không đủ, hai là tài lực túng quẫn.

Nhưng kết quả chắc là cũng như vậy, vô luận luyện hóa tài nguyên lục phẩm hay là tài nguyên thất phẩm, đều sẽ lãng phí. 

Lãng phí không phải lực lượng của tài nguyên, mà là giá trị mà những tài nguyên này có thể mang đến. 

Nhưng bây giờ Dương Khai chỉ muốn mau chóng tăng lên thực lực, hắn không thiếu tài nguyên, lãng phí thì như thế nào? Hiệu suất luyện hóa Khai Thiên Đan, có thể cao bằng luyện hóa tài nguyên thất phẩm sao? 

Theo thời gian trôi qua, lực lượng trong một bộ tài nguyên thất phẩm chầm chậm bị tiểu thế giới của Dương Khai thôn phệ luyện hóa, hóa thành nội tình của hắn. 

Cho dù bây giờ Dương Khai đã là thất phẩm, muốn luyện hóa một bộ tài nguyên thất phẩm, cũng cần hao phí thời gian không ngắn. 

Trọn vẹn gần nửa năm, bộ tài nguyên thất phẩm kia mới cạn kiệt năng lượng, hóa thành bột mịn. 

Dương Khai mở mắt, trong mắt hình như có điện mang hiện lên, hai con ngươi chiếu sáng rạng rỡ. 

Luyện hóa một bộ tài nguyên thất phẩm, để nội tình tiểu thế giới của hắn lại tăng lên một chút. 

Nhưng trong toàn bộ quá trình này, hắn lại có một ít cảm giác không

thích hợp, cũng không phải chuyện gì xấu, mà là tốc độ luyện hóa tài nguyên, giống như so với trong mong đợi nhanh hơn rất nhiều. 

Đây cũng là lần thứ nhất hắn luyện hóa tài nguyên thất phẩm để tu hành, trước kia hắn chưa bao giờ làm qua, cho nên cũng không thể xác định là vấn đề gì. 

Bây giờ hồi tưởng lại toàn bộ quá trình luyện hóa, tốc độ này xác thực là nhanh đến không hợp thói thường. Phải biết rằng, trước kia hắn luyện hóa một bộ tài nguyên lục phẩm, cũng không sai biệt lắm là tốn hao thời gian như vậy. Tuy rằng, lúc đó hắn là lục phẩm, bây giờ tu vi tăng lên một phẩm, tốc độ luyện hóa tất nhiên cũng sẽ gia tăng, nhưng gia tăng cũng quá nhiều một chút, mà lại bây giờ tài nguyên hắn luyện hóa là thất phẩm, có năng lượng nhiều hơn lục phẩm rất nhiều. 

Một bộ tài nguyên lục phẩm, có giá trị khoảng từ 130 triệu đến 150 triệu Khai Thiên Đan, lúc Dương Khai còn là lục phẩm, mỗi một ngày, hắn có thể luyện hóa mười mấy vạn mai Khai Thiên Đan, nếu dùng trọn vẹn một bộ tài nguyên lục phẩm đổi lấy Khai Thiên Đan, thì Dương Khai tối thiểu nhất cũng phải tốn hao thời gian bốn, năm năm mới có thể luyện hóa sạch sẽ. 

Nhưng mà nếu hắn luyện hóa trọn vẹn một bộ lục phẩm tài nguyên thì lại chỉ cần nửa năm.

Dương Khai vốn rằng mình luyện hóa một bộ tài nguyên thất phẩm, ít nhất cũng phải tốn mấy năm, chưa từng nghĩ tới kết quả lại như vậy. 

Khẽ nhíu mày trầm ngâm một lát, Dương Khai lấy ra một bộ tài nguyên lục phẩm, tĩnh tâm luyện hóa. 

Lần này hắn vừa luyện hóa, vừa cẩn thận chú ý biến hóa trong tiểu thế giới. 

Trong thời gian ngắn ngủi một tháng, bộ tài nguyên lục phẩm kia đã hao hết năng lượng, không còn nửa điểm giá trị. 

Sau khi mở mắt lần nữa, Dương Khai lộ ra vẻ đăm chiêu. 

Lúc là lục phẩm, hắn luyện hóa một bộ tài nguyên lục phẩm cần tốn hao nửa năm, bây giờ mặc dù đã tấn thăng thất phẩm, thực lực đã tăng lên, nhưng không đến mức mới ngắn ngủi trong một tháng đã hoàn thành việc này, nếu là bình thường, thì phải cần ba ~bốn tháng. 

Lúc hắn luyện hóa, có ngoại lực tương trợ. 

Mà ngoại lực kia chính là cây Thế Giới Thụ con mà hắn cấy ghép trong tiểu thế giới! 

Mặc dù sau khi hắn chặt chẽ chú ý, lúc hắn luyện hóa tài nguyên, cây Thế Giới Thụ con này không có nửa điểm dị thường, nhưng Dương Khai có thể kết luận tuyệt đối là vấn đề của nó.

Bởi vì giờ khắc này, so với lúc còn là lục phẩm, hắn không có bất kỳ biến hóa nào khác, chỉ là có thêm một cây Thế Giới Thụ con trong tiểu thế giới. 

Cây Thế Giới Thụ này thế mà có thể tăng lên tốc độ luyện hóa tài nguyên, mà lại còn là tăng lên cực lớn, đây là đạo lý gì? 

Dương Khai nghĩ mãi mà không rõ, nhưng chuyện này có chỗ tốt rất lớn với hắn, tốc độ luyện hóa tài nguyên tăng lên, nói cách khác, hắn chỉ cần dốc lòng khổ tu, vậy thì thực lực của hắn sẽ tăng trưởng nhanh hơn so võ giả bình thường rất nhiều, trong thời gian ngắn có thể nhìn không ra thứ gì, nhưng thất phẩm tấn thăng bát phẩm vốn là quá trình tích lũy tháng ngày, một thời gian sau, chỗ tốt mà Thế Giới Thụ mang đến sẽ rất kinh khủng. 

Lúc trước, hắn cùng mấy vị quân đoàn trưởng nói thẳng, cấy ghép Thế Giới Thụ có ba chỗ tốt, nhưng lại không nghĩ rằng việc này còn cất giấu một chỗ tốt khác, hắn cũng không phải cố ý giấu diếm, chỉ là lúc đó hắn xác thực là không phát hiện, nếu không phải lần này Dương Khai tĩnh tâm tu hành, thì e là hắn cũng không phát hiện được. 

Đây thật là niềm vui ngoài ý muốn, cây Thế Giới Thụ con này xem như là hắn cầm chiến công hối đoái được, bởi vậy hắn bị giữ lại không ít chiến công, nhưng mà so sánh với chỗ tốt mà nó mang lại,

những chiến công kia lại tính là cái gì? Đơn giản chính là tặng không. 

Sau khi mừng rỡ, ngay cả quá trình tu hành khô khan, Dương Khai đều cảm thấy có ý tứ, hắn lại lấy ra một bộ tài nguyên thất phẩm để luyện hóa. 

Nếu để cho người khác nhìn thấy hành động xa xỉ này, thì nhất định sẽ thống mạ hắn một tiếng bại gia!