Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 5088: Ngô Tinh Hà



Ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy phía trước là một tòa doanh địa, mười mấy ánh mắt trông lại, cầm đầu là một mặc tộc đầu mọc hai sừng, thân trên hùng vĩ, hạ thân cường tráng, trông như là một con Ngưu Ma. 

Mâ ́y chục đạo khí cơ kia rõ ràng đến từ những Mặc tộc này, mà bọn hắn lại đều là Lãnh Chúa, Ngưu Ma kia càng là vực chủ. 

Môn hộ lại có nhiều Mặc tộc như thế trấn giữ, mà lại còn có vực chủ, có thể thấy được độ coi trọng của Mặc tộc đối với chỗ này. 

Lãnh chúa dẫn Dương Khai đến trước mặt vực chủ kia, ôm quyền: "Diệt Khung đại nhân." 

Diệt Khung vực chủ khẽ gật đầu, nhìn Dương Khai, ngầm hiểu: "Lại tìm được Luyện Khí sư rồi?" 

Người lãnh chúa kia nói: "Là Hắc Uyên đại nhân tìm được." 

"Hắc Uyên. . ." Diệt Khung hừ lạnh một tiếng, không biết có phải có khúc mắc gì với Hắc Uyên hay không, Dương Khai rõ ràng thấy hắn đầy vẻ kinh thường khi nghe tới hai chữ Hắc Uyên, "Đây là con c gì, trình độ thế nào." 

Người lãnh chúa kia trả lời: "Theo Hắc Uyên đại nhân nói, là Đại Sư cấp." 

"Đại Sư cấp, Hắc Uyên vận khí không tệ a!" Diệt Khung ngoài ý muốn, bây giờ muốn tìm Đại Sư cấp cũng không dễ da ̀ng. 

Cho dù là nơi này, Luyện Khí sư cấp Đại Sư cũng không nhiều gặp. 

"Người này ta giao cho Diệt Khung đại nhân, ta còn cần trở về phục mệnh vương chủ!" 

Diệt Khung gật đầu: "Được rồi, người giao cho ta, ngươi trở về đi." 

Người lãnh chúa kia lại nói: "Vương chủ đại nhân để ta chuyển cáo hai vị đại nhân, chuyện liên quan tương lai Mặc tộc, còn xin hai vị đại nhân dụng tâm nhiều hơn, mau chóng hoàn thành!" 

Diệt Khung lập tức nổi nóng nói: "Loại chuyện này ta cùng Kình Lôi nào nhúng tay vào được, đó là chuyện của đám Luyện Khí sư." 

Người lãnh chúa kia thản nhiên nói: "Đại nhân muốn ta nói lại với vương chủ như vậy sao?" 

Diệt Khung chột dạ, biệt khuất nói: "Ta và Kình Lôi sẽ đốc xúc thật

tốt, xin vương chủ đại nhân yên tâm." 

Lúc này lãnh chúa kia mới khẽ gật đầu, quay người rời đi. 

Diệt Khung đóng môn hộ lại, sau đó mới quay đầu nhìn Dương Khai, cười lạnh một tiếng: "Can đảm không sai, hi vọng trình độ luyện khí của ngươi có thể bằng độ can đảm." 

Dương Khai cười theo, một bộ bị khí thế của hắn chấn nhiếp không dám nhiều lời. 

Diệt Khung vẫy tay, gọi thủ hạ, nói: "Lĩnh hắn đi gặp Kình Lôi." 

"Vâng!" Người lãnh chúa kia lĩnh mệnh, không nói lời gì thôi động mặc chi lực, bao lấy Dương Khai lao vào sâu bên trong bí cảnh. 

Ưua một lát, đến trướcm ột chỗ sơn cốc to lớn, trên vách đá sơn cốc có một tòa đại điện vững vàng, trong đại điện ngoài có không ít thân ảnh Mặc tộc hoạt động, người lãnh chúa kia quay đầu nói: "Đi theo ta." 

Trực tiếp đi vào, không có người hỏi thăm. 

Dương Khai theo sát phía sau. 

Rất nhanh xuyên qua toàn bộ đại điện, đi vào một chỗ bình đài lộ thiên khác, trên bình đài kia có một đạo thân ảnh khôi ngô đang đứng yên, từ vị trí này có thể quan sát được tình hình toàn bộ sơn cốc.

Lãnh chúa cung kính hành lễ: "Kình Lôi đại nhân!" 

Kình Lôi không quay đầu lại, thanh âm hùng hồn: "Vừa rồi môn hộ mở ra?" 

Mặc dù tọa trấn nơi đây, nhưng dù sao là Vực Chủ, động tĩnh môn hộ mở ra không qua được cảm giác của hắn. 

Người lãnh chúa kia cung kính trả lời: "Là vương thành đưa tới một vị Luyện Khí sư." 

Kình Lôi quay người, ánh mắt quét qua Dương Khai, khẽ gật đầu: "Trình độ gì?" 

"Nghe nói là một Đại Sư." 

Kình Lôi nhàn nhạt nói: "Cũng không tệ lắm, giao người cho ta là được rồi." 

"Vâng!" Người lãnh chúa kia đáp, sau đó cung kính lui xuống. 

Dương Khai an tĩnh đứng tại chỗ, chờ đợi Kình Lôi phân phó, nhưng qua một lát lại không thấy Kình Lôi có động tĩnh gì, vẫn chỉ đứng ở nơi đó mà thôi. 

Dương Khai không biết hắn đang chờ cái gì, mặc dù vừa vào chỗ bí cảnh này, đã thấy rõ một chút tình báo trọng yếu. 

Một chỗ bí cảnh như này, Mộ Quang vương chủ rõ ràng cực kỳ trọng

thị, mở ra môn hộ không những câ ̀n thủ lệnh đặc thù, riêng là Vực Chủ đã có hai vị tọa trấn nơi đây, Diệt Khung là canh cửa, Kình Lôi thì ở đây. 

Dương Khai không biết số lượng lãnh chúa nơi đây ra sao, nhưng chắc chắn sẽ không ít. 

Một cỗ lực lượng cường đại như này, đủ thấy Mộ Quang vương chủ chú ý cẩn thận. mặc dù đã có tâm lý chuẩn bị đối với độ khó của nhiệm vụ này, nhưng lúc này Dương Khai cũng không khỏi đau răng. 

Những lãnh chúa kia tạm thời không nói, muốn vụng trộm làm việc dưới mí mắt hai vị vực chủ, thật không quá dễ dàng. 

Mà nhìn theo ánh mắt Kình Lôi, Dương Khai thấy một chiếc chiến hạm khổng lồ nằm giữa sơn cốc. 

Chiến hạm này không kém bao nhiêu so với những chiếc trong Bích Lạc quan, lớn hơn rất nhiều so với Đội cấp chiến hạm bình thường, đã đủ so với Vệ cấp, riêng là bề ngoài đã lộ ra vẻ uy phong nghiêm nghị cực kỳ. 

Không có cách nào tới gần điều tra, Dương Khai không biết tính năng chiến hạm này như thế nào. Từ khi  m Dương quan phát hiện Mặc tộc chế tạo chiến hạm đến nay đã có khoảng hai mươi năm, chiến hạm nhất định đã có cải tiến.

Hiên jtại, Luyện Khí sư tụ tập trong sơn cốc này hẳn là không ít, nhưng không phải mỗi Luyện Khí sư đều có tư cách luyện chế hành cung bí bảo bực này, đại đa số Luyện Khí sư đều có thể ném sang một bên, Dương Khai cảm thấy chuyện khẩn yếu nhất mình cần làm, hay là hiểu rõ trước, biết được Luyện Khí sư nào đang chủ trì luyện chế, chỉ có hiểu rõ việc này, Dương Khai mới có thể đúng bệnh hốt thuốc. 

Phía dưới bỗng nhiên có một bóng người phóng lên. Nhìn kĩ, phát hiện người đến không phải là Mặc tộc, mà là Nhân tộc. 

Là một lão giả, có tu vi thất phẩm Khai Thiên, thần sắc rõ ràng có vẻ tiều tụy, dường như năm này tháng nọ vất vả, thật lâu chưa được nghỉ ngơi. 

Lão giả đến trước mặt Kình Lôi, cung kính hành lễ: "Kình Lôi đại nhân triệu hoán, có gì phân phó?" 

Kình Lôi nhàn nhạt nhìn hắn: "Mới tới một Luyện Khí sư, ngươi dẫn đi an trí." 

Lúc này lão giả mới chú ý Dương Khai đang đứng sau lưng Kình Lôi, liền mừng rỡ đáp: "Vâng!" 

Nói xong, nghiêng đầu qua Dương Khai: "Đi theo ta." Dương Khai gật gật đầu, theo lão giả bay xuống phía dưới sơn cốc.

Trên nửa đường, lão giả quay đầu nhìn về Dương Khai hỏi: "Xưng hô như thế nào?" 

Dương Khai ôm quyền nói: "Dương Khai." 

Lão giả gật đầu: "Nguyên lai là Dương lão đệ, lão đệ trẻ tuổi đã có tu vi như vậy, ngày sau rất có triển vọng a.  n, ta là Ngô Tinh Hà!" 

Ngô Tinh Hà! 

Nghe được cái tên này, Dương Khai liền nghiêm sắc mặt. 

Trước khi lên đường, Đường Thu giao cho hắn một danh sách, trên danh sách kia chỉ có mười cái tên, chính là người từng mất liên lạc trên chiến trường,  m Dương quan phỏng đoán rơi vào tay Mặc tộc, bị mặc hóa, mười mấy người này đều từng tu hành luyện khí thuật, mà lại còn có thiên phú. Thời điểm mất liên lạc, trình độ luyện khí của những người này đều không cao, nhiều lắm là chỉ nhập môn. 

Nhưng nếu rơi vào tay Mặc tộc, mặc tộc để bọn họ chuyên tâm luyện khí, có lẽ đều có cơ hội trưởng thành. 

Đường Thu từng nói, đến nơi phải lưu ý tin tức của mười mấy người này, có lẽ sẽ có thu hoạch. 

Dương Khai cũng không nghĩ tới, mới vào bí cảnh này, lại lập tức gặp được một thành viên trong danh sách đó.

Người này là người chủ trì luyện chế hành cung bí bảo sao? Dương Khai không dám xác định, có điều từ tình cảnh vừa rồi đến xem, cho dù Ngô Tinh Hà không phải người chủ trì, địa vị cũng sẽ không quá thấp, nếu không Kình Lôi sẽ không gọi hắn đến an trí Dương Khai. 

Đè xuống suy nghĩ trong lòng, Dương Khai ôm quyền nói: "Nguyên lai là Ngô tiền bối." 

Ngô Tinh Hà quay đầu nhìn hắn, ha ha cười nói: "Hai ta đều là thất phẩm, sao lại gọi tiền bối, mà lại bây giờ chúng ta đều Mặc tộc, không cần cẩn thủ lễ nghi Nhân tộc." 

Nghe vậy, Dương Khai cu ̃ng không còn giữ lễ tiết, lập tức sửa lại: "Ngô sư huynh!" 

"Dương sư đệ luyện khí đến trình độ nào rồi?" 

Dương Khai trung thực đáp: "Đại sư." 

"Am hiểu lĩnh vực nào?" 

"Ta tương đối am hiểu đối với luyện chế bí bảo phòng hộ công kích, phi hành bí bảo cũng có thể luyện chế, chỉ là khá tốn hao công phu." 

Ngô Tinh Hà nghe vậy gật đầu: "Nếu như thế, vậy đi theo ta, vừa hay chỗ ta đang thiếu nhân thủ." 

"Sau hôm này phải làm phiền Ngô sư huynh chiếu cố nhiều hơn."

"Dễ nói!" 

Hai người đã đến phía dưới sơn cốc, Dương Khai cúi đầu nhìn, có thể tinh tường nhìn thấy trên hành cung bí bảo kia, rất nhiều Luyện Khí sư bận rộn không ngớt, gần đó còn có lãnh chúa đi tới đi lui, có vẻ như là giám sát. 

Ngô Tinh Hà dẫn Dương Khai đến, đi thẳng đến khu vực rìa sơn cốc, nơi đây có không ít phòng ốc, Ngô Tinh Hà chỉ vào phòng ốc nói: "Đây là nơi nghỉ ngơi tu hành, ba gian bên trái đều trống, ngươi có thể tự chọn một gian. Mặc đồ mặc dù địa vị không cao, nhưng Luyện Khí sư chúng ta được đãi ngộ không tệ lắm, ngươi ngày thường tu hành câ ̀n tài nguyên, có thể đi nhận lấy." 

Nói xong, lại chỉ sang một tòa đại điện bên cạnh: "Nơi đó chẳng những có các tài nguyên, còn có rất nhiều linh đan, đều là chuẩn bị cho chúng ta." 

Dương Khai kinh ngạc đến cực điểm: "Chuẩn bị thỏa đáng như vậy?" 

Ngô Tinh Hà cười nói: "Muốn ngựa chạy phải để ngựa ăn no. Chúng ta luyện khí cần tiêu hao đại lượng tinh lực, nếu như có thể khôi phục nhanh chóng, tự nhiên có thể luyện khí tốt hơn, điểm này Mặc tộc còn hiểu." 

Dương Khai gật đầu.

"Mặc tộc tài nguyên phong phú, ngươi có thể tìm Mặc tộc nhận lấy thất phẩm tài nguyên để tu hành, đương nhiên, một lần chỉ có thể nhận lấy một bộ, sử dụng hết mới có thể lĩnh tiếp."