Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 5090: Tịnh Hóa Ngô Tinh Hà



Ngày qua ngày, chớp mắt cái, Dương Khai đã vào bí cảnh này được ba năm. 

Ba năm này, chiến hạm không ngừng hoàn thiện, mà kỹ thuật luyện khí của Dương Khai cu ̃ng tăng lên. Lúc mới tới, trình độ của hắn còn không bằng Tôn Củ, nhưng mà ba năm qua đi, hắn đã siêu việt Tôn Củ. 

Mặc dù vẫn chưa tới cấp bậc tông sư, nhưng so với thời đầu là đã có trưởng thành rất lớn. 

Hết thảy đây do thiên phú cùng sự cố gắng của hắn, thêm nữa là ngày bình thường, hắn hay giao lưu với Luyện Khí sư khác cu ̃ng ảnh hưởng rất lớn đến sự trưởng thành. 

Nhất là Ngô Tinh Hà còn dốc lòng chỉ đạo. 

Phải biết trước khi Dương Khai rời Bích Lạc quan, chính là phải bỏ ra ròng rã mười năm chuyên tâm tu hành luyện khí, mà dạy bảo hắn 

còn là một Luyện Khí tông sư, mười năm dạy bảo kia, Sài Hạo dốc túi tương thụ, có thể nói truyền thụ toàn bộ rất nhiều huyền bí của Thần Đỉnh Thiên. 

Chỉ riêng tiêu chuẩn cảm ngộ trên luyện khí thuật, Dương Khai đã không kém bất kỳ tông sư nào, khiếm khuyết chỉ là kinh nghiệm thực tiễn. 

Đến nơi này, luyện khí mười năm cho các lãnh chúa, kỹ thuật luyện khí được trưởng thành cực lớn . 

Bây giờ lại bị đưa đến trong bí cảnh này, cả ngày được tông sư như Ngô Tinh Hà, Tôn Củ cùng chúng đại sư làm bạn, trình độ luyện khí tự nhiên càng được nâng cao một bước. 

Thiên phú cùng sự trưởng thành của hắn đều bị Ngô Tinh Hà để trong mắt, thấy vậy lại càng dụng tâm chỉ đạo, thậm chí ngay cả hai người Vương Tư cùng Bá Quan Ninh, cũng bởi vì biểu hiện của Dương Khai mà nhìn hắn với con mắt khác, ngẫu nhiên Dương Khai đến thỉnh giáo phương diện luyện khí, hai vị tông sư này đều là biết gì nói nấy. 

Ha năm xuống hắn đã cố ý tạo dựng được tình nghĩa không nhỏi với ba vị Tông sư.

Thời gian ba năm quan sát trù tính, trong lòng Dương Khai đã mơ hồ có một kế hoạch, nếu kế hoạch này có thể thuận lợi áp dụng, hắn chẳng những có thể đoạn tuyệt hi vọng chế tạo chiến hạm của Mặc tộc, thậm chí còn có hi vọng chạy thoát. 

Nhưng muốn áp dụng kế hoạch này không dễ, trong đó có quá nhiều nhân tố có thể phá hỏng kế hoạch, bất kỳ khâu nào xảy ra vấn đề đều có thể thất bại trong gang tấc, cho nên mặc dù sớm đã có kế hoạch, hắn lại một mực chờ đợi cơ hội tốt. 

Một ngày này, đang làm việc như thường ngày, Dương Khai bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lên phía trên sơn cốc, ánh mắt chiếu tới, một bóng người xẹt qua, phi đến chỗ môn hộ. 

Thân ảnh kia rõ ràng là vị vực chủ tọa trấn nơi đây, Kình Lôi. 

Trong bí cảnh có hai vị vực chủ, lãnh chúa chừng trên trăm, các Mặc tộc khác đều là thượng vị Mặc tộc, trong hai vị vực chủ, Diệt Khung trấn thủ môn hộ, mà Kình Lôi thì giám sát các Luyện Khí sư luyện chế chiến hạm. 

So với Diệt Khung trấn thủ môn hộ một tấc không rời, Kình Lôi mặc dù quanh năm tọa trấn phía trên thung lũng, nhưng trên cơ bản cách mỗi nửa năm đều sẽ rời đi một lần. 

Dương Khai từng có ý vô ý hỏi thăm Ngô Tinh Hà về việc này, Ngô

Tinh Hà nói, là Mộ Quang vương chủ coi trọng chuyện này, cho nên muốn Kình Lôi mỗi nửa năm phải về vương thành báo cáo tiến triển một lần. 

Mỗi lần Kình Lôi từ vương thành trở về, đều sẽ lôi Ngô Tinh Hà cùng mấy vị tông sư ra hung hăng răn dạy một phen, muốn bọn hắn mau chóng hoàn thiện chiến hạm, chắc chắn là bị vương chủ ăn hiếp, lại chẳng thể làm gì, mới phát tiết lửa giận lên đầu chúng Luyện Khí sư. 

Nhưng luyện chế hoàn thiện chiến hạm loại chuyện này, luyện khí tạo nghệ có trực tiếp liên quan, Ngô Tinh Hà bọn người tuy là Luyện Khí tông sư, là không có cách nào luyện chế ra như Nhân tộc chiến hạm vật như vậy. 

Cho nên trên cơ bản cách mỗi nửa năm, tình cảnh như vậy sẽ tái diễn một lần. 

Kình Lôi lần này bỗng nhiên rời đi trấn giữ đại điện, hẳn là như thường ngày, tiến về vương thành báo cáo tiến triển. 

Quả nhiên, một lát sau, Dương Khai cảm giác được môn hộ vị trí, truyền đến lực lượng không gian cực kỳ yếu ớt, rất nhanh sau đó lại biến mất. 

Lại đợi một hồi, xác định Kình Lôi đã rời đi, Dương Khai mới thả vật trong tay xuống, quay qua Tôn Củ nói: "Tôn sư đệ, ta không kiên trì

nổi nữa, ta đi nghỉ trước." 

Tôn Củ ngẩng đầu trông lại, thấy sắc mặt Dương Khai hơi trắng, khí tức phù phiếm, gật đầu nói: "Dương sư huynh đi thôi, ở đây có ta là được." 

Các Luyện Khí sư bởi vì luyện khí tiêu hao quá lớn, cho nên thường xuyên có Luyện Khí sư hao hết lực lượng cần đi về nghỉ khôi phục, tình huống như Dương Khai không hiếm thấy, Tôn Củ tự nhiên không cảm thấy kinh ngạc. 

"Vật làm phiền sư đệ." Dương Khai nói, nhảy ra khỏi chiến hạm, về phòng nghỉ ngơi. 

Nhưng hắn không lập tức trở về chỗ ở của mình, mà là xe nhẹ đường quen đến trước một tòa lầu các ba tầng. 

Đây là nơi Ngô Tinh Hà ở, thân là một trong ba vị Tông sư, đãi ngộ của Ngô Tinh Hà tự nhiên khác Luyện Khí sư bình thường. 

Nơi này Dương Khai đến không ít lần, bình thường tới đây chủ yếu là thỉnh giáo Ngô Tinh Hà vấn đề luyện khí, nửa ngày trước, Ngô Tinh Hà cũng bởi vì tiêu hao quá lớn, cho nên trở về nơi đây nghỉ ngơi, lúc này còn đang ở bên trong. 

Gần đó có tuần tra Mặc tộc đi qua, xa xa nhìn thấy vậy, không đến đây tra hỏi, tiếp tục tuần tra như thường.

Dương Khai đưa tay xúc động cấm chế, gọi nhẹ một tiếng: "Ngô sư huynh!" 

Một lát sau, đóng lại các cấm chế, Dương Khai đẩy cửa vào. 

Trực tiếp lên lầu hai, thấy Ngô Tinh Hà khoanh chân ngồi trên giường, bốn phía có bày một bộ thất phẩm tài nguyên, năng lượng phun trào, có vẻ đang luyện hóa khôi phục. 

"Ngô sư huynh!" Dương Khai thi lễ. 

Đang nghỉ ngơi lại bị người ta quấy rầy, Ngô Tinh Hà không để ý, ngược lại hiếu kỳ nhìn Dương Khai: "Dương sư đệ có việc?" 

Dương Khai nói: "Vừa rồi đang tinh luyện tài liệu gặp phải một vấn đề, muốn thỉnh giáo Ngô sư huynh." 

Ngô Tinh Hà nói: "Vấn đề gì?" 

"Là như vậy, vừa rồi ta đang luyện hóa bát phẩm Phong Hỏa Thạch, dùng Băng Sơn Pháp Ngô sư huynh truyền thụ cho, lại phát hiện nó làm hư hao tính năng của Phong Hỏa Thạch, tại sao lại vậy?" 

Vừa nói, Dương Khai đã từng bước một đi tới trước mặt Ngô Tinh Hà, mắt thấy Ngô Tinh Hà lộ ra thần sắc suy tư trầm ngâm, không chút do dự, thôi động Không Gian Pháp Tắc. 

Hư không ngưng kết.

Đang suy tư vấn đề Dương Khai nói, Ngô Tinh Hà đột nhiên gặp biến cố, rõ ràng còn chưa kịp phản ứng, ngẩng đầu lên, đã thấy Dương Khai chắp tay trước ngực, một đoàn tia sáng chói mắt chụp xuống đầu mình. 

Ngô Tinh Hà giật nảy cả mình, căn bản không nghĩ tới Dương Khai lại sẽ xuất thủ đánh lén mình, bản năng muốn phản kháng. 

Nhưng mà hắn vốn là bởi vì luyện khí tiêu hao quá lớn mới trở về nghỉ ngơi, bây giờ lại có bao nhiêu lực lượng? Huống chi từ khi bị mặc hóa trở thành mặc đồ, hắn chuyên tâm thuật luyện khí, chừng hơn ngàn năm chưa từng tranh đấu, lại chỉ có tu vi thất phẩm, căn bản khó mà phát huy ra thực lực thất phẩm vốn có. 

Đối mặt Dương Khai thân kinh bách chiến, mà lại còn là yêu nghiệt chân thực chiến lực viễn siêu cùng giai, nào có sức hoàn thủ? 

Một thân thiên địa vĩ lực còn chưa kịp động lên đã bị Dương Khai một chưởng vỗ vào đầu, lực lượng kinh khủng tràn vào Tiểu Càn Khôn, hắn bị chấn tới thất điên bát đảo, ngay sau đó, quang mang loá mắt mà tinh khiết triệt để bao phủ hắn. 

Tiếng vang xoẹt xẹt rồi lập tức truyền ra, trong bạch quang kia, lực lượng hắc vụ từ thể nội Ngô Tinh Hà bị xuất ra, bị triệt để tịnh hóa thành hư vô.

Ngô Tinh Hà đầu tiên là hiện lên vẻ đau đớn, rất nhanh sau đó lại bình thản xuống. 

Chốc lát, Dương Khai thu tay lại, đứng cảnh giác chú ý động tĩnh bên ngoài. 

Sau khi Ngô Tinh Hà để hắn vào, mặc dù lập tức mở ra cấm chế, ngăn cách trong ngoài, nhưng Dương Khai vẫn rất sợ mình ra tay chưa đủ chu toàn khiến Mặc tộc chú ý. 

Đây cũng là nguyên nhân hắn muốn chờ Kình Lôi rời đi rồi mới động thủ, Kình Lôi là vực chủ, nếu bị hắn phát hiện manh mối gì, Dương Khai chắc chắn không phải là đối thủ. 

Cũng may hắn động thủ quả quyết, từ thời điểm thôi động tịnh hóa chi quang đến thời khắc này, chỉ ngắn ngủi mấy hơi, lại thêm hắn cố ý khống chế lực lượng khuếch tán, Ngô Tinh Hà không có bất luận phản kháng gì, cấm chế lầu các vẫn bình yên như thường. 

Tiến triển thuận lợi! Xác định không bị Mặc tộc chú ý, Dương Khai thở phào một hơi. 

"Ngô sư huynh, đắc tội!" Dương Khai đầu tiên là tạ lỗi một tiếng, sau đó mới khoanh chân ngồi xuống trước mặt Ngô Tinh Hà. 

Giờ này khắc này, Ngô Tinh Hà sắc mặt tái nhợt, vừa rồi trong chưởng lực chẳng những tích chứa tịnh hóa chi quang, còn tích

chứa lực lượng cường đại của hắn, đánh vào trong Tiểu Càn Khôn, để Tiểu Càn Khôn hơi chấn động, như vậy mới có hiệu quả trấn áp, không để Ngô Tinh Hà có chút phản kháng. 

Nghe tiếng Dương Khai, ánh mắt tan rã dần dần tập trung, ngay sau đó ánh mặt dừng lại trên mặt Dương Khai, kinh nghi bất định: "Ngươi. . ." 

Dương Khai nghiêm mặt nói: "Ngô sư huynh, chuyện ta sắp nói có thể rất khó tưởng tượng, nhưng còn xin Ngô sư huynh tin tưởng, ta nói tất cả đều là thật. Thời gian cấp bách, chúng ta nói ngắn gọn, đầu tiên muốn Ngô sư huynh biết là, ta chưa từng bị mặc hóa, ta không phải mặc đồ." 

"Quả là thế!" Mặc dù rung động, nhưng Ngô Tinh Hà cũng có vẻ thoải mái. 

Mặc chi lực trong Tiểu Càn Khôn trong thời gian cực ngắn bị đuổi tản ra, nhặt lại Nhân tính, Ngô Tinh Hà lập tức hoài nghi Dương Khai căn bản không bị mặc hóa. 

"Đó là thủ đoạn gì?" Ngô Tinh Hà hiếu kỳ hỏi. 

"Tịnh hóa chi quang!" 

"Có thể nói là khắc tinh của mặc chi lực, là thủ đoạn mấy chục năm nay Nhân tộc mới nắm giữ."

Ngô Tinh Hà giật mình: "Chẳng trách nghe Mặc tộc nói, gần nhất đều không có mặc đồ ra đời, nguyên lai là bởi vì cái này." Dừng lại chút, hắn hỏi: "Tịnh hóa chi quang này có thể tránh cho ta không bị mặc hóa nữa hay không?" 

Dương Khai lắc đầu: "Không thể, nếu sư huynh nhiễm mặc chi lực, vẫn sẽ bị mặc hóa. Cũng may trong bí cảnh này không có Mặc Sào, không bị mặc chi lực tràn ngập, cho nên sư huynh chỉ cần chú ý cẩn thận chút là được." 

 

Đọc Võ Luyện Đỉnh Phong miễn phí nhanh nhất tại TruyenMoiz.com. Hãy chia sẻ cho mọi người để ad up chương nhanh hơn nhé.