Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 5173: Hoành Hỗ Bi Ai



Mà lại chiến công tốn hao chuyến này còn được giảm cho một nửa, bởi vì trước khi Dương Khai chuẩn bị đi, lão tổ muốn hắn hỗ trợ tìm ra những Càn Khôn Động Thiên phúc địa ngoài quan ngoại. 

Vị lão tổ này hiển nhiên đã nghe về chiến dịch Bích Lạc quan tận diệt đại quân Mặc tộc, một trận chiến diệt sát mấy chục vực chủ, chuẩn bị bắt chước một lần. 

Có điều cụ thể tạo được bao nhiêu hiệu quả, vậy phải xem lòng cảnh giác của Mặc tộc lớn cỡ nào. 

Đối với yêu cầu như vậy, Dương Khai tất nhiên sẽ không cự tuyệt, mặc dù chuyện này tốn hơn một năm, nhưng chỉ cần có thể hiệp trợ giết địch, đều là đáng giá. 

Trong lúc tu hành nhiều lần hắn phải tạm ngừng, nguyên nhân là phải hiệp trợ Ma Phiền đại sư luyện chế Phá Tà Thần Mâu. 

Hoành Hỗ bị bọn người Đinh Diệu bắt sống, giờ đnag bị cầm tù 

trong mật thất dưới đại doanh, trong mật thất trải rộng các loại trận pháp cấm chế, chính là vực chủ cũng đừng hòng chạy đâu được. 

Thí nghiệm trên thân vực chủ không tấp nập như với lãnh chúa, nhưng trên cơ bản cách mỗi ba năm năm đều phải tiến hành một lần. 

Chuyện Dương Khai cần làm rất đơn giản, rót tịnh hóa chi quang vào trong Phá Tà Thần Mâu, sau đó tế ra Phá Tà Thần Mâu, vậy là xong việc. 

Chuyện còn lại tự có Ma Phiền đại sư cùng các bát phẩm xử lí. 

Nghiên cứu Phá Tà Thần Mâu hao phí đại lượng tinh lực cùng thời gian của Ma Phiền đại sư, nhưng vẫn tiến triển chậm chạp, 200 năm qua, hình dạng Phá Tà Thần Mâu đại khái không có biến hóa quá lớn, nhưng Dương Khai có thể cảm nhận được, mỗi một lần Ma Phiền đại sư luyện chế Phá Tà Thần Mâu đều có chỗ khác trước đó. 

Thí nghiệm hiệu quả, có khi tốt, có khi hỏng. 

Sở dĩ cách ba năm năm mới thí nghiệm một lần, không phải do bên mình, mà là bởi vì Hoành Hỗ. 

Mỗi một lần thí nghiệm, Phá Tà Thần Mâu đều sẽ được bắn vào trong cơ thể hắn, trong nháy mắt phóng thích tịnh hóa chi quang, tạo thành tổn thương đối với hắn, cho dù hắn là một vị vực chủ cũng

cần thời gian có thể tu dưỡng lại. 

Chỉ có khi hắn hoàn toàn khôi phục mới có thể bắt đầu lần thí nghiệm tiếp theo. 

Đó là khảo nghiệm cần sự kiên nhẫn cực kỳ, cũng may vô luận là Ma Phiền đại sư hay là các bát phẩm đều không thiếu kiên nhẫn. 

Mà Hoành Hỗ cũng đã phải sự chịu dày vò này 200 năm! 

Ngày đó Vô Cương chết ngay trên chiến trường, Hoành Hỗ còn cảm thấy vận khí mình không tệ, bát phẩm không có ý muốn giết hắn, từ khi bắt đầu đã cố ý muốn bắt sống hắn, nếu không ngày đó người chết không phải là Vô Cương, mà là Hoành Hỗ hắn. 

Đối với bất kỳ chủng tộc nào, sống sót đều là bản năng, chỉ có còn sống mới có hi vọng. Mà qua 200 năm cầm tù tra tấn, Hoành Hỗ mới phát hiện, có đôi khi còn sống còn không bằng chết cmn nó đi, aaaaaa. 

Thân là một vị vực chủ, thực lực hùng hồn, ý chí lực cùng đứng số một, nhưng mà mỗi lần, khi bát phẩm kia cắm một cây trường mâu 20cm vào trong cơ thể hắn, tia sáng trắng đục chói mắt kia bộc phát, Hoành Hỗ liền cảm thấy suong không bằng chết. 

Hắn không biết quang mang kia là bí thuật gì, chỉ biết là trong quang mang kia ẩn chứa một loại lực lượng cực kỳ khắc chế mặc chi lực,

nhiễm phải lực lượng kia, mặc chi lực lại cấp tốc tan rã, cả người mềm nhũn :<. 

Đây đơn giản chính là khắc tinh của mặc chi lực, là thiên địch của Mặc tộc. 

Nhân tộc thế mà nắm giữ loại bí thuật này, Hoành Hỗ sợ hãi đến cực điểm. 

Trên thực tế, lần thứ nhất nhìn thấy bạch quang tinh khiết loá mắt kia, Hoành Hỗ đã nhớ tới một sự kiện. 

Đó là tại hơn ba trăm năm trước, chuyện phát sinh trên lần tiến công Bích Lạc quan, từng xảy ra trong nháy mắt như vậy, một vị trí nào đó trên chiến trường bộc phát ra tia sáng chói mắt tương tự như này. 

Lúc ấy Hoành Hỗ cách vị trí chiến trường kia khá xa, nhìn không quá rõ ràng, chỉ là nhìn thoáng qua, chỉ thấy quang mang tinh khiết kia là phù dung sớm nở tối tàn, rất nhanh dập tắt, nhưng ngay sau đó có khí tức vực chủ vẫn lạc truyền ra. 

Lúc đó vực chủ kia là chết dưới tay Chung Lương, Hoành Hỗ vô ý thức coi là đó là Chung Lương sử dụng một loại bí thuật cực mạnh, cứ việc nhìn không quá rõ ràng, nhưng bạch quang kia lại mang cho Hoành Hỗ một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm.

Sau đó, Hoành Hỗ cũng cẩn thận lưu ý chiến trường, lại không phát hiện vết tích về bí thuật kia nữa. Sau đó giao lưu với những vực chủ khác, tất cả vực chủ phát giác được bạch quang kia, đều có cảm giác giống hắn. 

Các vực chủ âm thầm lưu tâm, nghĩ biện pháp tìm hiểu về bạch quang kia, nhưng thủy chung không thu hoạch được gì. 

Mà lại từ một lần kia, loại bạch quang kia rốt cuộc không xuất hiện nữa, Mặc tộc mới dần dần cho vào quên lãng. 

Đến tận khi Hoành Hỗ bị bắt, tận mắt nhìn thấy quá trình sinh ra bạch quang kia, hắn mới hiểu được, bí thuật này vẫn luôn bị Nhân tộc nắm giữ, chỉ là ngoại trừ lần thứ nhất, không còn thi triển trên chiến trường. 

Lực lượng khắc chế mặc chi lực bực này, Nhân tộc lại tuyết tàng không dùng, ý nghĩa như thế nào, đã không cần nói cũng biết. Lại thêm, qua nhiều năm như vậy, Nhân tộc làm đủ loại thí nghiệm trên người hắn, hắn đâu còn đoán không ra ý đồ của đám nhân tộc này? 

Bí thuật kia hình như có tính chất hạn chế rất lớn, Nhân tộc nắm giữ loại bí thuật này tuyệt đối cực ít, không thể phổ cập, cho nên Nhân tộc mới có thể luyện chế loại bí bảo đặc thù này, mượn nhờ uy năng bí bảo phổ cập bí thuật này ra.

Một khi Nhân tộc đạt thành việc này, Mặc tộc không phòng bị nhất định phải đại họa lâm đầu, mà đứng mũi chịu sào, mà ăn l nhất chính là Vực chủ, bởi vì Nhân tộc là làm thí nghiệm với chính hắn, cho nên mục tiêu nhằm vào nhất định là vực chủ. 

Một khi Vực Chủ tử thương quá lớn, căn cơ Mặc tộc nhất định dao động, đến lúc đó cả một tộc đàn đáng lo. 

Hắn muốn truyền tin tức này ra ngoài, nhưng mà truyền tdn được? Chỉ có thể ở trong chịu dày vò tra tấn không phân biệt được thời gian. 

Thân là Mặc tộc còn có thể nghĩ rõ điểm này, làm người thôi động tịnh hóa chi quang, Dương Khai sao có thể thấy không rõ thế cục tương lai? 

Phá Tà Thần Mâu liên lụy quá lớn, trước khi triệt để phổ cập ra, bí mật tịnh hóa chi quang tuyệt đối không có khả năng để bại lộ, nếu không sẽ khiến Mặc tộc cảnh giác cao độ, khó mà đưa đến hiệu quả giải quyết dứt khoát. 

Cho nên cái ngày đối mặt Hoành Hỗ, hắn mới một mực ẩn nhẫn không thôi động tịnh hóa chi quang. 

200 năm, mấy chục lần thí nghiệm cải tiến, công cuộc chế tạo Phá Tà Thần Mâu rốt cục tiến nhập giai đoạn cuối.

Một ngày này, Dương Khai lần nữa bị gọi ra, theo Chung Lương cùng Ma Phiền đại sư đi đến mật thất. 

Nghe được động tĩnh, đang nhắm mắt dưỡng thần, Hoành Hỗ liền mở mắt ra, thấy ba người đến, trong mắt không khỏi hiện lên vẻ đau đớn bất đắc dĩ :V. 

200 năm qua, mỗi lần đều là ba thằng này cùng nhau đến, mỗi lần đều tra tấn hắn thống khổ không chịu nổi ư ư.., hết lần này lần khác hắn chỉ có thể tiếp nhận, vô lực phản kháng, nằm yên chịu nhục. 

Mấy chục lần kinh lịch khiến Hoành Hỗ chết lặng, cho nên khi nhìn thấy ba người này, hắn minh bạch tiếp xuống mình sẽ tao ngộ thứ gì. 

Hắn lạnh lùng quan sát, Ma Phiền đại sư từ trong không gian giới lấy ra Phá Tà Thần Mâu đã được luyện chế tốt, giao cho Dương Khai. 

Dương Khai đưa tay tiếp nhận, cẩn thận đánh giá: "Ngắn hơn lần trước ba tấc a, vật liệu cu ̃ng có chỗ khác." 

Ma Phiền đại sư gật đầu nói: "Có một chút cải biến, trước kia yêu cầu kỹ nghệ luyện chế Phá Tà Thần Mâu quá cao, vật liệu cũng hao phí quá nhiều, lần này yêu cầu kỹ nghệ được thấp xuống, vật liệu cũng có chỗ cắt giảm." 

Là bí bảo cần quy mô lớn phổ cập, cho nên đối với kỹ thuật luyện khí cùng vật liệu đều có yêu cầu tương đối, như Phá Tà Thần Mâu Ma

Phiền đại sư luyện chế lần thứ nhất, uy lực cố nhiên đủ để đưa lên chiến trường, nhưng chỉ có đại tông sư Luyện Khí mới có thể luyện chế, không có biện pháp đại lượng cung ứng. 

Không thể đại lượng cung ứng, trong tác chiến quy mô lớn cũng không phát huy được tác dụng quá lớn, nhiều lắm là chỉ có thể làm kỳ binh. 

Mà lại, còn phải cân nhă ́c đến vấn đề vật liệu, trong đó, bất kỳ biến hóa khâu nào đều là kết tinh của trí tuệ cùng kĩ thuật. 

Bây giờ nghiên cứu Phá Tà Thần Mâu đã không phải là do một mình Ma Phiền đại sư chủ trì, mà là do hắn dẫn đầu, cộng thêm Đông Quách An Bình cùng một vị đại tông sư Luyện Khí khác cùng làm. 

Đối với chuyện này, ba vị đại tông sư cực kỳ để bụng, ngoại trừ luyện chế chiến hạm ra, đại đa số thời gian đều nhào vào chuyện này. 

Mà dưới mắt, chính là thời điểm nghiệm chứng thành quả. 

Dương Khai thôi động tịnh hóa chi quang, bao phủ Phá Tà Thần Mâu trong tay, trong bí bảo có cấm chế, tịnh hóa chi quang như nước chảy, rất nhanh bị phong ấn trong đó. 

Dương Khai ước lượng Phá Tà Thần Mâu trên tay, quay đầu nhìn về phía Chung Lương: "Bắt đầu nhó?" 

Chung Lương gật đầu: "Bắt đầu đi."

Nói rồi, Chung Lương biến hóa pháp quyết, trong mật thất ẩn trận pháp được kích hoạt. 

Sau một khắc, Hoành Hỗ chợt được trùng hoạch tự do, nhanh chóng thối lui ra mấy chục trượng, vẻ mặt phẫn nộ, cắn răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Dương Khai. 

Hắn biết, vật trong tay tiểu tử Nhân tộc này, lập tức muốn công đến đây, không tránh khỏi tiếp tục là một trận tra tấn, cứ việc người ta sẽ không tha hắn, bắn đến khi hắn không trốn nổi mới thôi, nhưng luôn luôn phải giãy dụa. 

Hắn không nghĩ đến việc thoát khốn, đối mặt hai vị bát phẩm, trong đó thậm chí còn có Chung Lương, vô luận như thế nào hắn đều không là đối thủ, huống chi, nơi đây còn có các loại cấm chế đại trận, không phá trận pháp, rời đi bằng niềm tin. 

Ngay khi Hoành Hỗ trận địa sẵn sàng đón quân địch, Dương Khai đã thôi động thiên địa vĩ lực rót vào trong tay Phá Tà Thần Mâu. Thần mâu khẽ run lên, trong chớp mắt hóa thành một đạo lưu quang, phóng tới Hoành Hỗ. 

Sở dĩ muốn Dương Khai xuất thủ thí nghiệm, là bởi vì tu vi của hắn phù hợp, nếu Chung Lương tự mình xuất thủ, dưới loại hoàn cảnh bịt kín này, Hoành Hỗ vô luận như thế nào đều tránh không nổi, vậy đã mất đi ý nghĩa thí nghiệm. Trên chiến trường, nên cân nhắc đến cả tình huống các thất phẩm đối mặt vực chủ, cần thí nghiệm xem phải chăng Phá Tà Thần Mâu có thể trở thành lợi khí để các thất phẩm có thể chống lại vực chủ.