Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 5179: Ba Vạn Năm Trước



Thân Đồ Mặc nghe vậy nói: "Phải, cũng không phải. . ." Dương Khai mờ mịt. 

Thân Đồ Mặc trầm ngâm một lát, giống như đang suy nghĩ làm sao giải thích việc này, dù sao muốn giải thích rõ ràng là rất phí miệng lưỡi. 

Được một lát, hắn mới mở miệng nói: "Ngươi đến Mặc chi chiến trường này cũng có hai ba trăm năm, mặc dù thời gian không lâu lắm, ngươi có từng nghĩ, toàn bộ Mặc chi chiến trường vì sao khổng lồ như thế, rộng lớn như thế?" 

Dương Khai tự nhủ làm sao ta biết việc này? Mà lại loại chuyện này mình cũng từng có suy nghĩ, lại có thể có đáp án gì sao? 

Thân Đồ Mặc nhấc lên như thế làm cho Dương Khai để ý, đúng vậy a, Mặc chi chiến trường sao lại rộng lớn như vậy? Trong 3000 thế giới, bất kỳ đại vực nào đều có thể nói là rộng lớn vô ngần, nhưng so 

với Mặc chi chiến trường lại chỉ như con kiến. 

Độ rộng lớn của Mặc chi chiến trường đã siêu việt đại vực rộng lớn nhất tại 3000 thế giới, giống như không cực hạn. 

"Quân đoàn trưởng có ý là. . ." Dương Khai chần chờ nhìn qua hắn. 

Thân Đồ Mặc thở dài nói: "Theo sách sử ghi chép, niên đại thế giới mới sinh kia, khắp nơi Mặc chi chiến trường cũng như các đại vực khác, mỗi đại vực đều phồn hoa như gấm, giữa các đại vực có bình chướng, do vực môn kết nối nhau, giống như 3000 thế gới bây giờ. 

Nhưng mà Mặc tộc sinh ra đã cải biến tình huống này. Mặc tộc sinh ra từ một nơi không biết tên, bọn chúng trời sinh có tính ăn mòn cùng phương thức sinh sôi đặc thù, giúp bọn chúng rất dễ dàng trở thành Chúa Tể các đại vực." 

"Mỗi khi Mặc tộc hoàn toàn chiếm lĩnh một đại vực nào đó, đại vực này sẽ bắt đầu tổn hại, vực chi bình chướng vỡ vụn, sẽ bắt đầu tương dung đại vực lân cận, từ đó thể lượng dần dần gia tăng, như quả cầu tuyết, càng lăn càng lớn, đây chính là nguyên nhân Mặc chi chiến trường sẽ rộng lớn như thế." 

Dương Khai nói: "Đại nhân, vì sao vực chi bình chướng vỡ vụn?" 

Thân Đồ Mặc lắc đầu nói: "Việc này ta không biết, những điều ta biết đều là từ sách sử rất cổ lão, nhưng ghi chép trên đó lại không hoàn

toàn, cũng không ai có thể khảo chứng thật giả trong đó, còn nguyên nhân Mặc chi chiến trường rộng lớn thì có thể giải thích chính xác như vậy." 

"Vậy Mặc tộc đản sinh từ đâu? Mặc tộc thai nghén từ Mặc Sào, Mặc Sào phân đẳng cấp, ngược dòng ti ̀m hiểu, Vương Chủ Mặc Sào là tử sào của Mặc sào nào?" 

Chuyện này khốn hoặc Dương Khai thật lâu, lại luôn không chiếm được đáp án, hắn phỏng đoán, Mặc Sào nên có đầu nguồn. 

Nhân cơ hội này, Dương Khai vội vàng lĩnh giáo Thân Đồ Mặc, muốn có được đáp án. 

Thân Đồ Mặc lại lắc đầu nói: "Không biết, trước khi ngươi tìm hiểu ra bí mật của Mặc Sào, Nhân tộc chúng ta thậm chí hoàn toàn không rõ quan hệ giữa các cấp Mặc Sào." 

Dương Khai không khỏi thất vọng. Nghĩ lại, bỗng nhiên nghi ngờ nói: "Đại nhân vì sao bỗng nhiên nói với ta những điều này?" 

"Sở dĩ muốn nói với ngươi, là bởi vì tiếp đây trong quan sẽ có kế hoạch, kế hoạch này chẳng những quan hệ đến Bích Lạc quan, cũng quan hệ đến tất cả các quan ải khác." 

Dương Khai nghe vậy hai mắt tỏa sáng: "Viễn chinh sắp bắt đầu?" Đinh Diệu chợt nói: "Có liên quna viễn chỉnh, nhưng muốn viễn

chinh, việc này nhất định phải đạt thành! Ngươi yên lặng nghe là được, không cần hỏi nhiều." 

Dương Khai ngoan ngoãn im miệng. 

Thân Đồ Mặc tiếp đáp lời đầu: "Thời đại Thượng Cổ, Mặc tộc hoành hành không sợ, từng tòa đại vực luân hãm, có Nhân tộc đại năng đồng tâm ngăn địch, sáng tạo 108 đạo quan ải, chống cự Mặc tộc, phúc ấm hậu thế đến nay, nếu không có 108 đạo quan ải này, bây giờ 3000 thế giới đã sớm thành địa bàn Mặc tộc, không có chúng ta." 

"108 đạo quan ải, mặc dù từng người tự chiến, nhưng trên thực tế lại là chặt chẽ nối thành một thể, cấu trúc thành một đạo phòng tuyến kiên cố." 

Vừa nói, hắn cũng đưa tay hư họa trước mặt, thiên địa vĩ lực tinh thuần ngưng tụ thành thực chất, hóa thành một mảnh linh vận chi quang. 

Quang mang kia dưới sự khống chế của hắn, hiện ra hai màu rõ ràng, một màu là trắng, một màu là đen. Hắn chỉ vào khu vực màu trắng kia nói: "Đây là 3000 thế giới." 

Lại chỉ khu vực màu đen kia: "Đây là Mặc chi chiến trường." 

Tay điểm trung tâm đường ranh giới, kim quang chợt hiện: "Đây là Bất Hồi quan, từ xưa do hai tộc Long Phượng trấn thủ, là thông đạo

duy nhất liên hệ 3000 thế giới với Mặc chi chiến trường, đệ tử các đại động thiên phúc địa đi qua Bất Hồi quan, phân phối tới các nơi quan ải, vật tư là từ Bất Hồi quan phân phối cho, có thể nói, Bất Hồi quan chính là bình chướng sau cùng của 3000 thế giới!" 

Khu vực màu đen chợt tái hiện hơn một trăm điểm kim quang: "Đây là hơn một trăm đạo quan ải." 

Dương Khai nhìn kĩ, phát hiện hơn một trăm điểm kim quang kia xếp thành một nửa một nửa hình tròn, bao phủ Bất Hồi quan. 

Dương Khai lần đầu thấy phân bố hơn một trăm chỗ quan ải trực quan như vậy, không khỏi kinh ngạc nói: "Những quan ải này là chân thật phân bố như vậy sao?" 

Thân Đồ Mặc gật đầu nói: " Phân bố như vậy có thể bảo đảm mỗi một chỗ quan ải đối ứng một chỗ chiến khu, chỉ cần bảo vệ tốt chỗ chiến khu của mình, Mặc tộc vĩnh viễn cũng đừng hòng đặt chân 3000 thế giới." 

Dương Khai rung động: "Thượng Cổ đại năng quả nhiên thần thông quảng đại." 

Lúc này Đinh Diệu chắp hai tay sau lưng đi tới, nói: "Dựa vào đạo phòng tuyến này, Nhân tộc đối kháng Mặc tộc vô số năm, mặc dù hi sinh vô số tinh nhuệ chi sĩ, lại bảo đảm 3000 thế giới yên bình.

Nhưng loại tình huống này, tại hơn ba vạn năm trước, xuất hiện biến hóa." 

Nói rồi, hắn chỉ phía trước, trong hơn một trăm điểm kim quang kia ,một điểm nào đó bỗng nhiên hóa thành màu đen. 

Dương Khai ẩn ẩn ý thức được ba vạn năm trước đã xảy ra chuyện gì. 

Quả nhiên, Đinh Diệu nói: "Hơn ba vạn năm trước, Đại Diễn quan do Đại Diễn phúc địa phụ trách trấn thủ bị phá, mấy vạn tướng sĩ Đại Diễn quan liên tục huyết chiến mấy năm với Mặc tộc, gần như toàn quân bị diệt, Đại Diễn lão tổ càng chiến tử tại chỗ, từ đó về sau, Đại Diễn quan đã rơi vào tay Mặc tộc." 

Cứ việc lòng có suy đoán, thế nhưng lúcn ghe Đinh Diệu nói ra việc này, tâm tình Dương Khai vẫn thật nặng nề. Một chỗ quan ải, mấy vạn tướng sĩ trong trận chiến ấy bị đánh đến mức toàn quân bị diệt, ngay cả lão tổ cũng chiến tử, trận chiến kia đối với Nhân tộc là một sự đả kích quá lớn, đó không đơn thuần là một chỗ quan ải thất thủ,còn là phúc địa diệt vong! 

Từ xưa đến nay, quan ải thất thủ, đây là lần thứ nhất, là một lần duy nhất. 

Cũng chính là trận chiến kia, đưa đến sự tàn lụi của cả Đại Diễn phúc địa.

Đây là sự sỉ nhục của Nhân tộc, nên mặc dù Dương Khai đến Mặc chi chiến trường này hai ba trăm năm, lại chưa từng nghe người ta nhắc qua, biết chuyện này trên cơ bản đều là bát phẩm, chẳng ai sẽ rảnh rỗi đi nói với hắn, dướib át phẩm, cơ bản không biết chuyện này. Ban sơ hắn nghe được tin tức này là từ miệng nghe Hắc Uyên. 

Hắn không biết ba vạn năm trước đến cùng xảy ra chuyện gì, lại để Đại Diễn quan triệt để thất thủ, nhưng chỉ là mấy năm, toàn quân bị diệt, ngay cả lão tổ đều chiến tử, rõ ràng không bình thường. 

"Lão tổ với vương chủ tám lạng nửa cân, có lẽ còn càng mạnh hơn, có lão tổ tọa trấn, Mặc tộc lại há có thể dễ đắc thủ như vậy? Đại Diễn quan vì sao luân hãm nhanh chóng như vậy?" Dương Khai không hiểu hỏi. 

Đinh Diệu nói: "Đúng vậy, nhưng nếu là lấy một địch hai thì sao?" 

Dương Khai kinh ngạc: "Trong trận chiến ấy, Mặc tộc xuất động hai vị vương chủ?" 

Đinh Diệu gật đầu nói: "Đây là về tin tức sau mới lấy được. Lão tổ sinh ra không dễ, vương chủ giống như thế, loại chiến lực tầng cao nhất này, có lẽ một vạn năm đều chưa chắc có thể xuất hiện một vị. Đại Diễn chiến khu lúc đầu chỉ có một vị vương chủ, tranh đấu với lão tổ vô số năm. Nhưng mà chợt có một vị vực chủ tấn thăng thành vương chủ, việc này Mặc tộc ẩn tàng vô cùng tốt, lão tổ không biết

chút nào, thời điểm lão tổ tranh đấu với vị vương chủ thứ nhất, chợt bị vị vương chủ thứ hai đánh lén trọng thương, lấy một địch hai, sap có thể là đối thủ?" 

Thân Đồ Mặc nói tiếp: "Lão tổ mặc dù bỏ mình, thế nhưng ngài cũng chém được một vị vương chủ trong đó, xem như chết có ý nghĩa." 

Lấy một địch hai, thậm chí còn dưới nghịch cảnh bị đánh lén trọng thương, vậy mà còn đồng quy vu tận được với một vương chủ, Đại Diễn lão tổ không hổ cửu phẩm chi uy. 

"Ngươi tuy chỉ là thất phẩm, lại tham dự rất nhiều chuyện cơ mật quan trọng, chắc hẳn cũng biết, Nhân tộc làmc huẩn bị vì viễn chinh." 

Dương Khai gật đầu: "Đệ tử biết." 

Đinh Diệu chỉ tay đang điểm đen đại biểu Đại Diễn quan: "Muốn viễn chinh, nhất định phải thu phục lại Đại Diễn quan! Không có Đại Diễn quan, viễn chinh có lỗ thủng, thời gian gần đây trong quan điều động tướng sĩ, chính là vì việc này mà chuẩn bị, chẳng những Bích Lạc quan như vậy, quan ải khác cũng như vậy." 

Dương Khai bừng tỉnh đại ngộ. 

Đồng thời coi như hiểu vì sao Ma Phiền đại sư kích động như vậy, hắn vốn là người của Đại Diễn, bây giờ Nhân tộc muốn thu phục Đại

Diễn quan, hắn tất nhiên là muốn đi theo ra trận, đó là nơi các vị tổ tiên Đại Diễn huyết chiến, là nơi các tiền bối Đại Diễn chôn xương, đứng trên lập trường của Ma Phiền đại sư, vô luận như thế nào hắn đều phải đi, tự tay đoạt lại quan ải, báo thù rửa hận cho tổ tiên. 

Thân Đồ Mặc cùng Đinh Diệu lại vì có đủ loại cân nhắc, không muốn để hắn đi theo đại quân, Ma Phiền đại sư đương nhiên rất tức giận, loại chuyện này đổi lại là bất cứ người nào đều sẽ không đồng ý. 

Dương Khai thậm chí đang nghĩ, hơn hai trăm năm trước, Ma Phiền đại sư sở dĩ co ́thể bị chiêu mộ tiến Mặc chi chiến trường, có lẽ ngay vào lúc đó Nhân tộc đã có ý muốn thu phục Đại Diễn quan.