Trên không trung Băng tông, Thiên Hạo thần sắc biến ảo, có vẻ phức tạp hơn nữa. Dương Khai nhíu chặt mày, thi thoảng lại quay sang theo dõi y.
- Tiểu tử, ngươi tìm được thứ này từ nơi này hay sao?
- Các ngươi đây cũng đúng là chuyện bé xé ra to quá nha, mặc kệ khi hắn còn sống là dạng người ra sao, nhưng hiện tại cũng là chết rồi, cảnh giác như thế để làm gì?
Bên tai dường như có tiếng tru lên, một cỗ thần niệm tàn nhẫn hung bang đang tỏa ra bốn phía, thẩm thấu vào trong óc mọi người, ý đồ quấy nhiễu tâm thần của mọi người.
Các cường nhân bậc Nhập thánh cảnh ở Băng tông đều thờ ơ, Dương Khai cũng vẻ mặt không thay đổi.
Điều này làm cho Thanh Nhã vốn đã đang chú ý tới hắn không khỏi nhìn Dương Khai với cặp mắt khác xưa. Nàng còn tưởng rằng Dương Khai nhiều ít cũng sẽ bị ảnh hưởng, không nghĩ tới hắn lại không sao.
âm thanh càng ngày càng thê lương kia văng vẳng bên tai, càng ngày càng dồn dập, lộ ra một cỗ kêu gào cảm nồng đậm.
Dần dần tiếng gầm rú giảm bớt, cho tới khi biến mất không còn thấy gì nữa.
- Nói như thế nào đây, kỳ thật ta cũng không hiểu rõ lắm về thứ này, đều là nghe từ các tiền bối trong tông truyền lại. Đây cũng là một chủng tộc, gọi là Cốt tộc.
- Cốt tộc?
Dương Khai nhíu mày.
- Ừm, bọn họ không có máu thịt, chỉ có hài cốt và kinh mạch, nhưng cường nhân trong số bọn họ lại có được bản lĩnh thông thiên triệt địa. Băng tông ta sở dĩ suy nhược chính là vì có liên quan tới kiếp trước của chủng tộc này.
- Chủng tộc này là từ đâu tới, không ai biết được rõ ràng. Ngoại trừ Cốt tộc, dường như cũng còn một số sinh mệnh thể quái dị. Thật lâu về trước, chúng hiển hiện trên đại lục một cách quỷ dị. Nhớ rõ trước đó ta đã nói với người, bởi vì một số biến cố nên mấy thế lực kia cũng chưa suy sụp chứ? Có liên quan rất lớn tới những thứ đó. Mà chúng ta hiện tại định cư ở nơi này cũng có một phần nguyên nhân là do bọn họ. Các tiền bối nói, dường như còn một chút Cốt tộc sống trên đời này, chúng ta liền trấn thủ ở đây đẻ tìm kiếm. Sau đó bao nhiêu năm tiếp nối, cũng phát hiện được không ít người Cốt tộc bị đóng băng ở đây, giết chết bọn họ. Nhưng từ khi ta tiếp chưởng Băng tông cho tới nay thì đúng là lần đầu tiên phát hiện,xem ra bọn họ đúng là vẫn còn cá lọt lưới.
- Điều này thật là thú vị,
Dương Khai vẻ mặt quái dị vô cùng.
- Điều này cũng chẳng phải là chuyện gì thú vị hết, ngươi lần này phát hiện được chẳng qua là kẻ rất nhỏ yếu trong Cốt tộc. Nếu là nhân vật hùng mạnh thì Băng tông chúng ta chỉ sợ đã gặp họa!
Thiên Hạo lạnh lùng nói.
- Thế các người vẫn còn ở lại chỗ này?
Dương Khai ngạc nhiên.
- Cốt tộc mặc dù có cường nhân, nhưng cũng không phải kẻ nào cũng đều cường đại như thế. Hơn nữa, chúng ta cũng không yếu mà, trấn thủ tại chỗ này chính là vì bọn họ, không để cho bọn họ có cơ hội đi ra ngoài tác loạn.
Thanh Nhã khẽ mỉm cười.
Dương Khai thần mâu chấn động:
- Nói như thế, các người là đang thầm lặng cống hiến cho toàn bộ đại lục?
- Ha ha, chúng ta chẳng qua cũng chỉ là tuân theo di nguyện của tổ tông mà thôi. Hơn nữa, bên ngoài quá mức ồn ào, chúng ta không muốn rời đi nơi đây.
Thanh Nhã quay sang bốn vị trưởng lão, phân phó nói.
- Vâng!
Bốn người cùng đáp lời, tiếp nhận những cường nhân Siêu Phàm cảnh, phân ra bốn phương tám hướng truy tìm.
Dương Khai đứng nguyên tại chỗ, trầm tư hồi lâu mới không yên tâm mà hỏi;
- Tô Nhan ở trong này không nguy hiểm chứ?
- Yên tâm đi.
Thanh Nhã nhìn vào một chỗ trên hư không.
- Có ta ở đây, sẽ không để cho nàng gặp chuyện không may, hơn nữa cho dù là còn Cốt tộc, trong này bọn họ cũng chẳng làm thêm được điều gì.
Nghe thế, Dương Khai an tâm hơn nhiều, vội vàng lấy miếng Băng Châu từ trong không gian của Hắc Thư ra, đưa cho Thanh Nhã nói:
- Đây là thứ ta tìm được ở trong Băng sơn, Tô Nhan nói có thể có tác dụng rất lớn đối với việc tu luyện công pháp Băng hệ.
- một tầng bên ngoài đúng là Hàn Băng Ngọc Tinh, nhưng chất lỏng bên trong lại càng tinh túy hơn, chính là Hàn Băng Ngọc Tủy. Ngươi thật đúng là may mắn mà, ngay cả thứ này mà cũng có thể tìm được.
Thanh Nhã kinh ngạc nhìn hắn:
- Có vật này, thực lực của Tô Nhan sẽ tăng lên nhanh hơn, đây chính là chí bảo cho người tu luyện công pháp Băng hệ.
Nói xong, liền mỉm cười nhìn Dương Khai:
- Ngươi đưa thứ này cho ta, không sợ ta nuốt lấy làm của riêng sao? Nó cũng có tác dụng rất lớn với ta.
Dương Khai cười ha hả, thản nhiên nói:
- Nuốt làm riêng thì nuốt làm riêng, Tô Nhan ở đây cũng nhận được không ít sự quan tâm của Tông chủ, coi như là tiểu tử ta tạ lễ cho Tông chủ là được rồi.