Võ giả tên Thành Phi đi tới bên cạnh Dương Khai, nhìn hắn từ trên xuống dưới, trong mắt lộ vẻ khinh miệt.
Giờ phút này Dương Khai chỉ thể hiện tu vi ở mức Thần Du cảnh thất tầng mà thôi. Trừ phi cường nhân Nhập Thánh cảnh nhìn tới, nếu không bất cứ kẻ nào đều không thể nhìn ra tu vi thực của hắn được.
Tu vi như thế, với tuổi tác như thế là mức thông thường ở Thông Huyền đại lục, cũng không làm cho người ta nghi ngờ.
Thành Phi này có tu vi Thần Du cảnh đỉnh phong, đương nhiên là cảm thấy tài trí hơn người.
- Tiểu tử, thành thật chút đấy nhá, đại gia đây cũng chẳng ai rảnh tới mức tới chăm sóc ngươi. Nếu như ngươi làm đại gia đây tức giận, ta sẽ là cho ngươi chịu không nổi.
- Dạ, ta sẽ thành thật.
Dương Khai liền vội vàng gật đầu.
Cửu Thiên Thánh địa này mỗi người đều kiêu căng, đại khái cũng liên quan tới vị trí siêu nhiên của bọn họ trên đại lục này.
Cũng như bên Trung Đô, các đệ tử của Bát đại gia tộc khi đi ra ngoài cũng mang theo cảm giác ưu việc, cảm thấy thiên hạ không ai bằng mình.
Dương Khai thấy nhiều rồi, nên cũng lơ đễnh,
- Đi theo ta, ta an bài chỗ ở cho ngươi!
Thành Phi cười ha ha, tiếp đón Dương Khai.
Dương Khai vội vàng theo kịp bước đi của y, vừa đi vừa nói:
Dương Khai hai mắt trợn trắng, nghĩ thầm rằng tuy mình bề ngoài không giống loại mắt trắng tuấn tú, nhưng thế nào cũng có thể nói là anh vĩ bất phàm đi, sao vào trong miệng tên này lại thành loại đầu trâu mặt ngựa đáng khinh hết rồi?
Lập tức cũng chẳng còn hứng thú nói chuyện nữa, trong đầu buồn bực đi theo đằng sau Thành Phi.
Nhưng mà nàng kia lại là Thánh Nữ của Cửu Thiên Thánh Địa, điều này cũng làm cho Dương Khai có chút bất ngờ.
Nghe nói, nhân vật như Thánh nữ chính là sự tồn tại thánh khiết mà cao quý. Trong tình huống bình thường sẽ không xuất đầu lộ diện. Thánh nữ này của Cửu Thiên Thánh Địa không biết tại sao lại phải cưỡi thuyền lớn, phiêu lưu trên đại dương bao la.
Rất nhanh, Thành Phi liền dẫn Dương Khai đi tới một gian phòng của tầng chốt trong khoang thuyền.
Vẻ mặt tức giận nói:
- Vào đi thôi, trước khi chúng ta tới đích, ngươi ở đây đi, một ngày ba bữa sẽ tự có người mang tới, chưa cho phép không được ra ngoài. Nếu là dám đi ra ngoài, trực tiếp bỏ lại trên biển không thương lượng.
Nhìn không gian nho nhỏ muốn chuyển mình cũng khó khăn kia, Dương Khai không khỏi nhíu mày.
Nhưng hắn cũng không yêu cầu nhiều lắm, không nói một lời liền đi vào. Thành Phi thấy biểu hiện của hắn khá ngoan ngoãn, cũng rất hài lòng, đợi Dương Khai di vào liền lập tức đóng cửa phòng.
Gian phòng kia căn bản cũng không được gọi là phòng. Vốn đại khái chỉ là một kho hàng nhỏ để giữ hàng mà thôi, chiếm khoảng hai trượng, hơn nữa bên trong còn có một cỗ hương vị là lạ.
Dương Khai bất đắc dĩ tới cực điểm, trong phòng không có cái gì, hắn chỉ có thể khoanh chân ngồi dưới dất, thuận tay mở tung cửa sổ sau lưng ra, khiến cho gió biển thổi vào.
Lúc này cảm giác dễ chịu hơn rất nhiều.
Thuyền lớn tiếp tục đi trên đại dương bao la, dọc đường đi cũng bình yên vô sự. Dương Khai cũng chẳng có chút suy nghĩ tự chuốc phiền toái, chưa hề rình rập động tĩnh của các nhân vật trên thuyề. Mỗi ngày hắn chỉ ngồi trong khoang thuyền tu luyện, an ổn qua ngày, trông chờ con thuyền lớn này của Cửu Thiên Thánh Địa nhanh chóng cập bờ để rời đi tức khắc.
Trên thuyền tối thiểu của sáu vị cường nhân Siêu Phàm cảnh, trong đó có hai người là Siêu Phàm cảnh tam tầng, vị Tiền Thúc kia cũng nằm trong số đó. Còn dư lại bốn người đều là Siêu Phàm cảnh nhị tầng.
Tuy nhiên điều làm Dương Khai thấy có chút kỳ quái là, nơi này cũng không có cường nhân Nhập Thánh cảnh. Theo lý mà nói, địa vị của Thánh nữ là vô cùng quan trọng, nhân vật như thế phiêu lưu trên đại dương, nên có cao thủ Nhập Thánh cảnh trấn thủ, dề phòng bất trắc mới đúng.
Nghĩ mãi mà không rõ, Dương Khai liền không thèm suy nghĩ nữa.
Trong một gian phòng lớn của khoang thuyền, Thánh nữ kia của Cửu Thiên Thánh Địa đang ngồi một tay chống má, suy nghĩ xuất thần bên bàn.
Gian phòng này tốt hơn gian phòng mà Dương Khai ở tới ngàn vạn lần, trong phòng được thắp lên hương liệu xa hoa nhất, hương khí hỉ nhân, tràn đầy cảm giác ấm áp. Trong phòng cũng là được bố trí vô cùng tinh xảo, chỗ nào cũng mang vẻ xa hoa cao quý.