- Đại trưởng lão nghiêm trọng hóa rồi, Lã mỗ không có ý này... Lã Thanh Kính vội vàng xua tay, tuy nhiên nghe Từ Hối nói như thế đúng là yên tâm hơn nhiều.
Bởi vì cho dù luyện chế thất bại, y cũng không phải gánh vác phong hiểm nào, trong lòng âm thầm cảm thấy chuyến đi tới Cửu Thiên Thánh Địa này là đúng rồi.
Vừa lo lắng đợi, Lã Thanh Kính liên tục nhìn quanh.
Từ Hối cũng không nói thêm gì nữa, lặng yên ngồi một bên.
Ước chừng sau nửa canh giờ, Dương Khai đã tới điện ngoại, long nhương hổ bộ, mạnh mẽ uy vũ đi vào trong.
Thấy bộ dạng này của hắn, Lã Thanh Kính cùng Từ Hối thần sắc phấn chấn, đều biết rằng Ngưng Hồn đan kia hẳn là đã luyện chế thành công rồi.
- Dương Thánh chủ. Lã Thanh Kính mở miệng, e dè không dám thở nhẹ.
Dương Khai cười ha hả, thuận miệng nói: - Không phụ nhờ vả, luyện chế thành công, tuy rằng xảy ra chút chuyện bất ngờ nho nhỏ.
- Không ngờ? Sắc mặt Lã Thanh Kính căng thẳng, không biết Dương Khai đang nói cái gì không ngò.
- Tự ngươi xem đi, ngươi hẳn sẽ hài lòng. Dương Khai đưa cái bình ngọc trên tay ra.
Lã Thanh Kính vội vàng tiếp nhận, mở miệng bình. Trong phút chốc, mùi thơm ngát liền xông vào mặt, không khỏi sinh ra cảm giác đột nhiên hiểu được, thể xác cùng tinh thần đều thích ý.
- Hả? Từ Hối cũng kinh ngạc lên tiếng, ngó đầu nhìn sang. Y cảm thấy, dường như trong nội đan Linh cấp dược phẩm này có chút dược hiệu không thích hợp.
Nồng hơn rất nhiều... so với Linh cấp thượng phẩm đan bình thường.
Nhìn qua miệng bình, hai mắt Lã Thanh Kính phút chốc trợn tròn, bàn tay thô đang cầm cái bình run rẩy lên, kinh hô: - Đây là...
- Đan văn? Từ Hối cũng kêu lên.
Hai người liếc nhau, đều nhìn thấy kinh ý trong mắt đối phương.
Linh cấp thượng phẩm có đan văn, giá trị của nó phải tương đương với một viên Thánh đan!
Dường như vẫn còn chưa dám tin, Lã Thanh Kính liền vội vàng đổ viên đan dược từ trong bình ngọc ra, thả trên lòng bàn tay cẩn thận kiểm chứng.
Viên Ngưng Hồn đan tròn trịa mượt mà, bên trong tích chứa dược hiệu tinh thuần, đan văn tinh xảo giống như kinh mạch con người đang bảo phủ lấy viên đan dược, lóe ra nhiều điểm ánh huỳnh quang.
Lòng bàn tay ấm áp, trong lòng Lã Thanh Kính phút chốc đã có được đáp án khẳng định, viên đan được này tuyệt đối là vừa mới được luyện chế ra.
- Dương Thánh chủ, điều này... Lã Thanh Kính tới nói năng cũng trở nên lộn xộn, y vốn tưởng rằng lần này có thể luyện chế thành đan được cũng đã là vô cùng may mắn rồi, không ngờ có được một viên Ngưng Hồn đan có thể sinh ra đan văn.
Điều này quả thật vượt ra ngoài dự liệu của y, khiến y kích động không nói thành lời.
- Thật may mắn, sinh ra đan văn. Dương Khai cười ha hả, tùy ý nói.
- Thế thì khuyển tử được cứu rồi! Lã Thanh Kính hô to, khóe mắt dường như có giọt lệ lóe ra.
- Không chỉ có được cứu, mà để lệnh lang ăn vào, chẳng những có thể hoàn toàn chữa khỏi thần hồn bị thương tổn của hắn, không chừng còn có thể tăng mạnh bất ngờ. Ừm, nếu cảnh giới tu vi của lệnh lang không cao, còn phải cần ngươi dùng hộ pháp hỗ trợ. Dược liệu của viên Linh đan này không kém hơn Thánh đan, nhưng phải sử dụng cẩn thận!
- Dương Thánh chủ nói rất đúng, Lã mỗ nhất định ghi nhớ trong lòng! Lã Thanh Kính mừng như điên, thần sắc tỏa sáng, giống như thấy được cảnh nhi tử bình phục, lực lượng thần thức tăng lên mạnh mẽ ngay trước mắt.
- Chúc mừng Lã huynh. Từ Hối đứng bên cạnh cũng chúc mừng.
- Làm phiền đại trưởng lão, đa tạ đại trưởng lão, đa tạ Thánh chủ... Lã Thanh Kính cúi gập người vái chào.
một lát sau, thần sắc bỗng nhiên lại trở nên co quắp, lúng túng nói: - Lã mỗ đi tới đây cũng chỉ chuẩn bị một số thứ tương đương một viên Linh cấp thượng phẩm đan để trả thù lao, chưa từng nghĩ tới viên Linh đan này lại có thể sinh ra đan văn...
Sắc mặt bỗng nhiên nghiêm túc, trầm giọng nói:
- Dương Thánh chủ và đại trưởng lão nếu tin tưởng tại hạ, xin chờ tại hạ để khuyển tử dùng đan dược xong lại gom góp đầy đủ tạ lễ, lại tới tiếp kiến hai vị.
Vừa nói chuyện, lấy những thứ chuẩn bị sẵn từ đầu ra.
Không ngoài sở liệu, đều là một số tinh thạch.
Từ Hối nhìn Dương Khai, ánh mắt ý hỏi.
Dương Khai sang sảng cười, thản nhiên nói: - Ngươi chính là người đầu tiên tới Cửu Thiên Thánh Địa ta cầu luyện đan, ta thương lượng với ngươi, sao hả?
Sắc mặt Lã Thanh Kính nghiêm lại, nói:
- Thánh chủ có việc gì cứ phân phó, nếu tại hạ đủ khả năng nhất định không chối từ.
- Cũng chẳng phải là đại sự gì, ừm, ta không cần thù lao, viên Linh đan này coi như tặng cho ngươi.
- Hả? Lã Thanh Kính chấn động.
Từ Hối cũng không biết rõ rại sao Dương Khai lại khẳng định như thế, nhưng tròng mắt khẽ đảo, dường như nghĩ tới điều gì đó, khẽ mỉm cười.
- Ta có một điều kiện, hy vọng ngươi có thể đáp ứng ta. Dương Khai cũng không chần chừ:
- Ra khỏi Cửu Thiên Thánh Địa, giúp ta truyền bá tin tức này ra ngoài, nói một vị đại sư luyện đan của Thánh địa giúp ngươi luyện chế ra viên Linh đan có đan văn này, sao hả?
- Chỉ như thế thôi?
- Chỉ như thế thôi!
Vẻ mặt Lã Thanh Kính nghiêm túc nói: - Tại hạ không chối từ! Xin Thánh chủ cùng đại trưởng lão yên tâm, Lã mỗ nhất định mang hết khả năng truyền tin này ra ngoài.
- Thế là được rồi, nhanh về đi, lệnh lang còn đang chờ viên Linh đan này cứu mạng kìa.
Dương Khai khoát tay áo.
Lã Thanh Kính cảm động tới rớt nước mắt, thiên ân vạn tạ thẳng bước đi.
Nhìn bóng y rời đi, Từ Hối không ngừng thổn thức. - Đúng là mở đầu tốt!
- Đúng thế, đợi cả tháng mới có mở đầu. Dương Khai cũng gật đầu.
- Nhưng mà cuộc làm ăn này xem như lỗ, Linh cấp thượng phẩm đan sinh đan văn mà... ở đâu có được chứ, nếu mang bán đi, cũng có thể đổi được không ít tinh thạch. Từ Hối vẫn còn có chút đau lòng.
Ngưng Hồn đan xem như đan dược tu bổ thần hồn tương đối cao, rất nhiều võ giả cần dùng tới, bởi vì trong lúc chiến đấu, không cẩn thận là sẽ bị thương tổn thần hồn. nếu xảy ra chuyện như thế, đương nhiên là cần đan dược tu bổ rồi.
Có thể nói, viên Linh đan kia căn bản không phải lo không có người tiêu thụ, ngược lại người muốn lấy được nó còn đông như kiến cỏ!
- Đừng có thiển cận như thế... Dương Khai cười ha hả: - Nếu tin này vừa truyền ra, đương nhiên sẽ hấp dẫn rất nhiều người tới.
- Điều này cũng đúng, vẫn là Thánh chủ nhìn xa trông rộng, thuộc hạ khâm phục.
- Đừng có nịnh bợ nữa!
Dương Khai bĩu môi.
Từ Hối lại cười ha hả, thấp giọng nói: - Thánh chủ, đan văn kia thật sự là do may mắn mới có được sao?
- Thánh chủ nói như thế nào thì chính là như thế. Từ Hối rất thức thời không hỏi nhiều, nhưng mà lại càng thêm tò mò về vị đại sư luyện đan trong Thánh địa.
Không ngờ chỉ dùng nửa canh giờ đã luyện chế ra Linh đan như thế, trình độ này quả thật làm cho người nghe kinh sợ.
Từ Hối bước chân vào giang hồ nhiều năm, cũng quen biết không ít luyện đan sư tài nghệ cao siêu, Thánh cấp luyện đan sư cũng từng kết giao mấy vị, nhưng mà lão cảm thấy, mấy vị đó ngoài hư danh ra cũng không có mấy người có được thực lực thật sự như thế.
Rốt cuộc là người nào?
Từ Hối suy nghĩ trăm lần vẫn không có lời giải đáp.
Năm ngày sau đó, lại có người tới Thánh địa cầu trợ luyện đan, Từ Hối hỏi mới biết y chính là gặp được Lã Thanh Kính mới tới Thánh địa để thử.
Hơn nữa lại có cùng mục đích với Lã Thanh Kính, cũng là luyện chế một viên Linh cấp thượng phẩm đan.
Nhưng không phải là Ngưng Hồn đan, mà là Xích Huyết đan có thể bảo mệnh.
Từ Hối dẫn y vào Thánh địa, Dương Khai ra lấy dược liệu mà y mang tới.
Cũng chỉ nửa canh giờ như thế, một viên Linh đan ra lò.
Người nọ vô cùng kích động rời đi.
Lúc này đây Dương Khai cũng không thu bất kỳ thù lao nào của y, cũng ra điều kiện giống như Lã Thanh Kính, rồi cho y mang Linh đan đi.
Lại ba ngày nữa, người thứ ba tới Thánh địa thỉnh cầu luyện đan.
Dương Khai bào chế đúng cách, hơn nữa lại còn luyện chế được đan văn, khiến người tới thỉnh cầu kia vô cùng phấn chấn lại kích động, kêu lên y chưa bao giờ thấy được đan dược lại có đan văn như thế.
Mỹ mãn rời đi.
...
Một ngày nọ, Dương Khai đang ở trên đỉnh núi của tộc Cổ Ma, thương thảo công việc với Lệ Dung.
Ở nơi xa xa, từng tiếng vang của ống tay áo bay phần phật vang lên, ngẩng đầu nhìn thấy Từ Hối đại trưởng lão vội vội vàng vàng chạy tới. Người còn chưa tới mà đã phấn chấn hô to: - Thánh chủ, lại có người tới thỉnh cầu luyện đan!
- Đến thì đến, làm gì mà kích động như thế? Dương Khai bình tĩnh như không.
Lệ Dung đứng bên, cũng không khỏi hé miệng cười khẽ.
- Lần này hơi nhiều người tới, bốn năm người, hơn nữa còn có hai người là cường nhân Nhập Thánh Cảnh, hình như đều thỉnh cầu hỗ trợ luyện đan. Từ Hối vội vàng đáp lại.
- Hả, cuối cùng cũng phải luyện chế Thánh Đan rồi à?
Dương Khai nhếch miệng cười.
Người bình thường tới xin luyện chế đan dược đều là Linh cấp thượng phẩm, trong ba viên đan dược, lại có hai viên sinh ra đan văn, đúng là thanh danh hấp dẫn người khác.
- Đã đưa tới Khách Điện chưa?
- Rồi ạ. Từ Hối gật đầu.
- Đi xem sao. Dương Khai khẽ mỉm cười, dặn dò Lê Dung một tiếng, liền cùng Từ Hối bay về Khách Điện.
Trong Khách Điện, năm võ giả đang ngồi trên ghế, bên cạnh mỗi người đều có trà thơm.
Năm người này thực lực có cao có thấp, có nam có nữ, hai vị Nhập Thánh nhất tầng cảnh, một vị Siêu Phàm tam tầng cảnh, hai vị Siêu Phàm nhất tầng cảnh.
Vừa đang chờ đợi, năm người đều quan sát lẫn nhau, cũng không giống như quen biết gì, chỉ có hai cường nhân Nhập nhất tầng cảnh kia dường như đã từng gặp mặt nhau.
Một người trong đó nói: - Sao Ôn huynh cũng tới Cửu Thiên Thánh Địa?
Người được gọi là Ôn huynh kia cười nhạt:
- Đương nhiên là cũng có chung mục đích với Thượng Quan huynh rồi.
- Nói như thé, Ôn huynh cũng là nghe tới tin này, mới đến thử một lần sao?
- Đương nhiên, nghe nói có ba người cần luyện chế Linh cấp thượng phẩm đan tới đây, hai người trong đó lại mang về Linh đan có đan văn, người còn lại lấy được Linh đan vẫn có dược hiệu cô đọng, phẩm chất khá cao, mặc dù không có đan văn, nhưng đều tốt hơn nhiều so với linh đan mà đại đa số luyện đan sư khác luyện chế. Nếu tin này là thật, nói không chừng luyện đan sư ở đây có thể thỏa mãn yêu cầu của ta!
- Tin này không phải giả... Ba người đang ở cạnh lắng nghe, một nữ tử trung niên bỗng nhiên chen miệng nói.
Hai vị cường nhân Nhập Thánh Cảnh không khỏi hướng mắt nhìn về phía bà ta, hồ nghi hỏi lại: - Làm sao bà biết?
- Bởi vì người thứ ba tới đây thỉnh cầu luyện đan chính là sư huynh của ta... Nữ nhân hé miệng mỉm cười: - Viên Linh đan sinh ra đan văn đó, ta từng tận mắt nhìn thấy rồi.
Bốn người còn lại trong điện đều thần sắc chấn động, liền vội hỏi lại đầu đuôi cụ thể.
Nữ tử trung niên biết gì nói đó, kể lại những gì mình biết ra.
Sau khi nghe xong, hai vị cường nhân Nhập Thánh Cảnh liếc nhau, võ giả họ Ôn thoáng chút suy nghĩ: - Nói như thế, nơi này quả thật có một vị luyện đan đại sư tài nghệ siêu quần?
- Ba viên Linh đan, có hai viên có đan văn, không phải là quá may mắn thì chính là tài nghệ quá cao siêu. Không biết ta muốn luyện chế Thánh đan, hắn có thể luyện chế ra không?