Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1917: Đã muộn không còn kịp nữa rồi



Trong huyệt động, thực sự có phần ép người lui ra ngoài, bởi vì trong huyệt động đã phi thường nguy hiểm, tuy rằng Sở Nam khống chế được luồng năng lượng của chính mình dao động, thế nhưng, khi hai tay hắn nắm chặt thi cốt Viêm Long, luồng khí tức năng lượng kinh khủng trực tiếp khiến không gian trong huyệt động muốn rạn nứt.

Người lui ra ngoài, ai lấy đều kinh ngạc không gì sánh được, bọn họ đã từng chứng kiến sự lợi hại của Sở Nam, nhưng thật không ngờ, Sở Nam còn lợi hại hơn so với trong tưởng tượng của bọn họ, lợi hại kinh khủng, vừa vặn luồng khí tức năng lượng dao động, khiến cho bọn họ có cảm giác phải hủy diệt.

Với chuyện này, mọi người tin tưởng, năng lượng cường hãn như vậy, nửa đoạn thi cốt Viêm Long không đáng để vào mắt, khẳng định Sở công tử muốn xách thế nào thì xách, bọn họ chuyển lực chú ý tập trung trên mặt huyệt động, chờ tiếng ầm ầm nổ vang, huyệt động bị hủy, thi cốt Viêm Long bay ra.

Nhưng bọn họ không biết, đám người Tiễn Lỗi ở lại huyệt động, trên mặt toát lên vẻ khiếp sợ, so với người lui ra ngoài chỉ có hơn không kém, ánh mắt đám người Tiễn Lỗi chằm chằm nhìn Sở Nam, bọn họ thấy rõSở Nam tuyệt đối đã vận dụng toàn bộ lực lượng, hơn nữa hao tổn không ít uy năng, tuyệt đại bộ phận tác dụng tới thi cốt Viêm Long.

Tiễn Lỗi thấy vậy, trong lòng không khỏi hiện lên một loại cảm giác, nếu như năng lượng như vậy tác dụng trên người hắn, hắn rất có khả năng sẽ bị giết chết; thế nhưng khối thi cốt Viêm Long này không chút lay động...

- Thi cốt Viêm Long này rốt cuộc là thế nào?

Trong lòng đám người Khu lão, Tiễn Lỗi đều có nghi vấn như vậy, bọn họ thực sự biết Chư Thiên Điện có một Hoàng Hôn Bí Cảnh, nhưng không biết trong Bí Cảnh còn có một huyệt động như thế, một bộ thi cốt Viêm Long cường hãn như thế.

Sở Nam đọ sức với nửa đoạn thi cốt Viêm Long hồi lâu, nhưng vẫn không thể lay động thi cốt Viêm Long, Sở Nam lúc này mới ngừng tay, trên mắt toát mồ hôi, thần sắc tái nhợt, tuy rằng hắn vẫn còn thủ đoạn, nhưng dựa theo tình thế hiện tại không thể lay động thi cốt Viêm Long chút nào, vậy thủ đoạn này phỏng chừng không có nhiều tác dụng; Sở Nam tỉ mỉ nhận xét khối thi cốt Viêm Long này, muốn nhìn rõ huyền cơ trong đó, hắn rõ ràng vận dụng lực lượng thực sự không thể lay động được nó.

- Bản thân khối thi cốt Viêm Long này cực mạnh, chính là nguyên nhân sở hữu Viêm Long trà thụ? Những khối long cốt thực sự rất cường hãn, cư nhiên có thể dung nạp năng lượng quán chú bên trong mà không bị rạn nứt...

Khi Sở Nam suy nghĩ vấn đề này, trong lòng có chút xao động, đó chính là để Thiên Long Hồn cấp cường lực giúp hắn tỉnh táo quan sát, bất quá, Sở Nam kiềm chế nói với Tiễn Lỗi:

- Tất cả mọi người nhìn kỹ, nói không chừng có thể tìm ra một chút manh mối.

Tiễn Lỗi thấy bộ dáng Sở Nam không biến đổi nửa điểm, khiến hắn lấy làm kinh ngạc, bởi vì trong mắt hắn nhìn nhận, Sở Nam là người cường thế, kiêu ngạo như vậy, dưới tình huống vận dụng toàn lực nhưng không thể lay động thi cốt Viêm Long, tuy rằng không đến mức nổi trận lôi đình, dù thề nào đi nữa cùng toát lên tia thoái trí, nhưng hắn nhìn thấy chính là dáng vẻ bình tĩnh giống như không có chuyện gì phát sinh, giờ khắc này, Tiễn Lỗi đánh giá Sở Nam càng cao.

Nếu như Sở Nam biết Tiễn Lỗi đang nghĩ điều gì, khẳng định sẽ quay lại nói một câu:

- Nó bất động cái gì? Dùng lực láp lay động nó là được.

Tiễn Lỗi không biết Sở Nam gánh vách trọng trách dạng gì, không biết Sở Nam còn con bài chưa lật chân chính như thế nào.

Dò xét một hồi, Sở Nam chủ ý vận dụng lực lượng cường đại, khiến người lui ra bên ngoài sau khi thăm dò thi cốt Viêm Long, thấy thi cốt Viêm Long không chút hao tổng, trên mặt khiếp sợ thực sự khó có thể nói thành lời.

Sau mấy canh giờ đảo mắt trôi quan, đám người Sở Nam không hề thu hoạch được điều gì, mà người đi tìm trà lão đã tới Chư Thiên Điện, hắn là người am hiểu thông đạo tới gặp trà lão, sau khi vừa đạt được mục đích, người này không chút nào dừng lại, trực tiếp vọt đi mang theo tiếng xé gió phấp phới, phía sau mặc dù có người truy đuổi nhưng căn bản không thể theo kịp.

Chỉ vài tức, liền đi tới Hoàng Hôn Bí Cảnh, lúc này Hoàng Hôn Bí Cảnh đã trong trạng thái vây đóng, người bên ngoài không vào được, mà người bên trong muốn ra còn phải thông qua Chư Thiên Ba Đạo.

Đồng thời, bên ngoài Hoàng Hôn Bí Cảnh còn có đệ tử Chư Thiên Điên thủ hộ, bọn họn thấy đột nhiên có người xa lạ chạy tới, tất cả đều rất bất ngờ, thế nhưng bọn họ phản ứng cực nhanh, vừa chuẩn bị chém giết vừa quát hỏi:

- Ngươi là ai? Đến Chư Thiên Điện có chuyện gì?

Nhưng mà, người đi muốn tới trước Hoàng Hôn Bí Cảnh này, căn bản không chút chập chạp, trực tiếp vọt qua đám thủ vệ, khiến bọn họ lớn tiếng quát:

- Đứng lại, mau đứng lại.

Đồng thời vọt tới công kích người kia.

Trọng trọng công kích, nhưng người này không chút để tâm, trực tiếp chạy về phía Hoàng Hôn Bí Cảnh, mà những đạo công kích đánh tới thân thể hắn, đối với hắn không chút thương tổn, khiến đám đệ tử Chư Thiên Điện thấy vậy cảm thấy kinh ngạc vô cùng, cũng biết mục đích của hắn chính là Hoàng Hôn Bí Cảnh, một người không khỏi cười nói:

- Thực sự không biết lượng sức mình, đó là Hoàng Hôn Bí Cảnh, ngươi nghĩ ngươi có thể xông vào sao?

Thanh âm vừa hạ xuống, một mảnh cười vang vang vọng, đều coi người xa lạ này là kẻ si ngốc, nhưng trong nháy mắt, tiếng cười bỗng nhiên ngưng đọng, bởi vì người xa lạ kia đã biến mất trước mắt bọn họ, đó không phải trạng thái ẩn thân, mà chính là đã chạy vào Bí Cảnh, nơi người xa lạ chạy qua vẫn còn có gợn sóng khuếch tán...

- Hắn tiến nhập Bí Cảnh?

- Hình như là vậy.

- Hắn làm sao có thể vào được.

- Nhưng hắn đã tiến nhập.

- Chúng ta phải làm sao bây giờ?

- Có thể làm sao bây giờ? Ngược lại Tổng Điện Chủ và các trưởng lão đều ở bên trong.

* * * * *

Đám người thủ hộ hoàn toàn choáng váng, bởi bọn họ gặp phải chuyện tình chưa bao giờ gặp phải, lộ tuyến của người kia vừa vặn vượt qua khe sâu, Chư Thiên Ba Đạo cảm giác được không trung lay động khác thường, đầu tiên hẳn tưởng rằng đám người Sở Nam, bằng không chính là mãnh thú trong Hoàng Hôn Bí Cảnh, nhưng ý niệm trọng đầu còn chưa hạ xuống, Chư Thiên Ba Đạo đã thấy rõ một đạo thân ảnh, thân ảnh này khiến hắn hoàn toàn không nhận ra.

Trong lúc đó Chư Thiên Ba Đạo không phản ứng nhiều, người trong Hoàng Hôn Bí Cảnh hắn đều nhận ra, người không rõ lai lịch kia từ đâu tới, chính là từ bên ngoài Bí Cảnh trùng kích vào.

Chư Thiên Đạo lập tức minh bạch, bất luận kết quả như thế nào, đối với hắn mà nói, đều rất bất ổn, Chư Thiên Đạo vội vàng truyền âm báo với các trưởng lão, để bọn họ liên thủ bắt lấy người lạ mặt kia hỏi cho minh bạch.

Người lạ mặt kia còn đang điên cuồng trùng kích, bỗng nhiên Chư Thiên Ba Đạo quát lớn:

- Xuất thủ.

Ngay lập tức các trưởng lão chuẩn bị công kích thật tốt, tất cả chuyển tới người lạ mặt kia, người lạ mặt kia không quan tâm vẫn xông thẳng về phía trước, Chư Thiên Ba Đạo vốn muốn xuất chiêu nhưng thấy vậy liền thu chiêu lại, sau đó đổi chiêu " Nhân Đạo, Địa Đạo, Thiên Đạo, Ba đạo hóa tâm "

Biển uy năng ầm ầm nổ vang, Người lạ mặt kia dưới đại chiêu của Chư Thiên Ba Đạo, liền dừng lại, người lạ mặt nhìn Chư Thiên Ba Đạo phẫn nộ nói:

- Biệt Lan ta nếu như tới trễ, tất cả Chư Thiên Điên các ngươi đều phải chết.

- Cái gì?

- Mau tránh ra, đã muộn không còn kịp nữa rồi.

- Ngươi là ai? Đi tới đâu?

Chư Thiên Đạo vội hỏi hai vấn đề quan trọng, người lạ mặt kia vội hô lên:

- Ta không có nhiều thời gian nhiều lời với các ngươi, ngươi chỉ cần nhớ kỹ, ta không phải địch nhân của ngươi là được.

- Có phải địch nhân hay không, không phải ngươ định đoạt.

Một vị trưởng lão nói, khiển người lạ mắt liếc mắt nói:

- Tối hôm qua tinh thần và nguyệt lượng biến hóa, các ngươi cũng biết?

- Uhm.

- Ta vì việc này mà đến, hoặc là vì người kia mà đến, nếu như không thể ngăn cản hắn, Chư Thiên Điện sẽ gặp đại họa.

Người lạ mặt kia nói cực nhanh, trong lòng Chư Thiên Ba Đạo kinh hãi, hắn đương nhiên biết người kia là ai, thế nhưng chỉ dựa vào người lạ mặt này ngăn cản được bọn họ sao?

Chư Thiên Ba Đạo nghi hoặc, trong lòng đang do dự, bỗng nhiên thân ảnh người lạ mặt chợt lóe, tiêu thất trong tầm mắt mọi người, Chư Thiên Đạo thấy phương hướng người lạ mặt tiêu thất, chính là phương hướng đám người Sở Nam rời đi, trong lòng cảm thấy tin tưởng, ra hiệu cho đám trưởng lão không cần truy kích; còn có một lý do đó chính là, Chư Thiên Ba Đạo cảm giác thực sự muốn đánh, bọn họ cũng không phải đối thủ, người lạ mặt chỉ là không muốn giao chiến mà chậm trễ thời gian.

Lúc này, Sở Nam vẫn chưa tìm được manh mối, trong lòng nói:

- Nếu như nó bất động, vậy nuốt nó tiến nhập không gian trong cơ thể.