Vũ Toái Hư Không

Chương 10: Con đường linh hồn mở ra!



Ngũ hành linh khí? Bảy cảnh giới võ đạo?
Nhờ phúc của Trầm Côn Cửu Châu, trong đầu bần tăng thật là có vài cái......
Ngũ hành linh khí, nói đơn giản chính là võ học trong Cửu Châu đại lục, đều lấy lực lượng ngũ hành kim, mộc, hỏa, thủy, thổ làm căn cơ, mà ngũ hành linh khí này lại ẩn tàng trong thiên địa vạn vật, là nguồn sinh lực võ đạo lấy cũng không hết, dùng cũng không cạn!
Còn bảy cảnh giới võ đạo là cấp bậc võ đạo dựa theo trụ cột phát triển của ngũ hành linh khí mà ra.
Cảnh giới thứ nhất, không cảm thụ được ngũ hành linh khí, chỉ có thể dùng nội kình cùng ngoại công để chiến đấu, gọi là đệ nhất cảnh, Hậu Thiên Vũ giả!
Cảnh giới thứ hai, đã có thể cảm nhận được ngũ hành linh khí, hơn nữa trong cơ thể còn hình thành "ngũ hành linh đan", có thể thông qua linh đan để sử dụng linh khí ngoại giới, phát huy ra lực lượng kinh người, được xưng là đệ nhị cảnh, Tiên Thiên Vũ linh!
Tiên Thiên Vũ linh thì chia làm chín phẩm, nhất phẩm mạnh nhất, cửu phẩm yếu nhất!
Tới cảnh giới thứ ba, vũ giả đã có thể đem ngũ hành linh đan vận dụng tự nhiên rồi, kể cả những thứ nào thần kỳ diệu dụng khác luôn, có được năng lực để trở thành một đời tông sư võ học, cho nên xưng là đệ tam cảnh, Thánh Nguyên Vũ tông!
Đệ tam cảnh cũng có bảy cấp bậc, dựa theo màu sắc linh khí từ từ chuyển đậm, phân biệt là bạch nguyên, hoàng nguyên, lục nguyên, hồng nguyên, lam nguyên, tử nguyên, cùng với hắc nguyên vũ tông là mạnh nhất. (Chia màu: Trắng, vàng, xanh lá, đỏ, xanh dương, tím, và đen)
Trên Thánh Nguyên Vũ tông, là cảnh giới thứ tư, "Đệ tứ cảnh, Hỗn Độn Vũ tôn", nhưng mà loại lực lượng này được biết đã trên trăm năm rồi còn chưa có xuất hiện, người đời cũng không còn rõ được cách phân chia của nó.
Về phần cao hơn nữa là, đệ ngũ cảnh truyền thuyết Vũ hoàng, đệ lục cảnh, Thiên Mệnh Vũ thánh, thậm chí cảnh giới thứ bảy, nghe nói đã không còn nữa là đệ thất cảnh Hư Không Vũ thần, tựa như tên của bọn họ vậy, tất cả đều tồn tại trong truyền thuyết từ rất lâu, chỉ có thể ở trong mộng mơ tưởng một chút thôi......
Được rồi!
Ngươi nói nếu bần tăng thật sự bị đuổi khỏi Trầm gia, chỉ bằng vào lực của Bạch Nguyên Vũ tông, có thể tìm được cái công việc gì đây?
Phải đi mãi nghệ, hay là mở tiêu cục?
Không tốt, cũng không ổn, hay là mở một cái Thiếu Lâm Tự dạy võ, một đệ tử thu học phí 10 lượng bạc, 100 đệ tử vậy chính là 1200...... Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Trầm Côn, ngươi đang nghĩ cái gì vậy?"
"Hả? Ta lại lan man nữa rồi? Ai da da, xin lỗi xin lỗi......"
Trầm Côn đỏ mặt lên, đàng hoàng nói ra tình huống của mình, cuối cùng vẻ mặt cầu khẩn nói: "Hắc Bá, không có Vũ hồn, ta thật sự không thể chiến thắng Trầm Trọng sao?"
"Đương nhiên, Vũ hồn là......" Nói được nửa câu, Hắc Bá cuống quít dậm chân một cái, "Thôi, thôi, ta dù sao thấy ngươi cũng tội nghiệp, ngươi dù gì cũng là trưởng tử được sủng ái nhất của gia chủ! Tính ta nợ ngươi vậy, đi, tới thiện phòng, ta nói cho ngươi nghe một lần tri thức về Vũ hồn!"
"Khoan đã chờ chút!" Trầm Côn lập tức trở nên khẩn trương, cẩn thận sờ túi tiền, "Trước hết phải nói rõ ràng đã, ngươi dạy ta bao nhiêu tiền một giờ?"
Hắc Bá xém tí hôn mê bất tỉnh!
............
Thiện phòng hậu viện!
Hắc Bá ngồi ở trên ghế, nghiêm mặt nói: "Trầm Côn, ngươi nói rõ ch tiết cho ta biết, về Vũ hồn, ngươi còn nhớ được bao nhiêu?"
"Không nhớ chút nào cả!" Thanh âm của Trầm Côn rất nhỏ.
"Không nhớ chút nào cả...... Trời ơi...... Thôi được rồi, để ta nói từ đầu cho ngươi!"
Hắc Bá sửa sang ý nghĩ lại một chút, chậm rãi nói: "Vũ hồn, kỳ thực chính là một loại linh hồn ----- Vạn vật trong thiên địa đều có linh tính, nhưng có một vài linh tính tính mạng đặc biệt có chút mạnh mẽ, sau khi bọn họ chết, linh hồn không chịu tiến vào địa phủ luân hồi, do đó hình thành nên Vũ hồn! Hơn nữa, năng lực bọn họ am hiểu nhất khi còn sống, sẽ trở thành thuộc tính của Vũ hồn!
"Lấy nghĩa phụ Thiết hòa thượng của ngươi làm một ví dụ!"
Hắc Bá suy nghĩ một chút, "Một thân công phu Thiết hòa thượng khổ luyện, am hiểu nhất là phòng ngự, một khi hắn chết, linh hồn có khả năng sẽ trở thành Vũ hồn phòng ngự hệ! Là linh hồn của cường giả sau khi chết mà thành, có chứa năng lực của cường giả đó lúc còn sống, đây là lai lịch của Vũ hồn!"
"Vậy Vũ hồn có tác dụng gì?" Trầm Côn cầm một quyển sổ tay, ghi chép rất là chăm chú.
"Tác dụng của Vũ hồn có hai cái: thứ nhất, đem thuộc tính của bản thân phụ gia cho chủ nhân, tăng lực chiến đấu thực tế của chủ nhân! Điểm này, ngươi đã thể nghiệm từ trên người Trầm Trọng rồi đó, 'Yêu Nguyệt Phi Thăng' của hắn có thể trong thời gian ngắn đề cao ba cấp bậc vũ giả, thậm chí còn nhiều hơn nữa!"
Chờ Trầm Côn ghi chép xong, Hắc Bá tiếp tục nói: "Tác dụng thứ hai của Vũ hồn là hiệp trợ tu luyện, cũng chính là gia tăng tốc độ tu luyện! Lấy thân ta làm một ví dụ cho ngươi, Vũ hồn của ta tên là 'Trụ Cột Đao hồn', mặc dù không tính là Vũ hồn gì quá lợi hại, nhưng lại có thể tăng cao tốc độ tu luyện đao pháp của ta ------ đồng dạng là một bộ đao pháp, người khác phải mất một năm mới học được, thì ta chỉ mất nửa năm thôi!"
Thì ra Vũ hồn chính là như vậy!!!?
Trầm Côn thoáng cái liền hiểu được nguyên nhân mà Hắc Bá không xem trong mình rồi.
Vấn đề là do hai tác dụng của Vũ hồn: Thứ nhất, Vũ hồn có thể phụ gia thuộc tính chiến đấu cho chủ nhân, dưới tác dụng trợ giúp, Trầm Trọng mỗi lần gặp phải đại chiến đều có thể đề cao 3 cấp bậc, cơ bản là so với bần tăng chiếm ưu thế hơn!
Thứ hai, Vũ hồn còn có thể tăng nhanh tốc độ tu luyện! Vậy thì có thể tưởng tượng được rồi, cũng đồng dạng là một năm thời gian, Trầm Trọng người ta dưới sự trợ giúp của Yêu Nguyệt Phi Thăng tiến bộ nhanh như bay, còn bần tăng thì sao? Bần tăng không có Vũ hồn, lại không thể có được tiến bộ quá lớn, khỏi phải nói, khẳng định không phải là đối thủ của Trầm Trọng a!
Có cố gắng hơn nữa, bần tăng cũng đuổi không kịp hắn!
"Bây giờ thì ngươi đã hiểu tại sao ta muốn ngươi rời khỏ Trầm gia rồi chứ?"
Hắc Bá nói: "Trầm Côn, ngươi đã mất đi Vũ hồn, lại không thể ở trong chiến đấu gia tăng lực lượng, lại càng không có được tốc độ tu luyện nhanh hơn so với Trầm Trọng, vậy ngươi nói xem, ngươi có hi vọng đánh thắng Trầm Trọng không?" Thở dài một cái, "Một năm sau, ngươi nhất định sẽ bại lần nữa trong tay Trầm Trọng, đến lúc đó, chẳng những ngươi không có mặt mũi làm người, phụ thân ngươi cũng phải bị liên lụy a! Nghe Hắc Bá khuyên một câu, rời khỏi Trầm gia đi, Hắc Bá bảo đảm cho ngươi cả đời vinh hoa phú quý còn không được sao?"
Nói xong, liền tháo túi thuốc trên vai xuống, "Ta đi chữa thương cho Thiết hòa thượng, ngươi tự mình suy nghĩ kỹ một chút đi!"
Cơ hồ không có để ý Hắc Bá rời đi, Trầm Côn ngồi yên trên ghế!
Ài! Cái tên đại phu mặt đen này nói mặc dù chói tai, nhưng mà cũng là xuất phát từ nội tâm a!
Không có Vũ hồn, thì không thể gia tăng chiến đấu, không có tốc độ tu luyện, bần tăng thật sự không có khả năng đánh bại Trầm Trọng một năm sau ư!
Đã như vầy thì......
Tiếp nhận đề nghị của Hắc Bá, rời khỏi Trầm gia ư?
Không!
Trầm Côn phiền não lắc đầu, trước không nói tới bút mua bán mấy chục vạn bạc trắng của người thừa kế Trầm gia, nói tới tối hôm qua, bần tăng bị Trầm Trọng sỉ nhục tới tình trạng gì đây chứ?
Nghĩ lại bộ dáng của bần tăng bị nhục ngoài Phù Đồ Tháp, còn có tư thái khẽ cười kêu một tiếng "tạp chủng" của Trầm phu nhân, bần tăng thật sự không thể đi, cũng không dám đi, nếu đi, cả đời này đừng hòng ngẩng đầu lên được nữa!
Nhưng mà không đi thì......
Bần tăng lấy cái gì mà chiến thắng Trầm Trọng đây? Người ta thì có được cái Yêu Nguyệt phi thăng cả rắm thúi cũng không bằng kia, chỉ nhiêu đó mà chịu không nổi một kích của Yêu Nguyệt phi thăng, bần tăng có khả năng đánh bại Trầm Trọng sao!?"
Ủa mà khoan!
Rắm thúi cũng không bằng, không chịu nổi một kích!?
Bần tăng sao lại có thể hình dung Yêu Nguyệt phi thăng như vậy? Cái thứ đó là Vũ hồn cường đại có thể đề cao cấp bậc võ đạo tới 3 cấp đó!
Đột nhiên lúc ấy, Trầm Côn phát hiện tâm tính của mình rất kỳ quái, tựa hồ như, hắn một chút cũng không e ngại Yêu Nguyệt phi thăng, không, chuẩn xác mà nói, là không e ngại bất cứ Vũ hồn gì! Hình như ở trước mặt Trầm Côn, Vũ hồn bất quá chỉ là một con kiến hôi trong chúng sinh thôi vậy, mà Trầm Côn thì lại là kẻ cao cao tại thượng, là Thần quan sát sinh linh......!?
Thần khống chế sinh tử của Vũ hồn sao!
Tại sao lại có loại cảm giác này? Chả nhẽ lại cái tật lan man của bần tăng lại nổi nữa sao?
Không, khẳng định không phải......
Trầm Côn nhắm mắt lại chậm rãi suy tư, khi hắn nghĩ đến câu "Vũ hồn là một loại linh hồn......" của Hắc Bá thì đột nhiên linh quang hiện ra, hận không thể tát vào cái miệng bự của mình một cái thiệt mạnh!"
"Chậc! Khi không tự nhiên lại quên mất thế không biết? Bần tăng là nhất đại Địa Tàng Vương do sư phụ chỉ điểm a! Địa Tàng Vương, không phải là người đứng đầu địa ngục chuyên quản lý âm hồn sao!?"
Không sai, chỉ cần Vũ hồn là một loại linh hồn, vậy chúng nhất định có nghĩa vụ phải tiếp thụ chế tài của Địa Tàng Vương Trầm Côn!
Trầm Côn càng nghĩ càng thông suốt, linh cảm cũng tựa như cơn đại hồng thủy triển khai ra, "Mục đích sư phụ tống ta đến Cửu Châu đại lục, chính là để cho ta tiếp xúc với âm hồn nhiều hơn, luyện tốt 'Hồn Kinh'...... Không sai, vũ hồn chính là linh hồn, 'Hồn Kinh', chính là công pháp chuyên khắc chế Vũ hồn!"
'Hồn Kinh', có thể khống chế Vũ hồn!
Hắc hắc, giàu to rồi!
Kiềm chế sự kinh hỉ trong lòng lại, Trầm Côn lần đầu tiên chăm chú hồi tưởng lại nội dung của 'Hồn Kinh'......
_____________________
Chú thích:
-Mãi nghệ: diễn võ lề đường kiếm tiền
-Ngũ hành linh khí: Linh khí trong ngũ hành